Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Du Ân (full)

Advertisement

Chu Mi đã hạ quyết tâm, Chu Nam có nói thế nào cũng không thể thay đổi, cho nên anh ta chỉ có thể thỏa hiệp.

“Vậy thì chị phải hứa với em, không được cho họ nhiều tiền như vậy nữa, cũng không thể mua bất cứ thứ gì họ muốn được!” Chu Nam dặn dò Chu Mi.

Bố mẹ của họ đã lấy quá nhiều tiền của Chu Mi trong những năm qua, cuộc sống đã trở nên quá sung túc rồi.

Căn nhà của anh ta và Chu Mi ở Giang Thành là do Phó Đình Viễn cho, không có áp lực phải mua nhà hay vay nợ, nhưng Chu Mi không tiết kiệm được nhiều tiền, đều đưa tất cả cho bố mẹ, có khi là cô ấy chủ động cho, có khi là bọn họ dùng đủ lý do để moi móc từ cô ấy.

Những cái cớ đó đều vô cùng vụng về nhưng Chu Mi vẫn cho tiền họ.

Chu Nam đã từng khuyên cô ấy, nhưng Chu Mi chỉ lạnh lùng nói rằng dù sao cô ấy giữ nhiều tiền như vậy cũng vô ích.

Nhưng bây giờ…

Trong lòng Chu Nam có một dự cảm xấu, Chu Mi có thể sẽ không yêu những người đàn ông khác trong suốt quãng đời còn lại của mình.

Với một người đàn ông hoàn hảo như Dịch Thận Chi, làm sao cô ấy có thể nhìn người khác một lần nữa?

Nếu cô ấy muốn sống một mình, cô ấy phải tiết kiệm một số tiền cho bản thân, vì vậy Chu Nam lại tận tình khuyên bảo Chu Mi.

“Chị biết rồi.” Chu Mi gật đầu đồng ý.

Trong những năm qua, cô ấy đã trả giá đủ cho gia đình đã sinh ra cô ấy rồi, sau này cô ấy sẽ sống một cuộc sống tốt cho bản thân thôi.

Cô ấy im lặng cụp mắt nhìn bụng dưới, dù sao cô ấy cũng có thứ để phấn đấu mà.

Sau một hồi dặn dò, Phó Đình Viễn và Chu Nam phải rời đi, nhưng Du Ân vẫn ở lại, một là để nói chuyện với Chu Mi, hai là giúp Chu Mi thu dọn đồ đạc.

Khỏi phải nói trong lòng Phó Đình Viễn buồn bực tên Dịch Thận Chi kia như thế nào, bởi vì anh vốn định dành thời gian tiếp theo cho Du Ân, đặc biệt là vào buổi tối, anh cũng muốn ăn tối với Du Ân.

Kết quả là bởi vì Chu Mi như vậy, anh phải nhường Du Ân cho Chu Mi.

Sau khi tiễn Phó Đình Viễn và Chu Nam đi, Du Ân bắt đầu thu dọn hành lý cho Chu Mi.

Chu Mi không muốn làm phiền Du Ân, nhưng Du Ân đã đè cô ấy lên giường và bảo cô ấy cứ nghỉ ngơi đi, điều này làm Chu Mi vừa cảm động vừa bất lực.

Nửa dựa vào đầu giường, cô ấy nhìn Du Ân đang tận tâm giúp mình thu dọn hành lý, thì thào nói lời xin lỗi: “Tôi biết, mọi người đều sợ tôi đau lòng.”

“Thực ra, tôi đã nói rồi, tôi sẵn sàng bị tổn thương nên mới ở bên anh ất. Kết cục của ngày hôm nay cũng nằm trong dự kiến của tôi, cho nên mọi người không cần lo lắng quá nhiều cho tôi đâu.”

Chỉ là cô ấy không ngờ sẽ có một đứa con, chỉ là không ngờ sẽ đau đớn như vậy.

Du Ân dừng động tác trên tay, ngẩng đầu nhìn cô gái đang giả vờ bình tĩnh, thở dài: “Cô có biết tại sao tôi không khăng khăng giữ cô lại để điều dưỡng sức khỏe không?”

Chu Mi khó hiểu: “Tại sao?”

“Bởi vì tôi đã nghĩ đến cảm giác của mình khi quyết định ly hôn trước kia.” Du Ân nhìn Chu Mi thật sâu: “Cho nên, tôi cũng biết trong lòng cô đau như thế nào.”

“Chu Mi, cô không cần phải tỏ ra cứng rắn trước mặt tôi, khó chịu thì cứ nói ra, không thì cứ khóc đi.”

Du Ân nói trúng tim đen của cô ấy, Chu Mi sững sờ, sau đó nước mắt cô ấy lăn dài không thể kìm chế được.

Du Ân bước đến bên giường ngồi xuống, giơ tay ôm Chu Mi, Chu Mi nằm trên vai cô khóc như mưa: “Du Ân, tôi không ngờ lại đau như thế này, tim của tôi như tan nát, như thế nó không phải của tôi nữa rồi.”

“Tôi hiểu cảm giác này.” Du Ân dịu dàng an ủi cô ấy.

Lúc trước sau khi vứt thỏa thuận ly hôn lên người Phó Đình Viễn, cô cũng đã tìm Tô Ngưng khóc lóc một hồi.

“Khóc đi, khóc sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.”

Chu Mi thực sự ôm Du Ân và khóc.

Cô ấy có thể từng bước rời khỏi một ngôi làng miền núi nghèo nàn như vậy, cô ấy có thể đứng ra làm trợ lý đặc biệt cho Phó Đình Viễn trong một nơi làm việc tàn khốc như chiến trường, cô ấy có thể lớn lên trong bàn tay của bố mẹ tàn nhẫn và ác độc như vậy, cô ấy luôn nghĩ rằng mình có một trái tim sắc đá mạnh mẽ.

Không ngờ rằng trái tim dù có mạnh mẽ đến đâu cũng không thể sánh được với một tình yêu không bao giờ có hồi kết.

Người đàn ông cô yêu không yêu cô, thật là một nhận thức đau đớn.

Chu Mi khóc một hồi, hai mắt đỏ hoe, nhưng tâm tình rõ ràng đã tốt hơn.

Du Ân tiếp tục giúp cô ấy đóng gói hành lý, trong khi Chu Mi mang máy tính lên giường và giành thời gian sắp xếp công việc để chuẩn bị bàn giao.

Khi sắp đến bữa tối, Du Ân cũng giúp Chu Mi thu dọn đồ đạc sắp xong rồi.

Chu Mi không định mang quá nhiều đồ, chỉ cần mang theo quần áo hàng ngày và những đồ dùng cần thiết, hai vali lớn là đủ, Chu Mi dự định sau khi đến thành phố G sẽ mua lại những món đồ khác.

“Cùng ăn tối nhé, tôi sẽ nấu món mà cô thích.” Du Ân chân thành đề nghị: “Chúng ta quen nhau đã lâu, coi như là bữa cơm tiễn cô đi xa.”

“Cô không mệt sao?” Chu Mi có chút ngượng ngùng, Du Ân đã giúp cô ấy thu dọn hành lý cả buổi rồi, bây giờ lại muốn nấu cơm.

Du Ân cười và lắc đầu: “Tôi không mệt, chỉ đóng gói hành lý thôi mà. Hơn nữa, tôi nấu ăn nhanh lắm, không sao đâu.”

Trong ba năm kết hôn với Phó Đình Viễn, Chu Mi đối xử với cô rất tốt, trước đây Chu Mi đã giúp đỡ cô rất nhiều, Du Ân không biết mình có thể làm gì cho Chu Mi, cũng chỉ có thể làm một bữa ăn để biểu thị lời cảm ơn.

“Được, vậy tôi sẽ mua một ít đồ ăn về cho cô làm.”

Chu Mi lấy điện thoại di động để mua đồ ăn giao đến tận nhà cho cô ấy, Du Ân cũng nhận được một cuộc gọi từ Phó Đình Viễn.

Phó Đình Viễn mời Du Ân qua điện thoại: “Buổi tối cùng nhau ăn tối nhé?”

Du Ân nói sự thật: “Tôi sẽ ăn ở đây với Chu Mi, coi như là tiễn cô ấy.”

Phó Đình Viễn hỏi thẳng: “Anh có thể đến đó không?”

Phó Đình Viễn vừa nghe đã biết Du Ân sẽ tự mình nấu ăn nên rất muốn ăn, đã lâu rồi anh không được đối xử như vậy.

Du Ân từ chối ngay: “Đêm nay là tiệc của các cô gái bọn em, anh đến không thích hợp đâu.”

Trước đó Tống Nghênh biết tin Chu Mi sẽ rời Giang Thành vào ngày mai, cô ấy cũng đã gọi điện để bày tỏ sự lo lắng và không muốn của mình, cô ấy cũng nói sẽ đến thăm Chu Mi sau khi tan sở vào buổi tối. Du Ân và Chu Mi dự định sẽ cùng Tống Nghênh ăn tối, cho nên một người đàn ông như Phó Đình Viễn đến đây thực sự không thích hợp.

Phó Đình Viễn bị từ chối, đau lòng nói: “Vậy bọn em ăn đi.”

Du Ân có thể nghe thấy sự phẫn uất trong giọng điệu của anh, nhưng chỉ có thể để anh phẫn uất thôi.

Với mối quan hệ hiện tại của họ, cô cũng không muốn gặp anh ăn tối.

Tống Nghênh đã đến sau khi tan sở, có lẽ vì nghề nghiệp của cô ấy là bác sĩ tâm lý, Tống Nghênh trực tiếp khuyên bảo Chu Mi: “Cần gì phải yêu một người đàn ông chứ? Phụ nữ ấy mà, điều quan trọng nhất vẫn là yêu bản thân, chứ yêu mấy tên đàn ông ấu trĩ lại không biết quý trọng kia làm gì?”

“Chỉ tìm họ khi có nhu cầu sinh lý là được rồi, khi không có việc gì thì cứ để họ đợi chỗ khác đi.”

Du Ân bật cười, nói: “Lúc cô ngủ với Hứa Hàng cũng có ý nghĩ này đúng không?”

Tống Nghênh giang hai tay: “Đúng vậy, không ngờ sau khi ngủ với anh ta một đêm mà lại gây chuyện phiền toái như vậy, để ngày nào anh ta cũng tìm tôi kiếm chuyện.”

Sớm biết Hứa Hàng sẽ như thế, ngay từ đầu cô ấy cũng không thèm động vào anh ta.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement