Sát Thần Chí Tôn - Giang Trần (full)

Advertisement
- Đừng cao hứng quá sớm, ngoại trừ bốn con thú con ra, còn có một con Linh thú, ít nhất tương đương với Tiên cảnh tam trọng thiên của nhân loại. Ngươi có biện pháp đối phó sao?

- Cái này...

Đôi mi thanh tú của Đan Phi cau lại, đây là một vấn đề khó khăn không nhỏ.

- Những Linh thú khác đều chạy về phương nam, vì sao con Linh thú kia không đi?

- Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai đây?

Đan Phi trầm mặc một lát:

- Loại tình huống này, cũng ở trong kế hoạch của ta. Nếu có Linh thú bảo hộ, vậy chúng ta nghĩ biện pháp dẫn nó rời đi. Điệu hổ ly sơn, lại trộm thú con.

- Điệu hổ ly sơn, nói dễ dàng, làm không đơn giản.

Giang Trần cười nói.

- Vạn nhất sơ sẩy, sẽ đem mình góp vào.

- Mỏ quạ đen!

Đan Phi nhẹ khiển trách một tiếng.

- Giang Trần, ta có một loại linh dược do lão gia tử phối trí, có thể khiến Linh thú trong thời gian ngắn, mất đi lực công kích, tiến vào trạng thái ngủ say. Nếu như có thể để cho Linh thú bảo hộ kia ngủ say trong thời gian ngắn, chúng ta không phải là không có cơ hội.

- Có thể bảo trì bao lâu?



Giang Trần hỏi.

- Đại khái một phút đồng hồ a!

Đan Phi nghĩ nghĩ, nói ra.

- Một phút đồng hồ? Quá ngắn? Một phút đồng hồ, chúng ta còn chưa chạy xa, Linh thú men theo khí tức thú con, tìm được chúng ta rất dễ dàng.

Đan Phi cười nói:

- Chuyện này ngươi yên tâm, chỉ cần thú con đến tay, ta tự nhiên có biện pháp che dấu những khí tức kia, khiến cho Linh thú trưởng thành không cách nào men theo khí tức tìm đến.

Giang Trần vẫn lắc đầu, hắn tin tưởng lão gia tử có bổn sự này, nhưng thế sự không có tuyệt đối, ngươi có thể che dấu khí tức thú con, cứ cho là đúng đi.

Nhưng mà một phút đồng hồ, có thể đi bao xa? Một khi Linh thú điều động lực lượng bốn phía, đồng thời xuất động, trải thảm tìm tòi, vẫn sẽ rất dễ dàng tìm được bọn hắn.

Một phút, tuy không tính ngắn, nhưng ở trong địa bàn của người ta, lại chưa hẳn có thể chảy thoát.

- Giang Trần, đến cùng ngươi có phải nam nhân hay không? Không phải đàn ông các ngươi thường nói, cầu phú quý trong nguy hiểm sao? Cùng lắm thì bốc lên một chút nguy hiểm, lấy được bốn con thú con, chúng ta liền phát đạt! Sau khi ra ngoài, mặc cho bọn hắn đạt được bao nhiêu con mồi, chúng ta cũng trăm phần trăm thứ nhất.

Thú hạch hung thú, số lượng nhiều thành núi, cũng không bằng một viên tinh hạch Linh thú.

Mà mười viên tinh hạch Linh thú, lại không bằng một con Linh thú sống.

Cái này là sự thật, Phàm phẩm không bằng Linh phẩm. Ở trong Linh phẩm, chết không bằng sống.

Chết, ai biết có phải ngươi săn giết hay không? Ai biết có phải Linh phẩm Linh thú kia chết trước khi ngươi tới hay không?

Mà sống, lại không giống. Mọi người đều biết, giết một con Linh thú không khó, nhưng muốn bắt sống một con Linh thú, vậy khó khăn hơn rất nhiều rồi.

- Đừng nói nhảm, kế hoạch này của ngươi quá mạo hiểm, ta sẽ không đáp ứng. Trừ khi ngươi giết ta, bằng không ta quyết không đồng ý kế hoạch này.

- Vậy ngươi có kế hoạch tốt hơn sao?

Đan Phi cười lạnh.

- Giang Trần, tuy ngươi hiểu một chút Linh thú chi đạo, nhưng ở lĩnh vực này, ta cùng lão gia tử nghiên cứu rất nhiều năm, so với ngươi càng chuyên nghiệp. Ngươi đừng quên, ngươi là trợ thủ ta mời đến. Quyết định, là bổn cô nương ta!

- Hắc hắc, dù sao ta là không đồng ý, ngươi nói một ngàn, một vạn cũng vô dụng. Ta không gật đầu, ngươi cũng đừng nghĩ áp dụng kế hoạch mạo hiểm kia.

Giang Trần nói được thì làm được, tuy cùng Đan Phi cách một khoảng cách, nhưng chỉ cần thân ảnh Đan Phi ly khai thị giác của hắn, hắn tất đứng dậy đi theo.



Đan Phi tức giận tới mức dậm chân:

- Giang Trần, ngươi... Ngươi sợ thì về trước đi.

- Lúc này muốn đuổi ta đi, đã chậm? Vạn nhất ngươi xảy ra chuyện không may, lão gia tử không xé ta mới lạ?

Lông mày Đan Phi dựng ngược, chỉ phải một người hờn dỗi.

Đêm tới, tựa hồ Đan Phi hờn dỗi còn không có dấu hiệu giảm bớt. Giang Trần cũng không để ý tới nàng, khoanh chân mà ngồi, tiến vào trạng thái minh tưởng.

Từ khi tiến vào thế giới mê cảnh, mỗi ngày Giang Trần đều sinh hoạt ở trong cảnh giác cao độ, cảm ứng đến thế giới mê cảnh thần bí, Tâm lực tăng lên rất nhanh.

Nhất là pháp môn Thất Khiếu Thông Linh, càng là nước lên thì thuyền lên, tiến vào đệ tam trọng.

Đan Phi quấn lấy chăn bông, phảng phất đã ngủ. Qua một lúc lâu, trong đêm tối, con ngươi sáng ngời của Đan Phi bỗng nhiên mở ra, lông mi nhẹ nhàng nhảy lên, vụng trộm nhìn lại bên Giang Trần.

Trong tay, lại cầm lấy một bình ngọc, nhẹ nhàng mở nắp bình, không ngừng đổ ra một loại bột phấn màu trắng.

Bột phấn màu trắng này, mang theo mùi cỏ thơm ngát, chậm rãi lan tràn.

Sau một lúc lâu, Đan Phi từ trong chăn bông chui ra, thản nhiên đi tới trước mặt Giang Trần, khẽ đẩy Giang Trần hai cái, khóe miệng lộ ra một nụ cười đắc ý:

- Xú tiểu tử, nhìn ngươi còn ngăn trở ta như thế nào? Cùng tỷ tỷ đấu, ngươi còn non lắm.

Nàng đắp chăn lên người Giang Trần:

- Đợi bổn cô nương công thành trở lại, nói không chừng ngươi còn đang ở trong mộng đây này!

Đan Phi có chút đắc ý, hai chân thon dài bước đi, muốn đi đến chỗ động quật.

Mới đi hai bước, trong đầu bỗng nhiên chuyển qua một ý niệm ranh mãnh, cười cười quỷ dị, trở lại trước mặt Giang Trần, nắm một cây than củi trên mặt đất, ở bên môi Giang Trần trái một phát, phải một phát, vẽ một bộ râu cá trê.

- Hắc hắc, bộ dạng này, còn chưa đủ bá đạo.

Nàng lầm bầm lầu bầu, lại ở trên trán Giang Trần, vẽ thêm một chữ "Vương".

Tiện tay ném than củi, vỗ vỗ ngọc thủ:

- Tốt rồi, Giang Trần, xem tỷ tỷ bắt thú con Linh thú a! Để bớt ngươi mỗi ngày ở trước mặt bổn cô nương giả lão sói vẫy đuôi!



Đan Phi này, chỉ cần liên quan đến thú con Linh thú, quả nhiên như Giang Trần nói, liền biến thành một tiểu phong bà (*bà điên nhỏ).

Không thể không nói, đừng nhìn Đan Phi là nữ lưu, nhưng lá gan quả thực không nhỏ. Hai lần tham gia Bí Cảnh thí luyện, tuy không có bắt thú con Linh thú thành công, nhưng lại nuôi dưỡng một thân dũng khí của nàng.

Rất nhanh, nàng liền mò tới bên cạnh động quật.

Trong tay như làm ảo thuật, biến ra một ống trúc dài nhỏ. Trên thân trúc có một cái rãnh, có thể tự động mở ra đóng lại.

Đan Phi đổ vào ống trúc một lọ Mê Thần hương, nhưng sợ không đủ, lại lấy ra một lọ đổ vào.

Sau khi làm xong, nàng đóng khe rãnh, tay phải ở trên ống trúc kéo một phát, ống trúc lại dài thêm vài phần, tất cả thuốc bột của Mê Thần hương, phân bố đều đều ở trong ống trúc.

Đan Phi đưa ống trúc đến bên miệng, từng bước một ẩn vào trong động quật.

Nàng biết, dù Linh thú thủ hộ đang ngủ, nhưng chưa chắc đóng toàn bộ linh tính, nhất định sẽ phi thường nhạy cảm.

Cho nên, Đan Phi cẩn thận từng li từng tí, không dám có chút chủ quan.

Cái miệng anh đào nhỏ nhắn ngậm ống trúc, nhẹ nhàng tới gần.

Rống!

Một tiếng hô bạo ngược, từ trong động đột nhiên vang lên. Đón lấy, một trận gió tanh đập vào mặt, đúng là con Linh thú trưởng thành kia lao ra.

Hô!

Đan Phi phun một hơi, thuốc bột bay ra, hình thành một đường vòng cung bắn về phía Linh thú.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement