Sát Thần Chí Tôn - Giang Trần (full)

Advertisement
Giang Trần nhịn không được cười lên, nghĩ thầm nữ nhân này thật đúng là keo kiệt. Nhưng mà Giang Trần là người của hai thế giới, tâm trí tự nhiên không giống người trẻ tuổi bình thường.

Hắn biết rõ, Dao Quang Thánh Nữ này chỉ là bực bội với mình, ngược lại chưa hẳn thực xấu đến cỡ nào. Ít nhất hành vi của các nàng coi như quang minh lỗi lạc.

So với Độc Phi Thạch Thanh Lộ, cái gọi là người chính đạo như các nàng, kỳ thật dễ đối phó hơn nhiều.

Tư Đồng Thánh Nữ khẽ cười nói:

- Dao Quang muội muội, ngươi có cái gì muốn cùng Giang Trần đạo hữu đánh bạc không?

Dao Quang Thánh Nữ giương cầm trong tay lên:

- Ta muốn cùng hắn so cầm.

Giang Trần bật cười nói:

- Tuy tại hạ hiểu sơ âm luật, nhưng muốn nói so cầm, thì trực tiếp đầu hàng nhận thua a, cái này không phải sở trưởng của ta.

Kiếp trước Giang Trần ở phương diện nhạc lý, coi như là đại hành gia. Thế nhưng mà kiếp nầy một mực bận rộn, căn bản không có thời gian đụng dây đàn.

Loại vật này, quen tay hay việc. Ba ngày không luyện sẽ ngượng tay.

Giang Trần bao nhiêu năm không có luyện qua, tự nhiên không có khả năng khảy đàn tốt hơn Dao Quang Thánh Nữ. Lúc trước hắn cũng quan sát thoáng một phát, Dao Quang Thánh Nữ ở cầm đạo, tạo nghệ rất sâu.

Có lẽ, cũng chỉ có Hoàng Nhi, mới có thể cùng nàng quyết thắng bại.

Tư Đồng Thánh Nữ bỗng nhiên cười cười, nói:

- Có tin đồn, nói năm đó thời điểm Giang Trần đạo hữu gặp Yến gia tiểu thư, là một khúc đưa tình, hai khúc định chung thân. Giang Trần đạo hữu cần gì phải khiêm tốn?

Giang Trần khẽ giật mình, cái nghe đồn này, người biết cũng không nhiều, lại không nghĩ rằng, hai đại Thánh Nữ kia rõ ràng cũng biết, lập tức cười một tiếng.

- Nghe đồn hơn phân nửa nói quá sự thật, nhị vị Thánh Nữ nói quá lời.

Giang Trần khiêm tốn nói.

Dao Quang Thánh Nữ nhíu mày, âm thanh lạnh lùng nói:

- Nam tử hán đại trượng phu, không cần nhăn nhăn nhó nhó. Bổn tiểu thư cũng không ý định khi dễ ngươi không biết khảy đàn. Chỉ nghe nói hai khúc kia của ngươi, phi thường cao minh. Ta có thể cho ngươi mượn cầm, chỉ cần hai khúc kia, có thể đạn tấu, không khinh cầm này của ta, liền tính toán ngươi thắng. Nếu nhập không được pháp nhĩ của bổn tiểu thư, liền coi như ngươi thua, như thế nào.

Giang Trần dở khóc dở cười, thiên hạ còn có phương pháp đánh bạc như vậy?

Nếu phương pháp đánh bạc như vậy, thắng hay không hoàn toàn ở một câu của đối phương. Mặc dù mình đàn lại tốt, đối phương nói không hay, vậy cũng uổng công.

Ngược lại là Tư Đồng Thánh Nữ kia khẽ cười nói:

- Giang Trần đạo hữu, muội muội của ta xưa nay có gì nói nấy, ngươi cứ việc đàn, tỷ muội chúng ta, nhất định sẽ không bình luận trái lương tâm.

Cái này là nói cho Giang Trần, ngươi cứ việc đàn, chỉ cần đàn tốt, tuyệt đối sẽ không trái lương tâm nói ngươi không tốt.

Giang Trần biết rõ, hôm nay cửa ải này, chỉ sợ là không dễ qua. Nếu như không lộ thân thủ, hai vị Thánh Nữ kia, nhất định sẽ không để cho mình vượt qua kiểm tra.

Bản thân Giang Trần ngược lại không sao cả, nhưng mà liên quan đến sự tình mười Đại Thánh Địa kết minh, liên quan đến lợi ích của Vĩnh Hằng Thánh Địa, Giang Trần không có cách nào từ chối.

Dù sao, chuyện phát sinh ở nơi đây, Ngô Du và Cam Ninh đều nhìn ở trong mắt. Nếu như mình không ra lực, quay đầu lại vạn nhất để cho Đại Thánh Chủ biết rõ, nhất định sẽ trách mình không chịu dụng tâm.

Giang Trần không sợ bọn họ trách cứ, chỉ là hắn tự hỏi bản tâm, cảm thấy chuyện này, mình bụng làm dạ chịu.

Nghĩ tới đây, Giang Trần chắp tay:

- Nhị vị Thánh Nữ đã nói như thế, Giang mỗ liền bêu xấu. Xin chờ một lát, tại hạ trước làm chút ít chuẩn bị.

Ở Giang Trần xem ra, đây là một sự tình cao nhã, tự nhiên phải làm chút ít chuẩn bị.

Tìm được một chỗ có nguồn nước, tắm rửa thay quần áo, Giang Trần thay đổi một thân xiêm y sạch sẽ, tẩy đi toàn bộ khí tức sát phạt trên người mình, lúc này mới trở lại hiện trường.

Thấy Giang Trần trịnh trọng như thế, hai nữ cũng hơi có chút kinh ngạc. Dao Quang Thánh Nữ nhếch môi, tựa hồ muốn nói chút gì đó.

Nhưng Tư Đồng Thánh Nữ lại chau mày, ngăn cản Dao Quang Thánh Nữ.

- Tiếp cầm.

Tay áo của Dao Quang Thánh Nữ chấn động, cây cầm hóa thành một đạo bạch quang, rơi xuống trước mặt Giang Trần.

Giang Trần hư không nắm lấy, dùng một đạo khí lưu ngăn chặn cây cầm.

- Đàn rất tốt.

Giang Trần nâng cầm, xem xét, phong cách cổ xưa đại khí, lộ ra một loại nội tình, để cho Giang Trần nhịn không được tán thưởng một tiếng.

- Coi như ngươi biết hàng.

Dao Quang Thánh Nữ nói thầm một câu.

Giang Trần đạt được cầm, khí chất cả người phảng phất như đột nhiên thay đổi.

Thử vài âm, Giang Trần đối với tính chất của cây cầm, càng hiểu rõ một tí. Thần thức triển khai toàn bộ, Giang Trần đem khí chất bản thân, chậm rãi cùng cây cầm hình thành trao đổi, hình thành dung hợp.

Thế gian vạn vật, đều có linh tính.

Cây đàn cổ này, cũng giống như thế. Giang Trần thử một lần, liền biết rõ cầm này là linh vật, nếu như mình như Cầm sư bình thường đối đãi nó, cây đàn cổ này nhất định sẽ không cho mình mặt mũi.

Dù sao, linh vật có linh tính của nó, không phải ngươi muốn thao túng là có thể thao túng. Mặc người sử dụng, cũng chỉ có những tục phẩm kia mà thôi.

Chứng kiến Giang Trần trịnh trọng như thế, nhị vị Thánh Nữ đều thu tâm khinh mạn. Nhìn ra được, Giang Trần này tuyệt đối là người hiểu cầm.

Nếu như không phải người hiểu cầm, sau khi lấy được, liền sẽ nhớ lấy huyễn kỹ.

Mà Giang Trần lại không nóng nảy, vẫn lựa chọn trước câu thông đàn cổ, dùng khí chất tìm kiếm dung hợp, tìm được cộng minh.

Đây mới thực sự là người hiểu cầm. Không nói Giang Trần này khảy đàn như thế nào, chỉ nhìn những trình tự kia của hắn, liền biết hắn tuyệt đối không phải thế hệ thật giả lẫn lộn.

Trong lúc nhất thời, Tư Đồng Thánh Nữ lộ ra một chút mỉm cười, trong ánh mắt cũng nhiều thêm vài phần chờ mong.

Giang Trần thử âm, điều dây cung xong, liền chỉnh ngay ngắn y quan, bắt đầu khảy đàn.

Sau khi âm phù thứ nhất chảy xuôi ra, phảng phất đàn cổ triệt để cùng Giang Trần dung hợp, tuy mới đầu, Giang Trần còn hơi có chút không lưu loát.

Nhưng mà, sau một lát, Giang Trần liền triệt để tìm được cảm giác.

Khúc thứ nhất, là《 Phạm Âm Độ Hồn Chú 》, phong cách của khúc này, là loại An Hồn khúc thanh tâm, không có bất kỳ thứ gì hoa lệ.

Một khúc xuống, lại có lực lượng thẳng thấu linh hồn, để cho người xao động dần dần an bình xuống. Tiếng đàn vang lên, sơn cốc vốn ồn ào náo động, phảng phất như đột nhiên an tĩnh lại, mọi âm thanh đều tĩnh. Côn trùng đình chỉ rả rích, Linh thú đình chỉ rít gào, tiếng gió cũng ngừng thổi...

Cảm xúc của Dao Quang Thánh Nữ vốn bực bội, cũng thời gian dần qua buông lỏng, lông mày hơi nhíu, cũng chậm rãi giãn ra.

Hỏa khí tích tụ trong nội tâm, cũng từ từ mở ra.

Ngô Du cùng Cam Ninh vốn là người không hiểu nhạc lý, nhưng mà nghe xong khúc này, cũng thấy quanh thân tường hòa, tâm tình trầm tĩnh lại.

Một khúc hoàn tất, Giang Trần nhẹ nhàng buông dây đàn ra.

Nhị vị Thánh Nữ kia nao nao, lúc này mới ý thức được, một khúc đã hoàn tất. Lúc nhìn lại Giang Trần, đã thấy thần thái hắn yên lặng bình thản, chuẩn bị khảy khúc thứ hai.

Khúc thứ hai《 Tiên Lại Diệu Âm 》, so sánh với khúc thứ nhất, thì càng thêm không linh, càng thêm hoa lệ. Càng giống như là một loại thăng hoa của khúc thứ nhất.

Chỉ là, khúc này càng để cho người trầm mê, để cho người say đắm, làm cho không người nào có thể tự kềm chế, trong chốc lát, ngay cả Dao Quang Thánh Nữ, cũng triệt để say mê trong đó.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement