Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả - Lý Dục Thần (full)

Advertisement

Đinh Hương đỏ mặt lẩm bẩm: “Chẳng phải họ vẫn còn chưa chính thức kết hôn hay sao!”  

 

Lâm Mộng Đình cười nói: “Cứ để em Đinh Hương ở lại đây đi ạ, em cũng có người làm bạn”.  

 

 

Sư phụ Vinh lắc đầu, tặc lưỡi, thở dài: “Ôi chao, đẹp trai thích thật đấy, bao nhiêu người đẹp tranh nhau ở lại hầu hạ, có người rửa chân, có người đấm lưng, song túc song phi, ôi song túc song phi...”  

 

Ông ta nhấn mạnh vào hai chữ cuối.  

 

Trong số những người đang ngồi ở đây, ngoại trừ Lý Dục Thần ở lâu trong núi và Đinh Hương ngây thơ ra, tất cả đều nghe hiểu, bật cười ầm ầm!  

 

Ngay cả Lâm Mộng Đình cũng chỉ gắt khẽ một tiếng, mắng một câu già mà không nên nết rồi cũng không nhịn được bật cười.  

 

Chỉ có Đinh Hương là ngơ ngác, không hiểu mọi người đang cười gì.  

 

Chị Mai lườm sư phụ Vinh một cái, mắng: “Có phải ông đã thử rồi không?”  

 

Sư phụ Vinh đang cười nghe vậy lập tức sợ mất mật, chiếc đầu to trên chiếc cổ to lắc như trống bỏi, lập tức phủ nhận:  

 

“Không không, A Mai, bà hiểu tôi mà, ngoài nấu đồ ăn ra, tôi đâu biết gì nữa đâu. Ôi ôi, mọi người cười cái gì vậy? Tôi chỉ nói thành ngữ thôi mà, mọi người nghĩ gì thế! Thật là!”  

 

Ông chủ Vương cười hì hì nói: “Phải phải, tay nghề của sư phụ Vinh giỏi như vậy chắc chắn là do không ngừng cần cù luyện tập bất kể ngày đông giá rét hay ngày hạ nóng bức. Ở thủ đô, có ai mà không nghe tiếng tay nghề dùng dao của sư phụ Vinh đúng không? Người ta khổ cực như vậy, nấu đồ ăn mệt mỏi rồi thì tới tám khu phố đèn đỏ lớn nhất thủ đô song túc song phi cũng là chuyện rất đỗi bình thường thôi mà!”  

 

Sư phụ Vinh đang lắng tai nghe ông chủ Vương khen, tới khi ông chủ Vương nói tới câu cuối cùng, khuôn mặt tươi cười của ông ta lập tức cứng đờ, tím tái lại như màu thận heo, chỉ tay vào ông chủ Vương, giận dữ nói:  

 

“Ông Vương, ông giỏi lắm, tôi biết ngay là cái miệng của ông chẳng nói ra được lời gì tốt đẹp mà!”  

 

Nói rồi, ông ta rút dao phay ra đòi chém đối phương.  

 

Ông chủ Vương cười hì hì bỏ chạy, nói: “Ông cuống lên vậy làm gì? Tôi đâu có kể cho mọi người biết chuyện ông đi chơi phố đèn đỏ không chịu trả tiền đâu! Ôi… Ông làm gì thế… Nghe vậy ông lại còn phấn chấn nữa à…”  

 

Ông chủ Vương vừa nói vừa né, chạy thẳng ra ngoài cửa.  

 

Sư phụ Vinh vung con dao phay đuổi theo đằng sau.  

 

Bên ngoài vang lên tiếng quát to của ông ta: “Ông Vương kia! Đồ chết tiệt nhà ông, có giỏi thì đừng có chạy!”  

 

Thấy hai người họ đùa bỡn nhau như vậy, mọi người lại càng cười ngặt nghẽo hơn.  

 

Lý Dục Thần ngồi xem sư phụ Vinh và ông chủ Vương người bỏ chạy kẻ đuổi theo, lắng nghe tiếng cười ngập tràn trong phòng, bỗng nhiên hiểu ra lời chị Mai nói.  

 

Đúng vậy, con người còn sống thì còn phải sinh hoạt. Người không có sinh hoạt thì chỉ là cái xác không hồn.  

 

Tự ngẫm lại bản thân từ ngày xuống núi tới nay lúc nào cũng bận bịu hết chuyện này tới chuyện khác, vội vội vàng vàng, không để ý tới niềm vui và sự chân thực của cuộc sống.  

 

Hiện tại, vì huyết mạch Thiên Ma khôi phục mà tâm ma rung chuyển, sát nghiệt tăng lên.  

 

Điều này trái với mục đích mà sư phụ bảo anh xuống núi quan sát cuộc sống đời thường.  

 

Đúng là anh nên nghỉ ngơi thật tốt, trải nghiệm một chút cuộc sống đích thực.  

 

Chỉ có điều anh có phần lo lắng, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.  

 

Sau khi cười xong, Lý Dục Thần nói với chị Mai: “Chị không gọi hai người họ lại à? Lỡ như đánh nhau thật, bị thương thật thì không hay”.  

 

Chị Mai cười nói: “Cậu cứ lo cho cậu đi. Hai người đó diễn kịch cho chị xem đấy thôi! Lúc không có chị ở đây, hai người đó thân nhau lắm. Chưa biết chừng bây giờ đang ngồi uống rượu ngoài quán rồi ấy chứ!”  

 

Lý Dục Thần ngạc nhiên, còn có chuyện như vậy nữa sao?  

 

Lúc này, Đinh Hương đã hơi hiểu ra câu sư phụ Vinh nói ban nãy, khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy đỏ bừng: “Chị Mộng Đình, em nghĩ là mình nên đi học thôi, nếu không sẽ không theo kịp tiến độ bài vở, cuối kỳ sẽ bị rớt tín chỉ mất”.  

 

Chị Mai nói: “Vậy là đúng rồi, còn nhỏ tuổi thì học hành là quan trọng nhất”.  

 

Đinh Hương nói: “Dạ, chị Mai, em về đây. Chị cũng mau đi tìm ông chủ Vương và sư phụ Vinh đi ạ, lỡ như không phải bọn họ đi uống rượu mà đi song túc song phi thì sao”.  

 

Nói rồi cô ấy tinh nghịch làm mặt quỷ một cái rồi chạy ra ngoài.  

 

Mới đầu chị Mai sững sờ, sau đó không khỏi mắng một câu: “Cái con ranh này! Rốt cuộc em có hiểu hay không thế? Đại học nổi tiếng kiểu gì mà lại dạy hư em thế hả!”  

 

Lý Dục Thần và Lâm Mộng Đình không nhịn được cười vui vẻ.

 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement