Ông xã thần bí (full 825 chap) – Trần Minh Tân – Tô Ánh Nguyệt – Truyện tiểu thuyết tác giả: Tiểu Chủ

Advertisement

CHƯƠNG 196: NHẬT KÝ CỦA TỪ DU NHIÊN

Hai người thu dọn đồ đạc rồi cùng đi xuống lầu.

Vừa đến trạm xe buýt, tuyến xe về nhà An Hạ đã tới, cô vẫy tay chào Tô Ánh Nguyệt rồi nhảy lên xe.

Tô Ánh Nguyệt chờ xe buýt đi xa rồi mới quyết định bắt taxi về.

Đang chuẩn bị vẫy xe thì một chiếc Rolls-Royce quen thuộc dừng lại trước mặt Tô Ánh Nguyệt.

Nam Sơn thò đầu từ trong xe ra, giọng thân thiện: “Cô Tô, vừa mới tan làm à?”

Tô Ánh Nguyệt hơi sửng sốt, cô không ngờ lại gặp Nam Sơn ở đây.

“Trùng hợp vậy?”

Nam Sơn dường như đoán được cô sẽ nói thế, liền cười nói: “Không trùng hợp, là ông chủ bảo tôi đến đón cô.”

Trần Minh Tân bảo Nam Sơn tới đón cô sao?

Trên mặt Tô Ánh Nguyệt không có biểu cảm gì, cô híp mắt hỏi Nam Sơn: “Anh ấy… tìm tôi có chuyện gì sao?”

Trong lòng Nam Sơn thầm cảm thán: ‘Ông chủ đúng là dự liệu như thần’, sau đó cười tủm tỉm, nói tiếp: “Đúng vậy, là chuyện liên quan đến án mạng ở suối nước nóng kia.”

Anh ta nói xong thì xuống xe mở cửa cho Tô Ánh Nguyệt.

Tô Ánh Nguyệt vừa nghe liên quan đến chuyện đó thì lên xe Nam Sơn ngay.

Cô tưởng Trần Minh Tân tìm cô nói chuyện, chắc sẽ đến Ngọc Hoàng Cung, không ngờ Nam Sơn lại đưa thẳng cô đến Vịnh Vân Thượng.

***

Đến cổng biệt thự trên đỉnh núi, đợi Tô Ánh Nguyệt xuống xe rồi, Nam Sơn mới nói “tạm biệt” rồi lái xe đi.

Tô Ánh Nguyệt quay đầu liếc anh ta, chạy nhanh thế làm gì?

Hơn mười ngày chưa quay về biệt thự, Tô Ánh Nguyệt đứng ở cổng lớn, tâm trạng có chút phức tạp.

Cô lấy chìa khóa mở cửa, Thịt Bò không biết từ đâu nhảy ra, nhào lên người Tô Ánh Nguyệt.

“Thịt Bò.” Tô Ánh Nguyệt ngồi xổm xuống vuốt ve đầu nó.

“Gâu gâu.”

Thịt Bò cọ cọ đầu vào người Tô Ánh Nguyệt, kêu “gâu gâu” có vẻ đang rất mừng.

Tô Ánh Nguyệt ôm đầu nó vuốt ve, cô ngẩng đầu nhìn phòng khách, biết nó nghe không hiểu, nhưng vẫn hỏi nó: “Nói cho mẹ biết, ba con có ở đây không?”

Thịt Bò chỉ nhìn cô, vẻ mặt ngốc ngốc đáng yêu.

Tô Ánh Nguyệt cười cười, đóng cửa lại, đi lên lầu.

Trong thư phòng cũng không có người, chắc là Trần Minh Tân còn chưa về.

Tô Ánh Nguyệt đi vào, vừa đến bên cửa sổ thì thấy cách đó không xa có một chiếc xe đang chạy về phía này.

Chiếc xe đến gần hơn, cô phát hiện, đúng là xe của Trần Minh Tân.

Tâm trạng Tô Ánh Nguyệt có chút phức tạp.

Cô xoay người đi xuống lầu, Trần Minh Tân đúng lúc mở cửa vào, dáng vẻ vô cùng vội vã.

Nhìn thấy Tô Ánh Nguyệt đứng ở cầu thang, anh hơi sững sờ một lát, rồi lên tiếng: “Đến rồi à.”

“Ừm.” Tô Ánh Nguyệt hững hờ đáp.

Sự trầm mặc lan khắp không khí trong phòng.

Trần Minh Tân đi vào phòng bếp rót hai ly nước rồi ngồi xuống sofa, cầm một ly, đẩy ly kia đến phía đối diện.

Tô Ánh Nguyệt tự giác ngồi xuống đối diện anh, nhưng không động vào ly nước kia.

Ánh mắt Trần Minh Tân hơi trầm xuống.

“Em…”

“Anh…”

Hai người không ngờ đối phương cũng cùng lúc muốn nói, nghe thấy giọng người kia thì sửng sốt.

Tô Ánh Nguyệt suy nghĩ một lúc, nói: “Anh nói trước đi.”

Trần Minh Tân nghe vậy thì nói: “Em ở đây, đợi nửa tiếng nữa là anh làm xong bữa tối.”

Anh nói xong thì đứng dậy đi đến phòng bếp.

Tô Ánh Nguyệt ngẩn người, vội vàng lên tiếng gọi anh lại: “Trần Minh Tân.”

Trần Minh Tân nghe tiếng, quay đầu lại nhìn cô không nói gì.

Tô Ánh Nguyệt mấp máy môi, câu ‘Không phải anh nói có chuyện cần nói sao’ đến bên miệng rồi lại đành nuốt vào.

Anh nhìn cô như vậy, làm cô không nói được câu từ chối.

***

Nửa tiếng sau, ba món mặn một món canh được bày lên bàn ăn.

Hai chay một mặn kết hợp, màu sắc bắt mắt.

Tô Ánh Nguyệt nhìn đồ ăn trên bàn, khẽ cúi đầu, im lặng bắt đầu ăn cơm.

Từ hôm ở Ngọc Hoàng Cung, vì chuyện con cái mà đối xử với cô như vậy, cô cũng không về biệt thự ở Vịnh Vân Thượng nữa, cũng không còn ăn đồ anh nấu.

Lại ngồi ăn cơm với anh, Tô Ánh Nguyệt có một cảm giác, giống như thời gian đã qua rất lâu rồi.

Trần Minh Tân thấy Tô Ánh Nguyệt chậm chạp không động đũa, ảm đạm nói: “Không hợp khẩu vị sao?”

“Không có, em không đói lắm, em ăn no rồi, em chờ anh ăn xong rồi chúng ta nói chuyện.” Tô Ánh Nguyệt nói xong, để đũa xuống, dáng vẻ như đang chờ để nói chuyện với anh.

Trần Minh Tân thấy bộ dạng “Có chuyện gì thì mau nói đi” của cô, trong mắt xuất hiện sự tức giận, anh nắm chặt chiếc đũa, cuối cùng cũng không nói gì.

Anh chậm rãi ăn cơm, Tô Ánh Nguyệt ngồi đối diện, cảm thấy cứ như vậy nhìn anh thì có chút xấu hổ, dứt khoát lấy điện thoại ra xem.

Kết quả, khi lướt các trang tin tức, cô thấy ngay một tiêu đề bài báo.

“Bà chủ nhà giàu gây án mạng!”

Thấy tiêu đề này, trong lòng Tô Ánh Nguyệt khẽ nảy lên, cô bấm vào xem, quả nhiên là nói về Dương Linh.

Tuy rằng không chỉ đích danh là ai, nhưng miêu tả rất rõ ràng, nhưng ai cũng biết đó là Dương Linh.

Trong phần bình luận, có rất nhiều người tỏ vẻ mình là “Vua chân tướng.”

“Chả trách con gái bà ta bị hủy hôn ước!”

“Chắc không phải là vì cô gái kia dụ dỗ chồng bà ta chứ?”

“Ah, nhà giàu lắm chuyện thị phi, may là tôi nghèo!”

“…”

Nhiều người đoán bừa, xem ra đều rất mơ hồ.

Tô Ánh Nguyệt nhìn hai trang bình luận, cảm thấy không ai nói gần đúng sự thật.

Mà trên thực tế, cô cũng không biết động cơ của Dương Linh muốn hại chết Từ Du Nhiên là gì.

Cô nhìn thời gian đăng tin, gần hai mươi phút trước, chắc là nhà họ Tô cũng đã biết rồi.

Quả nhiên cô vừa nghĩ vậy thì điện thoại đổ chuông.

Là Tô Yến Nhi gọi tới.

Cô suy nghĩ, rồi bật chế độ im lặng, để điện thoại qua một bên không muốn nghe.

Cô vừa ngẩng đầu thì đối diện với đôi mắt đen láy của Trần Minh Tân: “Điện thoại của ai, sao không nghe?”

Anh nói với giọng chất vấn, khiến Tô Ánh Nguyệt cảm thấy không thoải mái.

“Không muốn nghe.” Tô Ánh Nguyệt quay đầu, rời tầm mắt.

Trần Minh Tân không nói nữa, dọn dẹp bàn ăn, xoay người đi lên lầu.

Tô Ánh Nguyệt đành đi theo anh, cùng vào thư phòng.

Trần Minh Tân đến phía sau bàn làm việc, lấy ra một cuốn sổ nhỏ đưa cho Tô Ánh Nguyệt.

“Cái gì vậy?” Tô Ánh Nguyệt tò mò hỏi anh, đưa tay cầm lấy.

“Nhật ký của Từ Du Nhiên.” Trần Minh Tân nói, cầm một điếu thuốc ra ngoài hút.

Bật lửa lên rồi, anh lại cau mày cất bật lửa đi, dụi tắt thuốc lá rồi vứt vào thùng rác.

Tô Ánh Nguyệt ngồi xuống, vội vàng mở nhật ký của Từ Du Nhiên ra đọc.

Quyển nhật ký hơi ố vàng, những trang đầu đều chỉ viết về tâm tư nhỏ nhặt của nữ sinh, không có gì đặc biệt.

Cô biết Trần Minh Tân đưa cuốn nhật ký này cho cô thì nhất định nó có thông tin quan trọng.

Tô Ánh Nguyệt suy nghĩ, lật nhanh cách trang tiếp theo, đến trang viết về chuyện Từ Du Nhiên vu oan cho cô bốn năm trước.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement