“Không vội.” Hội trưởng Lưu khoát tay, sau đó liếc nhìn Lâm Mộc một cái.
“Lâm Mộc, tôi đâu có mời cậu đến, sao cậu vào được đây?” Đây mới là điều Hội trưởng Lưu tò mò, bảo vệ của biệt thự nhà ông ta vốn canh gác vô cùng nghiêm ngặt.
“Với tôi mà nói, đám bảo vệ của biệt thự này chỉ như cái vỏ rỗng, tôi muốn vào cực thì có gì khó!” Lâm Mộc tự tin nói.
“Đúng là người trẻ tuổi không có kiến thức, cậu như này là tự ý xông vào nhà người dân, chỉ cần tôi gọi điện thoại, cậu liền bị nhốt lại 10 ngày nửa tháng.”
“Hội trưởng Lưu không hỏi xem tôi đến làm gì à?” Lâm Mộc vẫn điềm nhiên như không.
Hội trưởng Lưu nhấp ngụm trà, không buồn ngẩng đầu lên, nói: “Điều này không quan trọng với tôi, tôi cũng không có hứng muốn biết, nể mặt ba cậu từng làm người quản lý ở thương hội, cậu tự rời đi, tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm.”
“Hội trưởng Lưu, tôi đến để bàn chuyện hợp tác với ông, tôi nghĩ ông nên nghe tôi nói trước.” Lâm Mộc nói.
Hội trưởng Lưu cười khinh miệt: “Lâm Mộc, nếu tôi nhớ không nhầm thì cậu là một tên công tử bột nhỉ? Thật tình không có gì đáng để hợp tác với loại người như cậu, cậu cũng không có tư cách đến bàn chuyện hợp tác với tôi, mau đi đi.”
Trước giờ Hội trưởng Lưu luôn cao ngạo, ông ta cực kỳ xem thường đám thiếu gia nhà giàu, nhất là loại công tử bột vô tích sự, còn Lâm Mộc lại là thiếu gia vô tích sự có gia cảnh sa sút.
Vị Trương Tổng ngồi bên cạnh thì nghiêm mặt giáo huấn: “Thằng nhóc cậu sao lắm lời thế, nói cậu cút đi thì mau cút đi, đừng có trơ trẽn như vậy, nhất định muốn bảo vệ đuổi đi hả?”
“A Phú, gọi bảo vệ tới đây!” Hội trưởng Lưu đặt tách trà xuống, phân phó quản gia bên cạnh.
“Gọi mấy bảo vệ vào đây ngay!” Quản gia nói qua bộ đàm.
“Hội trưởng Lưu, tôi dám đảm bảo với ông, nếu bây giờ ông đuổi tôi đi, đó là một quyết định không sáng suốt.” Ánh mắt Lâm Mộc như đóng băng.
Hội trưởng Lưu không khỏi bật cười: “Thú vị thật, cậu nói tôi sẽ hối hận hả? Thằng nhóc, ngay cả lúc ba cậu huy hoàng cũng chẳng dám ăn nói như vậy với tôi đâu, cậu dựa vào đâu mà tự tin vậy?”
Ngay lúc này, đội trưởng đội bảo vệ dẫn 4 nhân viên vội vàng đi vào phòng khách.
“Đội trưởng đội bảo vệ, các ăn làm cái gì để kiếm cơm thế hả, sao lại để người khác vào nhà mà chưa được sự cho phép của Hội trưởng Lưu?”
Quản gia trách mắng 4 tên bảo vệ.
“Dạ, là do chúng tôi sơ suất.” Tên đội trưởng cuống quýt nhận lỗi.
“Còn ngây ra đó làm gì? Mau đuổi tên nhóc này ra ngoài!” Quản gia ra lệnh.
Đám bảo vệ nào dám chậm trễ, lập tức xông về phía Lâm Mộc.
“Dừng tay! Tôi tự đi!” Lâm Mộc nói to.
Đối với Lâm Mộc, muốn đánh bại đám bảo vệ này hoàn toàn không tốn chút sức lực. Nhưng anh không làm như vậy.
Lý do rất đơn giản, nếu anh dùng vũ lực để uy hiếp ép uổng Hội trưởng Lưu, nhất định không có hiệu quả tốt đẹp gì.
Một khi anh rời đi, Hội trưởng Lưu gọi báo cảnh sát thì cực kỳ phiền phức.
Điều anh muốn là hợp tác.
Hội trưởng Lưu không phải loại người như Bằng Gia, đối phó với Bằng Gia chỉ cần vũ lực, bởi bản thân ông ta không sạch sẽ gì, cho nên sẽ không lựa chọn cách thức báo cảnh sát để giải quyết vấn đề.
Còn Hội trưởng Lưu thì hoàn toàn khác.
“Hội trưởng Lưu, bây giờ tôi chủ động đến tận nhà tìm ông, nếu ông đã không nguyện ý hợp tác cùng tôi, vậy tôi chờ ông đến tận cửa tìm tôi.” Lâm Mộc vứt lại một câu rồi dứt khoát rời đi.
“Ha ha, muốn tôi chủ động đến cửa tìm cậu? Thú vị thật, nhóc con này thật biết nói chuyện!” Hội trưởng Lưu không khỏi bật cười.
“Hội trưởng Lưu, tôi đoán thằng nhóc này chịu cú sốc vì gia cảnh sa sút rồi sinh bệnh.” Vị Trương Tổng kia vừa chỉ tay lên đầu vưa cười.
Lời vừa nãy của Lâm Mộc lọt vào tai họ quả nhiên rất nực cười!
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |