Người vợ thứ bảy của tổng tài ác ma – Bạch Tinh Nhiên – Truyện full tác giả: Quang Vũ

Advertisement
“Để anh đưa em về nhà”, Nam Cung Thiên Ân đỡ người cô ta, gật đầu với mọi

người xong đưa cô ta đi ra phía cửa khách sạn.

Cả quãng đường, Chu Chu lại vừa khóc vừa cười, lúc lại kể chuyện căn nhà của nhà

họ Chu lúc cô ta còn nhỏ, lúc lại kể kỉ niệm vui khi yêu anh từ sáu, bảy năm trước

đây.

Còn Nam Cung Thiên Ân từ đầu đến cuối đều không nói gì, chỉ im lặng lái xe.

Chu Chu vẫn mặc chiếc váy trắng đó, cơ thể lả lướt của cô được Nam Cung Thiên Ân

ôm trong vòng tay từng bước đi lên trên tầng.

Nam Cung Thiên Ân dìu cô ta vào giường, đang định đứng lên, Chu Chu lại dùng

hai tay ôm ghì lấy cổ anh, vừa khóc vừa nhìn anh nghẹn ngào nói: “Thiên Ân, em

thật sự không hề đổ oan cho Tinh Nhiên, anh phải tin em đấy”.

Nam Cung Thiên Ân gật đầu: “Anh tin em, em say rồi, mau ngủ đi.

“Em không ngủ được… em khó chịu, Thiên Ân….. anh nói xem sao em lại xui xẻo

đến vậy? Chuyện gì cũng không được thuận lợi…”

“Không phải tại em, đừng tự trách mình”.

“Rõ ràng là tại em, từ nhỏ đến lớn mọi người đều không thích em, bị người nhà chế

cười, bị đồng nghiệp chê cười… còn khiến Tinh Nhiên không vui nữa”, cô ta buồn

đến mức khóc lên: “Sao em lại không được mọi người thích chứ… Thiên Ân…. có

phải anh cũng không thích em không?”.

“Thích, đương nhiên là thích”, Nam Cung Thiên Ân chỉ muốn nhanh chóng an ủi

cô ta, nên cũng không nghĩ đến gì khác cả.

“Thật không?”, Chu Chu vui sướng cười lên.

“Thật, cho nên em phải ngoan, nếu không anh sẽ không thích em nữa”, Nam

Cung Thiên Ân đặt hai tay của cô ta xuống, nhìn thẳng cô ta nói: “Ngoan ngoãn

ngủ đi, ngủ dậy mọi chuyện sẽ ổn cả thôi”.

“Không, em còn chưa tắm… em muốn đi tắm… Chu Chu loạng choạng ngồi dậy

khỏi giường, vừa dùng tay cởi chiếc váy trên người vừa lẩm bẩm: “Khóa kéo đâu

nhỉ? Khóa kéo đâu rồi…

Nam Cung Thiên Ân giữ bàn tay cô ta đang sở khắp nơi nói: “Em đừng cử động, để

anh gọi Tiểu Nguyên lên giúp em”.

“Đừng… Tiểu Nguyên đi ngủ rồi… tự em làm là được”, Chu Chu tiếp tục tìm kiếm

khóa kéo trên váy: “Không tìm thấy khóa kéo đâu… Thiên Ân, anh mau giúp em

với….

“Để anh xem”, Nam Cung Thiên Ân nói.

“Khóa kéo ở đây mà! Ở đây…”, ngoài cửa đột nhiên vọng lên tiếng phụ nữ.

Hai người ở trong phòng cùng khựng người lại, ngó ra bên ngoài nhìn, thấy Tô

Tích và Diễu Mỹ mỗi người một bên dìu Bạch Tinh Nhiên đang say bí tỉ đứng ở

trước cửa, sắc mặt Chu Chu tái nhợt, sắc mặt Nam Cung Thiên Ân cũng không đẹp



đẽ gì.

“Người có tiền cũng thật phiền phức, ở căn nhà to thế này làm gì? Hại tôi tìm từ

tầng một lên đây, may mà tìm thấy phòng ngủ chính”, Diêu Mỹ vừa cùng Tô Tích

dìu Bạch Tinh Nhiên đi vào vừa lẩm bẩm nói.

Sau đó hai người cùng ném Bạch Tinh Nhiên say mèm vào trong lòng Nam Cung

Thiên Ân, Tô Tích còn tiện tay kéo khóa kéo phía sau lưng Bạch Tinh Nhiên xuống:

“Nhìn thấy chưa, khóa kéo”.

Nam Cung Thiên Ân bị ép đón lấy Bạch Tinh Nhiên, ngửi thấy mùi rượu nồng nặc

trên người cô, anh nhíu mày, ngước mắt nhìn hai người nói: “Hai người đưa cô ấy

đi uống rượu đấy à?”.

“Là cô ấy cứ ép chúng tôi phải ngồi uống với cô ấy”, Tô Tích nhún vai nói với vẻ vô

tội: “Thiên Ân thiếu gia anh đâu phải không biết vợ anh mà say rượu thì sẽ như thế

nào, thấy đàn ông là lao đến ôm, thấy sông nước là trực lao đầu nhảy xuống, hai

chúng tôi mệt sắp chết rồi đây này”.

“Cuối cùng cũng được nhẹ nhõm”, Diêu Mỹ thở phảo một cái.

“Hai cậu ồn quá đấy…, Bạch Tinh Nhiên mơ màng trách một câu, vùng vẫy đứng ra

khỏi lòng Nam Cung Thiên Ân, cô vừa đứng, chiếc váy vừa bị Tô Tích kéo khóa lập

tức rơi xuống ngang eo, một nửa cơ thể cô bị phơi bày ra.

Nam Cung Thiên Ân giật mình, lập tức kéo vảy cô lên.

Tô Tích nghiêng người vỗ nhẹ vào mặt Bạch Tinh Nhiên: “Tinh Nhiên, chúng ta

đến nhà rồi, mau nghỉ ngơi đi nhé”.

Bạch Tinh Nhiên vừa nghe thấy hai từ ‘đến nhà, lập tức hét lên: “Mình không

muốn về nhà mình nói rồi mình không muốn về…

“Cậu không về, Thiên Ân thiếu gia sẽ bị hồ ly tinh dụ dỗ mất đấy”.

“Thiên Ân thiếu gia… mình cũng không cần nữa, mình không cần nữa…!”, dạ dày

Bạch Tinh Nhiên trở nên rạo rực, ập vào lòng Nam Cung Thiên Ân cứ thể nên khan,

những gì cần nên cô đã nôn sạch trên đường rồi, nên giờ chỉ có thể nên khan.

Nam Cung Thiên Ân nhìn qua Chu Chu đang bỏ trên mép giường giả vờ ngủ, rồi lại

nhìn sang Tô Tích và Diêu Mỹ nói: “Hai cô đưa cô ấy về phòng đối diện trước đi”.

Tô Tích và Diệu Mỹ nhìn nhau, không nhúc nhích, rồi ném một câu: “Xin lỗi,

chúng tôi không có cái nghĩa vụ đấy!”, Tô Tích nói xong liền kéo Diêu Mỹ đi ra

khỏi phòng ngủ.

Căn phòng ngủ ngay lập tức chỉ còn lại Nam Cung Thiên Ân và hai con sâu rượu.

Diêu Mỹ đi ra khỏi phòng ngủ còn không quên quay đầu lại, cuối cùng tặng Nam

Cung Thiên Ân một câu: “Thiên Ân thiếu gia, nói với anh một bí mật nhé, vị kia

nhà anh là giả vờ, còn Tinh Nhiên nhà tôi mới là say thật, mau đưa cô ấy đi tắm

đi”.



“Mình luôn cảm thấy hình như chúng ta làm thiếu chuyện gì đó”, khi xuống tầng

dưới, Tô Tích nói.

“Thiếu gì cơ?”.

“Chúng ta nên cho Tinh Nhiên uống thuốc kích dục, rồi cho cậu ấy mặc bộ nội y

gợi cảm, nếu như vậy cảnh tượng chắc chắn sẽ nóng bỏng hơn vừa nãy nhiều, con

khốn kia chắc sẽ tức mà cắn lưỡi tự tử luôn”.

“Chẳng nói trước”.

“…”

Hai người cùng cười hô hố rồi đi ra cửa.

Trên tầng, Chu Chu nằm bò ở mép giường, miệng vẫn luôn lẩm bẩm đòi đi tắm.

Tuy kịch hay bị cắt ngang, nhưng chẳng phải vẫn có thể diễn tiếp sao, nếu không

Nam Cung Thiên Ân sẽ cảm thấy cô ta đang giả vờ say.

Nam Cung Thiên Ân một tay đỡ Bạch Tinh Nhiên đang trong bộ dạng áo váy xộc

xệch, một tay giơ lên vỗ vai Chu Chu nói: “Chu Chu, em nằm ở đó đã nhé, để anh

gọi Tiểu Nguyên lên”.

Chu Chu hơi động đậy cơ thể, sau đó ngẩng đầu lên nhìn anh cười: “Không sao…

anh đưa Tình Nhiên về phòng đi, Tinh Nhiên như vậy sẽ bị cảm đấy”.

Nam Cung Thiên Ân gật đầu, cầm điện thoại bàn trong phòng lên bắt đầu ẩn số.

Một lúc sau, Tiểu Nguyễn chạy lên, cô ta nhìn mọi người trong phòng một lượt,

cảm giác có hơi khó hiểu.

Nam Cung Thiên Ân liền dặn dò: “Chu tiểu thư uống say, không được tắm ngay, cô

dùng nước ấm lau người giúp cô ấy, thay cho cô ấy bộ quần áo sạch. Nhớ là nhiệt độ

nước đừng có thấp quá, cẩn thận Chu tiểu thư bị cảm đấy”.

“Vâng, đại thiếu gia”, Tiểu Nguyên gật đầu.

Nam Cung Thiên Ân đưa mắt nhìn Chu Chu lần nữa, bàn tay ấm áp vuốt lên mái tóc

cô ta: “Chu Chu, em ngủ sớm nhé”.

Chu Chu mơ hồ gật đầu: “Cảm ơn anh, Thiên Ân… em sẽ cố gắng nghỉ ngơi”.

Rồi Nam Cung Thiên Ân bế Bạch Tinh Nhiên đì ra ngoài phòng ngủ, Bạch Tinh

Nhiên bị tỉnh dậy trong cơn mơ cứ thể hét lên: “Mình không muốn về nhà… mình

không muốn…

Giọng nói của cô dần dần nhỏ lại, sau đó là tiếng đóng cửa của phòng đối diện.

Tiểu Nguyên đi ra đóng cửa phòng ngủ lại, khi quay người lại, thấy hai tay Chu Chu

nằm chặt lấy ga giường, nước mắt cứ thế rơi xuống.

“Chu tiểu thư, cô có sao không?”, Tiểu Nguyên lo lắng hỏi, vừa vỗ lưng cô vừa nói:

“Có phải cô cảm thấy không khỏe ở đâu không? Có cần tôi đi gọi đại thiếu gia đến

không?”.

Chu Chu thả lòng bàn tay nằm ga giường ra, kéo vạt áo Tiểu Nguyên lại rồi lắc đầu.

Cô ta chỉ lắc đầu không nói gì, nước mắt vẫn lã chã rơi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement