Người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma – Bạch Tinh Nhiên – Truyện full tác giả: Quang Vũ

Advertisement

Chương 322: Ăn tối cùng anh

Lúc anh quay người, nhìn thấy ống truyền nước, thế là lại quay người lại, một tay cầm bàn tay cô lên rồi bắt đầu tháo băng dính trên mu bàn tay cô ra.

“Này, anh định làm gì thế?”, Bạch Tinh Nhiên thấy động tác tháo băng dính nhanh nhẹn của anh, trong lòng nghĩ lẽ nào định đích thân tháo kim cho cô sao? Thế thì đau lắm, y tá chuyên nghiệp tháo cho cô cô còn thấy đau gần chết, đừng nói là người không quen tay như anh.

“Để y tá tháo cho tôi… tôi sợ đau… đau…”, Bạch Tinh Nhiên bị anh dọa cho kêu lên oai oái.

Một cô ý tá đi tới, cười nói: “Thiên Ân thiếu gia, cứ để tôi, thiếu phu nhân cô ấy sợ đau, lần nào tiêm cũng khóc mếu”.

Bạch Tinh Nhiên lấy tay còn lại chọc vào eo cô ấy một cái, chuyện xấu hổ như thế nói ra làm gì chứ! Cô chỉ là sợ đầu kim tiêm thôi mà, lúc tiêm hai hàng nước mắt cứ lăn dài.

Cảm nhận được Nam Cung Thiên Ân đang nhìn mình, ánh mắt đó có vẻ không tin tưởng lắm, Bạch Tinh Nhiên nhanh mắt nhìn anh giải thích: “Thật ra tôi không sợ đau đến thế đâu, chỉ là sợ kim tiêm thôi”.

Nam Cung Thiên Ân không tin, là vì trong ấn tượng của anh cô không hề sợ đau, nếu không anh làm cô bị thương nhiều lần như vậy sao cô còn dám lại gần anh được.

“Được rồi, được rồi”, cô y tá lễ phép nói.

“Đi thôi”, Nam Cung Thiên Ân nhìn Bạch Tinh Nhiên một cái, quay người đi ra khỏi phòng bệnh trước.

“Đợi một lát, tôi còn chưa thay quần áo”, Bạch Tinh Nhiên vội vàng gọi anh lại.

“Không cần thay”, Nam Cung Thiên Ân giơ đồng hồ đeo tay lên xem, rõ là đang mất kiên nhẫn.

Bạch Tinh Nhiên không dám làm trái lời anh, chỉ đành cứ thế đi theo.

Hai người cùng lên xe, Nam Cung Thiên Ân bình thản hỏi: “Ăn cơm chưa?”.

“Ăn rồi”, Bạch Tinh Nhiên như ngồi trên đống lửa.

Nam Cung Thiên gật đầu, khởi động xe đi ra khỏi bệnh viện.

Bạch Tinh Nhiên ngồi trên xe, ánh mắt cứ nhìn chăm chăm vào đuôi xe phía trước, cả người cứ như trên mây.

Mãi đến khi xe dừng lại, cô mới từ từ hoàn hồn, nhìn ngó xung quanh mới biết đây không phải căn biệt thự nhỏ.

Thế là quay đầu sang nhìn anh hỏi:”Anh đưa tôi đến đây làm gì?”

“Ăn cơm”, Nam Cung Thiên Ân vừa tháo dây an toàn vừa nói.”

“Chẳng phải tôi đã nói là tôi ăn rồi sao?”

“Tôi chưa ăn.”

Nam Cung Thiên Ân tháo dây an toàn xuống xe, thấy Bạch Tinh Nhiên vẫn ngồi im bất động, cúi đầu nhìn cô: “Muốn tôi bế cô xuống à?”

“Không…” Bạch Tinh Nhiên cúi đầu nhìn bộ quần áo bệnh nhân trên người:”Dù sao tôi cũng ăn rồi, tôi ngồi trên xe đợi anh.”

“Cô chắc chứ?”

“Tôi…” Bạch Tinh Nhiên nhìn lông mày anh khẽ nhăn lại, vội nói: “Tôi không chắc.” một giây sau, cô nhanh tay đẩy cửa xe đi xuống.

Vẫn là một nhà hàng đồ Tây, hai người cùng nhau đi vào quả thật thu hút rất nhiều ánh mắt, Bạch Tinh Nhiên ngại ngùng lấy hai tay che mặt, theo anh đi vào gian trong cùng.

Ban nãy đi cùng Tô Tích tuy là đã gọi đồ ăn, nhưng chưa ăn được miếng nào, lúc này đã là tám giờ hơn. Nam Cung Thiên Ân đã đói meo rồi.

Anh gọi một phần đồ ăn, ngẩng đầu lên thì thấy Bạch Tinh Nhiên đang ngẩn ra nhìn một phần cánh gà rán, thế là nói với phục vụ: “Thêm một phần cánh gà.”

Phục vụ gật đầu, Bach Tinh Nhiên vội lắc đầu: “Không, tôi không ăn.”

Nam Cung Thiên Ân cau mày:”Lại bắt đầu giả vờ?”

“Không phải…” Bạch Tinh Nhiên ngán ngẩm nói: “Tôi chỉ là đang nhớ đến cảnh mình làm cánh gà rán cho Tiểu Ý.”

Sao từ sáng đến tối cứ bảo cô giả vờ thế, cô rốt cuộc giả vờ cái gì? Ừ thì cũng có giả vờ một chút, mới giả vờ bị bệnh mấy hôm thôi mà.

Thấy anh cứ nhìn mình, Bạch Tinh Nhiên cảm nhận được bản thân hình như lại phạm húy rồi, sau khi nhìn xung quanh một vòng, vôi nói: “Xin lỗi, không phải tôi cố ý nhắc Tiểu Ý đâu.”

Cô cúi đầu xuống, chỉ là càng nghĩ càng thấy không đúng, thế là liền ngẩng đầu lên:” Không đúng, tại sao tôi lại phải xin lỗi anh, rõ ràng là anh bắt Tiểu Ý đi mà, đáng nhẽ phải là anh xin lỗi tôi mới đúng.

Mặc dù anh không cho tôi nhắc Tiểu Ý, nhưng tôi vẫn phải cảnh cáo anh, nếu như Tiểu Ý có mệnh hệ gì, tôi nhất định sẽ mua can xăng cùng chết chung với anh!”

Cô chỉ hi vọng suy đoán của Tô Tích là đúng, Nam Cung Thiên Ân sẽ không làm hại Tiếu Ý, hi vọng là vậy! Nam Cung Thiên Ân gập thực đơn lại, mặt không biếu cảm nhìn cô: “Lúc ăn cơm có thế không nói những câu làm mất ngon đó được không?”.

Bạch Tinh Nhiên không muốn chọc giận anh, thế là không nói nữa.

Lúc Nam Cung Thiên Ân ăn, Bạch Tinh Nhiên ngồi đối diện nhìn, may mà anh vẫn nuốt được, hơn nữa còn có thế ăn rất ngon miệng.

Sau khi dùng bữa với anh xong, hai người cùng về căn biệt thự nhỏ, lúc xuống xe Bạch Tinh Nhiên không biết Nam Cung Thiên Ân có ở lại hay không, bèn mở miệng nói một câu: “Ở đây không có bác sĩ, nguy hiếm lắm, anh vẫn nên về nhà đi”.

Hai tay Nam Cung Thiên Ân cầm vô lăng, quay đầu nhìn cô: “Cô là đang quan tâm tôi hay đang đuổi tôi?”.

“Đây là nhà anh, sao tôi có thể đuổi anh đi được?”.

“Nói vậy là đang quan tâm tôi?”.

“Quan tâm anh có gì không bình thường sao?”, Bạch Tinh Nhiên hỏi lại.

Đương nhiên là cô quan tâm anh rồi, mặc dù anh nhẫn tâm nhốt cô, nhưng người bệnh vẫn là người bệnh, ngộ nhỡ anh chết ở đây, thì cô cũng không thoát khỏi trách nhiệm.

ừ, cứ như thế đi! Nam Cung Thiên Ân cười nhạo rồi quay đi, vô lăng xoay về một bên, điều chỉnh đầu xe đi ra khỏi cổng biệt thự.

Nhìn chiếc xe lái ra khỏi biệt thự, Bạch Tinh Nhiên lại cảm thấy kinh ngạc, không phải anh đã biết cô giả bệnh đế nhập viện sao? Tại sao lại không nổi trận lôi đình với cô? Cuộc sống cầm tù lại trôi qua vài ngày nữa, Bạch Tinh Nhiên càng lúc càng không chịu nổi.

Kết quả giám định chắc chắn là có rồi, nhưng cô lại không có cách nào liên lạc với Tô Tích, không có cách nào biết được kết quả.

Ngoài cửa sổ tiếng mưa xào xạc, cô ở trong phòng đi đi lại lại nghĩ cách rời khỏi căn biệt thự này, giả bệnh chắc chắn không được rồi, nhưng ngoài giả bệnh ra cô thực sự không nghĩ ra được cách gì khác.

Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, cô quay người nhìn thấy cô câm đang ra dấu tay mời ăn cơm với cô, thế là theo cô ấy xuống dưới nhà ăn cơm.

Trên tivi đang chiếu bản tin tối, bị nhốt ở đây, Bạch Tinh Nhiên ngoài xem tivi và nghe tin tức ra thì không còn việc gì có thế giết thời gian nữa.

Lúc này cô đột nhiên nghe thấy giọng nói trong trẻo cô phát thanh viên nói: “Tiếp theo đây chúng ta cùng theo dõi của phóng viên của kênh Thành phố Châu Thành tường thuật trực tiếp ở bên bờ sông Tân..”.

Bạch Tinh Nhiên vốn không có tâm trạng xem tường thuật trực tiếp, nhưng khi nghe thấy phóng viên dùng giọng rất to nói đoạn Hồng Lệ bên bờ sông Tân có hai mẹ con nhảy xuống sông, cô lập tức giật mình, vứt bát đũa chạy ra phòng khách.

Trên màn hình tivi, bờ sông Tân mưa xối xả, nhân viên cứu hộ đang đội mưa đế vớt xác hai mẹ con nhảy sông, phóng viên mặc áo mưa đang tặn tinh nói trước ông kính răng đứa bé mới có sáu tuổi, người mặc quần áo bệnh nhân, nghi ngờ là bị bệnh không có tiền chữa, nhất thời nghĩ quẩn mới tự vẫn.

Hai chân Bạch Tinh Nhiên mềm nhũn, suýt chút thì không đứng vững.

“Tiểu Ý…”, cô gọi khẽ một tiếng, nhấc chân chạy ra ngoài.

Cô câm thấy cô chạy ra ngoài mưa như phát điên, vội vàng đuổi theo ra ngoài, cô ấy định gọi cô vào nhưng lại không thể thốt ra tiếng nào.

Bảo vệ trực ban đang ăn tối xem tivi trong phòng trực ban, nghe thấy tiếng mở cửa ngẩng đầu lên xem, phát hiện Bạch Tinh Nhiên đang vội vã chạy ra ngoài, thế là vớ lấy cái ô đuổi theo.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement