Nhiệm vụ sinh đẻ – Cố Hạnh Nguyên – Full truyện dài tiểu thuyết cực hay.

Advertisement
Nhiệm Vụ Sinh Đẻ

CHƯƠNG 185: NGƯỜI PHỤ NỮ NÀY THẬT SỰ DÁM!

Anh híp híp mắt lại liếc nhìn khuôn mặt ướt át của cô, vẻ mặt hưng phấn sau khi say rượu. Đáng chết, tửu lượng của người phụ nữ này cũng thật sự lợi hại nhỉ!

Giống như là một đứa trẻ ầm ĩ, bào mòn anh muốn chết đi được.

Đi vào trong phòng ngủ.

Bịch.

Anh ném cô lên trên đầu giường.

Nước vẫn còn đọng lại trên cơ thể của hai người, thấm ướt cả ga giường…

“Có muốn chơi trò chơi khác hay không?” Anh bước từng bước đi đến gần cô, nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại chỉ có thể dỗ dành cô với đầu óc không tỉnh táo như bây giờ.

Quả nhiên là chiêu lừa gạt này rất có tác dụng.

Cô cười híp mắt gật gật đầu: “Trò chơi gì vậy? Tôi muốn chơi muốn chơi…”

Khóe môi của anh câu lên một nụ cười gian xảo, bò đến trước người của cô, đè ép cô…

“Chơi một trò chơi vào hang động.”

“Đó là cái gì vậy… phải chơi như thế nào chứ….” Cô nghe thấy mà một mặt mơ hồ…

“A….” Tiếng kêu thảm thiết của cô gần như làm rách cả màng nhĩ của anh…

“Đau đau đau…”

Cô cau mày đẩy mạnh anh ra rồi hét lên: “Tôi không muốn chơi trò chơi này đâu… đáng ghét… cút đi… đau quá…”

Hai năm trôi qua anh đều nhớ đến giờ phút này, anh nhớ đến nỗi thân thể của anh cũng đau đớn.

Chỉ có người phụ nữ này mới có thể dễ dàng khơi dậy cảm xúc mãnh liệt và điên cuồng của anh.

Anh không biết đây có tính là tình yêu hay không, anh chỉ hiểu một chuyện. Ngoại trừ Cố Hạnh Nguyên, trên đời này không có người phụ nữ thứ hai làm cho anh điên cuồng như vậy…

Chỉ có một mình cô mới khiến cho anh có cảm giác như đang dùng phương thức của người đàn ông đối xử với người phụ nữ.

Chỉ có một mình cô mới có thể trêu chọc sự giận dữ được ẩn sau lớp mặt nạ bình tĩnh của anh không biết bao nhiêu lần.

Chỉ có cô, anh mới trở nên không phải là Bắc Minh Thiện lạnh lùng và tự tin, giống như là con sư tử bất cứ lúc nào cũng có thể bị chọc giận, mất đi khả năng khống chế bản thân mình…

Có một lần, anh rất sợ hãi loại cảm giác mọi thứ không nằm trong lòng bàn tay của anh, ba chữ mất khống chế đối với anh mà nói là chuyện cực kỳ không có cảm giác an toàn.

Anh nhắc nhở mình từng lần từng lần một, phải rời xa người phụ nữ này, nhưng mà vẫn cứ…

Một khi chạm vào cô thì liền kìm lòng không nổi mà dây dưa…

Lúc này cô giống y như là một đứa trẻ, kêu lên đau đớn như là muốn nhảy dựng.

Binh binh, bốp bốp, lộp bộp.

Cô đau đến nỗi la to lên, hoảng sợ vùng vẫy, tiện tay quơ lấy đồng hồ báo thức ở trên đầu giường.

Bốp.

Thiện gia chỉ cảm thấy ót của mình đột nhiên đau xót.

Vết thương do cây xỏ giày gây ra vào lần trước vẫn còn chưa lành, bây giờ lại thêm vết thương mới nữa…

Anh mở to mắt, không dám tin mà trừng mắt nhìn người phụ nữ ở bên cạnh, đông cứng…

Liếc qua cái đồng hồ báo thức ở trong tay của cô, mẹ kiếp!

Lại là kim loại!

Cắn răng: “Cái cô này…”

Bốp.

Lời của Thiện gia còn chưa nói hết thì đã lập tức ngất xỉu ở trên người của cô.

Có điều, trước khi bị cô đập cho váng đầu, anh đã thề…

Chờ đến khi anh tỉnh lại, anh chắc chắn sẽ tịch thu tất cả hung khí ở trong nhà của cô.

Cây xỏ giày, hộp xà phòng bằng inox, chuông đồng hồ bằng kim loại… vân vân.

Cuối cùng, Thiện gia vẫn cực kỳ không tình nguyện mà ngã xuống.

Cô dùng sức đẩy anh ra, không có phản ứng…

Giống như là một con cá chết cứng đờ.

Không phải, có lẽ là càng giống với một xác chết hơn.

A.

Thật là đáng sợ quá đi…

“A… a… chết, chết người rồi…”

Cô gái nhỏ sợ hãi đến mức trợn trắng mắt, trong nháy mắt mùi rượu liền xộc thẳng lên đầu, vùng vẫy nhiều lần, cô cảm thấy mình đã choáng, không còn sức lực để đẩy anh ra nữa. Không biết là trôi qua bao lâu, trằn trọc cả một buổi tối, cuối cùng cô cũng kiệt sức mà ngất đi…

Đàn ông có một kiểu chết rất mất mặt, đó chính là muốn làm hoặc đang làm, hoặc là sau khi ngủ cùng với phụ nữ, rất không may chết ở trên người của phụ nữ…

Trước khi mà Thiện gia ngất xỉu, chắc chắn là cũng có loại cảm giác xấu hổ muốn chết đi được.

Trò chơi một cây vào hang này hiển nhiên cũng chỉ có một trận như vậy, ở lại trong hang, sau đó không còn sau đó nữa…

Đêm nay, những bông hoa tuyết nhỏ yên tĩnh bay lơ lửng ở bên ngoài cửa sổ.

Trong căn phòng ấm áp dễ chịu, hai cơ thể quấn quýt vào nhau, lặng lẽ chim vào giấc ngủ.

Ai cũng không nghĩ đến hai năm trôi qua, lần đầu tiên mà bọn họ ôm nhau ngủ lại dùng một cách chật vật như vậy…

Ai cũng không biết được mọi chuyện sẽ như thế nào vào lúc bình minh.

Có điều là trong giấc mơ vào tối ngày hôm nay, cuối cùng bọn họ cũng đã có nhau.

Chỉ mong là lần này này trong giấc mơ của bọn họ có thể giữ được hạnh phúc ngắn ngủi…

Rốt cuộc trời cũng đã sáng lên.

Tuyết rơi cả một đêm cũng đã dừng lại.

Trên mặt đất xuất hiện một lớp tuyết đọng cũng không tính là dày.

Hình Uy mặc một cái áo khoác, vẫn mang theo một hộp giữ ấm giống như thường ngày mà đi xuống dưới lầu.

Trong chiếc hộp giữ ấm là bữa sáng mua cho cậu chủ.

Cháo gà bào ngư.

Anh ta ổn định lại thân thể, ở phía dưới đầu lông mày vẫn còn vết bầm để lại vào tối ngày hôm qua…

Lúc này, trên gương mặt của anh ta đã khôi phục lại vẻ nghiêm túc như xưa, chỉ là nhìn cái nhà mà Bắc Minh Thiện mới mua không lâu trước đây, loại nhà cũ không có thang máy, anh ta không khỏi thở dài một hơi.

Không biết là tối ngày hôm qua cậu chủ và cô Cố cuối cùng đã như thế nào rồi?

Hình Uy chỉ biết tối ngày hôm qua anh ta bị người ta đánh rất thảm rất thảm…

Mang theo hộp giữ ấm, anh ta bước từng bước đau đớn đi lên trên lầu, bước từng bước một đi lên trên bậc thang.

Ở trong phòng, trên chiếc giường lớn.

Lộn xộn không chịu nổi.

Ga giường bị cuộn lại thành một cục.

Cô tỉnh dậy trước.

Nhưng mà cảm giác đau đầu sau khi say rượu lập tức xâm nhập vào toàn cơ thể của cô…

Thân thể của người đàn ông đè ép cô đến nỗi sắp gãy xương.

“Ui cha….” Cô đau đớn rên rỉ một tiếng, vô thức xê dịch thân thể, muốn đẩy người đàn ông nặng nề ở trên người ra.

Chờ đã!

Hình ảnh uống rượu cùng với Lạc Kiều vào tối ngày hôm qua bất chợt hiện ra ở trong đầu của cô.

Còn có bảy hoa mỹ nam kia nữa…

Cô mơ hồ nhớ ra Lạc Kiều nói thuê phòng cái gì đó…

Sau đó…

Sau đó ngoại trừ đầu đau muốn nứt ra, cô cũng không còn nhớ cái gì cả.

Tiếp theo, ánh mắt của cô quay trở lại thân thể nam tính của người đàn ông ở trên người mình.

Đột nhiên một cơn gió lạnh thổi qua.

Trán của cô cảm thấy đau đớn.

Cô cô cô sẽ không thật sự đi thuê phòng cùng với đàn ông đó chứ?

Cũng không đúng nha, đây là nhà của cô mà, đâu có sai đâu.

Cô hít mũi một cái, mùi hương ở trên người của người đàn ông này rất quen thuộc…

Trong lòng không hiểu sao lại căng thẳng.

Tại sao cái mùi này… lại giống như Bắc Minh Thiện vậy chứ?

Không phải là cô vẫn còn đang nằm mơ đó chứ?

Đưa tay ra, cô hung hăng nhéo một cái ở trên lưng của Bắc Minh Thiện

“Ôi…”

Một tiếng hít khí lạnh lùng vang lên, trong nháy mắt xẹt qua màng nhĩ của cô.

Bắc Minh Thiện bị cơn đau này làm cho giật mình tỉnh dậy.

Anh mở mắt ra theo phản xạ, và phản ứng đầu tiên của anh là: “Đã tỉnh rồi đúng không, hửm?”

Trong giọng nói của anh ta lộ ra âm thanh nghiến răng nghiến lợi.

“A….” Bây giờ cô đã hoàn toàn tỉnh táo lại, đột nhiên hét lên: “Bắc Minh Thiện…”

Thật sự là anh!

“Hừ.” Anh phát ra tiếng hừ từ trong mũi, dùng cánh tay chống người dậy, vẫn là hình ảnh nữ dưới nam trên, anh nhìn xuống tư thế của cô, trong đôi mắt đen nhánh hiện ra ngọn lửa u oán.

Lúc này cái ót của anh vẫn còn đang đau nhức từng cơn.

“Tại sao anh lại ở đây vậy?”

Hiển nhiên tất cả mọi chuyện xảy ra sau khi cô say rượu cô đều đã quên đi hết tất cả không chừa lại cái gì, có nhớ cũng không nhớ được.

Trọng điểm là Bắc Minh Thiện không chỉ ở trong nhà của cô, mà còn đang ở trên giường của cô.

Điểm quan trọng hơn chính là giờ phút này bọn họ… là thẳng thắn gặp nhau.

Anh hơi nheo mắt lại, tội trạng tối ngày hôm qua của cô gái này không thể đếm hết được, đáng sợ hơn chính là sau khi cầm đồng hồ báo thức đánh anh ngất xỉu, thế mà còn có thể vô tội truy hỏi anh như vậy, hỏi tại sao anh lại ở đây.

“Tại sao tôi không thể ở đây được chứ? Cô đừng quên bây giờ tôi cũng ở chỗ này.”

“Đánh rắm, nhà của anh ở phía đối diện.”

Ngay sau đó…

“Chát…”

Một bàn tay không hề có báo hiệu trước mà đánh lên trên mặt của Bắc Minh Thiện.

Bầu không khí lập tức ngưng trọng!

Bắc Minh Thiện trố mắt nhìn, ánh mắt run lên, lập tức nắm thật chặt lấy bàn tay tát anh.

“Cô dựa vào cái gì mà đánh tôi hả? Cô nên may mắn người ngủ ở bên cạnh của cô chính là tôi mà không phải là mấy tên éo lả dựa vào mặt để kiếm cơm.”

Cố Hạnh Nguyên tức giận đến nỗi lòng ngực phập phồng, hai mắt hung hăng nhìn anh chằm chằm.

“Tôi tình nguyện người ngủ ở bên cạnh của tôi chính là mấy hoa mỹ nam kia, còn đỡ hơn cái đồ khốn nạn không có tình người như anh.”

Nói xong, cô dùng sức vùng vẫy, liều mạng vùng vẫy…

Sự đụng chạm của anh làm cho cô hốt hoảng!

“Khốn nạn, anh cút ra ngoài cho tôi.”

Anh híp mắt lại, dùng sức lực rất lớn, mới nhịn xuống xúc động muốn bóp chết người phụ nữ này.

Cô lại dám nói cô thà rằng muốn mấy cái tên ẻo lả kia chứ cũng không cần anh.

“Tôi có thể tha thứ cho việc cô uống rượu, nhưng mà tuyệt đối không cho phép cô lại uống say! Nếu như có lần sau…”

“Lần sau?” Cô tức giận đánh gãy lời của anh: “Anh Bắc Minh, xin hỏi anh là gì của tôi vậy? Anh có tư cách gì mà quản tôi? Tôi có uống say hay không thì không hề có một tí quan hệ nào với anh cả.”

Cô chịu đựng cơ thể đau nhức, liều mạng đạp anh mấy cái, hơn nửa chân cũng đang đạp về phía chỗ yếu đuối của anh…

“Shhh….” Anh lạnh lùng hít một hơi, không thể tin mà trừng mắt nhìn cô, người phụ nữ này thật sự có can đảm!

“Cái cô này, cô không sợ tôi bị tuyệt hậu hả?”

Người phụ nữ này thật sự dám đá, may mắn là anh phản ứng nhanh lẹ.

Sau đó, Cố Hạnh Nguyên mới vội vàng bật dậy từ trên giường, giống như là nghe thấy câu chuyện cười buồn cười nhất trên đời này vậy, tức giận thốt lên: “Tuyệt hậu? Anh Bắc Minh, tôi không nghe lầm đó chứ, thân là ba của hai đứa bé mà anh còn dám nói là anh không có đời sau?”

Cô còn chưa nói là ba của ba đứa nhỏ, có điều là điều đó có đánh chết cô thì cô cũng sẽ không nói cho anh biết.

Anh lập tức nghẹn lời.

Nhưng mà vẫn mạnh miệng nói: “Chẳng lẽ là tôi không thể muốn con nữa?”

Biểu cảm của cô siết chặt.

Cô vô thức gầm nhẹ: “Anh có muốn con cái hay không thì cũng không có chuyện gì liên quan đến tôi! Nếu như muốn thì anh đi tìm Phỉ Nhi của anh đi, đừng đến làm phiền tôi.”

Nói xong, cô xuống rồi mở tủ quần áo ra, tìm ra mấy cái quần áo rồi nhanh chóng mặt lên người.

Nhìn chằm chằm vào hình ảnh cô mặc quần áo, anh nhíu chặt mày.

Sự im lặng qua đi, anh kiềm chế sự tức giận của mình, nói ở sau lưng của cô: “Có phải là cô vẫn còn đang tức giận chuyện tôi lấy đi chiếc váy đó không?”

Cơ thể của cô khựng lại, nhớ đến trong phòng thử quần áo ở cửa hàng vào tối ngày hôm qua, anh quyết tâm lột chiếc váy nữ thần ánh trăng ở trên người của cô… chỉ vì Phỉ Nhi của anh cũng thích!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement