Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới - Ma Tùng Quân (Truyện full)

Advertisement
Vì tù trưởng đang có việc, nên nhóm Ma Tùng Quân không thể vào gặp lúc này. Bọn họ được Cavell dẫn đi tham quan sân đấu tập của bọn họ. Cavell tự hào giới thiệu cho Ma Tùng Quân những món vũ khí hắn rèn, sau đó còn múa vài đường võ với Đại Cathay.

Đang lúc hai người định đấu võ với nhau thì có một tên Minotaur chạy ra nói ra nhỏ gì đó bên tai Cavell, làm cho hắn tức tốc chạy vào trong túp lều của tộc trưởng. Thế là Dewitt đành thay mặt Cavell dẫn Ma Tùng Quân đi dạo.

Nhưng không lâu sau đó Dewitt cũng bị gọi đi. Kẻ gọi hắn mang sắc mặt còn nghiêm trọng hơn lần trước. Dewitt đi vội, dặn Ma Tùng Quân một tiếng:

“Quân huynh đệ, ngươi đứng đây, đừng đi loạn lung tung. Ta sẽ quay lại ngay!”

Nói rồi Dewitt lóe lên một cái rồi biến mất tại chỗ, chỉ để lại hai dấu chân hằn sâu dưới mặt đất. Thông qua hình ảnh quay chậm của Phiền Bỏ Mẹ, Ma Tùng Quân có thể thấy rõ được động tác và tốc độ khủng khiếp của Dewitt.

Nó nhanh đến mức, vượt qua cả khả năng mắt hắn có thể ghi nhìn. Cái tốc độ đó mà tông vào người ta chắc gãy xương mất.

“Trông bọn họ có vẻ như gặp chuyện gì đó, đệ cảm nhận được có người sắp chết.” – Đại Cathay đi đến bên cạnh Ma Tùng Quân nói.

“Sao đệ cảm nhận được?” – Ma Tùng Quân ngạc nhiên hỏi.

“Đệ không biết, từ lúc ở đấu trường. Hễ kẻ nào sắp chết, đệ đều có thể đoán trúng được bảy tám phần. Trong túp lều kia, khả năng cao có người sắp chết.” – Đại Cathay nói.

Hắn không hiểu khả năng này của hắn, nếu nói là nhìn trước tương lai thì không phải. Nó chỉ là một cảm giác, một tín hiệu nào đó. Đại Cathay chưa nắm rõ quy luật của nó cho lắm, nhưng khi có người sắp chết, hắn sẽ đoán được một hai thông qua gương mặt của họ hoặc cảm giác khi ở gần đó.

Đối với Đại Cathay, lần này là cảm giác, bởi hắn chưa thấy mặt người sắp chết. Hắn chỉ biết rằng có người sắp chết. Nó hơi mơ hồ và không có căn cứ, nên Đại Cathay chẳng nói với ai ngoài Ma Tùng Quân.

Biết thế nên Ma Tùng Quân dặn Đại Cathay hãy chú ý vấn đề này. Vì đây là một thế giới khác hoàn toàn thế giới cũ, biết đâu sẽ thức tỉnh một năng lực gì đó thì sao?

Đang lúc Ma Tùng Quân và Đại Cathay trò chuyện về vấn đề này, ba đứa nhỏ thì ngủ luôn trên người hắn. Rồi bất chợt Dewitt xuất hiện trước mặt Ma Tùng Quân với vẻ mặt gấp gáp:

“Ma Tùng Quân, ngươi là con người. Ngươi có thứ thuốc trị thương chứ? Phẩm chất càng cao càng tốt!”

“Có ai bị thương ư?” – Ma Tùng Quân ngạc nhiên nhìn Dewitt rồi khẽ liếc mắt sang Đại Cathay.

“Ta không rõ là bị thương hay không, nhưng gấp lắm rồi. Chúng ta đã thử mọi cách, chỉ còn thuốc trị thương của con người chưa thử. Ngươi có thể bán nó cho chúng ta được không? Hiện tại đang gấp lắm!” – Dewitt vội nói.

Thấy thế Ma Tùng Quân không nghĩ ngợi gì nhiều, liền lấy ra một lọ thuốc trị thương trung cấp đưa cho Dewitt. Vừa nhận lấy, Dewitt nhảy ngược về phía sau, hắn đáp xuống túp lều của tộc trưởng Minotaur rồi chạy vào trong đó.

Hành sự nhanh đến mức khiến cho Ma Tùng Quân choáng ngợp. Bên cạnh hắn, Đại Cathay nhíu mày nhìn trướng bồng một lúc rồi lại nói:

“Người sắp chết trong lều đã qua khỏi rồi. Chắc là nhờ lọ thuốc của ca!”

“Vậy à? Vậy thì tốt! 20.000 tích điểm chứ ít ỏi gì...” – Ma Tùng Quân cười khổ nói.

Nhìn đồng hồ, giờ đã gần trưa nên Ma Tùng Quân suy nghĩ có nên dựng trại rồi nấu cơm ở đây luôn không. Tộc Minotaur đang gặp vấn đề gì đó, không đón tiếp mình được, Ma Tùng Quân cũng không trách. Hắn không tiện đi lại lang thang trong đây khi chưa được cho phép.

Nếu dựng trại luôn tại chỗ thì chắc được. Thế nên hắn triệu hồi ra xe tải của mình. Gỡ ba đứa nhỏ đã ngủ say, đặt chúng lên xe. Vì chúng đã ngủ rồi, nên Ma Tùng Quân mới có thể dễ dàng gỡ chúng ra được, còn ban nãy thì hơi khó khăn.

Hắn bắt đầu phân chia công việc sơ chế thức ăn cho các thành viên trong đội. Phần sơ chế nguyên liệu giao cho Đại Cathay, Tí Hai Ngón thì đi xếp bàn ghế, Chu Liên thì đi chải lông cho con Tiểu Bối để khi ăn cơm lông nó không bay lung tung.

Ai cũng có công việc của mình, Ma Tùng Quân chỉ việc nấu khi mọi chuyện xong xuôi. Vì lẽ đó hắn bắt đầu xem thử trang trại của hệ thống. Quang cảnh của trang trại hiện lên một góc màn hình trước mắt Ma Tùng Quân.

Con Gâu đang nằm ngủ ngon lành trong đó, lũ heo gà thì co cụm lại vào nhau. Nhìn sơ qua đủ biết con Gâu ăn hiếp mấy con gia súc kia rồi. Tạm thời Ma Tùng Quân không cho nó ra ngoài được, nếu không thì bại lộ mất.

Đúng là càng nhìn con Gâu, Ma Tùng Quân càng tức, biết thế hắn tống nó vào trong trang trại luôn cho nhẹ nợ. Để nó ở ngoài, có ít thì ít mà phá hoại thì nhiều.

“Phiền Bỏ Mẹ, giờ cho bọn nó ăn kiểu gì?” – Ma Tùng Quân hỏi.

[Đây là mục cho thức ăn. Trong trang trại có ba loại thú cưng, túc chủ cần cho ba phần thức ăn riêng biệt của chúng vào trong túi đồ. Sau đó khi chọn mục thêm thức ăn, nó sẽ được hiện trên trang trại.]

Nghe thế Ma Tùng Quân thử ấn vào hình cái tô tròn nằm trên góc trang trại. Ấn vào đó, có vô số mục thức ăn được hiện lên. Tất cả đều là các nguyên liệu đã và chưa nấu của Ma Tùng Quân. Chúng đều được phân loại thành dạng thức ăn.

[Túc chủ có thể mua thức ăn dạng viên cho thú cưng. Một viên có thể giúp chúng nó được 10 ngày, đảm bảo đủ chất dinh dưỡng. Đặc biệt khi ăn thức ăn dạng viên, thú cưng sẽ không đi nặng ra ngoài. Tiện lợi, dễ dùng và rẻ tiền. Lần đầu khuyến mãi, mua một tặng một.]

“Bao nhiêu?”

[1.000 một viên!]

“Cút!”

Ma Tùng Quân lập tức đuổi con Phiền Bỏ Mẹ, đừng nói là 1.000 điểm. Thà hắn nấu ăn cho chúng nó còn hơn, ít ra cho bọn nó ăn còn được ít Tích Điểm Cảm Xúc, hơi đâu mà mua viên gì đó cho tụi nó ăn? Xong chẳng kiếm được điểm nào từ chúng.

Trung bình hắn bán một tô hủ tiếu chỉ kiếm được mấy trăm điểm là cao. Nhưng hiệu quả một tô hủ tiếu đem lại là nỗi nhớ nhung, sự thèm khát, tất cả những thứ đó đều đổi được thành Tích Điểm Cảm Xúc. Nên cả khi về đêm, Ma Tùng Quân không bán hủ tiếu nữa, Tích Điểm Cảm Xúc vẫn tăng một cách từ từ.

Có thời điểm hắn rời một ngôi làng mấy ngày, mà Tích Điểm Cảm Xúc vẫn còn tăng lên, tất nhiên đó là Tích Điểm Tiêu Cực chứ không phải Tích Điểm Tích Cực. Bất quá số điểm đó không nhiều, một đêm như thế chỉ kiếm được vài ngàn điểm là cao.

Thi thoảng hắn vẫn được Tích Điểm Cảm Xúc, từ tiêu cực đến tích cực từ những người lâu rồi chưa ăn hủ tiếu của hắn. Đó cũng là một khoản điểm kha khá. Nói chung là phải buôn bán càng nhiều, Ma Tùng Quân mới có thêm tiền trả nợ được.

Một bên mải suy nghĩ, một bên mải nấu ăn nên Ma Tùng Quân không hề hay biết rằng xung quanh xe hủ tiếu của hắn từ khi nào đã chật kín các Minotaur thường dân.

“Xong rồi này, dọn cơm đi!” – Ma Tùng Quân vừa đổ rau xào ra dĩa, sẵn tay gõ nồi một tiếng.

“Ực...”

Đúng lúc đó một tiếng ực rõ to vang lên bên tai Ma Tùng Quân, dọa cho hắn giật bắn cả mình. Quay sang Ma Tùng Quân thấy hàng chục cái đầu trâu đang nhìn chằm chằm hắn. Nhưng tuyệt nhiên không kẻ nào dám xông lên vì chúng đều đang e dè con mèo đen nằm dưới chân Ma Tùng Quân.

“Cái gì đây? Sao các ngươi tụ tập ở đây? Mau mau tránh đường ra nào!”

Lúc này hai tên Minotaur lính canh chạy đến, đuổi những Minotaur thường dân sang một bên.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement