Nông Kiều Có Phúc - Trần Yến Yến (Truyện full)

Advertisement

Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Trần A Phúc xuyên việt lâu như thế, vẫn là lần đầu tiên sờ đến bạc, thật là có chút kích động. Nàng cất bạc giấu vào lòng, kì thực đã bỏ vào trong không gian.

Nàng trông thấy ánh mắt hâm mộ ghen ghét bốn phía, không khỏi có một chút hoảng hốt. Một tay kéo Đại Bảo càng chặt hơn, lại tìm Kim Yến Tử bốn phía. Vật nhỏ kia, lại chạy đi nơi nào rồi?

Trần Đại Bảo trước còn vui vẻ không thể tự chủ, nhưng vừa nhìn ánh mắt xung quanh, vội vàng đè xuống tâm tình mừng như điên, sít sao kéo Trần A Phúc nhỏ giọng nói: "Nương chú ý, con mắt đại thúc bán phi long nhìn chúng ta đều đỏ."

Trần A Phúc tìm bóng dáng Kim Yến Tử bốn phía. Đột nhiên, nàng nhìn thấy trên không người đẹp sắp đi đến trước cửa am có một con Yến Tử đang lượn vòng, đúng là Kim Yến Tử.

Nghĩ tới đại phượng trâm trên đầu mỹ nhân kia, tâm nàng cũng bắt đầu nâng lên. Buông tay Đại Bảo ra, lấy tay phải dùng sức bóp lòng tay trái của mình, Kim Yến Tử quả thật lao xuống một cái, bay vào trong tay áo nàng, chít chít kêu lên: "Ngươi kêu ta về làm gì, không nhìn thấy người ta đang bề bộn sao?"

Trần A Phúc nhẹ giọng nói: "Người khác nhìn ta kiếm nhiều bạc như vậy, muốn hại ta làm sao, ngươi phải bảo vệ ta một tấc cũng không rời."

Kim Yến Tử tức giận đến chít chít: "Sợ người rồi. Về sau vẫn phải là lại tìm hộ vệ cho người, đỡ phải nhiều lần phiền toái ta."

Trần Đại Bảo còn tưởng rằng nương đang nói chuyện với cậu, hếch bộ ngực nhỏ nói: "Nương chớ sợ, nhi tử sẽ bảo hộ người."

Trần A Phúc dắt Đại Bảo bước nhanh đi xuống núi. Kim Yến Tử dán chặt ở chỗ tà áo Trần A Phúc, người khác chớp mắt một cái, còn tưởng rằng trên vạt áo nàng thêu một con tiểu Yến Tử.

Lúc này đang giữa buổi trưa, người đi trên đường rất ít. Mặc dù trong núi râm mát dày đặc, nhưng ánh mặt trời xuyên qua cành lá hắt vào vẫn nóng rực như cũ. Trần A Phúc vừa hưng phấn vừa khẩn trương, hơn nữa nóng bức, cảm giác mồ hôi trên lưng đều làm xiêm y ướt sũng.

Chứng kiến Đại Bảo mặc quần chật, ngay cả bước chân cũng bước không ra, một đường chạy chậm đi theo mình, nàng liền cúi người muốn ôm cậu đi.

Đại Bảo lắc lắc thân thể không muốn, nói: "Bà ngoại còn để nhi tử bảo vệ nương đây, nếu như nhìn thấy nhi tử còn để nương ôm đi, vậy thật mất mặt."

Lúc này, Trần A Phúc cảm giác được có hai nam nhân đuổi theo mình, không nhanh không chậm cách bọn họ hai bước xa. Đại Bảo cũng cảm giác được, không khỏi kéo tay nương càng chặt hơn.

Hai trăm mét phía trước có vài tảng đá lớn thẳng đứng, vừa vặn có thể che ánh mắt của người đi đường. Càng đi về phía trước, tim Trần A Phúc càng chặt. Nàng bước chân chậm lại, hy vọng có thể chờ thêm mấy người đi đường xuống núi, đến lúc cùng đường. Không phải vạn bất đắc dĩ, nàng không muốn bại lộ Kim Yến Tử.

Hai nam nhân kia có lẽ thật sự lựa chọn động thủ ở chỗ đó, bước chân cũng chậm lại, đi theo phía sau bọn họ.

Thời điểm cách cự thạch kia còn kém mấy chục mét, đột nhiên nhìn thấy từ dưới chân núi đi lên mười người cưỡi ngựa cùng hai chiếc xe ngựa. Trần A Phúc vui mừng, xuyên việt nữ phúc khí không phải sai, nàng vội vàng dắt Đại Bảo bước nhanh đi về phía trước. ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d

Đi đến bên cạnh cự thạch, vừa vặn gặ phải cùng những người kia. Trần A Phúc lại bị một người cưỡi ngựa trong đó hấp dẫn, người kia nàng khắc cốt ghi tâm, đúng là anh hùng cứu nàng lúc nàng xuyên việt tới đây. Hắn mặc trường bào màu xanh nhạt tay áo thêu đoàn hoa viên lĩnh tiễn, đai lưng rộng màu vàng kim bên cạnh, lãnh ngạo tuấn mỹ, ngồi trên lưng ngựa phá lệ làm người khác chú ý.

Trần Đại Bảo cũng nhận ra, kích động lớn tiếng nói với người kia: "Ân công, ân công, tiểu tử lại gặp ngài."

Người kia cảm thấy đứa bé này hình như là đang nói chuyện với hắn, liền ngừng lại, có một chút sững sờ nhìn Đại Bảo.

Đại Bảo bỏ qua tay Trần A Phúc, chắp tay thi lễ với hắn nói: "Ân công, ngài đã quên sao, chính là mấy tháng trước ở thị trấn, ngài đã cứu nương con. Mẫu thân của con đã khỏi bệnh, cảm ơn ngài..." Nói xong, lại khom lưng vài cái.

Ở lúc Đại Bảo nói chuyện, trong cửa sổ chiếc xe ngựa phía trước chui ra một cái cái đầu nhỏ, là một tiểu cô nương, bộ dáng đại khái bốn, năm tuổi. Da thịt trắng nõn, gò má mập mạp, cái miệng nhỏ nhắn thịt đô đô, hai con mắt to to tròn trịa như nho đen mới mò lên từ trong nước... Mặc dù ướt át, lại mất linh động.

Hài tử này, xinh đẹp đến làm cho lòng người say. Thế nhưng song con mắt xinh đẹp, lại ngơ ngác khiến người ta đau lòng.

Kim Yến Tử đầu lưỡi lại kéo không thẳng, nỉ non nói: "Thật là phiêu phiêu muội muội, so với Đại Bảo còn trắng trắng hơn." Sau đó, bỗng chốc bay đến trên mu bàn tay của nữ hài đang đỡ ở trên cửa kính xe.

Con mắt nữ hài kia cuối cùng động một cái, chuyển hướng Kim Yến Tử, trên mặt tựa hồ có một tia động dung, thấp giọng nói: "Điểu điểu - - cười, điểu điểu - - cười." Thanh âm mềm mại, thong thả, nhả chữ thật chậm. Miệng nhỏ khi đóng khi mở, như hoa đào tháng ba bị gió nhẹ lay động.

Kim Yến Tử cũng nỉ non hai tiếng hướng tiểu cô nương, giọng nói mềm đến làm cho chân người ta như nhũn ra.

Nam nhân kia đang không kiên nhẫn nghe Trần Đại Bảo nhắc tới, lại nghe thấy nữ hài nói chuyện. Trên mặt hắn vui mừng, vội vàng xoay người xuống ngựa, đi đến cạnh xe ngựa, cúi đầu lại cười nói: "Yên Nhi, vừa mới là con nói chuyện?"

Thanh âm rất nhẹ rất nhu hòa, cẩn thận, giống như sợ hù dọa nữ hài. Hắn lúc này, trong đôi mắt hàn băng đã hóa thành xuân thủy, nụ cười trên mặt ấm áp như dương xuân.

Nữ hài không để ý hắn nịnh nọt, vẫn là ngơ ngác nhìn Kim Yến Tử, vẫn là câu nói kia: "Điểu điểu - - cười." Diendanlequydon~ChieuNinh

Kia nam nhân nghe, càng cao hứng, cười nói: "Thật sự là Yên Nhi nói chuyện rồi, Yên Nhi thích con chim này? Phụ thân liền bắt cho con."

Nói xong liền duỗi tay đi bắt Kim Yến Tử. Hắn nhanh tay, Kim Yến Tử nhanh hơn, chỉ thấy bóng đen chợt lóe, Kim Yến Tử đã bay lên trời.

Nữ hài thấy chim nhỏ đột nhiên bay đi, trong mắt lăn ra khỏi mấy giọt nước mắt to tròn, miệng cũng quắt lên, chậm rãi nói: "Điểu điểu - - bay , điểu điểu - - bay ..."

Nam nhân thấy mình dọa Yến Tử chạy, hối hận đến mặt đều xanh, vội vàng chui vào trong xe ngựa, ôm nữ hài vào trong lòng dụ dỗ nói: "Thực xin lỗi, là phụ thân không tốt, phụ thân gấp gáp rồi. Yên Nhi ngoan ngoãn, chúng ta đi viếng thăm tổ mẫu trước, trở về phụ thân liền bắt chim cho Yên Nhi."

Nữ hài không nói lời khác, vẫn là câu kia: "Điểu điểu - - bay ..."

Xe ngựa lộc cộc đi.

Trần A Phúc thở dài nói: "Người phú quý, vẫn có người đáng thương." Nàng cảm thấy đứa bé kia không giống si ngốc nhi, giống như là chứng tự bế đời trước nói.

Đại Bảo nhìn xe ngựa đi xa nói: "Nương, vị muội muội kia thật đáng thương, nàng thích Kim Bảo như vậy, chúng ta liền đưa Kim Bảo cho nàng đi."

Trần A Phúc hỏi: "Kim Bảo tới nhà chúng ta, rời đi nhà chúng ta, chúng ta quản được không?"

Đại Bảo chu mỏ nói: "A, quản không được, nó không nghe lời chúng ta nói."

Kim Yến Tử lại bay xuống đến áp vào trên vạt áo Trần A Phúc, còn mất hứng nói: "Hùng hài tử nghèo hào phóng, còn nghĩ đưa ta cho người khác. Nhưng mà, vừa rồi vị muội muội kia xác thực dễ nhìn quá xá."

Lúc trước hai nam nhân theo dõi bọn họ trông thấy tiểu oa nhi "Nhận biết" những người cưỡi đại mã, sớm liền dọa chạy. Trần A Phúc dắt Đại Bảo đi đến trước Linh Ẩn Tự. Người nơi này vẫn nhiều như cũ, chỉ là ít người bày sạp bán đồ, mà trên sạp bán thức ăn vô cùng náo nhiệt.

Vương thị cùng A Lộc đã thực vội, nhìn thấy bọn họ đến, A Lộc cao giọng chào hỏi. Trước mặt bọn họ còn có một cái giỏ may vá chưa có bán đi.

Đại Bảo hưng phấn mà chạy tới, đều kéo Vương thị cùng A Lộc đến ngồi xổm xuống, nằm ở bên tai bọn họ nhỏ giọng nói: "Mẫu thân của con thật tài giỏi, túi may vá đều bán hết rồi, kiếm nhiều tiền."
     
Hết chương 36.


Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement