Ông xã thần bí (full 825 chap) – Trần Minh Tân – Tô Ánh Nguyệt – Truyện tiểu thuyết tác giả: Tiểu Chủ

Advertisement

CHƯƠNG 214: CÔ ẤY RẤT THÍCH HÔN TÔI

Tô Ánh Nguyệt nghe xong lời của anh dở khóc dở cười.

Cô đi tới giơ tay ra muốn rút cái gối trong tay Trần Minh Tân ra: “Anh đứng lên đi.”

Kết quả Trần Minh Tân ôm chặt cái gối không buông, đã vậy còn đạp chân đá cô hai cái, chỉ là anh không dùng sức lắm.

“Đi ra! Đừng quấy rầy vợ tôi ngủ…”

“…”

Tô Ánh Nguyệt cúi đầu liếc mắt nhìn chân của mình, hít sâu một hơi sau đó ngồi xổm xuống.

Ngồi xổm xuống thì không tốt cho vết thương, cô khom người nửa ngồi nửa quỳ trên đất, sống lưng thẳng tắp, khẽ vỗ mặt Trần Minh Tân: “Trần Minh Tân, anh nhìn em này.”

Cô cho rằng muốn để cho Trần Minh Tân nghe lời cô chắc hẳn sẽ tốn rất nhiều công sức, nhưng không ngờ cô vừa nói xong thì Trần Minh Tân đã quay đầu nhìn cô.

“Anh mau bỏ gối ra, đi vào phòng tắm tắm rửa, nếu không tối nay sẽ cho anh ngủ dưới đất đấy!” Mặc dù cô đang uy hiếp anh nhưng trong giọng nói hoàn toàn không có chút uy hiếp nào.

Không biết Trần Minh Tân có nghe lời cô hay không, anh chỉ nhìn chằm chằm cô hai giây, đột nhiên cúi đầu nhìn cái gối trong lòng, vẻ mặt dịu dàng nói: “Anh làm cơm cho em, em đã ăn chưa?”

Bởi vì uống say nên giọng nói của anh không rõ lắm, tốc độ nói chuyện cũng rất chậm, giọng nói mát lạnh, êm tai thường ngày lại bị anh kéo dài ra, giống như một cậu bé nghịch ngợm.

Tô Ánh Nguyệt nghe được đáy lòng cũng mềm nhũn, thuận theo lời anh nói: “Cô ấy vẫn chưa ăn cơm, anh nghe lời cô ấy ngoan ngoãn đi tắm rửa, cô ấy sẽ đi ăn cơm của anh làm, có được không?”

Có lẽ là trong giọng nói của cô có hiệu quả dỗ dành, Trần Minh Tân cúi đầu suy nghĩ một hồi rồi đứng dậy đi vào phòng tắm.

Tô Ánh Nguyệt nhìn bước chân loạng choạng của anh, trong lòng sốt ruột nên vội vàng chạy theo dìu anh.

Cũng may anh cũng không chống cự, đáy lòng của Tô Ánh Nguyệt cũng hơi mất mát, dù sao bây giờ cô cũng “không phải” là Tô Ánh Nguyệt.

“Anh có thể tự cởi đồ được không?” Tô Ánh Nguyệt đỡ anh vào phòng tắm rồi để anh dựa lưng vào tường.

Nhưng cô phát hiện lúc này sắc mặt của Trần Minh Tân sa sầm, ánh mắt cũng trở nên sắc bén.

Trong lòng Tô Ánh Nguyệt run lên anh tỉnh rượu nhanh như vậy sao?

“Cô…” Anh vừa mở miệng thì giọng điệu đã kéo dài, có nghĩa là anh vẫn chưa tỉnh rượu.

Anh ta dừng một chút mới nói tiếp: “Đi ra ngoài.”

“Để em xả nước cho anh xong sẽ đi ra ngoài.” Tô Ánh Nguyệt nói xong thì muốn đi tới bồn tắm xả nước, dáng vẻ của anh bây giờ là không thể nào tắm vòi sen được.

Cô mới xoay người đã bị Trần Minh Tân kéo trở lại.

Người uống say sức lực mạnh đến kỳ lạ.

Tô Ánh Nguyệt giãy ra hai lần, nhưng cánh tay của Trần Minh Tân vẫn nắm chặt tay cô, không nhúc nhích được.

Tuy tay anh không nhúc nhích, nhưng cơ thể vẫn hơi lung lay: “Cô đi gọi Tô Ánh Nguyệt đến đây.”

Mặc dù Tô Ánh Nguyệt biết bây giờ anh đang say rượu, không thể so đo với anh, nhưng cô vẫn tức giận nói: “Tô Ánh Nguyệt đang ở trước mắt anh, anh bảo em đi đâu tìm chứ?”

Giọng nói của Trần Minh Tân mang theo vẻ nghi ngờ rõ ràng: “Cô chính là Tô Ánh Nguyệt?”

Không đợi Tô Ánh Nguyệt nói chuyện, Trần Minh Tân đã đưa tay chỉ vào mặt anh: “Cô hôn tôi một cái thì tôi sẽ tin, vì cô ấy rất thích hôn tôi.”

Tô Ánh Nguyệt nghe vậy trố mắt nhìn anh, ai thích hôn anh chứ?

“Không hôn?” Trần Minh Tân chưa đợi Tô Ánh Nguyệt hôn đã phủ định nói: “Vậy chắc chắn cô không phải là Tô Ánh Nguyệt.”

“…”

Thôi bỏ đi, hôn thì hôn, cũng đâu phải chưa từng hôn.

Tô Ánh Nguyệt cắn môi, nhón chân hôn lên mặt Trần Minh Tân nhưng anh cũng chỉ là nhìn cô chằm chằm

Cô vốn dĩ không cảm thấy có gì mất tự nhiên nhưng bị anh nhìn chằm chằm như vậy cô lại cảm thấy cả người không thoải mái: “Anh nhắm mắt lại đi.”

Trần Minh Tân không biểu hiện gì chỉ “Ồ” lên một tiếng, sau đó nhắm hai mắt lại.

Tô Ánh Nguyệt bạo gan hôn lên má anh, kết quả lúc sắp hôn được anh thì Trần Minh Tân đột nhiên nghiêng đầu sang một bên, khiến nụ hôn vốn dĩ rơi lên mặt anh lại chạm ngay môi anh.

Trong nháy mắt Trần Minh Tân mở mắt ra.

Vẻ mặt Tô Ánh Nguyệt tràn đầy kinh ngạc nhìn anh, nếu như không phải Trần Minh Tân vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, cô đã cho rằng anh là đang cố ý.

Nhưng mà có người còn “Kẻ ác cáo trạng trước” hơn cô.

“Thì ra không phải cô không muốn hôn tôi, mà là muốn hôn ở chỗ này…” Trần Minh Tân sờ môi anh, dáng vẻ như sực tỉnh.

Tuy rằng Tô Ánh Nguyệt có thể tự vấn lương tâm của mình mà nói là cô không cố ý, nhưng bị Trần Minh Tân nói vậy, mặt cô lập tức đỏ bừng.

Sau đó, anh dùng một giọng điệu khai ân nói: “Tôi sẽ cho cô toại nguyện.”

Chữ “cô” cuối cùng biến mất khi hai cánh môi của hai người hợp lại với nhau.

Kết thúc nụ hôn, Tô Ánh Nguyệt thở phì phò nhìn anh.

Mẹ nó rốt cuộc anh đây là toại nguyện cho ai chứ?

Bình thường đều là anh chộp được cơ hội thì hôn cô, vừa lên giường đã hóa thân thành sói. Tuy gần đây hai người không làm, nhưng anh đúng là biết thay đổi trắng đen.

Tô Ánh Nguyệt biết có nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng, cô không thèm so đo với ma men.

“Bây giờ anh có thể tắm rồi chứ?”

“Ừm.”

Rốt cuộc lần này Trần Minh Tân cũng ngoan ngoãn gật đầu.

Tô Ánh Nguyệt như trút được gánh nặng trong lòng, đợi sau khi đã chỉnh nhiệt độ của nước và xả nước nửa bồn tắm xong, cảm giác nóng bừng trên mặt mới từ từ giảm bớt, lúc này cô mới quay người gọi Trần Minh Tân.

“Trần Minh Tân, tắm được rồi… A!”

Tô Ánh Nguyệt bụm mặt kêu lớn một tiếng.

Cô cho là bản thân đã có kinh nghiệm lần trước nên lần này Trần Minh Tân say rượu cô có thể giải quyết ổn thỏa.

Nhưng mà cô không biết sau khi Trần Minh Tân uống say lại còn có sở thích lộ hàng như vậy.

“Anh tự đi vào đi, em ra ngoài đây.” Tô Ánh Nguyệt nghiêng đầu sang một bên, vừa đi ra ngoài vừa nói.

Tô Ánh Nguyệt còn chưa tới cửa đã bị Trần Minh Tân chặn lại. Hơi thở và mùi rượu nồng nặc trên người anh trộn lẫn vào nhau, khiến Tô Ánh Nguyệt bất chợt run rẩy.

“Em không nhìn?”

“Không nhìn!”

Giọng nói của Trần Minh Tân hơi mất mát: “Anh cho rằng em muốn nhìn.”

Trong cách nhìn của anh cô “đói khát” như vậy sao?

Tô Ánh Nguyệt hít sâu một hơi, đi vòng qua anh bước ra ngoài.

Mãi cho đến khi trong phòng tắm truyền tra tiếng nước cô mới yên tâm xuống lầu ăn cơm tiếp.

Bởi vì lo lắng cho Trần Minh Tân sẽ làm ầm ĩ trong phòng tắm nên sau khi cơm nước xong xuôi cô liền đi lên lầu.

Lần này Trần Minh Tân đúng là không có làm àm ĩ.

Sau khi Tô Ánh Nguyệt đi tới, cô mở cửa phòng tắm nhìn vào, phát hiện Trần Minh Tân vẫn còn nằm trong bồn tắm, cô cảm thấy nước đã hơi nguội nên chỉ vào áo tắm nói: “Anh có thể đứng lên, mặc đồ tắm rồi ra ngoài.”

Kết quả Tô Ánh Nguyệt vừa nói dứt lời đã đưa tới ánh mắt khó hiểu của Trần Minh Tân: “Tô Ánh Nguyệt, em cảm thấy anh là người thiểu năng sao?”

Giọng điệu cao ngạo lạnh lùng này… Lẽ nào là đang diễn?

Ha ha, Trần Minh Tân uống say quả thật rất nhiều trò.

“Sao anh lại thiểu năng được chứ, anh là tổng giám đốc tập đoàn LK, ông trùm giới tài chính của Châu Âu, lợi hại đến đến nỗi muốn lên trời rồi…”

Tô Ánh Nguyệt cười híp mắt nhìn anh, nói ra một chuỗi lời khen tặng.

Nếu là bình thường, cô không dám nói thế đâu, cũng may lúc này Trần Minh Tân đang say.

Trần Minh Tân không chớp mắt nói: “Anh biết em rất sùng bái anh.”

Tô Ánh Nguyệt: “…”

Xảy ra chuyện gì? Lần này anh đúng là tỉnh rượu rồi? Trần Minh Tân tự luyến nhưng bình thường cũng không nói ra những lời này…

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement