Sát Thần Chí Tôn - Giang Trần (full)

Advertisement
Chu Dật biết rõ, toàn lực đối bính, mình cùng La Hoàng này có chút chênh lệch. Nhưng mà, muốn mượn thủ đoạn du đấu, lại có thể quần nhau thoáng một phát.

Bất quá, hai người đấu đến đấu đi, thủy chung đều là khí phách chi tranh.

Đại quân Kim Dực Kiếm Điểu đã chạy trốn, tuy hai người bọn họ lợi hại, cũng không thể nào bắt Kim Dực Kiếm Điểu chạy tứ tán trở lại.

Hôm nay ở chỗ này đấu sống đấu chết, cũng là vì nhất thời xúc động.

- La Hoàng, ngươi muốn chơi, ta theo ngươi chơi. Bất quá, con mồi đã chạy hết, ta và ngươi ở chỗ này đấu sống đấu chết, ngươi cảm thấy có ý nghĩa sao?

Chu Dật một bên tránh đi mũi nhọn của La Hoàng, một bên la lớn.

La Hoàng trong cơn giận dữ quát:

- Chu Dật, nếu không phải ngươi chặn ngang một gạch, sao có những sự tình này phát sinh?

- Hãy bớt sàm ngôn đi, ngươi muốn lưỡng bại câu thương, cùng lắm thì Chu Dật ta chơi là được.

Chu Dật thấy La Hoàng không thuận theo không buông tha, trong đầu cũng có chút nổi giận.

Lúc hai người triền đấu, phía dưới một gã đệ tử Tử Dương Tông vẻ mặt hốt hoảng chạy tới:

- La sư huynh, không tốt rồi. Hà sư huynh, Triệu sư huynh, còn có Thủy Nguyệt nhất mạch Dư Giới, đều không thấy.

La Hoàng đang đấu rất hăng say, bỗng nhiên nghe được thanh âm này, thân hình dừng lại, sinh sinh ngăn chận lửa giận quát:



- Ngươi nói cái gì?

Đệ tử Tử Dương Tông còn chưa mở miệng, lại có một đệ tử Bảo Thụ Tông chạy tới:

- Chu sư huynh, Liễu Thừa Phong cùng Tiêu Vũ cũng mất tích.

Nghe nói đệ tử Tử Dương Tông mất tích, trong nội tâm Chu Dật nhìn có chút hả hê. Ý niệm này còn chưa hưng phấn quá lâu, nghe đồng môn nói, liền như một chậu nước lạnh giội xuống đầu.

- Liễu Thừa Phong cùng Tiêu Vũ?

Giờ phút này, Chu Dật cũng vô tâm đi nhìn có chút hả hê rồi.

- Bọn hắn, có thể còn ở phía sau hay không?

Vẻ mặt tên đệ tử Bảo Thụ Tông kia khó coi nói:

- Chúng ta rõ ràng chứng kiến Liễu Thừa Phong chạy ở phía trước, chỉ chậm hơn Chu sư huynh ngươi một bước. Thế nhưng mà đến trong này, lại không thấy rồi. Còn có Tiêu Vũ, chúng ta cũng chứng kiến hắn, tốc độ cùng chúng ta không sai biệt lắm, chỉ có điều vị trí của mọi người hơi phân tán, vốn là vì lùng bắt Điền Thiệu cùng xú nữ nhân kia, lại không nghĩ rằng...

Chu Dật hổn hển, hắn cùng Tiêu Vũ là lần đầu gặp mặt, không có cảm tình gì. Hơn nữa tuy Tiêu Vũ ở ngoại môn xem như một thiên tài, nhưng đến nội môn, chỉ là một Nội Môn Đệ Tử bình thường mà thôi.

Thế nhưng mà, Liễu Thừa Phong lại không giống. Liễu Thừa Phong là Chưởng Khống Giả của Càn Lam Bắc Cung, rất được sư tôn Thiết trưởng lão coi trọng.

Hơn nữa, Liễu Thừa Phong dầu gì cũng là Tiên cảnh tứ trọng, là cường giả Địa Linh cảnh. Như thế nào sẽ vô duyên vô cớ mất tích? Nếu như Liễu Thừa Phong cũng có thể gặp nguy hiểm, như vậy ở trong sơn cốc này, có phải nói, Chu Dật hắn cũng không phải tuyệt đối an toàn hay không?

Bên kia, sắc mặt La Hoàng cũng ngưng trọng, hỏi mấy đồng môn còn lại.

- La sư huynh, mọi người chúng ta xông vào sơn cốc, tạo thành một vòng vây hình quạt, là lo lắng hai người kia trốn ở góc nào đó, thừa cơ chạy đi. Cho nên, đội hình giữa chúng ta có chút phân tán, nhưng tuyệt đối ở trong phạm vi có thể chiếu ứng lẫn nhau. Bọn hắn mất tích như thế nào, chúng ta thật sự không thấy được.

- Ngay cả kêu một tiếng cũng không nghe thấy?

Ánh mắt La Hoàng nghiêm khắc, khẩu khí không vui.

- Không có.

Đệ tử Tử Dương Tông còn lại, đều vô cùng uể oải.



- Vậy còn thất thần làm gì? Còn không đi tìm?

La Hoàng hét lớn.

Lúc này, hắn cũng không có tâm tình đi đấu với Chu Dật. Cũng may, bên Bảo Thụ Tông kia, cũng đang thẩm tra đối chiếu nhân sổ mất tích.

Nếu như không phải song phương đều có người mất tích, chỉ sợ bọn họ sẽ hoài nghi đến trên đầu đối phương, sẽ tránh không được một phen tử đấu chết đi sống lại.

Thế nhưng mà, không quản bọn hắn tìm kiếm như thế nào, lại thủy chung tìm không thấy nửa điểm manh mối.

Theo đạo lý mà nói, dùng tu vi những người mất tích kia, dù có địch nhân đánh lén, ít nhất cũng phải có một phen đánh nhau, có đánh nhau sẽ có dấu vết.

Dù không có để lại dấu vết, bị người đánh trộm, kêu một tiếng tổng sẽ kịp a?

Thế nhưng mà kể cả La Hoàng cùng Chu Dật ở bên trong, bọn hắn ngay cả thanh âm kêu thảm cũng không nghe thấy. Phảng phất mấy người mất tích kia, đã hóa thành không khí bốc hơi.

Thậm chí có người nghĩ, có phải mấy gia hỏa kia nhát gan sợ chết, vọt lên một đoạn đường, lại lui về hay không?

Đương nhiên, ý nghĩ này rất nhanh đã bị bài trừ. Trong lòng mỗi người đều tràn ngập nghi vấn…

Nếu như không lui về, hiện trường lại không có dấu vết đánh nhau? Vậy mấy gia hỏa kia đi đâu?

La Hoàng cùng Chu Dật, đều là thiên tài bái kiến rất nhiều các mặt của xã hội, ở trong tông môn của mình, là tồn tại so sánh đột xuất.

Thế nhưng mà, hôm nay loại cục diện quỷ dị này, vẫn để cho bọn hắn có chút không rét mà run.

Mặc dù sơn cốc lớn, nhưng mà những người mất tích kia, cũng không phải tiểu hài tử ba tuổi, quả quyết không có khả năng chạy loạn. Địa phương có thể tìm cũng đã tìm, vô duyên vô cớ, cũng không có khả năng thoát ly đoàn đội.

Thế nhưng mà những khu vực này, bọn hắn lật qua lật lại tìm nhiều lần, nhưng một điểm manh mối cũng không tìm được.

Phảng phất mấy người kia, là hư không tiêu thất.

Bên Chu Dật, bỗng nhiên có một gã đệ tử khẩn trương đi tới bên người Chu Dật:

- Chu sư huynh, ngươi còn nhớ Dương Chiêu chết không?



- Như thế nào?

Chu Dật sững sờ, lập tức nghĩ đến cái gì.

Dương Chiêu chết, Chu Dật cũng nghe sư tôn Thiết Xán đề cập tới, điểm đáng ngờ trùng trùng điệp điệp. Dương Chiêu kia rõ ràng ở trong mật thất, ở tổng bộ Long Nha vệ phòng ngự trùng trùng điệp điệp, chết không minh bạch, bên ngoài cũng không nghe thấy tiếng kêu thảm, cũng không nghe thấy âm thanh bác đấu.

Nhưng mà Dương Chiêu, lại chết ở trong mật thất, chỉ còn một bộ xương cốt.

- Cái này... Chẳng lẽ...

Chu Dật nhớ tới Dương Chiêu chết, còn có khẩu khí kiêng kị của sư tôn, trong lúc nhất thời, toàn thân Chu Dật có chút sởn hết cả gai ốc.

Ý niệm đáng sợ này bùng lên trong đầu, Chu Dật không còn dám tiếp tục tìm xuống, trong đầu liên tục nghĩ muốn lui lại.

Vung tay lên, ý bảo người còn lại tụ tập lại với nhau.

- Được rồi, bọn hắn cũng không phải tiểu hài tử ba tuổi, coi như là lạc đường, cũng tìm được đường về. Nếu như bị địch nhân bắt đi, vậy địch nhân này, có thể làm thần không biết quỷ không hay như thế, thực lực tất nhiên trên chúng ta, ở lại chỗ này cũng vu sự vô bổ. Trước đi về phục mệnh.

Dù Liễu Thừa Phong được sư tôn Thiết Xán coi trọng thế nào, cũng không có khả năng hơn đệ tử thân truyền như hắn.

Chu Dật cũng không muốn đem mình góp vào.

Lần này Càn Lam Bắc Cung tới, ngoại trừ Liễu Thừa Phong cùng Chu Dật ra, còn có mấy tinh anh, nghe Chu Dật nói muốn rút lui, mặt đều tái rồi.

- Dật thiếu, tìm không thấy Liễu cung chủ cùng Tiêu Vũ, cứ như vậy trở về?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement