Nông Kiều Có Phúc - Trần Yến Yến (Truyện full)

Advertisement
Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Vương thị lại thở dài một hơi, nói: "Lần này, nội con và đại bá, đại bá nương, A Quý cũng muốn đi đưa gả, còn muốn mang A Cúc, Đại Hổ cùng đi mở mang tầm mắt. Hai ngày trước đại bá của con cùng đại bá nương tới nhà chơi, nói gần nói xa nói A Cúc lớn như vậy không có kiện đồ trang sức đeo tay ra hồn, đi kinh thành sẽ làm A Mãn mất mặt." Giọng Vương thị lại lớn lên: "Không có kiện đồ trang sức đeo tay ra hồn, bọn họ nên đi cửa hàng bạc mua đi, đến nhà ta định đoạt là chuyện thế nào nha. Nương biết rõ tâm tư bọn họ, mặc dù nương có mấy thứ đồ trang sức đeo tay tốt, nhưng đó là khuê nữ hiếu kính nương, nhưng nương không muốn tặng cho cháu gái không đáng yêu, ngay cả giả bộ cũng làm không được. Bọn họ đi rồi, cha con còn hỏi nương, có cần lại cho A Cúc hai mươi lượng bạc mua đồ trang sức đeo tay hay không. Nương không đồng ý, cha con mặc dù không thật cao hứng, cũng không nói nhiều. Ngày hôm qua, nương nghe tam thẩm con nói, bọn họ lại đi tam phòng khóc than, Hồ thị ý tứ là, tam phòng bọn họ phải mua đồng dạng đồ trang sức đeo tay đưa A Cúc, dù sao A Cúc mất mặt cũng là ném mặt A Mãn. Tam thẩm con tức giận đến còn ầm ĩ vài câu cùng Hồ thị... Chúng ta trước tốn nhiều tiền như vậy, nói không chừng, nương còn bị người ta oán giận lên."
     
Đoạn thời gian gần đây Trần A Phúc vốn phiền lòng, nghe chuyện hư hỏng đại phòng thì lại phiền lòng. Hừ lạnh nói: "Lòng người là thiện biến, khẩu vị là nuôi lớn, tham lam là dung túng ra. Cha con và Tam thúc nếu như liên tục cho nữa, không chỉ chính mình sẽ càng ngày càng khó xử, khẩu vị đại phòng cũng sẽ càng biến càng lớn. Tựa như một người cha khác của con, ác lão thái bà kia đều phá hỏng đến trên đầu, hắn vẫn còn đang che chở. Hắn đây không phải là hiếu thuận, đây là đang dung túng phạm tội, là ngu hiếu."
     
Vương thị vừa nhìn khuê nữ mất hứng, lại hối hận mình nhanh miệng. Nói: "Được, nương lại nhanh miệng rồi. Khuê nữ đừng nóng giận, cha con lần này nghe khuyên, không có cho, Tam thúc con cũng không cho ..."
     
Trần A Phúc hiện tại trong lòng áp chế quá nhiều chuyện, mấy chuyện lông gà vỏ tòi của Trần gia căn bản không muốn nghĩ nhiều.
     

Nhìn qua ánh mặt trời từ cửa phía tây rọi vào, ấm áp. Vương thị lại thầm nói: "Cũng sắp tháng chạp, thời tiết còn ấm áp như thế."
     
Trần A Phúc nói: "Thời tiết này rất khác thường, nương phải chuẩn bị nhiều một chút lương thực đặt trong phủ, lấy phòng ngừa vạn nhất. Cũng kêu đại bá cùng Tam thúc con chuẩn bị nhiều một ít lương thực."
     
Lời nói này Trần A Phúc đã dặn dò nhiều lần, sợ Vương thị không để trong lòng, lại dặn dò một lần.
     
Vương thị tuyệt đối nghe lời nữ nhi nói, cười nói: "Khuê nữ yên tâm, nương đã chuẩn bị xong, cũng nói với bọn họ rồi. Đại bá hồi này ngược lại cực nghe khuyên, hắn cũng nói khí hậu này không tốt, chuẩn bị không tốt sẽ có tình hình tai nạn."

     
Buổi tối, Vương thị tự mình xuống bếp, làm ra một bàn phong vị nông thôn, hương vị trong hồi ức khiến Trần A Phúc và Đại Bảo ăn được đầy mặt thỏa mãn.
     
Sau khi ăn xong, Trần A Phúc dẫn mấy hài tử hồi phủ.
     
Trong Trần phủ, Giang thị dẫn Trần Vũ Lam, Trần Vũ Tình và Trần Vũ Hà ăn cơm tối xong, đuổi bọn họ đi. ChieuNinh:{\}[email protected]#$ &^* lequydonD^d^l^q^d
     
Trần Vũ Lam đi ở cuối cùng, hắn kéo tay áo Giang thị nói: "Nương, nương đừng quá lo lắng, đại tỷ nói nhiều cha không sao, phụ thân liền không có việc gì. Chờ phụ thân về nhà, nương lại bị bệnh, phụ thân sẽ khó chịu."
     
Giang thị gật gật đầu, nói: "Đứa bé ngoan, nương biết rõ."
     
Nàng và Trần Vũ Lam cùng nhau ra thượng phòng, nhìn nhi tử đi ra cửa sân. Nhi tử lớn lên rồi, bóng lưng mặc dù đơn bạc một chút, nhưng càng lúc càng giống với trượng phu mười mấy năm trước.
     
Nàng xuyên qua cửa nguyệt lượng, đi đến tây viện, vào nhà nhìn Trần Vũ Triều. Bé con vừa mới ăn sữa, vú nuôi đặt nó ở trên giường nhỏ, nó đang nghiêng tai nghe tiếng chuông gió. Cái chuông gió này cũng là Trần A Phúc đưa tới, vài ống đồng nhỏ sơn màu trắng cùng miếng sắt, gió thổi qua, liền vang lên "Leng keng leng keng", thanh âm rất êm tai.
     
Giang thị ôm hài tử lên trêu chọc, lại hôn một chút. Hài tử tựa như rất thích nàng, khóe miệng bắn ra nụ cười lúm đồng tiền, lại "oa oa oa" kêu vài tiếng.
     
Trêu chọc hài tử một trận, nàng lại về chính viện.
     
Mới ra cửa nguyệt lượng, một người nha đầu của Dư di nương đến nói: "Bẩm phu nhân, Dư di nương khóc nửa ngày, nàng nói rất nhớ hài tử, muốn, muốn gặp ca nhi."
     
Tiểu nha đầu thanh âm càng ngày càng nhỏ.
     
Giang thị nói: "Ca nhi nhỏ, không thể gặp gió. Ngươi trở về khuyên nhủ nàng, ngày ở cữ đừng khóc nhiều, tổn thương mắt. Muốn gặp ca nhi dễ dàng, đợi nàng ngồi hết ở cữ, đến chính viện xem là được."
     
Hài tử đặt nuôi ở chính viện, là Trần Thế Anh trước khi đi kinh thành thương lượng qua cùng Giang thị. Trong nhà ra một Trần Vũ Huy bị dưỡng lệch nghiêng, Trần Thế Anh sợ những hài tử khác lại bị dưỡng lệch nghiêng.
     
Từ trong lòng mà nói, Giang thị cũng không muốn di nương sinh thứ tử thứ nữ đặt nuôi ở bên cạnh mình, nhưng trượng phu nói, nàng cũng liền đồng ý. Đặc biệt là chứng kiến bộ dáng Triều ca nhi, lớn lên rất giống với trượng phu cùng nhi tử, nàng thích từ trong lòng coi nó như con trai của mình.
     
Nàng trở lại trắc phòng, đang ngồi ngây người ở trên giường, đầy tớ đến báo, nhị cô nương khóc lớn ở chỗ lão phu nhân, lão phu nhân muốn gặp phu nhân.
     
Giang thị thầm hừ, Huy nha đầu buổi tối không tới chính viện ăn cơm, nha đầu nói thân thể nó không tốt. Nhất định là Huy nha đầu lại từ nơi nào nghe được phong thanh Trần Thế Anh gặp chuyện không may, chạy tới chỗ lão phu nhân lắm miệng.

Giang thị đi An đường, trông thấy con mắt Trần Vũ Huy khóc đến vừa đỏ vừa sưng.
     
Lão phu nhân cũng đều rơi nước mắt, hỏi Giang thị: "Con tao xảy ra chuyện, ngươi vì cái gì không nói cho tao?"
     
Giang thị lạnh lùng nói: "Nói cho lão phu nhân, lão phu nhân có thể thượng kinh nhận tội, những chuyện thất đức chuyện ác kia là bà làm, mà không phải nhi tử bà làm?" ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d
     
Lão phu nhân tức giận đến muốn tức miệng chửi ầm lên, ngẫm lại hiện thời nhi tử không ở trong nhà, tương lai còn không biết sẽ như thế nào, vẫn không thể đắc tội chết với Giang thị. Bà ta hiếm khi nhịn xuống tức giận, cắn răng nói: "Đều là Đinh thị con đàn bà thối kiến thức hạn hẹp, tao rõ ràng kêu ả bán Vương Quyên Nương đi trong núi, ả lại vì mấy lượng bạc, bán Vương thị cho con ma ốm kia. Nếu như Vương Quyên Nương bị bán vào trong núi, những chuyện trước kia cũng sẽ không bị người lấy ra tranh cãi."
     
Giang thị nhìn lão phu nhân ích kỷ, xấu xí, ác độc, con phu quân mình khí chất như lan, tài hoa như tiên, thế nào lại là bò ra từ trong bụng của bà ta.
     
Giang thị lắc lắc đầu, nói: "Lão phu nhân, bà làm chuyện ác, không có một chút lòng hối cải, lại có thể mặt không đổi sắc nói ra như thế, còn có thể quy kết sai trái đến trên người bị hại không bị giáng một gậy chết tươi. Ông trời, thiên hạ như thế nào có ác phụ giống như bà. Vương Quyên Nương hầu hạ bà cùng cha chồng nhiều năm như vậy, đưa ma để tang cho cha chồng, dạy dỗ nhi tử của bà được tốt như vậy. Lẽ nào, bà đối nàng ấy sẽ không có một chút cảm tình, bà sẽ không có một chút lòng thương xót sao?"
     
Lão phu nhân bị Giang thị nói tức giận đến không nhẹ, mắng: "Hừ, mày đàn bà thối này, nói được quá dễ nghe. Chỗ tốt mày mò được, không biết cảm kích lão nương, còn muốn nói này mấy lời đại nghịch bất đạo. Lão nương nếu không đuổi Vương Quyên Nương đi, con trai tao có thể lấy được khuê nữ quan gia? Có thể có gia tài Đường gia đi vì con trai tao đi quan hệ mưu chỗ tốt? Hắn một thư sinh bần hàn, có thể hơn ba mươi liền làm đến quan tứ phẩm? Còn có mày, nếu tao không đuổi Vương Quyên Nương đi, mày có thể gả cho con trai tao? Mày tướng mạo không đẹp, còn lớn tuổi như vậy, làm kế thất cho lão nhân cũng có thể. Gả cho con trai tao thiếu niên lang tuấn tú như vậy, mày không biết cảm kích lão nương, lại dõng dạc nói tao không nên đuổi Vương Quyên Nương đi. Thật sự là một kẻ vong ân bội nghĩa!"

Hết chương 407.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement