Sư Phụ Người Vi Lão Bất Tôn - Đường Dục (Truyện full)

Advertisement
Nói thật, cái tên Đường Dực Hiên này không giống đại năng gì cả. Trạm Nam Chu vẫn luôn cho rằng sư tôn của hắn chỉ có tu vi chứ chẳng có sức chiến đấu gì.

Nhưng mà đó cũng chỉ là trong mắt của Trạm Nam Chu.

Còn trong mắt của những người khác trong giới tu chân, tác phong làm việc của Đường Dực Hiên hoàn toàn khác với bọn họ. Tu sĩ hấp thu linh khí thiên địa, không ăn ngũ cốc vì nó chứa tạp chất.

Nhưng Đường Dực Hiên lại khác, y sống giống như một phàm nhân.

Các tu sĩ với nhau ngầm thừa nhận rằng không dính vào nhân quả của phàm giới, cho nên tu sĩ nhập thế tu hành ít lại càng ít, chứ đừng nói đến đại năng như Đường Dực Hiên. Nếu có yêu ma làm việc ác, bọn họ còn có thể nhúng tay can thiệp, nhưng nếu tùy can thiệp Phàm trần giới, dính phải nhân quả cực lớn, con đường tu hành của bọn họ cũng coi như hết.

Đường Dực Hiên du lịch Phàm trần giới ít nhất trên trăm năm, dính nhân quả đầy người, vậy mà vẫn có thể đi tới kỳ Đại thừa như bây giờ, chuyện này với người khác mà nói quả thật rất khó tưởng tượng.

Nhất là thiên phú và cảnh giới của y trong Kiếm đạo đã bỏ xa những người cùng thế hệ không để họ theo kịp.

Dường như Đường Dực Hiên trời sinh đã có liên hệ đặc biệt nào đó với kiếm, với việc đúc kiếm y cũng có tay nghề khá cao. Cứ nói về kiếm bản mạng của y đi, đó là do y thu thập từng vật liệu một sau đó đúc thành. Ngày kiếm thành động tĩnh cũng lớn chẳng khác gì lần này, bên trên còn có hư ảnh Thanh long lượn vòng không mất, cuối cùng ngưng kết thành một chùm sáng xanh hoà vào thân kiếm.

Khi đó có rất nhiều cường giả tự cao tự đại muốn cướp kiếm Thanh Long từ trong tay ddh nhưng chưa từng thành công, bây giờ…

Tuy nói tu vi của đồ đệ y còn thấp nhưng cũng không phải là người để những kẻ này mặc ý khinh nhục. Đường Dực Hiên bảo Trạm Nam Chu đi luyện hoá trước, chính là không muốn để hắn gặp được mấy chuyện bực mình này, chỉ tổ thêm nặng lòng.

Thời điểm Đường Dực Hiên tới đại điện Tàng Khôn phong, đã có không ít người chờ ở trong, y phóng tầm mắt nhìn, không có lấy một lớp vô danh.

Ha, một đám già cả nhưng vì một món thần binh cũng chẳng cần mặt mũi.

“Phong Ẩn Kiếm tôn tới?” Một lão giả trong đó vuốt chòm râu của mình, ánh mắt nhìn qua ẩn chứa sự tham lam hoàn toàn không che giấu.

Đường Dực Hiên nhận ra người này, tu hành mất tận ngàn năm mới tới kỳ Phân Thần, chỉ có thế, tìm đại tên đầu heo tới còn tu luyện tiến cảnh nhanh hơn hắn.

Tu sĩ tu là tu tâm, giữ mình đoan chính, không vì ngoại vật mà tâm sinh tà niệm, chỉ có tâm cảnh vững vàng, mới thể xuôi chèo mát mái.

Y chẳng qua là đúc thành một thanh thuần binh, những người này đã vội vã tới cửa, da mặt dày biết bao. Chỉ mấy lão già này sống lâu, sóng to gió lớn gì cũng trải qua hết, đã sớm luyện được bản mặt dày như tường thành quốc đô ở phàm giới trong lúc tu luyện.

Muốn biết thế nào thì có thể tham khảo bình thường ddh đối xử với các sư đệ muội ra sao là được

Bàn về không biết xấu hổ thì y chính là bậc sư tổ!

“Nhiều người thế à, đều là tới tham gia đại điển kết đan của đồ đệ bản tôn sao? Thật khách khí quá, rõ ràng sai người đưa chút lễ kết đan qua là được, chư vị lại nể mặt thế kia, có lẽ là muốn tặng lễ quá quý giá nên không yên lòng. Được chư vị coi trọng, chỉ là Nam Chu còn chưa xuất quan, phải phiền chư vị đợi vài hôm rồi.” Đường Dực Hiên nhoẻn cười, không khí nghiêm túc trang trọng ở đại điện Tàng Khôn phong tức khắc bị y phá hỏng hầu như không còn gì, nhiều thêm mấy phần rực rỡ.

Mọi người đều biết, Phong Ẩn dung mạo tuyệt sắc và kiếm thuật xuất thần nhập hóa của Phong Ẩn kiếm tôn cùng nhau vang dội khắp giới Tu chân, không biết đã làm bao nhiêu tiên nữ khuynh tâm, thậm chí có vài tiên quân cũng từng bày tỏ ý nguyện muốn kết làm đạo lữ cùng y. Chỉ là Đường Dực Hiên không có ý này, thêm nữa là thực lực xuất chúng của những tên này không cưỡng ép được nên mới phải từ bỏ.

Chỉ là trong lúc đó họ cùng chung ý tưởng, cùng hiểu ý nhau, nên tỏ rõ trong lòng mà không nói ra thôi.

Đường Dực Hiên nói lời này ra xong làm đám người trong điện thay đổi sắc mặt ngay lập tức. Nói cho cùng bọn họ đến đây cũng là vì Đường Dực Hiên lại đúc ra được thêm một thần binh nữa, trong khi y đã có một thanh kiếm bản mạng, cho nên thanh kiếm này sẽ không ở trong tay y, đó là lý do họ vội vã cuống cuồng từ khắp nơi chạy đến.

Thần binh chưa nhận chủ, đương nhiên bọn hắn có tư cách cướp. Nhưng mấy cáo già này tự gõ bàn tính bùm bùm, cứ thế chẳng ngờ được thần binh còn chưa thấy thì đã bị Đường Dực Hiên gài hàng trước.

Theo cách nói của Đường Dực Hiên, mỗi người bọn hắn đều phải lấy ra một món pháp bảo, mà còn không được qua quýt cho xong, bằng không thì có lỗi với chính thân phận của bọn hắn.

Có thể tới chỗ này tu vi thấp nhất cũng là Xuất Khiếu hậu kỳ, địa vị ở trong môn phái đều nặng mà như nhẹ, nếu Đường Dực Hiên không nói còn đỡ, nhưng tình huống hiện tại là y nói rồi, bọn họ phải đưa, đồ cho còn không thể tệ. Ở đây có nhiều người cùng mục đích như vậy, nếu ai tặng lễ vật tốt, nói không chừng Đường Dực Hiên có thể ưu tiên cho bọn hắn cơ hội tiếp xúc với thần binh.

Yến Hi Trúc mang theo tâm trạng khoan khoái trước nay chưa từng có ngồi trên chỗ ngồi nhìn sư huynh tới đây chẳng qua chỉ nói hai câu đã lừa được pháp bảo của một đám người, trước kia hắn từng qua lại với đám người này, sau lưng các gã đều có thế lực của các môn phái, hắn cũng không dễ đắc tội. Bình thường sư huynh nhà mình không đàng hoàng, nhưng vào thời điểm then chốt này vẫn rất lợi hại.

“Sư đệ, thế nào, ta lợi hại không?” Đường Dực Hiên mở kết giới cách âm, nhướng mày với chưởng môn sư đệ nhà mình, “Đến cũng đến rồi, không để lại chút gì coi sao được.”

Còn dám mơ tới kiếm y đúc cho đồ đệ, y phải khiến bọn hắn không ói máu không được.

Yến Hi Trúc: “.....” Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng có chó thì cũng là chó của ngươi.

Cho dù phỉ nhổ sư huynh nhà mình, nhưng trong lòng Yến Hi Trúc sướng khỏi phải nói nhiều. Hắn ngứa mắt những tên này lâu lắm rồi, cậy lai lịch của mình hoành hành ngang ngược ở tu chân giới, nếu không cùng là chính đạo, mà thêm vào việc việc đối phương cho tới nay cũng không có quá giới hạn, hắn đã sớm nhấc kiếm lên rồi.

Có thể lừa đám lão già này một khoản, dù những thứ kia không liên quan gì hắn, hắn cũng có thể thoải mái không ít.

“Nam Chu sẽ không đột nhiên qua đây chứ, ngươi mau mau để nó luyện hoá kiếm thành kiếm bản mạng, những kẻ này sẽ không nhớ thương mãi nữa.” Yến Hi Trúc hiểu tính tình Trạm Nam Chu, nếu hắn biết Đường Dực Hiên vì hắn mà triệu tới nhiều người không mang ý tốt như vậy, sợ là lại áy náy trong lòng mất.

“Đã bế quan rồi, sư đệ yên tâm.”

Những người này đoán chừng cũng biết trực tiếp nói trắng ra mục đích tới đây khả năng cao sẽ bị tống cổ ra, ngồi suốt trong đại điện đưa mắt truyền âm nhau. Yến Hi Trúc và Đường Dực Hiên ngồi ở chủ vị mắt nhắm mắt mở, cũng không đi nghe xem họ nói cái gì.

Trái lại trong góc có một người trường bào đỏ tía nháy mắt với Đường Dực Hiên, vào lúc mọi người còn ngươi đến ta đi  lấy ra một vật từ trong nhẫn trữ vật, rất nhanh đã hấp dẫn ánh mắt mọi người.

“Quả không hổ là đồ đệ của Kiếm Tôn đại nhân, tuổi như vậy đã tới Kim Đan. Vòng Đối Lưu Băng này cũng miễn cưỡng xem là linh bảo, cứ coi như lễ kết đan của lệnh đồ vậy.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement