Vinh Quảng Kiệt ngồi bên cạnh chợt cười khan đôi tiếng rồi nói: “Ôi, chuyện này thật thú vị, gặp được chuyện thú vị thế này mà tôi không tham dự vào thì chẳng phải là tiếc nuối cả đời hay sao? Tứ gia, người ta đã có lòng nương nhờ ông, vậy tôi xin nhúng tay vào chuyện này, thay Tứ gia kiểm tra xem ông ta chân thành đến đâu. Tứ gia thấy có được không?”
Vương Bách Thuận khẽ nhíu mày, trong lòng có phần bất mãn.
Ý đồ của Vinh Quảng Kiệt quá rõ ràng, hắn ta muốn nẫng tay trên của ông ta. Hắn ta biết rõ ông ta chuẩn bị quà để chúc thọ Tần gia, vậy mà còn muốn nẫng tay trên, đúng là quá đáng.
Nhưng nể mặt Tần gia, Vương Bách Thuận không tiện nổi nóng. Không đáng vì một món đồ mà đắc tội Tần gia.
Nhưng nhờ vậy mà Vương Bách Thuận đã suy nghĩ thấu đáo một số chuyện.
Thứ nhất, chắc chắn Tần gia sẽ thích cặp sư tử ngọc bích này, hơn nữa rất có thể là đã muốn có nó từ lâu, chưa biết chừng bình thường vẫn thường xuyên nhắc tới, cho nên Vinh Quảng Kiệt mới biết rõ lai lịch của nó như vậy.
Thứ hai, tuy Vinh Quảng Kiệt là đệ tử cuối cùng của Tần gia, được coi là người con nuôi được Tần gia yêu thương nhất nhưng chắc hẳn việc cạnh tranh trong nội bộ Tần môn cũng rất dữ dội, cho nên hắn ta mới muốn dùng món đồ này để giành được sự ưu ái.
Vương Bách Thuận thầm cười khẩy trong lòng, cậu muốn nẫng tay trên mà không nhìn thử xem tôi là ai?
Vinh Quảng Kiệt định nẫng tay trên bằng cách đưa tiền.
Mặc dù Hầu Thất Quý đã nói là không bán nhưng Vương Bách Thuận cho rằng mọi thứ đều có giá của nó. Một trăm triệu không bán, vậy hai trăm triệu thì sao? Hai trăm triệu không bán, vậy ba trăm triệu thì sao? Với một người làm ăn như Hầu Thất Quý, dù ông ta kinh doanh khá thành công ở Phan Gia Viên nhưng tích lũy mấy chục năm chắc cũng chỉ được vài trăm triệu mà thôi, giờ bỗng dưng có thêm mấy trăm triệu nữa, chẳng lẽ ông ta lại không lung lay hay sao?
Vương Bách Thuận quyết định, bất kể Vinh Quảng Kiệt ra giá bao nhiêu, ông ta đều sẽ ra giá cao hơn, nhất định không cho hắn ta nẫng mất của mình.
Dù trong lòng bất mãn nhưng ngoài miệng Vương Bách Thuận lại nói: “Cậu Vinh đứng ra thử lòng giúp tôi, đây là vinh hạnh của tôi! Haha…”
Vinh Quảng Kiệt nghe thấy tiếng cười dối trá của Vương Bách Thuận, âm thầm cười gằn, nói với Hầu Thất Quý: “Ông chủ Hầu, người nào gặp được thì người đó có phần, ông đừng chỉ trông cậy mình Tứ gia nể mặt, thể diện của tôi ít nhiều gì cũng đáng giá đấy”.
Hắn ta không nhắc tới tiền ngay mà lại nhắc tới thể diện chính là cảnh cáo Hầu Thất Quý, đương nhiên thể diện của Vương Bách Thuận rất oai nhưng ở đây, Tần gia mới là oai nhất, mới là Tông Sư Sách Môn. Đắc tội ông ta còn nghiêm trọng hơn đắc tội Vương Bách Thuận.
Hầu Thất Quý không hề nao núng, đáp: “Cậu Vinh có gì dặn dò?”
Vinh Quảng Kiệt nói: “Chi bằng tặng thứ này cho tôi đi, tôi không lấy không của ông, tôi trả tiền. Ông là người trong nghề, tôi không ép giá, hai trăm triệu nhé”.
Hầu Thất Quý nói: “Cậu Vinh, vừa rồi tôi đã nói rồi, tôi không bán thứ này”.
Vinh Quảng Kiệt cười khẩy: “Có bán hay không thì còn phải xem giá cả thế nào. Xem ra ông chê hai trăm triệu ít phải không, vậy thì ba trăm triệu, thế nào, giá này thì được rồi chứ?”
“Xin lỗi cậu Vinh, tôi không bán”.
Mặt Vinh Quảng Kiệt lập tức sa sầm lại: “Ba trăm triệu mà ông vẫn không bán à? Đúng là thứ này là đồ tốt nhưng nếu không nhờ câu chuyện của Vinh môn thì nó không đáng giá tới vậy đâu. Ông suy nghĩ cho kĩ đi!”
“Tôi đã suy nghĩ rất kĩ rồi”, Hầu Thất Quý nói.
“Năm trăm triệu!”, Vinh Quảng Kiệt vỗ bàn kêu đánh “đét” một cái: “Chốt giá vậy nhé! Mẹ kiếp, tôi cũng sau rồi, gặp phải con lừa bướng bỉnh như ông, coi như là tôi xui”.
Vương Bách Thuận giật mình, không ngờ Vinh Quảng Kiệt lại đột nhiên ra giá cao như vậy. Giá tiền đã cao vậy rồi, nếu còn tăng thêm nữa thì ngay cả ông ta cũng phải do dự.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |