Nông Kiều Có Phúc - Trần Yến Yến (Truyện full)

Advertisement

Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Ngày hôm sau, Trần Thực mời khách ở đại tửu lâu Hưng Long, thỉnh một nhà Vương Thành cùng hai vợ chồng Trần Danh.
     
Trên tiệc, Trần Thực lại thay mặt lão phu nhân thành khẩn nói xin lỗi với Vương thị cùng Vương Thành. Lại thẹn thùng ám hiệu bọn họ, lão phu nhân bộc tuệch, ngàn vạn lần đừng nói chuyện này cùng A Phúc.
     
Trần Danh cũng lén lút nói cùng Vương thị, không cần nói việc này cho A Phúc, để A Phúc thêm phiền não, còn ảnh hưởng quan hệ A Phúc cùng lão phu nhân, đại phòng.
     
Về sau, Trương thị nhịn không được nói đối thoại của lão phu nhân cùng Trần Thực cho Vương thị, làm Vương thị tức giận đến không chịu nổi. Nói: "Ngay cả Tam thúc đều biết rõ chuyện nhà ta là làm sao, thế nhưng bọn họ còn che giấu lương tâm nói những lời kia. Khi đó ta sinh A Phúc, thời điểm ở cữ không có người trông nom, vẫn là ta dùng vài chục văn tiền để dành mời người tới giúp ta giặt quần áo, giặt cái tã, lại làm một bữa cơm. Một tháng kia, Hồ thị liền đến cũng không tới, lão phu nhân ngược lại thường xuyên đến, bà giống như là không thấy được ta cùng A Phúc, chỉ nấu hai cái trứng cho quản gia của ta, hoặc là một chén canh thịt. Còn sợ quản gia của ta tiết kiệm đến cho ta ăn, phải xem hắn ăn xong mới đi. Ta sợ quản gia ta lo lắng hai mẹ con chúng ta, còn lừa hắn nói mẹ chồng cũng nấu cho ta. Ta thiếu sữa, A Phúc chỉ có uống nước cơm. Nhưng thời điểm ta sinh A Lộc, lão phu nhân lại là đưa gà lại là đưa trứng, sợ ta không có sữa A Lộc không lớn được..." Nghĩ đến đoạn thời gian gian nan kia, Vương thị lại chảy nước mắt, nói: "Mấy lời này ta cũng không dám nói cùng A Phúc, sợ nó mất hứng. Bọn họ là bảo vệ A Phúc mấy lần, nhưng đó là bọn họ biết rõ quản gia ta sẽ che chở A Phúc, là đang giúp quản gia của ta."
     
Ban đầu chuyện Trần lão thái cùng đại phòng Vương thị cũng không muốn để ý hay nói, nhưng lần này bà thật tức giận, sau khi về nhà nhịn không được nói cho Trần A Phúc. Bà chỉ nói chuyện lần này, những chuyện trước kia vẫn không dám nói. Sợ Trần A Phúc tức giận, cũng sợ Trần A Phúc thật sinh vết nứt cùng đại phòng, khiến Trần Danh khó làm người.
     
Trần A Phúc rất không còn gì để nói, bản thân nàng cùng đại phòng quả thật không có bao nhiêu phân tình. Cho nên vẫn đối với đại phòng không tệ, một cái là vì Trần Danh, nàng tôn trọng Trần Danh, cũng liền tôn trọng mẫu thân cùng huynh trưởng Trần Danh.
     
Lại một cái là vì ba sự kiện làm cho nàng đối với Trần lão thái cùng Trần Nghiệp phụ tử coi như không tệ. Hai chuyện là trước kia nàng đánh nhau cùng thôn nhân, bọn họ thế đơn lực bạc lại dốc hết toàn lực giúp nàng, mặc dù bọn họ chủ yếu là đang giúp Trần Danh, nhưng nàng cũng nhận ân huệ, nếu không sẽ phải thua thiệt. Còn có một cái chính là, nương Trần Thế Anh ác độc xuất tiền kêu bọn họ lừa mình đến đại phòng bán, bọn họ không bị lợi ích làm mê muội thu tiền bán nàng. Nàng cảm thấy bọn họ có ranh giới đạo đức cuối cùng, không giống như bà mẹ ác độc của Trần Thế Anh. Chỉ là thích chiếm một ít tiện nghi, người không xấu.
     
Chẳng qua, mình cho bọn họ nhiều như vậy, còn không hài lòng, không dám nói nàng, liền trút giận lên nương Vương thị, Trần A Phúc liền mất hứng. Nghĩ tới, về sau trừ trả lễ theo thói thường của con người, cũng không sẽ lại tặng nhiều đồ, đỡ phải dưỡng khẩu vị được quá lớn.
     
Vương thị thấy Trần A Phúc tức giận, lại hối hận mình nhanh miệng, vội vàng khuyên nhủ: "Thôi, xem ở trên mặt mũi cha con, liền không chấp nhặt với bọn họ."
     
Lại giữ Trần A Phúc ở nhà ăn cơm tối, nói sẽ kêu người đi thỉnh ông cháu Sở Lệnh Tuyên lại đây.
     
Trần A Phúc nghĩ đến sự kiện kia, lắc đầu nói: "Không được, bọn họ còn có chuyện phải làm."
     
Buổi tối, vẫn là Trần A Phúc mang hai đứa bé ăn cơm. Nghe nói Sở Lệnh Tuyên có chuyện ra ngoài, lão gia tử có chuyện, cũng không đi ra ăn cơm.
     
Sau khi ăn xong, đuổi bọn nhỏ đi, nàng lại đóng cửa phòng tiến vào không gian. Không có cách nào, còn giống như nói với tiểu tử một chút chuyện đi phía bắc tìm cầu ba màu. ChieuNinh:{\}[email protected]#$ &^* lequydonD^d^l^q^d
     
Tiến vào không gian, chứng kiến Kim Yến Tử ôm Kim Bối nằm trên mặt đất, đôi mắt nhỏ vẫn còn sưng. Nó nhìn thấy Trần A Phúc đi vào, lại khóc lên.
     
Vật nhỏ làm từ nước, khiến Trần A Phúc cực không đành.
     
Nhìn nó nước mắt chảy dài, Trần A Phúc vô luận như thế nào cũng mở không nổi miệng. Nàng hiện đang mang thai không thể ngồi trên mặt đất, chỉ đành cố sức khom lưng nâng hai đứa nó lên, tựa ở trên Yến Trầm Hương, cầm khăn giúp nó lau nước mắt.
     
Chờ trong chốc lát, Kim Yến Tử mí mắt sưng hỏi: "Tại sao ma ma không nói làm cho người ta chuyện đi phía bắc tìm cầu ba màu? Không phải là ma ma cùng Sở phụ thân nói như thế sao?"
     
Trần A Phúc nói lời thật lòng: "Ma ma xấu hổ nói cùng cục cưng." Thanh âm cũng có chút nghẹn ngào, nói: "Trông thấy cục cưng khổ sở như thế, ma ma đau lòng. Kỳ thật, ma ma cũng không nỗ để cục cưng quá cực khổ..."
     
Kim Yến Tử nói: "Vì ma ma, người ta vất vả một chút cũng không sao. Chỉ là, người ta chính là không bỏ được những lục tổ yến kia thôi..." Nói, lại mở ra tiểu mỏ nhọn khóc lên, đầu lưỡi hồng run lên một cái, người xem mà đau lòng.
     
Vật nhỏ khóc một trận, vẫn không nỡ bỏ lục tổ yến, vừa nghĩ tới đưa ra ngoài nhiều tổ yến như vậy, đã cảm thấy đau toàn thân. Nói: "Ma ma, người ta sẽ không để cho ma ma có chuyện. Nếu như Sở gia thật sự gặp chuyện không may, ma ma liền chui vào không gian, người ta dẫn ma ma đi địa phương người khác không biết ma ma một lần nữa có cuộc sống mới."
     
Trần A Phúc thở dài nói: "Vậy Đại Bảo, Yên Nhi, Sở phụ thân, Sở gia gia, còn có một đôi hài tử trong bụng ma ma làm sao bây giờ? Kêu bọn họ chờ chết sao?"
     
"Người ta cũng không bỏ được bọn họ!" Vật nhỏ nói xong, lại khóc lên.
     
Câu này khiến Trần A Phúc lại cảm động, lại khổ sở. Vật nhỏ hẳn là đáp ứng cho lục tổ yến, chỉ là quá đau lòng, cho nên mới khóc suốt, còn nói những lời nói nghĩ một đằng nói một nẻo kia. Nàng cũng chảy nước mắt.
     
Kim Yến Tử thấy nàng khóc, hỏi: "Ma ma vì cái gì khóc đây?"
     
Trần A Phúc nhẹ nói: "Ở trong mắt ma ma, cục cưng chính là con ruột ma ma. Chứng kiến cục cưng khổ sở, tim ma ma đều muốn vỡ nát."
     
Tiểu tử bị cảm động, trong đôi mắt nhỏ xuyên thấu qua mành nước tràn đầy quấn quýt. Nó nức nở chít chít nói: "Rất kỳ quái nha, bốn chủ nhân trước cũng giống như tỷ tỷ cùng bằng hữu của người ta, cho nên người ta đều gọi các nàng là tỷ tỷ. Duy chỉ có ma ma, thật giống ma ma người ta, cho nên người ta nguyện ý kêu người là mẹ cùng Phúc mụ." Nó lại nhìn Kim Bối trong lòng một chút, nói: "Người ta một đời này rất hạnh phúc, có mẹ yêu thương, còn có Bối Bối."
     
Nó đứng lên, dùng một mảnh cánh cọ xát lau nước mắt, lại đặt Kim Bối vào một trong cái hoàng kim ốc, đi ra treo ở trên bụng to Trần A Phúc nói: "Người ta liền đi phương bắc đi một chuyến, xem một chút có thể tìm được cầu ba màu hay không. Người ta sẽ đi ngay bây giờ, chậm thêm nữa, chính là có muốn tìm cũng không còn." ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d
     
Nói xong, lượn vòng một vòng ở không gian, liền biến mất không thấy gì nữa.
     
Trần A Phúc không nghĩ tới mình còn chưa mở miệng, vật nhỏ liền chủ động đi tìm cầu ba màu. Nàng cảm động đến bạo phát, lại cao hứng không nổi. Trời đất bao la, không biết vật nhỏ phải đi đâu tìm, có thể bị nguy hiểm hay không, nàng vừa lo lắng lại là đau lòng. Sững sờ một hồi lâu, mới ra không gian.
     
Nằm ở trên giường, nàng ngược lại không ngủ được, trừng tròng mắt nhìn nóc giường mông lung. Nghĩ tới, một đời này mình có tài đức gì, có cái không gian - - mặc dù không có quyền sở hữu, nhưng thường xuyên cũng sẽ kiềm được chỗ tốt hơn. Có Kim Yến Tử đáng yêu lại thiện lương, Vô Trí nói nàng có được phúc trạch, cái phúc trạch này chính là chỉ Kim Yến Tử. Còn có nhiều thân nhân như vậy, Sở Lệnh Tuyên, Đại Bảo, Sở tiểu cô nương, Vương thị, Trần Danh, A Lộc, một đôi hài tử trong bụng...
     
Nghĩ đến sau nửa đêm, Sở Lệnh Tuyên trở về.

Hết chương 359.


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement