Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Du Ân (full)

Advertisement

“Chú Thiệu?” Du Ân hơi nghiêng mình dò xét, khó hiểu gọi Thiệu Kinh một tiếng.

Thấy ông ta vẫn bất động như cũ chẳng có phản ứng gì, Du Ân tiếp tục hỏi với vẻ quan tâm: “Chú Thiệu, chú làm sao vậy ạ?”

Du Ân hô lên hai tiếng, lúc này Thiệu Kinh mới hoàn hồn trở lại.

Ông ta ngượng ngùng nhìn Du Ân tươi cười, nói: “Nói đúng lắm, nói đúng lắm!”

Ngoài nói như vậy, ông ta còn có thể nói gì được nữa?

Nhưng đúng lúc này, Diệp Văn ngồi bên cạnh lại cố tình đổ thêm dầu vào lửa, mở miệng nói: “Uầy, không hổ là con gái của Diệp Văn này, hành sự đúng theo phong cách của tôi.”

Lời này vừa buột khỏi miệng Diệp Văn, nó cũng đồng nghĩa với việc ông ấy tuyên bố ông ấy tán đồng quyết định của Du Ân, ở nơi này Bạch Thanh Thanh không có cửa đọ.

Thiệu Kinh cảm thấy cơ tim ông ta sắp tắc nghẽn đến nơi rồi, Bạch Thanh Thanh giờ vẫn còn ngồi trong xe đợi ở bên ngoài, chỉ chờ ông ta thuyết phục được Du Ân, sau đó cô ta sẽ làm bộ như trùng hợp tới đây rồi lôi kéo làm quen với Du Ân.

Kỳ thật, ông ta cũng không muốn nói tốt Bạch Thanh Thanh trước mặt Du Ân làm gì, bộ phim này chính là bước chuyển mình của ông ta, ông ta cũng không muốn bị kỹ thuật diễn của Bạch Thanh Thanh hủy hoại danh tiếng, nhưng khổ nỗi Bạch Thanh Thanh cứ năn nỉ ỉ ôi khóc lóc các thể loại trước mặt ông ta.

Ông ta phiền muốn chết được, cho nên mới đồng ý yêu cầu của cô ta.

Đang lúc ông ta không biết nên tiếp tục đề tài này như thế nào, thì tiếng chuông điện thoại di động lại vang lên, là Bạch Thanh Thanh gọi tới, có lẽ là đang nghi ngờ ông ta sao còn không nhanh gọi mình vào.

E là Bạch Thanh Thanh còn chưa biết Du Ân mềm nhẹ như bông, thản nhiên thọc cho ông ta một con dao nhỏ, còn tưởng rằng ông ta chỉ cần nói dăm ba câu là có thể lay động đến Du Ân.

“Tôi đi nghe điện thoại chút.” Thiệu Kinh nhìn về phía Diệp Văn và Du Ân cười cười nói xin lỗi, sau đó nhanh chóng cầm điện thoại đứng dậy đi ra ngoài.

Thiệu Kinh vừa mới ra ngoài, Diệp Văn lập tức nhìn Du Ân tươi cười rạng rỡ, khen không ngớt lời: “Xem ra ba đã xem nhẹ con rồi, ba còn tưởng rằng con không xử được loại chuyện và người khó xơi này chứ, thật không ngờ con lại xử lý một cách hoàn mỹ như vậy, quá tuyệt vời!”

“Ban đầu ba còn định giúp con ngăn cản ông ta.” Diệp Văn buông tay, ông ấy cũng là vì sốt sắng bảo vệ con gái mà thôi.

Du Ân nhẹ giọng đáp: “Trước đây con cũng luôn nghĩ là mình sẽ tận lực, cố gắng hết sức để giúp đỡ mọi người, nhưng sau này con lại nhận ra, có một số người không đáng để con làm vậy, hơn nữa, có rất nhiều lần, chúng ta càng hiền lành tốt tính, thì bọn họ lại càng cảm thấy chúng ta dễ bắt nạt.”

Suốt mấy năm nay, Du Ân cũng đã đủ khổ vì Đổng Văn Huệ và Phó Thiến Thiến rồi, cho nên cô đã khắc sâu vào đầu đạo lý này.

Cô đã từng mong muốn được sống hòa thuận với Đổng Văn Huệ và Phó Thiến Thiến, trở thành người một nhà yêu thương đùm bọc lẫn nhau, nhưng sau đó, cô lại phát hiện ra, dù mình có cư xử tốt đến đâu cũng không thể làm bọn họ thích và tôn trọng lại mình, thậm chí còn khiến họ cảm thấy cô là quả hồng mềm yếu nhu nhược dễ bắt nạt.

Mà Bạch Thanh Thanh này vừa nghe đã biết không phải dạng người tốt đẹp gì rồi, không phải kiểu người có ơn sẽ trả, thật lòng mà nói, loại tiểu tam cố tình phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, cô không muốn có bất cứ quan hệ ngoài luồng nào dù chỉ là một chút.

Chưa kể, cô cũng không muốn hủy hoại bộ phim của Diệp Văn.

Mặc dù cô chỉ là một biên kịch nho nhỏ, nhưng nếu giao cho cô trọng trách đề cử diễn viên, cô sẽ đề cử người có kỹ thuật diễn.

Đương nhiên, có thể đến cuối cùng cô vẫn sẽ không thắng nổi sức mạnh tư bản, nhưng ít ra thì cô vẫn cố gắng hết sức.

Diệp Văn còn chưa kịp nói thêm cái gì, đã nghe thấy tiếng chửi bới truyền từ bên ngoài vào, ngay sau đó, cửa phòng bị một bàn chân ai đó đá văng ra, Bạch Thanh Thanh tức muốn hộc máu chạy vọt vào.

“Du Ân! Cô là cái thá gì chứ hả? Là cái chó gì mà dám châm chọc tôi như vậy?” Bạch Thanh Thanh vừa gào thét vừa chạy vọt tới chỗ Du Ân.

Mới vừa nãy thôi, khi Thiệu Kinh đi ra ngoài nói lại với cô ta những lời Du Ân vừa nói, cô ta lập tức phát điên, không màng Thiệu Kinh ngăn cản lập tức vọt vào đây gào thét.

Diệp Văn đã bước tới chắn trước mặt Du Ân, không chút nể tình giơ tay đẩy Bạch Thanh Thanh vừa mới xông tới.

Hiện tại Du Ân chính là mạng sống của Diệp Văn, Bạch Thanh Thanh dùng cái bộ dạng này tới đây quả thực là chỉ có đi tìm đường chết.

Bạch Thanh Thanh đi giày cao gót, bị Diệp Văn tàn nhẫn đẩy mạnh đến nỗi suýt nữa thì ngã sõng soài trên nền đất, nếu không phải nhờ có Thiệu Kinh chạy theo phía sau đỡ cô ta lại, thì giờ phút này có lẽ cô ta đã bị quăng ngã rồi.

Diệp Văn nhìn Bạch Thanh Thanh bằng đôi mắt lạnh băng, mở miệng nói với vẻ khinh thường: “Vậy cô thì là cái thá gì?”

“Một người phụ nữ chẳng chỗ nào chứa, mà dám làm ầm ĩ trước mặt chúng tôi, ai cho cô mặt mũi như vậy?”

Bản thân Diệp Văn vốn là một người hiền lành ôn hòa, nhưng giờ phút này ông ấy lại đanh mặt nói ra những lời khó nghe tới cực điểm đó, lại càng khiến người ta cảm thấy ông ấy đã thật sự bị chọc giận, ngay cả một người quen biết Diệp Văn nhiều năm như Thiệu Kinh cũng phải rùng mình một cái.

Bạch Thanh Thanh không ngờ một Diệp Văn quân tử khiêm tốn sẽ ra tay với cô ta, càng không nghĩ tới Diệp Văn lại nói ra mấy lời khó nghe như vậy, cho nên cô ta giận đến nỗi giơ tay chỉ chỉ vào Diệp Văn, toàn thân run rẩy đến nói còn không nên lời.

Diệp Văn cũng lười để ý đến cô ta, ông ấy nhìn thẳng về phía Thiệu Kinh nói: “Thiệu Kinh, tôi đã từng này tuổi rồi mới được nhận lại con gái, con bé chính là sinh mạng của tôi, và cũng là tim gan của người nhà họ Diệp chúng tôi đấy.”

Điều đầu tiên Diệp Văn làm đó là nhấn mạnh tầm quan trọng của Du Ân với ông ấy, sau đó lại không chút lưu tình nào nói: “Hôm nay tôi đã nói ra những lời như vậy rồi, nếu ông còn không xử lý tốt người phụ nữ này, thì chúng ta lập tức chấm dứt hợp đồng.”

“Đừng tưởng rằng đoàn phim đã bắt đầu chuẩn bị rồi thì tôi phải chôn chân chung một chỗ với ông tại đây, tôi không thiếu tiền, tôi có thể bồi thường gấp ba lần tiền vi phạm hợp đồng, nhưng tôi tuyệt đối không cho phép một số người không xứng đặt trên bàn tiệc xúc phạm con gái tôi!” Thời điểm Diệp Văn nói ra câu cuối cùng cũng là lúc ông ấy hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Trong tích tắc, mặt Thiệu Kinh trắng bệch, theo bản năng lập tức đẩy Bạch Thanh Thanh trong lồng ngực ra, miệng nói: “Đừng mà ông Diệp, có gì cứ từ từ nói, tuyệt đối đừng chấm dứt hợp đồng.”

Thiệu Kinh vẫn hiểu được điểm này, ông ta biết bộ phim này có tầm quan trọng thế nào với ông ta.

Bạch Thanh Thanh bị ông ta tàn nhẫn đẩy mạnh ra ngoài, vì để đứng vững mà cô ta đành phải giơ tay chống lên bàn ăn bên cạnh, nhưng lại không cẩn thận làm đổ ấm trà, nước trà nóng bỏng chảy lên tay cô ta, khiến cô ta đau đến nỗi hét toáng lên.

Nhưng mà, lại chẳng có bất kỳ ai để ý tới cô ta.

Thiệu Kinh vẫn đang thao thao bất tuyệt cầu xin Diệp Văn, chỉ mong Diệp Văn không chấm dứt hợp đồng.

“Thiệu Kinh, ông hẳn là biết lý do vì sao tôi lại giao bộ phim này cho ông.” Diệp Văn nói một cách nghiêm túc: “Nhưng ông xem ông báo đáp lại tôi cái gì đây?”

“Phim còn chưa khởi quay mà ông đã khiến tôi gặp phải nhiều chuyện như vậy rồi, đến lúc thực sự quay, thì không biết người phụ nữ đó của ông sẽ làm loạn đến mức nào nữa, hủy hoại bộ phim này, hay là hủy hoại ông?”

Chỉ một lời này của Diệp Văn cũng đủ khiến lưng Thiệu Kinh toát mồ hôi lạnh, đúng vậy, người phụ nữ tên Bạch Thanh Thanh này không thể giữ được, nếu không cô ta sẽ chỉ ngáng chân ông ta mà thôi.

Đúng lúc ông ta cũng muốn cắt đứt với Bạch Thanh Thanh, bởi vì ông ta thật sự đã nhớ nhung vợ mình rồi.

Ông ta muốn qua mấy ngày tết sẽ đi nước Mỹ, để tìm vợ và con ông ta.

Nghĩ đến đây, ông ta lại giơ tay tát Bạch Thanh Thanh một cái thật mạnh: “Con tiện nhân! Cô cút ngay cho tôi!”

Có lẽ là cảm thấy như vậy còn chưa đủ hả giận, ông ta lại dõng dạc tuyên bố: “Từ nay về sau, giữa chúng ta không có bất kỳ quan hệ nào nữa, cắt đứt tại đây!”

“Cái gì?” Bạch Thanh Thanh ôm bàn tay bị nóng đến mức đỏ bừng của mình, trừng mắt nhìn Thiệu Kinh với vẻ không thể tin nổi.

Đương nhiên, Diệp Văn và Du Ân chẳng có hứng thú gì xem đại chiến chia tay của hai người họ, hai ba con đưa mắt nhìn nhau một cái rồi định bỏ của chạy lấy người, bữa cơm hôm nay bị Bạch Thanh Thanh phá thành như vậy, cũng không có vui vẻ gì mà ăn tiếp nữa.

“Các người đứng lại cho tôi!” Bạch Thanh Thanh xông tới ngăn cản bọn họ, cô ta bất chấp tất cả mà cắn răng nói: “Nếu các người đã không biết tốt xấu như vậy, thì đừng trách tôi xé rách mặt!”1

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement