Người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma – Bạch Tinh Nhiên – Truyện full tác giả: Quang Vũ

Advertisement
Buổi tối ăn những đồ ăn vặt bản địa, sau đó dắt tay nhau đi bộ trên con đường thoang thoảng hương hoa, Bạch Tinh Nhiên bất giác thốt lên: "Đúng là thành phố hoa có khác, đi trên đường cũng có thế ngửi thấy mùi thơm ngát của hoa nữa".

"Đây là thị trấn nhỏ, không khí thích hơn trong thành phố rất nhiều".

"Đúng thật", Bạch Tinh Nhiên gật đầu, sau đó hỏi: "Vậy tối nay chúng ta ngủ ở đây à?".

"ừ, ngày mai trở lại Paris".

"Thế có phải ngày kia là chúng ta phải về nước rồi không?".

"Nếu không thì sao? Em còn muốn tiếp tục ở đây nữa à?".

''Em muốn ở đây với Tiếu Ý thêm vài ngày", Bạch Tinh Nhiên nghĩ một lúc nói: "Em biết Thiên Ân thiếu gia công việc ngập đầu, không sao cả, anh về trước là được, mấy hôm nữa em sẽ về".

Nam Cung Thiên Ân nhíu màu, lườm cô: "Em đế anh về một mình sao?".

"Sao thế? Chỉ hơn mười tiếng thôi, ngủ dậy là đến mà".

"Về đến nơi thì sao? Em đế anh ngủ một mình mấy ngày liền à?".

"Chỉ vài ngày thôi mà".

"Một ngày cũng không được", Nam Cung Thiên Ân nghiêng người nhìn anh: "Bạch tiếu thư, anh nghĩ là em đã quên vài chuyện rồi đấy".

"Chuyện gì cơ?".

"Giờ em vẫn còn tội trên người đó, anh nói là sẽ cho em tự do lúc nào? Còn nữa, em mới vào làm việc được hơn một tháng mà đã xin nghỉ mười ngày? Có phải em không muốn làm việc nữa không?".

"Không phải, đương nhiên là em muốn làm việc rồi", Bạch Tinh Nhiên vội vàng cười hờ hờ đổi giọng: "Thực ra em cũng chỉ nói vậy thôi, Tiếu Ý ở đây sống vui vẻ như vậy, lại có người chăm sóc nữa, em vô cùng yên tâm".

Khó khăn lắm cô mới có đươc

việc làm, nếu bị anh thu lại như vậy thì thật là đáng tiếc, cô vừa cảm nhận được thú vui của việc đi làm, hơn nữa đòng nghiệp cũng rất tốt, sao mà nỡ nghỉ việc chứ?



Thấy bà lão hất cằm chỉ vào cô nói gì đó, Bạch Tinh Nhiên nghiêng người hỏi Nam Cung Thiên Ân: "Bà ấy nói gì vậy? .

Nam Cung Thiên Ân nghiêng qua ghé vào tai cô nói: "Họ nói em chẳng xinh đẹp gì cả, hỏi anh vì sao lại thích em".

"Thế anh nói thế nào?".



"Anh nói là anh bị mù, tim cũng ngu muội, chẳng còn cách nào cả".

Bạch Tinh Nhiên cười hì hì, tuy cô không hiếu được tiếng Pháp, nhưng nhìn biếu cảm trên khuôn mặt của bà lão cũng nhìn ra được bà lão rõ ràng là đang khen cô.

"Anh đang cố tình chia rẽ tình cảm giữa em và bà ấy sao?", cô nói.

Nam Cung Thiên Ân giơ tay lên gõ vào đầu cô một cái: "Em nghe hiểu rồi còn hỏi?".

"Em chí là trêu anh thôi, xem anh có nói thật hay không", Bạch Tinh Nhiên cười nói.

ở trong vườn nghỉ một lúc, hai người liền đi lên phòng ngủ tầng hai, Bạch Tinh Nhiên bày những chiến lợi phấm ngày hôm nay ra bàn, Nam Cung Thiên Ân từ trong phòng tắm đi ra nhìn thấy những lọ tinh dầu kia, nụ cười xấu xa hiện lên trong khóe mắt: "Nhiều thế kia chắc chắn em không đem về nước được đâu, nhưng tối nay có thế lôi chúng ra đế hưởng thụ đấy".

"Hưởng thụ kiểu gì? Cho vào bồn tắm đế ngâm mình à?".

"Cũng được, làm cho cơ thể thơm thật là thơm".

Bạch Tinh Nhiên nghĩ một lúc, lắc đầu nói: "Không được, em không thể dụ dỗ ong bướm như vậy được, sẽ làm cho con ma háo sắc ồ bên cạnh em đây mệt chết mất".

"Anh không sợ mệt, về mặt này thì anh chăm chí lắm".

"Đồ xấu xa", Bạch Tinh Nhiên quở trách một tiếng.

Nam Cung Thiên Ân cười rồi bế cô khỏi sofa, lúc bế cô lên còn tiện tay túm lấy vài lọ tinh dầu và hoa oải hương khô. Sau đó ném cô và hoa vào bồn tắm đang xả nước.

Bạch Tinh Nhiên lồm cồm bò dậy

khỏi mặt nước, lớn tiếng phản kháng: "Nam Cung Thiên Ân anh đang làm gì thế, anh làm gì mấy lọ tinh dầu của em thế hả?".

Nam Cung Thiên Ân mặc kệ cô, cứ thế đổ hết chai tinh dầu này đến chai tinh dầu khác ra, rồi rắc hoa oải hương khô trong hộp ra nữa, sau đó ngẩng đầu nhìn cô nói một câu: "Em còn không mau cởi quần áo ra đi?".

"Anh đi ra rồi em mới cởi", Bạch Tinh Nhiên co mình trong một góc bồn tắm.

Nam Cung Thiên Ân kéo cô ra khỏi góc bồn tắm, nhanh tay cởi luôn bộ quần áo trên người cô ra rồi trêu chọc nói: "Suốt ngày quấn lấy anh, còn giả vờ trong sáng ở đây hả, có cần như vậy không?".

Chỉ một lúc sau, cơ thể Bạch Tinh Nhiên bị lột sạch, cô đành nhanh chân bước vào trong làn nước ngồi, vừa lấm bấm mắng anh nói: "Nam Cung Thiên Ân anh bá đạo quá đấy, anh còn không sửa cái tính này sớm muộn em sẽ II hôn anh cho xem!".

"Dù sao anh có bá đạo hay không thì em cũng đều muốn II hôn anh, chi bằng cứ bá đạo hơn chút", Nam Cung Thiên Ân lột đồ cô xong liền bắt dầu cởi hết đồ trên người mình.

Sau khi Bạch Tinh Nhiên thấy động tác của anh, mặt cô đỏ ửng chí vào anh: "Anh muốn làm gì hả? Em cảnh cáo anh, em không có sở thích làm chuyện đó trong phòng tắm đâu, tốt nhất là anh mặc quần áo vào cho em, anh nghe thấy không hả...".



Trong lúc cô còn đang cảnh cáo, Nam Cung Thiên Ân đã bước vào bồn tắm ngâm mình trong nước, nhắm mắt lại nói: "Nghe nói hoa oải hương có thể làm tan biến mệt mỏi, không biết có thật không".

Bạch Tinh Nhiên nhìn anh, làn nước ấm còn chưa ngập được nửa người anh, những cánh hoa màu tím đang dập dềnh trên cơ bụng anh, thật là cuốn hút. Sau khi thấy anh không có động tác nào tiếp theo, trong lòng cô lại thoáng có chút thất vọng.

Cô tự trách mình bằng cách dùng tay véo lên đùi mình một cái, trong dầu nghĩ mình đang làm sao vậy? Từ lúc nào trở nên háo sắc như vậy? Thế mà lại trở thành kiểu người nói một đằng nghĩ một nẻo, thế này thì có gì khác với loại người như Bạch Ánh An

đâu chứ?

Trước đây cô đâu có thế, đều tại người đàn ông trước mặt cô đây làm cô trở nên xấu đi, khiến cả ngày cô chí nghĩ đến chuyện đó.

Nam Cung Thiên Ân vừa mở mắt ra đã nhìn thấy bộ dạng tự trách của cô, nghiêng người nhìn cô hỏi: "Sao thế, chẳng phải em luôn thích mùi của hoa oải hương này à?".

"Đúng thế...".

"Vậy sao mặt em lại nhăn nhó khó chịu như vậy?".

"Em đâu có, em chỉ là không quen với việc cùng anh ngâm mình trong nước thôi".

"Em ngâm là việc của em, anh ngâm là việc của anh, chúng ta không ai xâm phạm lãnh thổ của ai cả."

Được thôi, ai làm việc người đó.

Bạch Tinh Nhiên hít nhẹ một hơi, nén sự bồn chồn không yên trong lòng xuống, sau đó cũng học anh nhắm mắt lại.

Ngâm mình trong làn nước ấm tràn đầy cánh hoa và mùi tinh dầu của hoa oải hương, sự mệt mỏi trong người dần tan biến, hương thơm phảng phất trên mũi, cảm giác này thật tuyệt.

Đây là lần dầu tiên cô dùng tinh dầu hoa oải hương đế tắm, cũng chưa từng nhìn thấy người khác làm thế này bao giờ.

Đi ngắm cảnh cả ngày, cô thực sự đã mệt, muốn nghi ngơi cho thật khỏe, sau đó, thế mà cô lại ngủ luôn trong nước lúc nào không hay.

Cô ngủ rất ngon, đến cả khi được Nam Cung Thiên Ân bế ra khỏi nước rồi đi vào giường cũng không biết.

Nam Cung Thiên Ân giúp cô lau những giọt nước trên người, cúi xuống phía cằm cô ngửi, rồi hôn, đôi môi dịch ra phía tai cô nói: "Đồ ngốc, anh đã làm cho em thơm ngất ngây thế này, mà em không định cho anh hưởng thụ đã rồi hẵng ngủ sao?".

Bạch Tinh Nhiên cũng không biết có nghe thấy không, quay người bò lên người anh lẩm bẩm: "Anh cũng rất thơm...". thế này, mà em không định cho anh hưởng thụ đã rồi hẵng ngủ sao?".

Bạch Tinh Nhiên cũng không biết có nghe thấy không, quay người bò lên người anh lẩm bẩm: "Anh cũng rất thơm...".

"Thế có muốn anh không?", Nam Cung Thiên Ân lên ý đồ trêu ghẹo cô.

"Em muốn đi ngủ..."

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement