Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Du Ân (full)

Advertisement

Hai người quay trở về nhà của Du Ân, Tô Ngưng vừa uống nước vừa ở bên cạnh an ủi cô: “Theo phân tích của tớ, nhất định anh ta đang có ý với cậu đấy.”

“Rốt cuộc anh ta đang định làm gì?” Du Ân cũng hơi khó chịu trong lòng trước hành động của Phó Đình Viễn.

Tại sao anh lại cố chấp như vậy? Cô đã nói những lời khó nghe đến như vậy mà anh vẫn chưa hết hy vọng à?

Tô Ngưng vừa lắc đầu vừa thở dài nói: “Người ta nói lòng dạ của phụ nữ giống như cây kim dưới đáy biển, thế mà lòng dạ của người đàn ông này cũng như thế, đoán mãi không ra.”

Sau bữa tối, Du Ân và Tô Ngưng ngồi trên thảm trong phòng khách vừa uống rượu vừa trò chuyện.

Trên thực tế chỉ có Tô Ngưng là đang nói chuyện, cũng chỉ có Tô Ngưng là đang uống rượu.

Sau mấy lượt rượu đã ngà ngà hơi say, đột nhiên Tô Ngưng thốt lên: “Để tớ nói cho cậu biết, tớ định tham gia một chương trình tống nghệ nói về tình yêu.”

“Cái gì?” Du Ân bất ngờ tới mức làm rớt ly rượu trong tay xuống sàn nhà vỡ tan tành, tay chân cô luống cuống vội dọn dẹp qua một lần.

Còn Tô Ngưng thì nằm nhoài ở trên bàn bên cạnh mà bật cười khúc khích: “Cục cưng à, sao cậu lại mất bình tĩnh như vậy?”

Du Ân tức giận trừng mắt nhìn cô ấy: “Cậu không thấy xấu hổ hả? Còn ở đó nói tớ mất bình tĩnh, không phải tại cậu hết sao?”

“Cậu giữ mình trong sạch nhiều năm như vậy, vừa có scandal là lập tức làm sáng tỏ chỉ để Chu Trường Ninh nhìn thấy được sự chân thành một lòng chờ đợi anh ấy của cậu, vậy mà bây giờ cậu lại nói muốn tham gia chương trình tống nghệ nói về tình yêu, làm trò yêu đương trước mặt nhân dân cả nước ấy hả?”

Du Ân vừa nói vừa tranh thủ thu dọn đống bừa bộn trên sàn nhà, sau đó tiến lên cầm lấy ly rượu trong tay Tô Ngưng không cho cô ấy uống nữa, ai ngờ Tô Ngưng lại dứt khoát bưng chai rượu lên uống ừng ực mấy ngụm liền khiến Du Ân cũng phải nổi giận.

Tô Ngưng đã say khướt vẫn ôm chặt lấy chai rượu làm sáng tỏ: “Tớ quyết định xuất hiện trong chương trình này đã đủ chứng minh tớ không muốn đợi anh ấy nữa.”

“Hiện tại tớ đang nghĩ, con cóc ba chân mới khó tìm chứ đàn ông hai chân thì có cả đống, tớ cần gì phải hạ mình treo trên cây đợi anh ấy mãi chứ?”

“Không phải cậu không biết, bên ngoài có rất nhiều đại gia tai to mặt lớn, rất nhiều tiểu thịt tươi trẻ đẹp muốn theo đuổi tớ cũng phải xếp cả hàng dài kia kìa. Chỉ cần tớ tuỳ ý vớ lấy một người là sẽ có bạn trai ngay lập tức, người ta có thể cho tớ dựa vào.” Tô Ngưng vừa nói vừa khua tay múa chân, tuy nhiên nước mắt cũng theo đó lăn dài trên má.

Dư Ân thấy vậy thì cực kỳ đau lòng: “Cậu uống say rồi, cứ bình tĩnh trước đã.”

Mấy năm nay, một cô gái hoạt động trong giới giải trí như Tô Ngưng đã phải chịu bao nhiêu khổ cực, gánh bao nhiêu lời miệt thiệt  oan ức Du Ân đều biết rất rõ. Lúc đầu khi Du Ân vẫn chưa biết những mặt tối của giới giải trí, chưa biết đến những đố kị và mưu toan, những chèn ép và tranh đoạt thì Tô Ngưng đều phải trải qua mọi chuyện một mình.

Vất vả lắm cô ấy mới có được thành tích như hiện tại, nhưng thứ như nhiệt độ chỉ tồn tại nhất thời nên cô ấy chưa từng dám lơi lỏng một giây nào.

Bởi vì có vô số cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào cô ấy, chỉ cần cô ấy lộ ra điểm yếu thì bọn họ sẽ lập tức xâu xé khiến cho cô ấy vạn kiếp cũng không thể trở mình, từ đó đoạt lấy tài nguyên hàng đầu của cô ấy.

Chẳng trách Tô Ngưng mệt mỏi đến mức không muốn chờ đợi nữa, cô ấy thật sự cần một người có thể quan tâm cho cô ấy dựa vào.

Nhưng Du Ân vẫn không đồng ý với việc Tô Ngưng tham gia chương trình tống nghệ tình yêu kia, nếu làm vậy thì chẳng phải đồng nghĩa với việc sự chờ đợi suốt bao nhiêu năm qua của cô ấy đều trở nên vô ích sao?

Cho dù thế nào đi nữa thì chẳng phải Tô Ngưng vẫn chưa nhận được câu trả lời từ Chu Trường Ninh à?”

Lỡ như Chu Trường Ninh vẫn còn yêu Tô Ngưng thì sao?

Vất vã lắm cô mới đỡ Tô Ngưng lên ghế sô pha để cô ấy nằm nghỉ ngơi một lúc, Du Ân vừa đứng dậy đã nghe tiếng gõ cửa ở bên ngoài.

Cô có chút khó hiểu nhưng vẫn đi mở cửa, ngoại trừ nhà họ Diệp và Tô Ngưng thì không còn ai khác biết nơi ở của cô cả, lẽ nào là một trong số các anh họ hay chị họ nào đó đến tìm cô?

Ai ngờ cô vừa mở cửa đã thấy Phó Đình Viễn đứng bên ngoài, dáng vẻ anh mặc quần áo ở nhà giống như chỉ tạm thời rời khỏi cửa khiến Du Ân ngạc nhiên một lúc cũng không biết nên nói gì.

Phó Đình Viễn đành lên tiếng trước, anh nhíu mày ra vẻ lạnh lùng nói: “Các em có thể nhỏ tiếng hơn một chút được không?”

Du Ân lẩm bẩm hỏi ngược lại: “Ý của anh là gì?”

Phó Đình Viễn nói tiếp: “Anh sống ở tầng dưới, các em ồn ào quá ảnh hưởng đến anh.”

Du Ân vô cùng sửng sốt: “Anh sống ở tầng dưới?”

“Không được sao?” Phó Đình Viễn hừ lạnh một tiếng, giọng điệu còn mang theo chút oán hận nhưng ánh mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm vào mặt của Du Ân.

Du Ân nghẹn họng không nói nên lời, cô đành nhắm mắt nói: “Nhưng bọn em cũng đâu phát ra âm thanh gì gây ảnh hưởng tới người khác?”

Vừa rồi cô và Tô Ngưng chỉ ngồi trên sàn nhà uống rượu thôi, làm gì có chuyện làm ồn tới tận tầng dưới của anh cơ chứ?

Phó Đình Viễn nhìn cô chằm chằm sau đó hỏi: “Không có cái ly nào rơi xuống sàn nhà à?”

“Không có ai giậm chân hả?”

Sau khi Phó Đình Viễn nhắc nhở cô mới nhớ ra, Du Ân chợt cảm thấy có hơi xấu hổ.

Vừa rồi cô bị sốc khi nghe Tô Ngưng nói cô ấy sẽ tham gia một chương trình tống nghệ nói về tình yêu nên cô mới làm rơi cái ly xuống sàn nhà.

Nghĩ đến đây, cô vội vàng nhận lỗi: “Thật xin lỗi, sau này bọn em sẽ chú ý hơn…”

Du Ân vừa nói xong đã thấy Tô Ngưng đang say khướt đứng dậy khỏi ghế sô pha rồi đi đến cửa từ lúc nào không hay.

Cô ấy loạng choạng chỉ  vào mặt của Phó Đình Viễn nói: “Phó Đình Viễn, anh đúng là cái đồ rảnh rỗi không có chuyện gì làm, rõ ràng nhớ Du Ân nên mới cố ý tìm một cái cớ lên đây gặp cậu ấy.”

Phó Đình Viễn: “…”

Tạo sao cô nàng Tô Ngưng này lại đáng ghét như vậy? Khi không lại nói thẳng ra suy nghĩ của anh.

Du Ân xấu hổ không thôi, cô vội bước đến đỡ Tô Ngưng rồi xoay người nói với Phó Đình Viễn: “Bọn em sẽ chú ý.”

Sau đó cánh cửa đột ngột bị đóng lại, Phó Đình Viễn cũng bị nhốt ngoài cửa.

“Anh ta nhớ cậu thì có.”

Tô Ngưng đã say khướt không ngừng gào thét ở bên trong, Phó Đình Viễn ở ngoài cửa không rời đi ngay nên tự nhiên cũng nghe rõ.

Nói thật thì với tính cách hướng nội và không giỏi bộc lộ cảm xúc lộ ra ngoài lại bị một người phụ nữ vạch trần chuyện nhớ nhung người khác, trong lúc nhất thời, biểu cảm của anh có chút lúng túng.

Sáng hôm sau, con ma men Tô Ngưng đã trở về nhà riêng trong cùng tiểu khu, cô ấy bảo muốn dọn dẹp một chút.

Tô Ngưng vừa rời đi giây trước, giây sau đã có người gõ cửa nhà của Du Ân, trong lòng Du Ân chợt dâng lên một dự cảm chẳng lành, chẳng lẽ lại là Phó Đình Viễn?

Cô đành đi ra mở cửa, quả nhiên đúng là anh.

Vừa định hỏi có chuyện gì thì bị anh ỷ vào lợi thế chân dài nhanh chóng bước vào nhà cô.

Du Ân: “…”

“Giúp anh một việc.” Sau khi vào cửa, Phó Đình Viễn chủ động mở lời.

Dư Ân khó hiểu: “Gì thế?”

Phó Đình Viễn có chút phiền lòng nói: “Là như thế này, có một cô gái đến nhà tìm anh, anh đến chỗ em tránh mặt người này một lát.”

Du Ân cũng không rõ anh có ý gì? Nếu không muốn nhìn thấy đối phương như lời anh nói thì anh có thể đi ra ngoài tránh mặt mà? Thành phố Bắc Kinh lớn như vậy, anh còn sợ không có chỗ đi sao? Lánh mặt ở chỗ cô có gì ích gì chứ?”

Dường như nhìn ra được lời oán thầm trong lòng cô, Phó Đình Viễn lại nói tiếp: “Cô ta đã đến dưới lầu rồi, anh không còn chỗ nào để đi cả.”

Du Ân nhìn anh, muốn từ vẻ mặt của anh xác định xem anh có đang nói dối hay không?

Chỉ có điều, từ trước đến nay Phó Đình Viễn vẫn luôn là người không để lộ cảm xúc vui buồn ra mặt nên người bình thường không thể nhìn thấu suy nghĩ của anh, Du Ân cũng vậy.

Cô cũng không suy xét sâu,  nhắm mắt hỏi: “Thế anh muốn ở lại bao lâu? Lát nữa dọn dẹp xong em phải trở về nhà ba em rồi.”

Có vẻ Phó Đình Viễn không mấy hài lòng hành động lạnh nhạt của cô, anh tiến một bước ghé sát vào người cô, đôi mắt đen tuyền của anh nhìn chằm chằm vào cô sau đó hỏi: “Em không muốn ở cạnh anh dù chỉ một giây sao? Anh vừa đến là em sẽ lập tức rời đi đúng không?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement