Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Du Ân (full)

Advertisement

Trong lúc mọi người đều bị tin tức Dung Thanh Nghiêu tuyên bố kết hôn làm cho nổ tung không thể hoàn hồn lại, thì Dung Thanh Nghiêu lại tiếp tục đăng weibo: “Sau khi kết hôn, tôi sẽ dồn hết sự tập trung của mình vào gia đình và dạy học, vì thế bây giờ, tôi muốn nói lời chào tạm biệt với mọi người, cảm ơn mọi người đã ủng hộ và yêu mến tôi trong những năm qua. Trải qua muôn vàn khó khăn, tôi rất vinh hạnh vì đã quen biết mọi người. Chào tạm biệt.”

Câu tạm biệt cuối cùng tương đương với việc gián tiếp tuyên bố rút khỏi giới giải trí, fan của Dung Thanh Nghiêu nhất thời khóc hết nước mắt.

Anh ta đã kết hôn thì thôi đi, bọn họ còn có thể chịu đựng được, dù gì Dung Thanh Nghiêu cũng đã lớn tuổi rồi, hơn nữa cũng không dựa vào mặt để kiếm cơm, tại sao phải rút khỏi giới giải trí cơ chứ?

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, một loạt động thái của Dung Thanh Nghiêu không chỉ nhân cơ hội tuyên bố kết hôn và rút khỏi giới giải trí, mà còn hoàn thành việc hệ trọng trong cuộc đời, còn thành công phủi sạch scandal với Du Ân.

Du Ân thở phào nhẹ nhõm, cúi đầu tiếp tục ăn.

Tô Ngưng gửi tin nhắn thoại cho cô, giọng điệu tràn đầy hâm mộ: “Mẹ kiếp, Dung Thanh Nghiêu thật sự quá an toàn.”

“Đúng vậy.” Du Ân đáp lại hai chữ, rất tán thành với cách làm như vậy của Dung Thanh Nghiêu.

Kết hôn với nam thần hàng đầu trong giới giải trí như Dung Thanh Nghiêu vốn là chuyện không có cảm giác an toàn, nhưng Dung Thanh Nghiêu làm như vậy lại mang đến cảm giác cực kỳ an toàn cho Tống Chước Chước.

Quả thật rất an toàn.

Phó Đình Viễn đang ngồi đối diện với Du Ân, nghe thấy cô trả lời Tô Ngưng như vậy thì hừ lạnh: “Em đâu cần phải hâm mộ như vậy? Chỉ cần em cho anh một danh phận, anh cũng sẽ việc nghĩa chẳng từ y như thế.”

Du Ân: “…”

Con mắt nào của anh nhìn thấy cô hâm mộ?

Rõ ràng người hâm mộ là Tô Ngưng, được không? Cô chỉ tán thành câu nói của Tô Ngưng mà thôi.

Phó Đình Viễn nói tiếp: “Trước đây anh từng công khai muốn quay lại với em, chẳng lẽ thái độ của anh chưa đủ nam tính sao?”

Đối mặt với sự so đo vô cớ của anh, Du Ân hoàn toàn không biết phải trả lời thế nào.

Thế là cô đành phải ra hiệu với anh rằng, đồ ăn trên bàn sắp nguội hết rồi: “Anh mau ăn cơm đi.”

Phó Đình Viễn mím môi nhìn chằm chằm cô một hồi lâu, cuối cùng cũng cúi đầu ăn cơm.

Anh biết bây giờ anh có nói gì đi chăng nữa, cũng không nhận được câu trả lời trực tiếp từ cô.

Ngay cả việc lấy lòng, cô cũng không nói thẳng với anh, mà âm thầm nấu một bàn thức ăn rồi đăng lên vòng bạn bè để gợi ý cho anh.

Hai người bình tĩnh ăn xong bữa tối, Phó Đình Viễn chủ động thu dọn bát đũa giúp Du Ân, còn ân cần đặt vào máy rửa bát.

Du Ân đứng bên cạnh, lặng lẽ nhìn từng hành động cử chỉ của anh, đến khi anh xoay người lại định nói chuyện với cô, cô mới hờ hững nói: “Anh đừng hòng nghĩ đến việc tối nay sẽ được ở lại đây, cuối năm rồi, em không muốn lên hot search nữa đâu.”

Phó Đình Viễn: “…”

Cô thật sự rất thông minh, vừa liếc mắt đã nhìn thấu tâm tư của anh.

Dưới sự bất đắc dĩ, anh đành phải đổi giọng nói: “Ngày mai anh sẽ chở em ra sân bay.”

“Được.” Du Ân biết nếu cô không đồng ý, chắc chắn anh sẽ lựa chọn ở lại đêm nay.

Phó Đình Viễn lưu luyến rời đi, cả đêm hai người đều ngủ rất ngon.

Sáng sớm hôm sau, lúc Phó Đình Viễn chuẩn bị chở Du Ân ra sân bay, Tô Ngưng mặc một chiếc áo khoác lông vũ dài, chỉ lộ ra mỗi gương mặt, cầm một chiếc túi, vội vàng đến tìm Du Ân.

“Sau khi đóng máy, Chung Văn Thành đã trở về quê rồi. Dù sao cũng gần đến tết rồi, anh ấy nói rằng sợ năm nay ba mình ăn tết một mình sẽ buồn nên về sớm một chút.” Cô ấy đưa chiếc túi trong tay cho Du Ân, rồi lên tiếng giải thích: “Anh ấy đã nhờ tớ mang quà đến tặng cho cậu.”

Phó Đình Viễn đứng bên cạnh khịt mũi hừ lạnh.

Tô Ngưng chẳng hề khách sáo lườm anh, rồi nói với Du Ân: “Bên trong là bộ đồ ăn nổi tiếng mà cậu rất thích đó.”

Du Ân lấy ra xem, nhất thời vui vẻ cười tươi như hoa: “Đẹp quá!”

Trước mặt Phó Đình Viễn, Du Ân ngại nói ra rằng mình đã thích bộ đồ ăn này từ lâu, bằng không anh sẽ lại ghen tuông.

Tô Ngưng khinh bỉ liếc nhìn Phó Đình Viễn, Chung Văn Thành thật sự rất giỏi chọn quà.

Mặc dù nó không đắt tiền, nhưng lại trúng sở thích của Du Ân, khiến Du Ân có thể cam tâm tình nguyện nhận lấy mà chẳng hề bị áp lực.

Còn Phó Đình Viễn thì hoàn toàn ngược lại, phương thức dùng máy bay không người lái để tỏ tình, huy động nhân lực như thế đã khiến Du Ân suýt bị anh dọa cho sợ chết khiếp. Mặc dù cách này vô cùng lãng mạn, khiến người khác cả đời khó quên, nhưng trong lòng Du Ân cũng chịu đựng rất nhiều áp lực.

Anh đâu có tỏ tình, rõ ràng anh đang ép hôn.

Phó Đình Viễn không cố gắng học theo cách tặng quà của Chung Văn Thành, ngược lại còn châm chọc người ta?

“Vô cớ lấy lòng, ắt có mục đích.” Tô Ngưng đang thầm mắng Phó Đình Viễn thì nghe thấy Phó Đình Viễn nói mát một câu.

Tô Ngưng dứt khoát cười nhạo anh: “Sếp Phó, sếp Chung chỉ muốn tặng chút quà nhỏ để cảm ơn Du Ân đã viết ra một kịch bản hay như vậy mà thôi. Nếu như vậy mà anh cũng ghen, anh không sợ mình ghen đến chết à?”

Phó Đình Viễn trịnh trọng đáp lại: “Nếu một người phụ nữ mến mộ tôi, tặng cho tôi một món quà rất hợp với ý của tôi, liệu trong lòng Du Ân có cảm thấy dễ chịu không?”

Dứt lời, anh còn nhấn mạnh: “Cô đừng nói với tôi rằng cô không biết Chung Văn Thành mến mộ cô ấy.”

Tô Ngưng: “…”

Không ngờ cô ấy lại á khẩu?

Cô ấy đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, nếu có người phụ nữ mến mộ tặng đồ cho Chu Trường Ninh, cô ấy đâu chỉ nói mấy lời châm chọc, chắc chắn trong lòng cô ấy sẽ hận người phụ nữ đó đến mức nghiến răng nghiến lợi.

Nghĩ như vậy, cô ấy lại cảm thấy việc Phó Đình Viễn ghen tuông là chuyện rất bình thường?

Việc Tô Ngưng á khẩu đã tuyên bố kết thúc cuộc đấu khẩu giữa hai người, Du Ân đã sớm không lấy làm lạ về tình trạng của hai người.

Cô cất quà vào trong tủ bếp, rồi xoay người nói với Tô Ngưng: “Đợi khi nào tớ quay về sẽ gọi điện cảm ơn sếp Chung.”

“Ừm.” Tô Ngưng đáp: “Được rồi, nhiệm vụ của tớ đã hoàn thành, cậu cũng mau xuất phát đi, đừng để lỡ chuyến bay.”

Du Ân khẽ kéo tay Tô Ngưng, hơi lo lắng căn dặn: “Tết về nhà, cậu đừng cãi nhau với ba mẹ cậu.”

“Chuyện này còn phải xem bọn họ có chọc tớ hay không.” Tô Ngưng thản nhiên ngồi nghịch bộ móng mới sơn của mình.

Trừ ngày Tết ra, bình thường cô ấy không bao giờ quay về nơi được gọi là nhà đó, cũng chưa từng gọi cho người được gọi là mẹ kia. Chỉ khi nào cần đến tiền, bọn họ mới đến tìm cô ấy.

Cho dù là Tết Nguyên Đán, cô ấy cũng chỉ về vào đêm Giao thừa, ăn bữa cơm đoàn viên trên danh nghĩa.

Nhưng chỉ trong một đêm như thế, ba mẹ hút máu kia cũng có thể chọc cô ấy tức muốn chết, cho nên hầu như năm nào cô ấy cũng phải cãi nhau với bọn họ, rồi buồn bã chia tay.

Trước đây Du Ân luôn ở bên cạnh cô ấy, nhưng năm nay Du Ân đã có một gia đình hoàn hảo, phải vui vẻ đón Tết cùng người nhà, điều này càng khiến cô ấy trở nên cô đơn và đáng thương hơn.

“Chỉ một đêm thôi. Mùng một cậu có thể quay về Bắc Kinh, rồi chúng ta cùng nhau ăn uống.” Thực ra năm nào Du Ân cũng nói những lời này với Tô Ngưng, nhưng lần nào cũng không có tác dụng.

“Tớ biết rồi, tớ biết rồi.” Tô Ngưng vừa đáp vừa đẩy cô ra khỏi cửa.

Phó Đình Viễn chở Du Ân ra sân bay, trên đường đi, anh lơ đãng nói: “Tết năm nay anh cũng chỉ có một mình ông nội.”

Du Ân khó hiểu: “Ba mẹ anh…”

Trong mấy năm cô và Phó Đình Viễn kết hôn, Phó Giang đều quay về ăn Tết Nguyên Đán, cho dù ông ta cặn bã đến đâu thì ông cụ – ba ruột của ông ta cũng còn sống, nên Tết phải quay về.

Phó Đình Viễn nói thẳng: “Anh sẽ không để bọn họ quay về, mà ông nội cũng không muốn bọn họ quay về.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement