Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả - Lý Dục Thần (full)

Advertisement

Trong không khí chỉ còn một làn khói mờ, cùng với tiếng cười chua ngoa của cậu ta.  

             …  

             Quán cơm Thân Dân.  

             Trời còn sớm nên chưa có khách nào đến cửa.  

             Bà chủ ngồi chỗ bàn gần cửa, một tay chống cằm, nhíu mày, nhìn ra dòng người đông đúc nhộn nhịp bên ngoài, không biết đang suy nghĩ gì.  

             Mà trên cái bàn trước mặt là tấm thiệp mời màu đỏ tươi.  

             “Cậu Lý ở thủ đô…”, chị Mai khẽ hé môi, nhẹ nhàng đọc.  

             Đằng sau quầy, mặt ông chủ Vương đầy tươi cười, nhìn bóng lưng chị Mai, dáng vẻ lại đong đầy tình cảm.  

             Và sư phụ Vinh thì cầm cái muôi, tựa người vào cửa phòng bếp, trong chốc lát lại yêu thương nhìn chị Mai một cái, ánh mắt đầy địch ý nhìn về phía ông chủ Vương.  

             Hai người, không ai can thiệp vào ai.  

             “Hai người nói xem, cậu Lý ở thủ đô này sẽ là ai?”, chị Mai đột nhiên hỏi.  

             “Còn ai được nữa?”, Sư phụ Vinh nói: “Nhà họ Lý ở thủ đô vốn không còn ai thì sao lấy đâu ra cậu Lý”.  

             Chị Mai nói: “Các người không biết là, cậu Lý đó khiêu chiến Vương Tông Sinh vào lúc này có chút kỳ quái ư? Có thể liên quan đến chúng ta hay không nhỉ?”  

             Ông chủ Vương cười hì hì nói: “Có cái gì để liên quan đâu? Liên quan đến chúng ta thì không có cậu Lý nào, nhóc Lý thì lại có một đứa”.  

             Nói tới đó, ba người bỗng nhiên sửng sốt.  

             “Nhóc Lý…?”  

             Sư phụ Vinh lắc đầu liên tục: “Không thể nào! Không thể nào! Tôi thừa nhận là trước đó chúng ta có xem thường nó, nó hay giờ trò, cũng rất giỏi những trò bịp bợm. Thế nhưng luận võ với Vương Tông Sinh á? Đó là chưởng môn của Nam Thái Cực, nó phải đánh như thế nào? Lấy cái gì để đánh?”  

             Ông chủ Vương cũng nói: “Đúng vậy, đánh nhau không phải là bài bạc, bài bạc có thể chơi bẩn nhưng đánh nhau thì không. Tiểu Lý và Vương Tông Sinh luận võ? Không phải là Tiểu Lý điên rồi thì là Vương Tông Sinh điên rồi”.  

             Sư phụ Vinh nói: “Tôi thấy cả hai đều điên rồi”.  

             Chị Mai cũng biết điều đó là không thể, tự giễu cười, lắc đầu nói: “Quên đi, có thể là do tôi suy nghĩ nhiều quá”.  

             Ông chủ Vương nói: “Đừng đoán nữa, gọi thằng bé tới hỏi là biết thôi ấy mà”.  

             Chị Mai mượn điện thoại, bấm số của Lý Dục Thần.  

             Nhưng điện thoại nhanh chóng vang lên tiếng tút tút.  

             Bấy giờ, Lý Dục Thần vừa mới nhận được điện thoại của Lâm Thượng Nghĩa…  

             Một tiếng phanh chói tai, chiếc Porsche màu đỏ ma sát với mặt đường, tạo nên vết đen thật dài, dừng lại trước cửa sơn trang Bắc Khê.  

             Lý Dục Thần từ trên xe bước xuống, thấy mây đen bên trong còn dày đặc hơn cả trước kia.  

             Đi vào sơn trang, thấy bảo vệ bị thương nằm đầy đất, Lý Dục Thần không khỏi nhíu mày.  

             Ông cụ Lâm Thượng Nghĩa vẫn không nhúc nhích, như một cành mai khô khốc, kiên cường đứng ở đó.  

             Xung quanh ông ta, đều là người nằm la liệt trên đất, có người chết và cũng có người bị thương.  

             Dù nhà họ Lâm đã không còn lành lặn hoàn hảo nữa, ông ta cũng không chịu ngã xuống.  

             Lý Dục Thần nhanh chóng điểm huyệt cho những người bị thương, để phòng vết thương chuyển biến xấu.  

             Cánh tay và xương đùi của Lâm Thiền Minh đã gãy, nội tạng cũng đã tổn thương, nhưng cũng may, công lực của ông ấy mạnh mẽ nên cũng không nguy hại đến tính mạng.  

             Lâm Thu Thanh và Nghiêm Tuệ Mẫn đang ngất xỉu, nhưng bị thương không nặng, lúc này cũng đã tỉnh lại.  

             Chỉ có Lâm Vân nằm trên đất hấp hối.  

             Khi Lý Dục Thần kiểm tra vết thương của Lâm Vân thì cơn tức bùng lên trong lòng anh.  

             Trên người Lâm Vân, ngoài đầu ra thì hầu như xương cốt đều bị bóp nát bằn một phương pháp đặc biệt.  

             Phân Thân Thác Cốt!  

             Thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, khiến con người ta giận sôi!  

             “Ông nội Lâm, rốt cuộc tại sao lại thành ra thế này?”  

             Lâm Thượng Nghĩa mở đôi môi khô khốc, trong cổ họng chỉ vang lên vài âm tiết nhỏ, cuối cùng vẫn không nói được gì.  

             Ánh mắt trống rỗng nhìn về phía trước.  

             Sau khi nói chuyện điện thoại với Lý Dục Thần xong, ông ta đã không còn chút sức lực nào nữa.  

             Ngoài việc kiên cường đứng đó, ông ta chẳng thể làm thêm được gì nữa.  

             Lý Dục Thần lấy ra một viên Dưỡng Khí Hoàn, nhét vào miệng Lâm Thượng Nghĩa, sau đó vỗ ngực ông ta.  

             Lâm Thượng Nghĩa ho khan một tiếng, ngụm máu tươi ứ trong cổ họng phun ra ngoài.  

             Mới lấy lại chút hơi sức.  

             Lý Dục Thần đỡ ông ta sang chiếc ghế đá bên cạnh ngồi xuống.  

             “Dục Thần…”  

             Cuối cùng Lâm Thượng Nghĩa đã có thể nói chuyện.  

             Ông ta tóm tắt những chuyện mà Lâm Thiếu Bình đã làm lại kể một lượt.  

             “Mau! Mau đi cứu Mộng Đình!"  

             Lý Dục Thần ngẩng đầu nhìn đám mây tối đen như mực trên bầu trời kia.  

             Mây đen che đỉnh!  

             Thì ra kiếp nạn thật sự chính là ngày hôm nay.  

             Thì ra vấn đề của nhà họ Lâm nằm ở đứa cháu đi du học ở Đông Doanh, thảo nào anh không phát hiện được gì ở Lâm Lai Phong.  

             Ông cụ vẫn còn nhân từ với một nhà này lắm.  

             “Tên đó đang ở đâu?”  

             Lâm Thượng Nghĩa lắc đầu: “Ông không biết, nó không nói”.  

             Đúng là một kẻ âm hiểm.  

             Cố tình cho Lý Mộng Đình nuốt loại thuốc sẽ phát tác trong vòng hai mươi bốn giờ, lại bảo Lý Dục Thần đi tìm, không nói cho biết bản thân đang ở đâu.  

             Đây là cố ý trả thù, muốn cho tâm lý của anh phải chịu tra tấn.  

             Đáng tiếc, kẻ cậu ta gặp được là Lý Dục Thần.  

             Dù là nhẫn thuật của Đông Doanh thì cũng không thể lừa được pháp nhãn của nhà trời!  

             Một ngọn lửa giận không tên bùng lên trong lồng ngực Lý Dục Thần.  

             Anh bấm tay thành quyết, điểm vài cái trên không trung, miệng lẩm bẩm: “Pháp Lệnh Thiên Đô, hiện!”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement