Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới - Ma Tùng Quân (Truyện full)

Advertisement
“Ta xong rồi, ngươi lấy lại áo giáp đi.”

Chừng nửa tiếng sau, Diggory T.Bogy đứng dậy nói. Vì phải căng mắt nghiên cứu trong cả giờ đồng hồ, khiến cho tinh thần sau khi tỉnh lại của Diggory T.Bogy có chút không chịu nổi. Hắn hơi choáng nhẹ một tí, Lussuria bên cạnh lập tức đỡ lấy hắn.

“Áo giáp đó... là minh chứng của thời đại chúng ta.” – Diggory T.Bogy chỉ xuống áo giáp.

Bấy giờ Ma Tùng Quân đang ngồi xuống cho Phiền Bỏ Mẹ quét qua áo giáp một lần nữa xem coi có gì bất thường hay không. Vừa hay nghe Diggory T.Bogy nói như thế.

“Hử? Minh chứng thế nào?” – Ma Tùng Quân ngạc nhiên.

“Cổ văn ma pháp phòng ngự được khắp vào bên trong bộ giáp. Có từ trước cả thời đại của chúng ta.” – Diggory T.Bogy nói.

“Là sao?” – Ma Tùng Quân có chút không hiểu.

“Áo giáp đó được khắc cổ văn ma pháp phòng ngự. Đó là cổ văn ma pháp, không phải chú ngữ ma pháp. Thời đại của các ngươi đang dùng chú ngữ là chủ yếu đúng không? Có dùng văn tự ma pháp chứ?” – Diggory T.Bogy hỏi Long Nguyên Giáp.

“Có dùng văn tự ma pháp. Cổ văn ma pháp thì chưa nghe.” – Long Nguyên Giáp lắc đầu nói.

“Cho ta xem văn tự ma pháp của các ngươi.” – Diggory T.Bogy hỏi.

“Ta không chuyên về văn tự ma pháp, chỉ biết một ít văn tự cơ bản” – Long Nguyên Giáp đáp.

“Được, cho ta xem, ta sẽ chứng minh ngay tại đây.” – Diggory T.Bogy nghiêm túc nói.

Nghe thế, Long Nguyên Giáp quay sang nhìn Ma Tùng Quân. Cả hai gật đầu với nhau, bấy giờ Long Nguyên Giáp tập trung ma lực ở đầu ngón tay rồi cúi người viết xuống dưới đất vài dòng chữ trên mặt đất.

Ngón tay đi đến đâu, mặt đất bị khắc đến đó. Chỉ vài giây sau, trán của Long Nguyên Giáp đổ mồ hôi hột. Hắn đứng dậy kết vài thủ ấn rồi chỉ tay xuống dóng chữ mà quát:

“Tự Phong Thuật – Khởi!”

“Vù...”

Một cơn gió lớn nổi lên từ mặt đất, dòng chữ được Long Nguyên Giáp viết sáng rực lên. Ánh sáng và cơn gió kéo dài được khoảng 10 giây thì chấm dứt.

“Không phải cổ văn ma pháp. Vậy ta có thể chứng minh cho các ngươi, thời đại còn xa xưa hơi thời đại của chúng ta. Nhưng trước đó ta cần một ít máu...” – Diggory T.Bogy nhìn Ma Tùng Quân nói.

“Nhịn đi.” – Ma Tùng Quân lập tức từ chối.

“Không phải ngươi muốn chứng minh hay sao?” – Diggory T.Bogy ngạc nhiên nhìn Ma Tùng Quân.

“Ngươi gấp cái gì, ra khỏi hầm ngục rồi tính. Trước tiên chúng ta cần xuống tầng thấp hơn. Phía dưới có hai lối đi, bên trái xuống tầng 5. Ở tầng đó có con nhện khổng lồ bị Long Nguyên Giáp giải quyết rồi. Nếu muốn rời đi sớm các ngươi có thể xuống tầng 5. Bọn ta sẽ xuống tầng 6 để đi thám hiểm nốt cái hầm ngục này.” – Ma Tùng Quân nói.

“Vậy chúng ta xuống tầng 5 để đi lên. Ta sẽ đi tìm con người để hút máu, mỗi người một chút. Ta sẽ không giết ai đâu nên yên tâm.” – Diggory T.Bogy gật đầu nói.

Hắn bây giờ trông không khác nào một con Ma Cà Rồng thiếu máu. Nên rất cần máu để bổ sung sinh lực. Hắn có thể cảm nhận được sinh lực của Ma Tùng Quân là dồi dào nhất trong ba người. Thực ra Ma Cà Rồng không giống như trong truyện cổ tích.

Diggory T.Bogy chỉ cần một lượng máu vừa đủ cho một người bình thường hơi bị choáng một chút thôi. Nếu không phải con Goblin hồng kia quá gầy, máu không có bao nhiêu thì hắn cũng chẳng cần phải đi xin xỏ Ma Tùng Quân như thế này.

Biết rằng họ đang đề phòng mình, nên Diggory T.Bogy chỉ còn cách này. Hắn sẽ rời đi trước để tìm máu, sau đó quay trở lại để chứng minh cho Ma Tùng Quân biết rằng thời đại trước thực sự tồn tại. Còn về lời ước định mỗi năm phải đánh nhau một lần, hắn vẫn sẽ thay mặt Lussuria chấp thuận.

Bỗng lúc này Lussuria nhìn chằm chằm Ma Tùng Quân nói:

“Ta muốn đi cùng các ngươi.”

“Muốn đi gì?” – Ma Tùng Quân giật mình.

“Ta có thể sống lại dưới thân phận Undead một phần là nhờ chủ nhân của hầm ngục này đã hướng dẫn ta vào những lúc quan trọng khi chuyển hóa. Mặc dù chỉ qua dao động năng lượng ma thuật, nhưng ta biết chủ nhân ở đây không phải người xấu.”

“Không biết chủ nhân của hầm ngục còn sống hay không, ta chỉ muốn đi cùng các ngươi để biết chủ nhân thực sự thôi.” – Lussuria nghiêm túc nói.

Nàng quả thật mang ơn chủ nhân của hầm ngục này, mặc cho mục đích ban đầu của người đó khi giúp đỡ nàng. Đa phần là vì muốn nàng trở thành con quái vật của hầm ngục ẩn, thay lão ta bảo vệ mấy cái rương kia.

Nhưng lão ta cũng không đặt lời nguyền gì lên nàng, cũng không bắt ép nàng làm gì. Điều đó có nghĩa, nếu có người khám phá ra được hầm ngục, nàng có thể theo đó mà rời đi. Một người có đủ sức mạnh để tạo ra hầm ngục, mà còn tốt tính như vậy thường chẳng có mấy ai.

Nàng muốn biết là ai, để sau này còn ghi nhớ mang ơn. Người già chẳng mong gì lúc chết đi sẽ có người nhớ đến mình.

Người ta nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, khi phải nhìn vào đôi mắt của người chết ta sẽ chẳng thấy gì ngoài sự đáng sợ. Dù đã chết, nhưng đôi mắt của Lussuria vẫn rất sống động, từ việc rung động kia, lẫn cảm giác, Ma Tùng Quân có thể biết được nàng ta đang thật lòng muốn như vậy.

Nhưng nghĩ lại, ả Lussuria này có thể sử dụng huyễn thuật nên lại đề phòng. Bao nhiêu biểu cảm được Ma Tùng Quân thể hiện ở bên ngoài hết, Lussuria chứng kiến hết thảy, đến mức phải phì cười thành tiếng.

Biết mình nghĩ nhiều, Ma Tùng Quân cảm thấy hơi quê quê liền quay đầu chỗ khác. Về phía Diggory T.Bogy hắn lại vuốt cằm suy nghĩ một lúc. Từ lúc thoát khỏi trạng thái đóng băng đến nay chỉ được một năm, về cơ bản sức mạnh ma thuật của hắn đã hồi phục trở lại.

Thứ hắn còn thiếu chính là sức sống, dù hắn có thừa năng lượng ma thuật, nhưng sinh lực của hắn yếu ớt, cơ thể lúc nào cũng uể oải thì không thể nào đánh nhau được. Vì thế mới cần phải hút máu tươi, lẫn tĩnh tọa thêm một ngày nữa mới được gọi là hồi phục hoàn toàn.

Cũng xui cho Diggory T.Bogy, cái tầng hầm của hắn toàn mấy bọn quái vật lớp giáp xác, chẳng có chút máu nào để hút. Được con có máu thì lại là con Goblin có thể tự tạo độc trong máu. Sau cùng con Ma Cà Rồng xui xẻo này lựa chọn rời đi trước.

“Ta sẽ quay lại vào hai ngày sau, tới lúc đó ta sẽ tìm các ngươi.” – Diggory T.Bogy nhìn chằm chằm Lussuria nói.

“Thôi ông đứng ngoài luôn đi, đi lạc rồi Lussuria lại phải đi tìm ngươi nữa?” – Ma Tùng Quân phất tay từ chối ý kiến của tên Ma Cà Rồng.

...

Đúng như những gì Phiền Bỏ Mẹ đã nói, lối đi xuống cầu thang có một hướng đi xuống tầng 5. Nhưng còn một bậc thang ẩn nữa, dãy cầu thang đó dẫn thẳng bọn họ xuống tầng 6.

Goblin hồng do sợ chết nên cùng đi với Diggory T.Bogy xuống tầng 5 để về lại tầng của mình. Bấy giờ đội hình gồm có ba người Ma Tùng Quân và thêm một Undead là Lussuria tham gia đội hình. Có một điều phải công nhận ở đây rằng, nguyên một đội đều có sở trường tấn công bằng vật lý. Không một người nào thuần về phép thuật.

Ở tầng 6 có cái gì, chỉ một mình Diggory T.Bogy biết. Giờ hắn đã ra ngoài, nên dưới tầng này hoàn toàn là điều bí ẩn với bọn họ. Bởi Phiền Bỏ Mẹ không tra ra được nhiều, chỉ biết rằng dưới đây có rất nhiều quái vật ẩn mình trong nguyên tố Hắc Ám nồng đậm.

Nếu muốn tra kỹ thì phải hi sinh robot, thay vì làm thế Phiền Bỏ Mẹ chọn cách tìm đường xuống tầng 7 sẽ tốt hơn.

Chân vừa chạm xuống cầu thang tầng 6, sống lưng Ma Tùng Quân bỗng dưng lạnh toát. Lúc này hắn thấy vô số cái bóng mờ mờ ảo ảo xuất hiện trước mặt hắn, chúng trải dài khắp cả lối đi của hầm ngục, trên trời dưới đất, nơi nào cũng có.

“Tầng này liên quan đến vong hồn. Thảo nào ta chẳng cảm nhận được chút ma lực dao động nào ở tầng này.” – Lussuria nhìn mấy cái hồn mờ mờ ảo ảo liền nói.

“Rầm!!”

“Huyết Phong... dậy, dậy đi. Vẫn còn thở, chuyện gì xảy ra vậy?”

Lúc này Ma Tùng Quân chạy đến đỡ Huyết Phong, đồng thời còn đưa tay lên mũi để kiểm tra nhịp thở. Mọi thứ vẫn bình thường, tại sao Huyết Phong lại bất tỉnh?

“Quái lạ, chẳng lẽ dưới này Hắc Ám nguyên tố quá nhiều nên chịu không nổi? Cơ thể của Huyết Phong cũng đâu phải dạng yếu ớt gì đâu...” – Long Nguyên Giáp lại gần kiểm tra.

Bấy giờ Lussuria cũng đi tới ngó nghiêng Huyết Phong một chập, nàng nhíu mày nhìn hắn mất một lúc.

[Theo khoa học là dương khí trên người Huyết Phong bị hỗn loạn. Theo mê tín thì Huyết Phong bị ám rồi đó túc chủ, đi kiếm thầy trừ tà đi.]

Đúng lúc này, trong đầu Ma Tùng Quân vang lên giọng nói thiếu đánh của Phiền Bỏ Mẹ.

“Dương khí bị tổn hại rồi, có vẻ như kẻ đứng đầu tầng này vừa nhắm đến Huyết Phong. Dương khí của Huyết Phong rất dồi dào, hắn lại có một cửa Âm khí mở ngay ót. Dương hụt, lại nạp thêm Âm.” – Lussuria giải thích.

“Không thấy được đâu đừng có nhìn, chỉ có sinh vật thuần Âm như ta mới có thể thấy. Sở hữu Quang ma thuật hoặc cơ thể chí Dương, chí Âm thì thấy rõ.”

Thấy Ma Tùng Quân và Long Nguyên Giáp lật người Huyết Phong lại, Lussuria mắng nhẹ hai người bọn họ một tiếng.

“Thế giờ phải làm sao? Mà tại sao Huyết Phong lại mở cửa âm trên người gì đó?” – Ma Tùng Quân nhíu mày nói.

Cơ thể của Huyết Phong đang ngày một lạnh đi, khiến cho Ma Tùng Quân bắt đầu lo lắng. Thân nhiệt hạ quá nhanh thế này cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng. Thằng bé này có phải chơi với Đại Cathay nhiều quá nên lây luôn cái vận rủi của nó luôn không?

...

Đâu đó ở đấu trường, Đại Cathay đang ngẩng đầu lên trời tận hưởng màn chiến thắng của mình. Đúng lúc đó hắn hắt xì một phát rõ to, hắn hắt xì liên tiếp mười mấy phát mới dừng lại, thậm c hí phọt cả nước mũi ra ngoài. Cả đấu trường im lặng vì màn hắt xì liên hoàn của hắn. Hình tượng lạnh lùng, tàn nhẫn và hiếu chiến biến mất. Đổi lại là một gương mặt đần thối ra vì hắt xì quá nhiều.

“Ai, là ai đang chửi ta?” – Đại Cathay tức giận mắng một tiếng.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement