Đêm về hai người tự nhiên sẽ rơi vào hủ mật, trăm ái ngàn ân. Nhưng bởi vì hôm sau là thứ hai, Cung Thuỵ Thần thông cảm cho cô còn phải đi làm, cho nên cũng không chơi đùa quá mức.
Nói thì nói như vậy, sáng hôm sau Lăng Nhược Tịch vẫn cứ âm ĩ nằm lì trêи giường không muốn dậy, Cung Thụy Thần nhìn vợ yêu cuộn mình trong chăn giống như mèo con ăn vạ, buồn cười cúi xuống, ôm cả người lẫn chăn vào lòng, cưng chiều nói: “Nếu muốn ngủ tiếp, anh sẽ xin nghỉ giúp em, còn không thì em đừng đi làm nữa, chồng em nuôi em có được không?” Cô nói thi lý thuyết không tốt, cái ghế trợ lý chắc chắn là không đạt được, nếu có thể mượn cơ hội này làm cho cô từ bỏ suy nghĩ ra ngoài làm việc vậy thì cũng không gì tốt hơn.
Lăng Nhược Tịch nghe vậy xốc chăn bò dậy, mở miệng ra cắn cằm anh một cái, sau đó nói lời thâm sâu đầy giáo ɖu͙ƈ: “Cung Thuỵ Thần, anh như vậy là không được, anh như vậy là trợ Trụ làm ác, sẽ nuôi em thành đồ vô dụng, còn nữa, nếu chúng mình có con trai, anh cứ thế này chắc chắn sẽ dạy hư con, khiến con trở thành sâu gạo không có chí tiến thủ đó.”
Trợ Trụ làm ác? Cung Thuỵ Thần nghe thế nheo cả mắt, trình độ sử dụng thành ngữ của cô vợ nhỏ nhà anh thật sự không dám khen ngợi, có điều, giả thuyết ‘nếu chúng mình có con trai’ kia lại làm cho anh hưng phấn, hai mắt lấp lánh nhìn cô, nói chắc nịch: “Em yên tâm, nếu chúng ta có con trai, anh bảo đảm sẽ dạy con có thể hô mưa gọi gió, không gì làm không được. Nhưng mà trước đó em không phải là nên sinh con trai để anh dạy dỗ hay sao? Không ấy, sau này anh không mang áo mưa nữa, nếu như em mang thai, cũng đừng đi làm, ngoan ngoãn ở nhà đợi sinh, chuyện bên trường cứ để anh xử lý, sẽ để em tạm nghỉ học, còn nếu không muốn đi, anh sẽ để cho hiệu trưởng trực tiếp phát cho em cái bằng tốt nghiệp, có được không?” Cung Thuỵ Thần vừa nói vừa dùng bàn tay âu yếm cái bụng bằng phẳng của cô, dường như nơi này đã có baby rồi cũng nên.
“Không được.” Lăng Nhược Tịch đẩy bàn tay đang sờ mó lung tung trêи bụng mình ra, nói lời cự tuyệt: “Khó khăn lắm em mới có cơ hội trổ tài, sao có thể nói bỏ là bỏ được chứ, con có thể hai năm sau sinh cũng được, bởi chúng ta còn trẻ, còn nữa, đừng có đè em, em muốn rời giường, nếu không sẽ đi làm muộn đó.” Lăng Nhược Tịch vừa nói vừa đẩy anh ra.
Cung Thuỵ Thần thấy không thuyết phục được cô, cảm thấy không cam lòng, cắn lên mũi cô một cái, nghe tiếng kêu đau của cô, anh mới lộ vẻ tức giận xuống giường đi vào phòng tắm.
Lăng Nhược Tịch nhìn ra dáng vẻ dường như rất thất vọng của anh, không khỏi hối hận, bản thân mình vừa rồi nói chuyện sinh con làm gì, lại khiến anh nhớ đến đề tài này, chuyện này không phải là tự mình tìm đá đập chân sao, ngốc chết đi được.
Mặc dù không nhẫn tâm nhìn anh như vậy, nhưng sự nghiệp của cô vừa mới bắt đầu, nếu lúc này từ bỏ, cô thật sự không cam lòng. Cho nên, chỉ có thể tạm thời đành để anh thất vọng, sau này cô nhất định sẽ đền bù cho anh nhiều hơn thế nữa. Lăng Nhược Tịch âm thầm thề với lòng mình như vậy.
Lúc ăn sáng, Lăng Nhược Tịch sợ anh còn tức giận cho nên thỉnh thoảng lén nhìn sắc mặt của anh, hành động này của cô làm cho Cung Thuỵ Thần vừa bực mình vừa buồn cười, không thể không buông đũa xuống, thở dài kéo cô ngồi lên đùi mình, mở miệng nói: “Anh không phải là người nhỏ mọn, em không cần cẩn thận như thế. Nếu em đồng ý sinh con ngay lúc này cho anh, anh đương nhiên sẽ rất vui, còn nếu em cảm thấy bây giờ còn sớm chưa muốn thì anh cũng có thể hiểu. SInh cục cưng dù sao cũng là chuyện của cả hai vợ chồng mình, phải khiến em cam tâm tình nguyện bằng lòng mới được.”
Lăng Nhược Tịch đưa tay lên ôm lấy cổ anh, mặt dựa vào mặt anh, làm nũng: “Không phải là em không đồng ý nhưng người ta bây giờ còn chưa tốt nghiệp đại học, nếu vác cái bụng bầu đi thực tập sẽ khó coi lắm đó! Đợi em tốt nghiệp xong mình lập tức sinh con nha, sinh một trai một gái, có được không anh?”
“Được….” Cung Thuỵ Thần bị cô nhõng nhẽo mềm cả quả tim, mất mát trong lòng cũng tan thành mây khói, cúi đầu hôn cô một cái, sảng kɧօáϊ đồng ý.
Thật ra, anh cũng không phải là rất để ý đến chuyện khi nào sẽ sinh con, nhưng mẹ anh mấy ngày nay cứ gọi điện qua nhắc nhở anh, nói phu nhân nhà người nào đó thật có phúc, tuổi còn trẻ mà đã được ôm cháu trai này nọ. Anh bị nói đến phiền, nghĩ muốn sinh một đứa bé trước, như vậy, cùng lúc có thể cải thiện được mối quan hệ giữa vợ và ba mẹ mình, còn mặt khác cũng để cô yên tâm, bỏ bớt suy nghĩ ăn giấm chua lung tung.
Có điều nếu cô không muốn, áp lực phía cha mẹ anh cũng sẽ nguyện vì cô mà gánh vác, để cho cô có thể thoải mái làm chuyện mình muốn, nhưng điều kiện trêи hết chính là phải đặt anh ở vị trí hàng đầu, cho nên cô rất cẩn thận sợ anh tức giận, điều đó lại có thể làm anh hài lòng, tâm tình dĩ nhiên cũng khá hơn.
Hai người vui vẻ ăn sáng xong rồi cùng đi làm, Lăng Nhược Tịch vừa đến công ty đã bị gọi vào phòng họp, chờ công bố kết quả vòng thi lý thuyết.
Bởi vì phần thi của mình tạm được, cho nên Lăng Nhược Tịch không ôm quá nhiều hi vọng, cho nên vô cùng thoải mái, cô ngồi cạnh Tiêu Thiển thì thầm trò chuyện với cô ấy. Trương Ngọc Kiều và Ôn Uyển ngồi phía trước hai cô, nhìn thấy Lăng Nhược Tịch đi vào, Trương Ngọc Kiều còn tự đắc quay đầu nhìn cô với ánh mắt khinh miệt, cái mũi hếch lên tận trời, hừ lạnh một tiếng, sau đó cao ngạo quay đầu về.
động tác này của cô ta, Nhược Tịch đều thấy được, chỉ là cô đã không còn là cô bé gái mười mấy hai mươi từ lâu rồi, ngoại trừ khi ở trước mặt Cung Thuỵ Thần, cô vẫn có thể coi là biết kiềm chế và bình tĩnh.
Cho nên, cô chỉ nhỏ giọng nói hai chữ ‘Trẻ con’ với Tiêu Thiển rồi lảng sang những chuyện khác.
Đúng chín giờ, chủ nhiệm bộ phận thiết kế Lâm Dạ và Abne đẩy cửa nối đuôi nhau vào, trong phòng lập tức yên tĩnh, mọi người đều nín thở tập trung, hồi hộp chờ đợi kết quả.
Lâm Dạ cũng không nói nhiều, trực tiếp lấy một tờ giấy trong túi hồ sơ ra, bắt đầu đọc tên nhân viên được thông qua.
“Lý Lương, Mạnh Lệ… Tiêu Thiển….” Nghe được tên Tiêu Thiển, Lăng Nhược Tịch cầm lấy tay cô bạn dưới bàn, biểu lộ sự chúc mừng của mình, Tiêu Thiển cũng rất kϊƈɦ động, cũng nắm chặt tay cô, cười thật tươi với cô một cái.
“Ôn Uyển….Lăng Nhược Tịch, mười người này đã thông qua phần thi lý thuyết, xin hãy chuẩn bị kỹ lưỡng, thứ sáu tuần này sẽ tiến hành vòng thi thứ hai.”
“A…” Lại có tên của cô, Lăng Nhược Tịch vô cùng kinh ngạc.
“Tôi không phục.” Người từ đầu đến cuối không hề có tên trong danh sách, Trương Ngọc Kiều đứng bật dậy, chỉ tay thẳng vào Lăng Nhược Tịch nói: “Rõ ràng là tôi thi tốt hơn cô ta, vậy vì sao cô ta được thông qua mà tôi lại không có tên?”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |