Nhiệm vụ sinh đẻ – Cố Hạnh Nguyên – Full truyện dài tiểu thuyết cực hay.

Advertisement

CHƯƠNG 360: THĂM

Hình Uy nghe thế thì thầm nhíu mày. Bắc Minh Thị, có danh vọng rất lớn ở thành phố A, nhất là chuyện Bắc Minh Thiện chuẩn bị tổ chức hôn lễ ở khách sạn Daredevil Empire, đã có rất nhiều phương tiện truyền thông đều đã nghe tin rồi.

Lý do tại sao trên đó không có bài báo nhắc đến bọn họ, đều là bởi vì Hình Uy ở đằng sau cố gắng khống chế toàn cục.

Bây giờ đột nhiên muốn đổi địa điểm, thật sự làm cho Hình uy trở tay không kịp. Xem ra chỉ có xong việc rồi lại đi xử lý chuyện của cánh truyền thông rồi.

“Ông chủ, vậy chúng ta giờ chuẩn bị đi đâu?” Hình Uy hỏi.

“Đến bệnh viện.” Bắc Minh Thiện nhàn nhạt nói một câu.

Bệnh tình của ông cụ Bắc Minh hai ngày nay dường như có thay đổi, hôm kia sau khi trải qua một lần điều trị, hôm qua không có bất kỳ ai làm phiền, cơ thể đã trở nên tốt hơn. Động tác tay chân của ông hôm nay có thể lớn hơn không ít, giọng cũng rõ hơn một chút.

Khi Bắc Minh Thiện dẫn Hình uy đến phòng bệnh, bác sĩ trực ban đã nói với anh tin tức tốt này.

Bắc Minh Thiện mây đen ngập trời lúc này mới tan biến một ít.

Hình Uy canh ở trong phòng quan sát, một mình Bắc Minh Thiện đi vào phòng bệnh.

Lúc này ông cụ Bắc Minh đang nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng giọng nói bên ngoài vẫn khiến ông cụ tỉnh lại.

Ông cụ Bắc Minh dần dần mở mắt, nhìn thấy Bắc Minh Thiện lúc này đứng ở bên cạnh mình.

“Nhị… con đến rồi.” Ông cụ nói rồi từ từ đưa tay ra, muốn kéo Bắc Minh Thiện.

Bắc Minh Thiện đi đến trước mặt ông cụ Bắc Minh, đưa tay nắm lấy tay của ông ta, anh đã cảm nhận được tay của ba đã bắt đầu có chút sức lực.

“Ba, con đến rồi. Nghe bác sĩ nói bệnh tình của ba, bây giờ đã bắt đầu chuyển biến tốt, rất nhanh ba có thể về nhà rồi.” Bắc Minh Thiện kéo cái ghế, ngồi ở bên cạnh ông cụ.

Về nhà, đối với ông cụ Bắc Minh mắc bệnh nặng mà nói, thật sự là một chuyện rất khao khát. Nhưng có khao khát ông cụ lại có hơi không muốn trở về.

Nhà Bắc Minh trước kia còn có ba con trai và các cháu nội ở bên cạnh mình. Tuy bình thường sẽ xảy ra một số chuyện không vui, nhưng một nhà đầy đủ.

Nhưng hiện nay…

“Ba, đừng nghĩ đến mấy chuyện trước đây nữa.” Bắc Minh Thiện an ui ông cụ Bắc Minh, nhưng trên mặt anh có một tia nặng nề.

“Nhị… có phải… có chuyện gì… phiền não không?” Ông cụ Bắc Minh vẫn nhìn ra Bắc Minh Thiện có tâm sự.

Bắc Minh Thiện khẽ lắc đầu: “Mọi chuyện ở chỗ con đều tốt, hơn nữa Tử Du đã vào làm việc trong bộ phận thiết kế của Bắc Minh Thị rồi.”

Điều này khiến ông cụ Bắc Minh cảm thấy có hơi kinh ngạc và bất ngờ.

Ông cụ biết ban đầu Bắc Minh Thiện cùng ông ta đánh cược, lấy đi tất cả cổ phần của con cả, hơn nữa đá bọn họ ra khỏi Bắc Minh Thị.

Nhưng hiện nay, có thể chính tai nghe thấy từ trong miệng của con trai thứ hai nói Bắc Minh Tử Du gia nhập Bắc Minh Thị, dựa vào sự hiểu biết của ông ta về Bắc Minh Thiện, chắc chắn đằng sau chuyện này không chỉ đơn giản như thế.

Mặc dù là như thế, Bắc Minh Chính vẫn cảm thấy một tia an ủi khi cháu của mình quay lại Bắc Minh Thị, dù sao ban đầu Bắc Minh Thiện dám đá cả nhà họ ra, bản thân đã vì bọn họ mà không làm được cái gì.

“Tử Du, là một đứa trẻ ngoan. Nhị, con phải cố gắng chỉ bảo nó.” Đây là Bắc Minh Chính dùng thân phận người ba phó thác cho Bắc Minh Thiện, đây cũng là chuyện duy nhất Bắc Minh Chính người làm ông nội có thể làm vì Bắc Minh Tử Du.

Bắc Minh Thiện gật đầu: “Ba, ba yên tâm, con sẽ theo sát nó.”

Anh không có nói thẳng ở trước mặt ông cụ Bắc Minh, Bắc Minh Tử Du là bị người khác lợi dụng mới vào Bắc Minh Thị.

Anh biết nếu như nói ra sẽ khiến ba biết được người cầm đầu đối phó Bắc Minh Thị, chính là cháu trai Bắc Minh Tử Du mà ông cụ đã từng rất thương yêu.

Lấy tính cách của ông cụ Bắc Minh chắc chắn sẽ nổi giận, bệnh tình vừa mới chuyển biến tốt có lẽ sẽ nhanh chóng xảy ra vấn đề. Nếu như là như thế, khả năng chữa khỏi sẽ không tồn tại nữa.

Bắc Minh Thiện có thể làm được chính là giấu chuyện này đi.

Ngày sau có xảy ra chuyện gì, một mình anh gánh vác.

Bắc Minh Chính nắm chặt tay của Bắc Minh Thiện, Bắc Minh Thị dựa cả vào con, vất vả cho con rồi.”

Bắc Minh Thiện lộ ra nét cười, anh khẽ lắc đầu: “Ba, đây là điều con nên làm, một chút cũng không vất vả. Chỉ có điều trước đây một mình ba đánh ra giang sơn của Bắc Minh Thị, mới vất vả nhất.”

“Nhị, con đây là sai rồi, xây dựng giang sơn dễ, giữ giang sơn khó. Bắc Minh Thị bây giờ gặp khó khăn, con không nói, trong lòng ba cũng biết rõ.” Ông cụ Bắc Minh nói ngắt quãng, mạch suy nghĩ của ông cụ vẫn rất tỉnh táo minh mẫn như thế.

Lúc này, bác sĩ trực ban đến bên cạnh Bắc Minh Thiện, ghé vào tai anh nói nhỏ: “Anh Bắc Minh, thời gian thăm đã không ít rồi, ông Bắc Minh nên nghỉ ngơi rồi.”

Bắc Minh Thiện gật đầu, sau đó nói với Bắc Minh Chính: “Ba, con không ảnh hưởng đến chuyện ba nghỉ ngơi nữa, hôm khác con lại đến thăm ba.”

Bắc Minh Chính khẽ gật đầu, sau đó có hơi không lỡ buông tay con trai ra.

Bắc Minh Thiện xoay người cùng bác sĩ đi đến phòng quan sát.

Anh cầm bản nhớ chép giở từng trang xem một lúc.

Lúc này, Hình Uy mặt mày không cảm xúc ghé sát vào tai của Bắc Minh Thiện, dùng âm thanh chỉ có hai người bọn họ có thể nghe thấy nói: “Ông chủ, ngoài cửa hình như có người.”

Bắc Minh Thiện không có đánh rắn động cỏ, vẫn duy trì tư thế xem tư liệu. Anh nói với Hình Uy: “Cậu ở lại đây, tôi ra ngoài xem thử.”

Anh để tư liệu trong tay xuống, bỗng xoay người, chỉ thấy bóng đen ở cửa lóe một cái không thấy nữa.

Bắc Minh Thiện mau chóng mở cửa xông ra ngoài, chỉ thấy cách đó không xa có một người đang chạy về phía trước.

Đây là khu phòng bệnh VIP, vốn dĩ người đến không có bao nhiêu, lúc này một ý tá ở trước mặt nói một câu: “Nơi này không được chạy.” Sau đó kéo ông ta lại.

Nhưng lại bị người đó hất ra, tốc độ của ông ta cũng chậm lại không ít.

Lợi dụng kẽ hở này, Bắc Minh Thiện nhanh chóng đuổi theo mấy bước, cách người đó càng lúc càng gần.

Bắc Minh Thiện đuổi càng sát thì cảm thấy thân hình của người trước mắt càng quen mắt.

Người đó cuối cùng hoảng quá không biết chọn đường mà chạy vào lối thoát hiểm, nhưng ông ta không có chạy xuống dưới, ngược lại chạy lên trên.

Bắc Minh Thiên cũng theo lên trên.

Hai người ở trong lối thoát hiểm chật hẹp này, chạy lên hết tầng này đến tầng khác.

Đến cuối cùng người đó chạy lên sân thượng.

Bắc Minh Thiện cười lạnh, ông ta nếu như chạy xuống dưới còn có thể sẽ không bị anh tóm được, nhưng người này đã chọn sai đường.

Anh dùng vài bước cũng lên đến sân thượng.

“Cạch…” Bắc Minh Thiện xoay người đóng cửa sân thượng lại.

Người đó ở trước mắt cách anh không đến 20 mét, xem ra ông ta đã không chạy tiếp được nữa.

Ông ta quay lưng với Bắc Minh Thiện, gập eo, hai tay chống trên đùi, thở hổn hển.

Bắc Minh Thiện cũng cảm thấy cơ thể có hơi mệt, nhưng anh bình thường hay luyện tập, hoạt động như thế anh vẫn anh chịu được.

Anh rất nhanh ổn định lại hơi thở của mình, mang theo nụ cười lạnh từng bước đi về phía người đó.

“Hừ, vừa rồi anh không phải chạy rất nhanh sao, sao không chạy nữa. Có phải phát hiện đã chạy nữa chỉ còn lại vách đá trước mặt? Tôi có thể mở đường, cho anh chạy lại.” Bắc Minh Thiện giống như một con mèo, anh không phải đơn giản vì bắt con chuột này, mà đang hưởng thụ quá trình như này.

Người đó đưa tay ra xua xua, tỏ ý không chạy nữa.

Bắc Minh Thiện thật sự rất xem thường đối thử như thế, còn chưa như thế nào mà đã nhận thua trước rồi.

“Nói đi, anh đến đây có mục đích gì, ai kêu anh đến? Nếu như tôi không nhớ sai, lần trước anh cũng từng đến bệnh viện, đưa cho ba tôi một tờ báo…” Bắc Minh Thiện nói đến đây, bàn tay đã cuộn thành nắm đấm.

Bởi vì chính tờ báo này suýt nữa khiến điều trị trước đó của ba hoàn toàn uổng phí. Chuyện này anh đã nhận định không phải một người làm, chắc chắn sau lưng người này còn có người sai khiến khác.

Như thế có xác định người đứng sau lưng Bắc Minh Tử Du rốt cuộc là ai.

Bắc Minh Thiện từng bước tiếp cận người trước mặt, chỉ là cảm thấy có hơi kỳ lạ, người trước mặt hình như đã chuẩn bị đối diện với mình không chạy tiếp nữa rồi.

Khi giữa bọn họ chỉ cách nhau khoảng 10 mét, người trước mặt xem ra đã điều chỉnh hòm hòm rồi.

Ông ta từ từ đứng thẳng lưng, dần dần quay người lại.

Sau khi Bắc Minh Thiện nhìn thấy diện mạo của người đó thì sững người.

Bắc Minh Thiện sau khi sững người, thì trợn mắt, nghiến răng nghiến lợi đi vài bước đến trước mặt của người đó, khi người đó còn chưa bình ổn hơi thở, vung nắm đấm, hung hăng đấm vào mặt của người đó.

Sức lực của anh quá lớn, sau khi người đó kêu một tiếng thảm thiết, bị đánh lùi lại sau mấy bước, sau đó ngã ra đất.

Bắc Minh Thiện lúc này mặt mày lặng như nước, ánh mắt lạnh lùng khóa chặt người trên mặt đất, tiếng ‘rắc rắc rắc’ từ khớp xương khi anh siết chặt nắm đấm vang lên, từng bước đi về phía người đó.

Người đó lúc này đã bị đánh đến khóe miệng chảy máu, hơn nữa còn gãy hai cái răng. Ông ta hoảng sợ nhìn Bắc Minh Thiện từng bước đi về phía mình thì giống như nhìn thấy thần chết.

Ông ta cũng không quan tâm đau đớn, thở hổn hển, đưa một tay không ngừng xua xua.

Miệng có máu nói: “Thiện… đừng… đừng…”

Người đó vừa nói, vừa nhích người về phía sau, mãi đến khi lưng bị lan can cản lại, không còn đường để lui nữa.

Bắc Minh Thiện không nghe anh ta, tiếp tục ép sát người đó.

Khi từ trên cao nhìn xuống người trước mặt, anh lại hung hăng đá một cước vào người đó.

Sau đó lại là một tiếng kêu thảm thiết, máu tươi từ khóe miệng không ngừng chảy ra.

“Bắc Minh Triều Lâm nói đi, hôm nay anh ở bên ngoài phòng bệnh của ba lén lút làm cái gì.” Bắc Minh Thiện tối sầm mặt, giọng điệu giống như xét xử phiên tòa ngày tận thế làm chấn động trái tim của Bắc Minh Triều Lâm.

Bắc Minh Triều Lâm lại thở hắt hai hơi, nói ngắt quãng: “Anh, anh muốn đến thăm ba.”

“Muốn thăm ba?” Mắt Bắc Minh Thiện hơi nheo lại, từ từ khuỵu người xuống: “Anh muốn xem ba đã chết hay chưa chứ gì.”

Bắc Minh Triều Lâm hoảng sợ xua tay: “Anh, anh là con trai của ông, sao mong ba chết chứ.”

Bắc Minh Thiện cười lạnh: “Nếu như anh không mong ba chết, vậy anh tại sao hai ngày trước lén lút đến để tờ báo đăng tin cô chết cho ba? Anh chắc biết bề ngoài ba với cô bất hòa, nhưng trong lòng vẫn rất quan tâm.”

Nhắc đến tờ báo đó, mặt mình Bắc Minh Triều Lâm hơi bối rối, sau đó lập tức phủ nhận: “Tờ báo, cậu nói tờ báo gì? Cô mất rồi, chuyện từ khi nào?”

Chỉ là kỹ năng diễn xuất của Bắc Minh Triều Lâm quá tệ, khiến Bắc Minh Thiện lười đi vạch trần ông ta.

Mặt của anh bỗng áp sát vào mặt của Bắc Minh Triều Lâm, đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm đôi mắt có hơi lóe lên của Bắc Minh Triều Lâm.

Sau đó từ từ nói: “Anh nói lại lần nữa, rốt cuộc có phải anh để tờ báo lên giường bệnh của ba không.”

Dứt lời, một cỗ hàn khí bao chùm toàn thân Bắc Minh Triều Lâm, ông ta có hơi lắp bắp nói: “Anh, anh không có.”

Bắc Minh Thiện lập tức đứng dậy, một tay túm chặt cổ áo của Bắc Minh Triều Lâm, nhấc ông ta lên, sau đó đẩy nửa người của ông ta ra ngoài lan can.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement