Không tới nửa giờ, tài xế đã bị Nam Sơn dẫn trở về.
Nam Sơn ném tài xế xe taxi tới trước mặt Trần Minh Tân: “Ông chủ, chính là hắn!”
Vẻ mặt Trần Minh Tân không cảm xúc nhìn về phía tài xế. Người tài xế bị ánh mắt lạnh lùng của anh nhìn chăm chú thì cảm giác sau lưng ớn lạnh.
Nhưng hắn còn cậy mạnh gân cổ hỏi: “Anh… anh là ai, bắt tôi tới đây làm gì? Tôi cho anh biết, đây là xã hội theo thể chế pháp luật đấy…”
“Anh cũng biết đây là xã hội theo thể chế pháp luật sao?” Trần Minh Tân nói xong liền đá mạnh vào trên người tài xế taxi.
Người tài xế bị đạp bay đến trong góc tường, cả người đau đến mức cong lại thành dạng con tôm. Có thể tưởng tượng được một đá này của Trần Minh Tân mạnh tới mức nào.
Nam Sơn muốn qua xem thử người tài xế kia thế nào nhưng Trần Minh Tân đã đẩy anh ta ra và tự mình đi tới, đưa ảnh chụp của Tô Ánh Nguyệt tới trước mặt hắn: “Anh chở cô gái này đến cho ai vậy? Nói.”
“Không… Không biết…” Khi Tài xế nhìn thấy Tô Ánh Nguyệt trong hình liền trợn tròn mắt, nhưng hắn thật sự không biết cô gái này bị đưa tới cho ai.
“Không biết à?” Trần Minh Tân giẫm một chân lên trên cổ của hắn, trong mắt đầy vẻ lo lắng.
“Tôi cầm tiền… Làm việc… Bọn họ nói cô gái này không có hậu trường, người chồng vô dụng… Không có việc gì…” Tài xế một năm một mười nói lại nguyên văn cho Trần Minh Tân nghe.
Trần Minh Tân càng nghe thì mặt càng lạnh.
Biết Tô Ánh Nguyệt kết hôn có chồng thì nhất định phải là người quen gây ra, cũng không phải ngẫu nhiên.
Tô Ánh Nguyệt vừa về nước không bao lâu, cho dù có ầm ĩ với Tô Thành nhưng người ngoài không biết.
Cô còn có danh hiệu là cô hai nhà họ Tô, không người nào dám trắng trợn làm bừa như thế.
Thành phố Vân Châu có ba gia tộc lớn, nhà họ Tô, nhà họ Huỳnh, nhà họ Phan…
“Giữ lại một hơi thở đưa về.”
Trần Minh Tân nói xong câu này đã nhanh chóng ra ngoài.
Để lại Nam Sơn và Bùi Chính Thành không hiểu có chuyện gì xảy ra.
…
Trong phòng Tổng Thống.
Phan Viết Huy đã uống hết hai ly rượu đỏ, Tô Ánh Nguyệt co người ở góc giường vẫn yên tĩnh, không hề nhúc nhích.
Anh ta híp mắt nhìn về phía Tô Ánh Nguyệt. Anh ta tốn giá đắt mới mua được loại thuốc kia, người bán nói hiệu quả của thuốc này kinh người, nhưng bây giờ anh ta phải nghi ngờ có thể người kia đã lừa gạt mình.
Bằng không bây giờ đã sắp một tiếng rồi, sao Tô Ánh Nguyệt còn chưa bò qua cầu xin anh ta.
Tô Ánh Nguyệt vùi đầu co người ở góc giường, môi cũng bị cắn rách.
Nhiệt độ trên người cô càng lúc càng cao, ý thức lúc tỉnh táo lúc lại mơ hồ.
Cô không biết mình còn có thể chống đỡ được bao lâu, nhưng cô không muốn khuất phục.
Nếu thật sự bị Phan Viết Huy chà đạp hỏng, cô còn không bằng chết quách cho xong.
Phan Viết Huy mở miệng gọi cô một tiếng: “Tô Ánh Nguyệt!”
Chờ gần một giờ khiến kiên trì của anh ta đã sớm dùng hết.
Nếu không phải bởi vì Tô Ánh Nguyệt vẫn không chịu khuất phục, anh ta lại muốn hưởng thụ cảm giác sung sướng khi được cô cầu xin, anh ta mới không có kiên trì lâu được như vậy đâu.
Có thể làm vì sao không làm, cần gì phải chờ một tiếng.
Anh ta ném ly rượu và leo lên giường kéo Tô Ánh Nguyệt.
“Anh cút ngay…” Ý thức Tô Ánh Nguyệt mơ hồ trốn tránh anh ta, giọng nói đã rất suy yếu rồi.
Bây giờ cô sao có thể có sức lực lớn bằng Phan Viết Huy được.
Phan Viết Huy giơ tay kéo cô qua, kéo thẳng đôi chân đang gập lại của cô và bắt cô nằm thẳng ở trên giường.
Nhìn gương mặt cô đỏ bừng và đôi môi còn loang lổ vết máu, Phan Viết Huy có dục vọng muốn hành hạ cô.
Phan Viết Huy ngồi ở trên đùi cô, không để cho cô có thể co người lại nữa, giơ tay liền tát vào mặt cô: “Mẹ nó, trông cô gợi cảm như vậy, trước kia đã ngủ với bao nhiêu thằng đàn ông rồi? Con nhỏ dâm đãng này!”
Một tát này làm cho Tô Ánh Nguyệt có chút tỉnh táo ngắn ngủi.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |