Nhiệm vụ sinh đẻ – Cố Hạnh Nguyên – Full truyện dài tiểu thuyết cực hay.

Advertisement
Phóng viên nói xong, hình ảnh trên ti vi chuyển đến hình ảnh một biển người đông nghịt.

Sau đó, là một hình ảnh quay cận cảnh, là một người phụ nữ trang điểm nhẹ nhàng, ngồi trước bàn ký tên, mỉm cười nhìn về phía camera.

Ánh mắt ba ba con đều sững sờ, nhìn chằm chằm vào ti vi, không dám tin người phụ nữ dịu dàng, lạnh đạm trên ti vi là người phụ nữ mà bọn họ quen thuộc đến mức không thể quen hơn.

“A mẹ…”

Rõ ràng, hai đứa nhỏ vô cùng kích động, Dương Dương lon ton chạy đến trước màn hình ti vi, muốn ôm mẹ ở trong ti vi….

Cô….biến thành Mạc Hạnh Nguyên từ lúc nào? Biến thành nhà văn có lượng tiêu thụ lớn nhất từ lúc nào?

Còn có, cái gì mà ?

Đôi mắt Bắc Minh Thiện nhíu chặt lại! Anh có chỗ nào không tốt!

“Xin chào cô Mạc! Vô cùng bất ngờ, cô chính là cô Cố năm đó cùng với tổng giám đốc tập đoàn Bắc Minh thị cậu hai nhà Bắc Minh tranh giành quyền nuôi con? Hai năm không gặp, tại sao cô lại đổi thành họ Mạc?” Phóng viên cầm micro, phỏng vấn ngay tại hiện trường.

Cố Hạnh Nguyên mỉm cười trước ống kính, năm tháng không hề để lại dấu vết trên người cô, ngược lại càng tăng thêm sự dịu dàng, thành thục, cười đáp: “Mọi người có thể gọi tôi là Cố Hạnh Nguyên, họ gì không quan trọng.”

“Haha, vậy tôi sẽ gọi cô là cô Cố. Cô Cố, chúng ta đều biết vụ kiện hai năm trước cô đã thất bại trước cậu hai nhà Bắc Minh, xin hỏi , viết chính là ba của con trai cô cậu hai nhà họ Bắc Minh sao? Nếu như đúng, vậy cô Cố, hành động này của cô không phải là muốn công khai thách thức với cậu hai nhà họ Bắc Minh sao?” Phòng viên đi thẳng vào vấn đề.

Cố Hạnh Nguyên vẫn nở một nụ cười điềm đạm và duyên dáng trước ống kính: “Haha, cái này người đọc sẽ tự mình suy xét, tôi không hề chỉ đích danh ai.”

“Cô Cố, giả sử ba của đứa bé trong sách của cô chính là cậu hai nhà họ Bắc Minh, vậy xin hỏi cậu hai nhà họ Bắc Minh không tốt ở điểm nào? Như chúng ta đều biết, Bắc Minh Thiện tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh thị đã lọt vào mắt xanh của những người phụ nữ chưa kết hôn, thậm chí cả những người đã có gia đình, anh là người đàn ông độc thân hoàng kim chạm tay vào là bỏng, bây giờ cô ra sách nói cậu hai nhà họ Bắc Minh không tốt, không sợ tổng giám đốc Bắc Minh trách cô sao?” Phóng viên hỏi một cách rất cẩn thận.

Cố Hạnh Nguyên vẫn cười một cách rất thản nhiên, đôi mắt sáng ngời: “Haha, giống như lúc nãy tôi nói, tôi không hề viết rõ ba của đứa bé là ai, nếu như anh Bắc Minh đứng ra thừa nhận, gây phiền phức cho tôi, vậy thì tôi cũng không có cách nào, chỉ có thể nói rõ anh ấy không muốn thừa nhận mình không tốt….”

“Haha! Cô Cố cô thật sự rất can đảm!” Phóng viên nghe cô nói như vậy, cũng bật cười: “Vậy thì, xin hỏi, ý định ban đầu khi cô viết cuốn sách này là gì?”

“Haha, thật ra cuốn sách này tôi viết cho chính mình cũng là viết cho những đứa con của mình. Tôi hi vọng có thể trở thành tấm gương cho con, cho dù mẹ không ở bên cạnh, nhưng mẹ cũng rất yêu các con. Đồng thời tôi cũng hi vọng có thể truyền năng lượng tích cực cho những người mẹ đơn thân, nói với họ rằng, nhất định phải dũng cảm, phải trở nên mạnh mẽ, vì con, không bao giờ bỏ cuộc!”

Lúc Cố Hạnh Nguyên nói những lời này, dường như có một vầng hào quang chiếu trên đầu cô.

“Cô Cố, cô nói rất hay! Hi vọng sẽ có càng nhiều phụ nữ tìm được sự tự tin và tin tưởng trong cuốn sách , thật lòng mong đợi tác phẩm mới của cô, một lần nữa cảm ơn cô đã tiếp nhận phỏng vấn của chúng tôi.”

Màn hình ti vi lại chuyển về cảnh Cố Hạnh Nguyên tiếp tục buổi ký sách…

Dương Dương và Trình Trình nhìn thấy mẹ trong ti vi, nước mắt lưng tròng….

“Huhu, mẹ….Dương Dương rất nhớ mẹ…..”

“Mẹ….” Trình Trình khàn giọng, âm thầm rơi nước mắt.

Hai đứa bé đã âm thầm chịu đựng nỗi nhớ này trong hai năm, bây giờ nhìn thấy mẹ sáng chói trên ti vi, cuối cùng cũng vỡ òa….

Bắc Minh Thiện nhíu mày, ánh mắt lóe lên sự kinh ngạc.

Người phụ nữ này, từ đêm qua sau khi quay lại, giống như một câu đố, thu hút ánh mắt của anh.

Đầu tiên là thành con gái của Mạc Cẩm Thành, sau đó cố ý câu dẫn anh, sau khi làm anh hôn mê liền ném anh vào trong công viên ven đường giống như cá muối phơi khô.

Bây giờ, còn mang theo cuốn sách , xuất hiện một cách xinh đẹp, phách lối ở trên ti vi, công khai thách thức anh! Nói bóng nói gió ám chỉ anh không tốt!

Rất tốt!

Bắc Minh Thiện nheo mắt, trong mắt hiện lên một tia hung ác.

Cô đã thành công thách thức anh!



Anh muốn xem xem, tiếp theo cô muốn chơi như thế nào!

“Cậu hai, hôm nay là Giáng Sinh, bà chủ hỏi cậu có cùng hai cậu chủ nhỏ trở về không?” Người giúp việc nhìn Bắc Minh Thiện về nhà chưa được mấy phút, lại chuẩn bị đi, vội vàng hỏi.

Bắc Minh Thiện dừng lại, liếc nhìn hai đứa con trai vẫn đang khóc trước màn hình, cau mày, cuối cùng vẫn bổ sung thêm một câu: “Ừ.”

Đột nhiên sải bước rời đi….

Tòa cao ốc văn hóa thành phố A.

Cảnh ký sách giữa biển người đã trở thành chủ đề nóng trong thành phố.

Có lẽ điều mà mọi người tò mò hơn cả chính là ba của đứa bé trong cuốn sách có phải ám chỉ Bắc Minh Thiện không?

Nhà văn Mạc Hạnh Nguyên và đại gia Bắc Minh Thiện có quan hệ như thế nào?

Ngay cả con cũng có rồi, tại sao chưa từng nghe nói bọn họ qua lại với nhau?

Cùng một thời gian, tầng ba tòa cao ốc văn hóa, buổi off fan của Tô Ánh Uyển rõ ràng vắng vẻ hơn rất nhiều.

Thỉnh thoảng chỉ có vài người hâm mộ đi qua và chụp vài bức ảnh với Tô Ánh Uyển.

Jan từ tầng ba nhìn xuống, cảnh tượng sôi nổi ở tầng một khiến cô ta sợ hãi, Jan đã ở bên cạnh Tô Ánh Uyển vài năm, cô ta ít nhiều cũng biết một chút chuyện của Bắc Minh Thiện và Cố Hạnh Nguyên: “Sunny, cô ta thật sự là Cố Hạnh Nguyên! Lúc thua kiện hai năm trước, còn cho rằng cô ta không thể gượng dậy được! Không ngờ lại học người khác viết sách!”

Tô Ánh Uyển hơi nheo mắt lại, ngón tay không khỏi nắm chặt lấy lan can, nhìn xuống người phụ nữ rạng rỡ ở dưới tầng, cô ta hung hăng nghiến răng….

“Cô ta thì xem là gì? Cho dù quang cảnh bây giờ thì sao? Cô ta không thể đấu lại Phỉ Nhi….”

Bởi vì, ngay cả Tô Ánh Uyển cô còn không đấu lại Phỉ Nhi!

Sau ba tiếng, cuối cùng buổi ký tặng của Cố Hạnh Nguyên cũng kết thúc.

Rất nhiều độc giả và người hâm mộ vẫn đang quanh quẩn trong tòa nhà, rất lâu vẫn chưa giải tán.

Với sự hỗ trợ của nhân viên bảo vệ, Cố Hạnh Nguyên rời khỏi hiện trường buổi ký sách bằng lối đi an toàn, đi thẳng xuống hầm gửi xe….

Đi trên đôi giày cao gót, lúc cô xinh đẹp đi ra khỏi thang máy, một chiếc xe quen thuộc dừng lại trước mặt cô.

Người tài xế trên xe vội vàng bước xuống xe, cung kính mở cửa xe cho cô.

Cô mỉm cười, bước vào….

“Ba Mạc.”

Mạc Cẩm Thành ngồi trong xe, nở một nụ cười hiền từ: “Hạnh Nguyên, buổi ký tặng hôm nay rất thành công, ba Mạc chúc mừng con!”

“Hi, cái này con phải cảm ơn ba Mạc, nếu không phải trong hai năm nay ba vẫn động viên con, con cũng không có thành tựu như ngày hôm nay.”

“Đứa bé ngốc, đó là kết quả nỗ lực không ngừng của bản thân con, ba vẫn chưa nói, cảm ơn con hai năm trước đã cứu ba một mạng.”

“…Ba Mạc, những lời này ba đã nói rất nhiều lần rồi, tình huống lúc đó rất cấp bách, đúng lúc trên máy bay chỉ có con và ba là cùng nhóm máu….”

“Đúng vậy, lúc đó con đang mang thai, mạo hiểm nguy cơ thiếu máu vẫn truyền máu cứu ba…ân tình này, ba Mạc sẽ không bao giờ quên.” Mạc Cẩm Thành mỉm cười vuốt tóc Cố Hạnh Nguyên.

Khóe mắt Cố Hạnh Nguyên dâng lên một trận chua xót: “Chỉ tiếc là, chúng ta cùng nhóm máu, nhưng con lại không phải là con gái ruột của ba….”

Mạc Cẩm Thành ôm Cố Hạnh Nguyên vào lòng, giống như một người ba cưng chiều ôm con gái vào lòng: “Con gái, không phải ba Mạc đã nói rồi sao, ba sớm đã xem con như là con gái ruột của mình.”



Cố Hạnh Nguyên nhớ lại hai năm trước, lúc ở trên máy bay, Mạc Cẩm Thành đã vô tình bị người khác tính kế, tính mạng gặp nguy hiểm. Bởi vì thân phận của ông có chút nhạy cảm, vì vậy mới vội vã trở về Đông Nam Á ngay trong đêm, nhưng lại không ngờ trên máy bay vết thương ngày càng xấu.

May là lúc đó Cố Hạnh Nguyên cũng ở trên máy bay, nhưng lúc đó cô lại đang mang thai, việc hiến máu lúc mang thai sẽ dẫn đến bị mất máu, nhưng tình huống lúc đó rất khẩn cấp, cô vẫn chọn cứu ông…

Khẽ thở dài, cô mím môi: “Ba Mạc, đợi lúc quay về Malaisia, con sẽ trả lại kim cương Mật Ái cho dì….”

“Haha, con gái ngốc, bà ấy nói là tặng cho con thì con cứ nhận lấy! Hơn nữa, vở kịch tối qua chúng ta diễn rất thành công, không phải sao?” Mạc Cẩm Thạch nhớ đến tối qua, không khỏi bật cười.

Cố Hạnh Nguyên hì hì một tiếng, nhướng mày: “Nhưng viên kim cương đó quá quý giá, con không thể nhận….nói thật, tối qua thật sự sợ chết khiếp, con chưa từng can đảm như vậy, chỉ sợ Bắc Minh Thiên sẽ không cắn câu….”

“Hahaha, con làm rất tốt! Tin là không lâu nữa chúng ta sẽ có trò hay để xem!”

….

Bọn họ vừa nói vừa cười, chiếc xe rời khỏi hầm gửi xe.

Nhưng không có ai nhìn thấy, cách hầm gửi xe không xa, có một chiếc Bugatti Veyron sang trọng đang đậu, trong xe, khuôn mặt đẹp trai của Bắc Minh Thiện lạnh đến mức không thể lạnh hơn….

Sau khi xe của Mạc Cẩm Thành rời đi, chiếc xe Bugatti Veyron cũng nhanh chóng rời khỏi gầm gửi xe, đi về một hướng khác….

Viện điều dưỡng thành phố A.

Đây là một trung tâm phục hồi sức khỏe tư nhân, cung cấp các dịch vụ phục hồi sức khỏe và phục hồi sau chấn thương hoặc bệnh tật cho các gia đình giàu có trong thành phố A.

Tuyết ở thành phố A năm nay rơi sớm hơn những năm trước.

Trời quang đãng như vẫn lạnh.

Tuyết trắng không tan.

Trong sân, mái nhà, cành cây đều bị tuyết bao phủ một lớp mỏng, một thế giới phủ đầy tuyết.

Chuông giáng sinh được treo khắp mọi nơi, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những cây thông noel với ánh đèn rực rỡ.

“Haha, Ánh Uyển cậu đừng đùa nữa….tôi thế này trông rất xấu xí…”

“Ai nói Phỉ Nhi không xinh đẹp? Trong mắt mọi người Phỉ Nhi vẫn xinh đẹp như trước kia, không, không đúng, còn xinh đẹp hơn trước kia!”

Trong sân, một cô gái ngồi trên xe lăn, trên đầu đội một chiếc băng đô hình tiểu ác quỷ rất đáng yêu, ngại ngùng thè lưỡi ra. Tô Ánh Uyển đang đội một chiếc mũ giáng sinh, mỉm cười, ngồi xổm trước xe lăn, hai cô gái cười đùa một lúc….

Bắc Minh Thiện vừa xuống xe đã nhìn thấy cảnh tượng này.

Vô thức nhíu mày, sải bước, nhanh chóng đi đến trước mặt cô gái đang ngồi trên xe lăn.

“Phỉ Nhi, bên ngoài lạnh như vậy, sao không vào trong?”

Phỉ Nhi ngước mắt lên, nhìn Bắc Minh Thiện cao ráo, rắn rỏi, mặc một chiếc áo khoác đen kiều Anh, tôn lên dáng người hoàn hảo của anh, hôm nay anh thật sự rất đẹp trai. Không đối với Phỉ Nhi mà nói anh vẫn luôn đẹp trai như vậy….

“Thiện, anh đến rồi? Ánh Uyển tặng em một cái băng đô hình tiểu ác quỷ, anh thấy có đẹp không?”

Phỉ Nhi chỉ lên đầu, nụ cười có chút gượng gạo. Không, phải nói là làn da đầy những vết sẹo nhỏ khiến nụ cười của cô ta trông có vẻ gượng gạo.

Mỗi lần nhìn thấy những vết sẹo trên mặt Phỉ Nhi, Bắc Minh Thiện đều thở dài trong lòng, ngồi xổm xuống, anh nhẹ nhàng nắm lấy tay của Phỉ Nhi, cả hai bàn tay nhỏ nhắn đều đấy những vết sẹo.

“Phỉ Nhi luôn luôn xinh đẹp. Nhưng bây giờ trời quá lạnh, cơ thể của em yếu, rất dễ bị cảm lạnh. Anh đẩy em đi vào nhé?”

Giọng nói của anh giống như đàn Cello, dịu đang như đang diễn tấu một bài hát ru.

Ánh mắt Tô Ánh Uyển lóe lên, cho dù hai năm nay, cô ta không chỉ một lần nhìn thấy Bắc Minh Thiện đối xử với Phỉ Nhi dịu dàng như vậy, nhưng mỗi lần nhìn thấy cô ta cấn cảm thấy trái tim mình giống như bị dao đâm.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement