Nhiệm vụ sinh đẻ – Cố Hạnh Nguyên – Full truyện dài tiểu thuyết cực hay.

Advertisement
Nhiệm Vụ Sinh Đẻ

CHƯƠNG 16: CUỘC SỐNG CỦA MỘT CẬU CHỦ NHỎ

Vấn đề là, Dương Dương không nhớ là mình đã từng chụp một bức ảnh như vậy.

Giang Tuệ Tâm thấy vẻ mặt sững sờ, nhìn chằm chằm vào khung hình treo trên vách của cậu thì lo lắng hỏi: “Trình Trình, cháu ngoan của bà, rốt cuộc là cháu bị sao vậy?”

Dương Dương liếc nhìn Giang Tuệ Tâm.

Nhịn không được nuốt nước bọt một cái rồi chỉ vào tấm hình, cuối cùng nói: “Cái kia…”

Giọng trẻ con non nớt cũng không khác Trình Trình là bao.

Giang Tuệ Tâm nghe thấy đứa bé lên tiếng mới thở phào nhẹ nhõm, rồi dịu dàng mỉm cười: “Cục cưng muốn đi chơi golf đúng không? Có muốn bà bảo chú ba dẫn con đi không?”

Dương Dương vừa nghe thấy đi chơi, mắt sáng rực, hưng phấn giống như là mèo thấy cá, chó thấy xương, Ultraman thấy quái thú vậy.

Kể từ tối hôm qua tới tận sáng hôm nay thì đây là nụ cười tươi đầu tiên của cậu tại nhà họ Bắc Minh.

Đó là nụ cười mà hai khóe môi nhoẻn lên để lộ ra hàm răng bé bé, ngay ngắn chỉnh tề và trắng tinh.

Một nụ cười tuyệt đẹp, đẹp đến mức nghiêng thành đổ nước, nhưng nụ cười này… lại khiến Giang Tuệ Tâm sợ tái mặt.

Vì đây là lần đầu tiên thằng cháu ngoan của bà cười như vậy với bà.

Lần đầu tiên đó!

Bà thậm chí còn cho rằng đứa trẻ này dường như không biết cười, nhưng lúc này đây nó lại nở nụ cười tươi sáng rạng rỡ đủ để làm lóa mắt bà.

Bà vội vàng giữ hai vai đứa bé rồi ôm chặt vào lòng.

Bà khẽ nhíu mày: “Trình Trình, ngàn vạn lần đừng dọa bà, bà biết hôm qua cháu đã chịu uất ức lớn nhưng cháu đừng sợ, Bối Lạp vẫn còn ở đây, nó vẫn đang sống rất tốt! Bà hứa với cháu, chỉ cần bà còn sống ngày nào thì ngày đó không một ai dám làm hại Bối Lạp!”

Ôi, thằng cháu ngoan của bà.

Một đứa bé từ nhỏ đã tiếp thu cách giáo dục của quý tộc, từ nhỏ đã đơn độc, lạnh lùng giống ba mình, thậm chí còn trưởng thành sớm như Trình Trình.

Làm sao có thể cười một cách đáng yêu và ngây thơ như vậy chứ?

Trình Trình… không phải là sợ quá mà thành ngớ ngẩn rồi chứ?

Dương Dương bị Giang Tuệ Tâm ôm thật chặt vào lòng.

Ôi, người bà này đúng là khỏe nha.

Bình thường chỉ có cậu là mặt dày mày dạn rúc vào lòng bà ngoại và mẹ làm nũng.

Giờ thì bị người bà này ôm chặt như vậy khiến cậu đột nhiên trở nên ngượng ngùng.

Có điều, cậu cũng thấy cảm động.

Khi Dương Dương bị ôm sắp không thở nổi nữa…

“Gâu gâu! Gâu gâu!”

Ngoài cửa đột nhiên có tiếng chó sủa váng cả lên.

Quản gia Vương dắt Bối Lạp đứng khép nép ngoài cửa phòng.

Ông liếc nhìn Giang Tuệ Tâm và Dương Dương bằng ánh mắt lo sợ bất an rồi chào:

“Chào buổi sáng phu nhân, chào buổi sáng, cậu chủ nhỏ.”

Giang Tuệ Tâm lúc này mới buông vòng tay, Dương Dương được hít vào một hơi khí oxi, khiến cả người rất thoải mái.

“Gâu gâu!”

Bối Lạp đứng ở cửa tỏ thái độ kích động hơn ngày thường.

Nó rất ít khi sủa nhưng vừa nhìn thấy Dương Dương liền hung hăng sủa không dứt.

Vì là chó mặt xệ nên những nếp nhăn trên mặt nó lại càng khiến nó trông hung dữ hơn.

Dương Dương sợ hãi vội lăn vào lòng bà.

“Bà ơi, cháu sợ…”

Hành động khác thường của Dương Dương khiến Giang Tuệ Tâm và Quản gia Vương hơi sửng sốt.

“Thằng bé ngốc này, sao vừa mới thấy Bối Lạp đã sợ rồi?”

Quản gia Vương cũng phụ họa gật đầu: “Cậu chủ nhỏ đừng sợ, phu nhân biết Bối Lạp là thú cưng mà cậu yêu quý nhất nên tôi không dám giết nó, cũng xin cậu chủ nhỏ tha thứ cho tôi…”

Thì ra nó là Bối Lạp.

Dương Dương bĩu môi, liếc nhìn con chó đó bằng ánh mắt ghét bỏ.

Cái người tên Trình Trình đó rốt cuộc là người như thế nào vậy nhỉ?

Một con chó mặt xệ, da nhăn nheo xấu đau xấu đớn như vậy mà cũng là thú cưng mà cậu ta yêu quý nhất?

Dương Dương lại ngước nhìn khung hình treo trên tường.

Thầm nghĩ, được rồi, cậu tên là Trình Trình, tuy cậu trông cũng đẹp trai. Dĩ nhiên là đẹp thua mình nhưng sở thích của cậu đúng là quá kém…

Bối Lạp?

Con chó ngu xuẩn này mà xứng được gọi bằng cái tên như vậy sao? Ha ha?

Đúng là làm nhục hai chữ Bối Lạp mà.

Dường như Bối Lạp đọc hiểu được suy nghĩ trong lòng Dương Dương nên nó lại sủa toáng lên với cậu như thể đang kháng nghị điều gì đó.

Dương Dương vừa mới chui ra khỏi vòng tay của Giang Tuệ Tâm liền hung hăng trừng mắt với Bối Lạp.

Dương Dương này tốt xấu gì cũng đã từng lăn lộn ở nước Mỹ, có con chó dữ nào mà chưa từng gặp qua chứ?

Chậc, nhưng xấu như vậy thì đây là lần đầu tiên!

Cho nên cậu sợ là vì bị hình dáng xấu xí của Bối Lạp dọa!

Chứ không phải sợ nó hung dữ!

Cậu mỉm cười, một suy nghĩ xấu xa thoáng hiện lên trong tâm trí cậu.

Dương Dương mở to đôi mắt trong sáng, đáng thương không gì sánh bằng của mình nhìn Giang Tuệ Tâm:

“Bà ơi, cháu đổi tên cho Bối Lạp có được không?”

Ánh mắt ấy khiến Giang Tuệ Tâm vừa nhìn thấy liền vui trong lòng như hoa nở.

Thằng cháu ngoan của bà rốt cuộc cũng chịu làm nũng với bà rồi.

Nũng nịu kìa!

“Được, được, được, chỉ cần Trình Trình vui thì cháu muốn đổi tên gì cũng được!”

Quản gia Vương nhìn thấy cảnh này suýt chút nữa là tròng mắt rớt ra ngoài luôn.

Dương Dương nhếch mép, cười.

Cười một cách hồn nhiên: “Sau này gọi Bối Lạp là Trái Banh đi.”

“Banh?”

Giang Tuệ Tâm lấy làm khó hiểu.

Nhưng khi thấy nụ cười tuyệt đẹp của cháu mình, bà lại mềm lòng.

Dương Dương cười lắc đầu: “Không phải Banh mà là Trái Banh.”

“Trái Banh?”

Vì sao lại gọi là ‘Trái Banh’? Giang Tuệ Tâm đột nhiên cảm thấy mơ hồ.

Quản gia Vương suy nghĩ một lát, cuối cùng sắc mặt tái nhợt.

Ông kinh ngạc nhìn cậu chủ nhỏ Trình Trình.

Một cậu chủ nhỏ cao quý, hoàn hảo như vậy mà lại đặt một cái tên tầm thường như ‘Trái Banh’ sao?

Ôi, trời ơi, đúng là hôm qua cậu chủ nhỏ đã bị hoảng sợ quá rồi…

“Gâu gâu gâu!”

Bối Lạp kích động sủa váng lên như thể vừa phải chịu nỗi nhục nhã lớn nhất trong đời vậy.

Hu hu hu, không được gọi nó là ‘Trái Banh’.

Thằng nhóc đó không phải là cậu chủ Trình Trình, ahu hu, rốt cuộc có ai nghe hiểu nó nói gì không vậy hả?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement