Nhiệm vụ sinh đẻ – Cố Hạnh Nguyên – Full truyện dài tiểu thuyết cực hay.

Advertisement

CHƯƠNG 446: BỌ NGỰA BẮT VE, CHIM SẺ CHỜ SẴN

Rất nhanh cô ta đã tới cạnh giường, kéo ngăn kéo ở tủ đầu giường ra, một cái di dộng yên lặng nằm bên trong, tuy nhìn qua loại kiểu dáng đã lỗi thời, nhưng vẫn giống như điện thoại mới.

Bình thường, cô ta căn bản sẽ không gọi điện thoại. Nguyên nhân rất đơn giản: ở thành phố này, cô ta chỉ là ngừơi cô đơn, không có người thân nào.

Còn bạn bè, Tô Ánh Uyển miễn cưỡng xem như một người, nhưng lại thuộc loại hai người rất ít khi liên hệ.

Tuy lúc các cô gặp mặt, có vẻ rất thân. Nhưng cô ta cũng không có xem Tô Ánh Uyển là bạn thật sự, bởi vì các cô cùng thích một người đàn ông —— Bắc Minh Thiện.

Mà ưu thế lớn hơn của Tô Ánh Uyển so với cô ta là, Tô Ánh Uyển là con gái của thầy Bắc Minh Thiện, hơn nữa sống tốt hơn cô ta rất nhiều. Cho dù cô ta không có hủy dung, vậy hai người cũng chỉ bằng nhau thôi.

Phỉ Nhi lấy điện thoại ra, xoay người vào phòng tắm.

Rất nhanh trong phòng tắm liền truyền ra tiếng nước chảy “Ào ào”. Cô ta không phải là đi tắm, mà là che giấu việc cô ta gọi điện thoại.

Tay cô ta còn đang run nhẹ, sau khi cố gắng làm mình bình tĩnh, vội gọi điện thoại cho Đường Thiên Trạch.

“Alo… Chào Phỉ Nhi a, khó lắm em ở nhà Bắc Minh mới gọi điện thoại cho anh, em không sợ Bắc Minh Thiện phát hiện sao?” Tiếng của Đường Thiên Trạch rất lười biếng.

Phỉ Nhi không rảnh như Đường Thiên Trạch: “Alo, không phải anh nói chuyện thu xếp hết rồi sao, vừa rồi anh ấy gọi tôi đến, hỏi chuyện đáng ngờ ở khách sạn hôm đó. Anh ấy đã biết chuyện kia không phải ngoài ý muốn, trong tay của anh ấy bây giờ có thể đang nắm một ít manh mối mới.”

“Em cái gì cũng nói với anh ta rồi?” Giọng điệu Đường Thiên Trạch không hoảng hốt như Phỉ Nhi, mà rất bình tĩnh.

“Tôi dính vào, còn không phải do anh sao. Nếu tôi nói anh sai tôi làm vậy, vậy tôi còn ổn sao.” Phỉ Nhi đơn giản nói lại đối thoại giữa cô và Bắc Minh Thiện cho Đường Thiên Trạch nghe.

Đường Thiên Trạch gật đầu, lạnh lùng cười: “Phỉ Nhi, em chối đến mình không còn liên quan gì, còn là em là lấy đại cục làm trọng. Được rồi, chuyện này anh đã biết, vẫn là câu nói kia, em không cần lo lắng, chuyện này anh sẽ xử lý ổn thỏa.”

Phỉ Nhi trải qua chuyện vừa rồi, cô ta không tin Đường Thiên Trạch: “Lần trước anh nói tôi yên tâm, nhưng sau đó thì sao, chuyện còn không phải bị lộ ra một ít sao. Tôi nói cho anh, Bắc Minh Thiện không dễ đối phó như anh tưởng, tôi khuyên anh cẩn thận một chút tốt hơn.”

“Được rồi được rồi, việc này anh không cần em dạy. Em chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời, ở lại bên cạnh anh ta, nghe lời của anh. Anh đảm bảo em không có chuyện.” Đường Thiên Trạch nói xong trực tiếp cúp điện thoại.

“Alo, alo…” Phỉ Nhi gắt gao cau mày liên tục la với điện thoại, nhưng hồi âm luôn là âm thanh đơn điệu ‘tút tút’.

Cô ta giận đến muốn ném mạnh điện thoại xuống đất, cô ta giận Đường Thiên Trạch không coi tình trạng cô ta ra gì, lần trước cũng là đồng ý, kết quả là hôm nay vẫn dính đến cô ta. Ai biết sau này cô ta có ngã trong tay anh không.

***

Về chuyện Phỉ Nhi nói, thật ra lúc Bắc Minh Thiện gặp Hoàng Tự trong văn phòng, Đường Thiên Trạch đã ở tòa nhà đối diện dùng kính viễn vọng quan sát hết rồi.

Tuy anh ta không nghe được nội dung đối thoại, nhưng thấy Hoàng Tự lại xuất hiện, anh ta vẫn rất ngạc nhiên.

Vốn chuyện xem như đã làm ổn, đặc biệt là Hoàng Tự từ đó về sau về quê không lộ diện.

Không nghĩ tới anh ta vẫn là xem thường năng lực của Bắc Minh Thiện, vậy mà có thể tìm ra Hoàng Tự. Nhưng dù Hoàng Tự xuất hiện, cũng không thể làm nên nhân tố có tính quyết định gì.

Hơn nữa anh ta biết, Bắc Minh Thiện tốn công như vậy, không vì cái gì khác, là vì nhằm vào chính mình.

Đường Thiên Trạch lạnh lùng cười, nếu Bắc Minh Thiện muốn tìm ra chân tướng, vậy dứt khoát cho anh ta một cái chân tướng tốt lắm.

Anh ta nhìn thấy Bắc Minh Thiện phái người đưa Hoàng Tự đi, sau đó lấy điện thoại, gọi một số: “Anh nghe kĩ lời tôi đây, đi theo một chiếc xe biển số XXXX màu đen có rèm che, xem bọn họ tới đâu, sau đó cho tôi biết. Nhớ kỹ, không cần tự tiện hành động.”

Sau khi anh ta phân phó xong, không bao lâu thu được tin cấp dưới gửi về, cũng đã biết Bắc Minh Thiện an bài Hoàng Tự ở đâu.

Lại một lát sau, anh ta nhận được điện thoại chất vấn của Phỉ Nhi.

Xem ra Bắc Minh Thiện đang gấp rút hành động.

Vì thế anh gọi điện thoại cho cấp dưới: “Bây giờ có thể hành động. Nhớ kỹ, đến lúc đó dựa theo sự an bài của tôi làm”

Bắc Minh Thiện thấy Phỉ Nhi rời khỏi thư phòng của mình, tuy cô ta ở trước mặt mình bịa chuyện rất tốt, nhưng không thể thuyết phục anh.

Quên đi, nếu ép hỏi thêm cũng không làm được chuyện gì. Cũng may trước đó có sắp xếp, tin người đang lẩn trốn rất nhanh sẽ lộ diện.

Quả nhiên, nửa đêm, Bắc Minh Thiện nhận được một cuộc điện thoại: “Ông chủ, cá lớn đã xuất hiện.”

Khóe miệng Bắc Minh Thiện hơi nhếch lên: “Được, nhưng không cần nóng vội, từ từ thu lưới. Nhớ kỹ đừng để anh ta thoát, nếu không sẽ đừng quay về gặp tôi.”

Hình Uy ở bên kia gật đầu: “Hiểu rồi ông chủ, anh yên tâm đi, tôi sẽ không để cá lớn trốn thoát.”

Vốn dĩ Hình Uy đi ra ngoài thật là đi nhà Cố Hạnh Nguyên thăm Lạc Kiều.

Nhưng lúc anh ta tới nhà Cố Hạnh Nguyên, chỉ thấy trong phòng không có đèn. Gõ cửa cũng không có động tĩnh gì.

Anh ta cảm thấy kỳ lạ, đã trễ thế này ba người các cô đưa Trình Trình đi đâu? Hơn nữa Lạc Kiều bây giờ đã mang thai, căn bản không chịu nổi mệt nhọc.

Sau lại anh ta thử gọi cho Cố Hạnh Nguyên, lúc này mới biết vì phòng bên đó của Cố Hạnh Nguyên quá nhỏ, mấy người lớn và một đứa bé ở cũng chật chội, còn không có lợi cho Lạc Kiều dưỡng thai, cho nên chuyển đến nhà lớn của Vân Chi Lâm.

Hình Uy lúc ấy cảm thấy thật bất ngờ, vì anh ta cũng không biết quan hệ giữa Vân Chi Lâm và Lạc Kiều, còn tưởng Vân Chi Lâm vì nể tình Cố Hạnh Nguyên mới đồng ý.

Điều này làm cho Hình Uy có cảm giác thất bại, mẹ của con mình vậy mà lưu lạc đến cần nhờ vào quan hệ ở lại nhà người ta dưỡng thai.

Ngay lúc này, anh ta liền nhận được cuộc gọi của Bắc Minh Thiện, kêu anh ta nhanh chạy tới nơi sắp xếp cho Hoàng Tự, mai phục sẵn, buổi tối có thể sẽ có cá lớn mắc câu.

Hình Uy không nói nhiều, lái xe qua bên kia.

Chỗ Hoàng Tự ở không phải nội thành ồn ào, mà sắp xếp anh ta ở một nhà nông dân tại rìa ngoại ô của thành phố.

Hình Uy vì không đánh rắn động cỏ, ở trên đường xếp người, cũng trộm tráo Hoàng Tự đi, để cho một cấp dưới có năng lực mạnh của mình đóng giả Hoàng Tự ở trong.

Hơn nữa ở dưới giường, tủ quần áo đều có người mai phục. Bao gồm cả những phòng ở chung quanh đều có người của mình.

Nửa đêm, nơi này không xa hoa ăn chơi, ca hát nhảy múa giống trong thành phố.

Giờ phút này mọi thứ đều yên lặng, chỉ có vài tiếng chó sủa ngẫu nhiên.

Hình Uy tránh ở bụi cây xa xa, dùng kính hồng ngoại quan sát bên ngoài.

Trong lúc đó một chiếc xe chạy từ xa xa, lướt qua bụi cây Hình Uy núp, nhanh chóng dừng lại trước sân nhà nông dân đã sắp xếp cho Hoàng Tự.

Hình Uy dùng bộ đàm mini thông báo cho tất cả mọi người đang mai phục: “Cá lớn đã đến đây, đến lúc đó nghe được tín hiệu bên trong liền lập tức thu lưới.”

Chỉ thấy xe cũng không tắt máy, một đám người không cao đi xuống.

Anh ta nhìn hết một lượt, sau đó đi tới trước cửa căn nhà.

Ở nơi trồng trọt này, phòng trộm căn bản không dựa vào cửa, mà dựa vào chó. Cho nên cửa nhà, chỉ là bày cho có.

Người nọ dễ dàng mở cửa, anh ta vì không kinh động người bên trong, còn cố ý vô cùng cẩn thận không ra tiếng.

Hình Uy báo người giả Hoàng Tự bên trong: “Cá lớn đi vào, cậu chuẩn bị bắt đi. Những người khác bắt đầu thu lưới, chặt đứt đường lui của anh ta.”

Lúc này Hình Uy cũng từ bụi cây đi ra, đi về phía căn nhà.

Đối với anh ta chuyện này đã nắm chắc chín phần rồi.

Không ngoài dự đoán, trong phòng vang lên tiếng động nhỏ, sau đó là tiếng náo loạn rất nhỏ.

Người mai phục quanh căn nhà cùng lúc xông vào, sau đó đèn trong phòng sáng lên.

Lúc Hình Uy đi vào phòng, người kia đã bị cấp dưới trói tay sau lưng ngồi trên đất.

“Cậu tới đây làm gì?” Hình Uy cúi đầu nhìn thấy người kia.

Người nọ vừa thấy mình bị bắt, hơn nữa đối phương sớm có chuẩn bị. Anh ta lạnh lùng cười: “Tôi tới đây đương nhiên là muốn giết tên kia. Nhưng đáng tiếc bị mấy người bắt. Tôi chỉ nhận mình xui, các ngươi muốn xử lý tôi như thế nào?”

“Cái này phải xem cậu có hợp tác với chúng tôi không.” Hình Uy nói với nhười phía sau: “Bịt mắt anh ta, đưa về.”

Sau đó anh ta đi tới một phòng nhỏ trong nhà, dẫn Hoàng Tự ra: “Anh thấy rõ chưa, họ muốn giết anh diệt khẩu. Nếu anh không hợp tác với chúng tôi, chúng tôi chỉ bảo vệ anh được một lần, nhưng không bảo vệ anh lần hai.”

Chuyện đêm nay, dọa anh ta rồi, anh ta liên tục gật đầu: “Tôi sẽ làm nhân chứng cho mọi người.”

Hình Uy gật đầu: “Xem như anh thức thời, anh theo chúng tôi đi đi.”

Rất nhanh, Hình Uy mang hai người tới nhà tổ của Bắc Minh gia, sau khi anh ta đưa hai người vào thư phòng Bắc Minh Thiện, lệnh hai cấp dưới canh cửa.

Bắc Minh Thiện ngồi sau bàn công tác, cúi đầu nhìn hai người bị bịt mắt đen che mắt.

“Tháo bịt mắt cho họ.”

Hình Uy nhanh chóng tháo bịt mắt. Hoàng Tự không bị trói, nhưng người chuẩn bị giết Hoàng Tự thì bị trói bằng dây thừng.

Lúc Hoàng Tự quay đầu nhìn người bên cạnh mình, lập tức liền sợ ngây người.

Người kia cũng thấy Hoàng Tự: “Hừ hừ, không nghĩ tới chúng ta lại gặp nhau.”

Sắc mặt Hoàng Tự u ám, người anh ta run rẩy, anh ta chỉ vào người nọ nói với Bắc Minh Thiện: “Ông chủ, chính là anh ta sai tôi làm.”

Khóe miệng Bắc Minh Thiện nhếch lên, nhìn về phía người bị trói.

“A, tôi nói rồi, ở thành phố A còn có ai vì muốn kẻ vô danh tiểu tốt như tôi mà làm lớn như vậy, thì ra là tổng giám đốc tập đoàn Bắc Minh thị.” Người nọ thấy Bắc Minh Thiện cũng không khúm núm giống Hoàng Tự.

“Tổng giám đốc, tổng giám đốc tập đoàn Bắc Minh thị!” Hoàng Tự vừa nghe miệng lẩm bẩm, người run không ngừng.

Anh ta ngây ngốc nghe lời người kia, gián tiếp gây ra chuyện lớn như vậy ở khách sạn Daredevil, này không phải ở động thủ trên đầu thái tuế sao.

Bắc Minh Thiện cười lạnh lùng với người nọ: “Anh đã biết tôi, vậy cũng nên biết tôi muốn hỏi chuyện gì.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement