Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả - Lý Dục Thần (full)

Advertisement

Con chó ngồi đó với mặt ngơ ngác, rõ ràng là không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết cúi đầu liếm miệng vết thương.



Chủ nhân của nó trông vô cùng kích động, cầm tiền, dùng sức vung tay không ngừng.



Sau khi bọn họ đi xuống, nhân viên vệ sinh đến bắt đầu dọn dẹp đấu trường.



Hoàng Tam tận dụng khoảng nghỉ này giới thiệu tình hình cho Lý Dục Thần.



Chỗ này một đêm sẽ có khoảng năm trận đấu, thời điểm nhiều thì bảy, tám trận.



Chủ chó các nơi đều có thể báo danh dự thi, nếu thắng có thể lấy được tiền thưởng từ năm mươi đến một trăm ngàn.



Người xem mua vé vào sân, có thể đặt cược tiền ngay tại sân.



Chỉ nhận tiền mặt, kiểm tra tại chỗ, sau khi đăng ký sẽ lĩnh thẻ bài.



Một khi chọi chó bắt đầu, thì không thể rút lại, chờ đợi kết quả.



Lý Dục Thần nhìn theo hướng Hoàng Tam chỉ, nơi đó có một đài đánh cược hình vuông, có không ít người vây quanh.



Trên bàn có đến mấy chồng tiền mặt đỏ rực, còn có vài máy soi tiền.



Người trung niên vừa lên đài lĩnh thưởng ngồi ở phía sau bàn.



“Kia chính là anh Thái à?”, Lý Dục Thần hỏi.



“Không phải”. Hoàng Tam nói: “Chỗ này là sân ngoài, đều là trận nhỏ, chơi vui thôi. Anh Thái lúc này hẳn là đang cùng ông chủ Chu của Vụ Châu chơi ở sân trong”.



Mã Sơn cả giận nói: “Anh có ý gì, có sân trong mà không dẫn chúng tôi đi?”



Hoàng Tam vẻ mặt khó xử: “Anh Lý là khách lạ, sân trong đều là khách quý…”



Anh ta còn chưa nói dứt lời thì đã bị Mã Sơn nắm cổ áo.



“Hoàng Tam, anh biết chơi tôi thì sẽ có kết cục như thế nào!”



Lý Dục Thần giơ tay ra cản lại: “Bỏ đi, nếu người ta đã không tin chúng ta, vậy đi thôi. Trò chơi nhỏ mấy chục ngàn tệ, không có gì thú vị”.



Mã Sơn phát hiện người anh em này của mình còn rất biết diễn kịch, lời này nói ra chẳng khác gì mấy cậu ấm, giống như anh thật sự là con rể nhà họ Lâm vậy.



Hoàng Tam lập tức mỉm cười lấy lòng: “Cậu Lý đừng nóng giận, nếu không thế này đi, các anh trước tiên chơi ở đây đã, tôi đi nói một tiếng với anh Thái”.



Lý Dục Thần gật gật đầu: “Cũng được”.



“Vậy anh ngồi đây, tôi đi rồi trở lại”.



Hoàng Tam đi rồi.



Lúc này, lại có người dẫn hai con chó lên.



Một cô nàng trẻ tuổi cầm bảng lên sân, trên bảng viết giống loài, tên và trọng lượng của chó.



Bên phía bàn vuông có người hô: “Đặt cược đi, đặt cược đi”.



Nhân viên công tác ở đấu trường liền bắt đầu tắm cho chó ngay cạnh rào chắn.



Mã Sơn vô cùng khó hiểu: “Con mẹ nó, trước khi đánh nhau còn phải tắm rửa?”



Sau đó chợt nghe bên cạnh có người nói: “Đây là để phòng ngừa có người bôi thuốc lên người chó”.



“Bôi thuốc để làm gì? Hạ độc sao?”, Mã Sơn hỏi.



Người nọ nói: “Không phải hạ độc, thường là bôi thuốc tê, như vậy chó bị cắn không đau, mà chó của đối phương sau khi cắn thì miệng sẽ bị tê, không có sức chiến đấu”.



Mã Sơn bừng tỉnh hiểu ra: “Mẹ kiếp, chó cắn nhau thôi mà còn có nhiều chiêu trò như vậy”.



Người nọ cười ha ha: “Cái trò này cũng phức tạp lắm nha”.



Lúc này Lý Dục Thần mới chú ý đến, một người trẻ tầm hơn hai mươi tuổi đang ngồi ở vị trí cách bọn họ không xa.



Lúc trước nhiều người, giữa bọn họ còn cách mấy chỗ, hiện tại mọi người đều đến chỗ đài đánh cược đặt cược rồi, anh mới chú ý tới đối phương.



Người tới đây xem chọi chó đều là những kẻ hung ác, không phải cánh tay có hình xăm thì là trên lưng có hình xăm.



Nhưng người này rất khác biệt, trên mặt đeo mắt kính viền vàng, nhã nhặn lịch sự, cực kỳ không hợp với không khí trường chọi chó.



Lý Dục Thần nhìn anh ta, anh ta cũng đang nhìn Lý Dục Thần.



“Các anh lần đầu tiên đến nơi như này?”, người kia hỏi.



Lý Dục Thần hỏi ngược lại: “Anh thường tới đây sao?”



Người nọ nói: “Cũng không thường xuyên, thỉnh thoảng muốn thử chơi đùa. Tôi cũng là lần đầu tiên đến đây”.



Lý Dục Thần gật đầu: “Nhìn anh có vẻ là một người nhã nhặn, không giống với bọn họ”.



Người nọ cười cười, nói: “Nhã nhặn suy đồi mà thôi”.



Anh ta lại nói: “Trông anh cũng rất nhã nhặn”.



Lý Dục Thần nói: “Nhưng tôi không phải loại suy đồi”.



Người nọ liền cười phá lên.



Lý Dục Thần cũng cười.



“Con người anh rất thú vị. Tôi tên Trần Văn Học, anh tên là gì?”



“Lý Dục Thần”.



“Dục Thần, đắm mình trong hồng trần, hưởng thụ cuộc sống, thật là một cái tên đẹp. Không giống tôi, tên Văn Học, nhưng đến nửa bài văn cũng không biết viết, tầm thường!”



Lý Dục Thần không ngờ chỉ giới thiệu tên thôi mà đối phương cũng có thể than thở nhiều như vậy.



Xem ra người này khá oán hận xuất thân của mình.



Những người đi đặt cược đã trở lại, giữa hai bên cách nhiều người, nói chuyện không tiện, Lý Dục Thần cũng lười tán gẫu tiếp.



Không ngờ Trần Văn Học lại chủ động đến ngồi gần.



“Các anh không cược thử à?”



Mã Sơn sớm đã hơi ngứa tay: “Cũng không biết quy tắc đánh cược ở đây như thế nào”.



Trần Văn Học nói: “Không có gì đặc biệt, thấy con nào tốt thì đặt con đó thắng, đặt cược ít nhất từ một gạch, cao nhất hai mươi gạch”.



Gạch là chỉ nhân dân tệ, mười ngàn tệ một xấp, được gọi một gạch.



Hai mươi gạch, chính là hai trăm ngàn.



“Chỉ có điều, trận này là đấu chết”. Trần Văn Học nhắc nhở nói.



“Có ý gì?”, Mã Sơn hỏi.



Trần Văn Học giải thích: “Giống như vừa rồi vậy, chủ nhân của chó nhận thua thì sẽ có người dùng súng bắn nước áp lực cao tách chó ra, cái này gọi là đấu sống. Nếu là đấu chết, vậy phải có một con chó bị cắn chết thì trận mới xong. Có vài con chó trông không hung mãnh, nhưng cắn hoài vẫn không chết, cuối cùng còn có không ít con lật ngược tình hình”.



Hai con chó đã được nhân viên công tác tắm rửa sạch sẽ, bên đài đặt cược lại đang thúc giục: “Lập tức kết sổ, muốn đặt cược thì nhanh lên”.



Mã Sơn hỏi Lý Dục Thần: “Bằng không, chúng ta cũng chơi một chút? Em cảm thấy con nào có thể thắng?”



Lý Dục Thần nói: “Con màu vàng”.



“Được, vậy thì đặt con vàng”. Mã Sơn nói: “Anh đi đặt cược, em nói đặt bao nhiêu”.



Lý Dục Thần tuỳ ý nói: “Hai trăm ngàn”.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement