Sát Thần Chí Tôn - Giang Trần (full)

Advertisement
Sau khi người ta chế trụ, toàn thân không thể động đậy, chẳng khác nào là bao cát, không có một chút lực phòng ngự nào, bị Long Tiểu Huyền đá mấy cước như vậy, tự nhiên không dễ chịu chút nào.

Lúc này Lưu Chấn cũng đi tới.

NHìn thấy Lưu Chấn, Vẫn Thiên tứ nghĩa có chút kinh ngạc, hiển nhiên bọn họ cũng nhận ra Lưu Chấn.

- Tại sao lại là ngươi?

Lão nhị Bắc Cung Minh trong Vẫn Thiên tứ nghĩa thất thanh nói.

Truyện đề cử: Hôn Nhân Gượng Ép: Xin Hãy Buông Tha Cho Em

- Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi... Như thế nào ngươi lại...

Lưu Chấn nhìn Vẫn Thiên tứ nghĩa giống như chó chết nằm trên mặt đất, cũng cảm thấy vô cùng hả giận. Lúc trước hắn tới Vẫn Thiên hội, cho dù là một ít binh sĩ của Vẫn Thiên hội cũng lười nhìn hắn lấy một cái. Hoàn toàn coi Lưu Chấn hắn giống như không khí vậy, ngay cả đãi ngộ so với một con chó cũng không bằng.

Hiện tại bốn hội chủ cao cao tại thượng của Vẫn Thiên hội cũng như chó chết nằm trước mặt hắn, vô cùng chật vật, chuyện này khiến cho Lưu Chấn hắn cảm thấy vô cùng thoải mái.

- Tại sao ta không thể ở chỗ này?

Lưu Chấn cố ý khoa trương, cười rộ lên:

- Các ngươi có từng nghĩ tới, các ngươi làm nhiều việc ác, cũng có ngày trả những tội ác chồng chất kia không?

- Ta phi.

Lão tứ của Vẫn Thiên tứ nghĩa lúc này căm giận nói:

- Ngươi là thứ gì? Coi như lão tử khong may, lạc đà gầy cũng hơn ngựa béo. Đến phiên ngươi chê cười lão tử sao?

Nếu nói Lưu Chấn lúc trước coi như là đối mặt với Vẫn Thiên tứ nghĩa này, cho hắn mười lá gan cũng không dám lên giọng trước mặt Vẫn Thiên tứ nghĩa.

Thế nhưng mà từng bước chừng kiến vẻ uy vũ phi thường của đám người Giang Trần, trên phương diện tâm lý Lưu Chân cũng bị rung động rất lớn. Tâm tính xuất hiên chuyển biến.

Nghe lão tứ trong Vẫn Thiên tứ nghĩa còn mạnh miệng như vậy, Lưu Chân cũng tức giận, trực tiếp nhổ một ngụm nước bọt qua.

Phi.

Vừa vặn dính trên mặt lão tứ kia, nhìn qua vô cùng buồn nôn.

- Hỗn đản, đợi lão tử khôi phục tự do, không bóp chết ngươi ta không làm người. Ngươi cứ chờ đó cho lão tử.

Giang Trần thấy Lưu Chấn như vậy lại cau mày nói:

- Hỏi chính sự đi.

Lưu Chấn ở trước mặt Giang Trần không dám giương oai, lập tức vội vàng gật đầu quát:

- Cho các ngươi một cơ hội, hiện tại ta hỏi một câu, các ngươi trả lời một câu. Chỉ cần câu trả lời không làm ta thỏa mãn, ta sẽ giết một người của Vẫn Thiên hội. Mà người giết bọn họ tự nhiên là bốn kẻ ngu xuẩn các ngươi.

Mắt Vẫn Thiên tứ nghĩa cơ hồ phun ra lửa, bọn họ chưa từng tức giạn qua như vậy, đồng thời cũng chưa từng bị một võ giả Nguyên Cảnh sỉ nhục, nói năng như vậy.

Võ giả Nguyên Cảnh, trong mắt bọn họ đều là tồn tại không bằng con sâu cái kiến. Mà lúc này hết lần này tới lần khác, võ giả Nguyên Cảnh không bằng con sâu cái kiến ở trước mặt bọn họ lại diễu võ giương oai, cố làm ra vẻ trước mặt bọn họ.

Quan trọng nhất chính là, bọn họ lại không thể phản kháng quá kịch liệt, bằng không dưới sự giận dữ, đối phương thực sự có khả năng diệt sát bọn họ.

Bắc Cung Minh vẫn là người thông minh trong Vẫn Thiên tứ nghĩa, hắn cố gắng áp chế nộ khí trong lòng, trầm giọng nói:

- Ngươi muốn hỏi vấn dề gì? Chỉ cần là thứ ta biết rõ, nhất định sẽ bẩm báo chi tiết.

Tới bước này cũng không quan tâm tới còn hay mất mặt mũi. Trước tiên nên giữ mạng rồi nói sau. Dù sao người Lãnh Nguyệt hình đường cũng sắp tới.

Chỉ cần n gười Lãnh Nguyệt hình đường đuổi tới, bọn họ sẽ được cứu trợ.

Nhưng mà nhìn thấy đám người này như lang như hổ, Bắc Cung Minh cũng có chút lo lắng, lo lắng người Lãnh Nguyệt hình đường không thể đối phó được với mấy người này.

Lãnh Nguyệt hình đường không phải là không có cao thủ, nhưng mà chưa chắc đã phái ra nhiều cao thủ. lùi một bước mà nói, cho dù phái toàn bộ cao thủ ra, không có đại đế đỉnh cấp tọa trấn cũng chỉ là phí công.

Cường giả Đế cấp, không phải dùng số lượng cường giả Hoàng cảnh chồng chất vào là có thể chống lại.

- Đồng bạn của ta, Vẫn Thiên hội các ngươi rốt cuộc đưa hắn đi đâu rồi?

Lưu Chấn trợn mắt, oán hận hỏi.

- Đồng bạn của ngươi không ở Vẫn Thiên hội, đã bị chúng ta đưa tới Nguyệt Thần giáo.

Bắc Cung Minh vội vàng trả lời, cuối cùng còn vội vàng bổ sung:

- Việc này chắc chắn mười phần, tuyệt đối không có bất kỳ giả dối nào.

Lưu Chấn cười hắc hắc, trên mặt hiện lên nụ cười quỷ dị. Bỗng nhiên xoay người bước về phía sau mấy bước, đi tới trước mặt một cao tầng của Vẫn Thiên hội, đặt đao lên cổ, trực tiếp cắt cổ tên cao tầng Vẫn Thiên hội kia.

Cường giả toàn thân một khi bị cấm chế, chẳng khác gì người bình thường là bao. Khi đó lực phòng ngự của bọn họ không ở trong trạng thái phòng ngự.

Cho nên dưới một đao kia, trực tiếp đứt cổ, sinh cơ đoạn tuyệt.

Sắc mặt Bắc Cung Minh đại biến, kêu lên:

- Ta nói là sự thực, vì sao ngươi lại còn giết người?

Lưu Chấn cười quái dị, nói:

- Sự thực? Ngươi cũng dám nói chắc chắn một trăm phần trăm sao? Các ngươi đưa đi sao? Rõ ràng là áp giải người tới cho Nguyệt Thần giáo, lại còn nói giống như đưa đi làm khách. Chơi chữ thú vị như vậy sao? Nhớ kỹ, người nọ là đao ta giết, thế nhưng kỳ thực thủ phạm lại là ngươi giết.

Giang Trần nhìn qua hành động của Lưu Chấn, cũng âm thầm lấy làm kỳ quái. Hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được Lưu Chấn này lại có một mặt như vậy.

Hắn cũng lười ngăn cản mà lựa chọn yên lặng theo dõi kỳ biến.

Cổ họng Bắc Cung Minh giật giật, vẫn chán nản thở dài, không có giải thích gì.

- Vấn đề thứ hai, đồng bạn kia của ta hiện tại còn sống hay chết?

Không thể không nói, Lưu Chấn rất là thông minh, hắn biết rõ Giang Trần muốn biết tin tức gì, cho nên những vấn đề hắn hỏi kỳ thực đều là thay Giang Trần hỏi. Hắn dùng loại phương pháp này cũng là lấy lòng với Giang Trần, tỏ thái độ với Giang Trần.

Bắc Cung Minh lúc này cũng không dám đáp, mà quăng ánh mắt hỏi thăm cho ba vị huynh đệ còn lại.

Tùng Thái Viêm hừ lạnh một tiếng:

- Đến Nguyệt Thần giáo, sống và chết không còn nằm trong sự khống chế của chúng ta. Ngươi hỏi vấn đề này bảo chúng ta nên trả lời thế nào đây?

Lưu Chấn khẽ gật đầu, bỗng nhiên khóe miệng lại nở nụ cười qur dị. thân ảnh nhoáng lên, đao mang hiện lên, lại một cao tầng Vẫn Thiên hội bị một đao của hắn kết liễu tính mạng.

- Người này là ngươi giết.

Lưu Chấn lạnh nhạt nhìn qua Tùng Thái Viêm.

Tùng Thái Viêm bị ánh mắt của Lưu Chấn áp bức, thậm chí còn sinh ra cảm giác né tránh, trong lúc nhất thời cũng không dám đối mặt.

Cảm giác cái mạng nhỏ mình nằm trong tay người khác thực sự quá không xong. Ngay cả một võ giả Nguyên Cảnh bình thường trong mắt bọn họ ngay cả con sâu cái kiến cũng không bằng. Không ngờ lạ nắm giữ quyền sinh sát bọn họ trong tay. Chuyện này bảo sao không khiến cho trong lòng bọn họ phiền muộn tới thổ máu cơ chứ?

- Nếu như hắn có chuyện gì cả Vẫn Thiên hội các ngươi đều phải chôn cùng hắn. Một cũng không thiếu. Cho nên hiện tại nếu như các ngươi muốn giữ mạng sống, tốt nhất là cầu nguyện hắn còn sống. Hắn còn sống, bình yên vô sự. Nếu không chẳng những Vẫn Thiên hội các ngươi bị xóa tên, mà một người trong các ngươi cũng không sống được.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement