Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới - Ma Tùng Quân (Truyện full)

Advertisement
“Xào xạc …”

Trong khu rừng tre yên tĩnh, tiếng gió lay động lá cây vang lên. Âm thanh khiến cho những người yêu cảnh thiên nhiên cảm thấy thư thái.

Nhưng mà có một số người thì không thể thư thái trong cái phong cảnh gió mát hữu tình này được. Lưu béo hì hục bới ra từng miếng thịt rắn để tìm kiếm Ma Tùng Quân.

Lúc xác con rắn nát ra cũng khiến cho mấy cây tre xung quanh bị gãy, khiến cho cả xác con rắn và cây che đổ xuống chôn lấp lấy Ma Tùng Quân ở bên trong.

“Ma huynh, Ma huynh!!! Huynh ở đâu?”

“Ma huynh, huynh lên tiếng đi, huynh còn sống không?”

Lưu béo không biết phần đầu con rắn ở đâu dưới mấy cây tre đó, bỗng hắn thấy con Gâu đứng trên đống thịt rắn và cây tre sủa lên inh ỏi báo hiệu cho Lưu béo.

“Ma huynh!!”

“Đừng có kêu nữa, nhức đầu quá.”

Tiếng trách móc than phiền của Ma Tùng Quân vang lên dưới chân con Gâu. Xác định được vị trí, Lưu béo lập tức dùng tay nâng những cây tre qua một bên, sau đó cẩn thận bốc từng tảng thịt ra.

Một hồi sau, Lưu béo thấy cánh tay của Ma Tùng Quân lộ ra. Ma Tùng Quân lắc lắc cổ tay ý bảo kéo hắn lên.

“Con mẹ nó thối chết ta rồi.”

Vừa ra khỏi, Ma Tùng Quân liền chửi thề một tiếng. Cơ thể hắn đầy chất nhầy nhụa, mùi hôi tanh tỏa ra từ cơ thể hắn khiến cho Lưu béo ở dơ ngày nào cũng phải tránh xa.

“Ma huynh, huynh còn sống như vậy là tốt rồi … hức hức …”

Lưu béo đứng từ xa khóc nức nở nói.

“Mày đứng xa như vậy làm gì?”

Ma Tùng Quân híp mắt lại nghi ngờ nhìn Lưu béo.

Vừa nói Ma Tùng Quân vừa bước đến một bước, Lưu béo lùi lại một bước, Ma Tùng Quân lại tiến đến vài bước, Lưu béo lùi lại vài bước. Con Gâu sớm đã chạy tít đằng xa không dám lại gần. Con Meo thì hầu như không thấy mặt mũi đâu nữa, có lẽ sớm chạy rồi.

“Ahhh … Ta đi tắm đây.” – Ma Tùng Quân thở dài một tiếng xoay người rời đi.

“Ma huynh …”

Bỗng Lưu béo gọi hắn lại.

“Gì?”

“Đệ … tạ ơn huynh, tạ ơn vì đã cứu mạng đệ … Nếu không có huynh, có lẽ …”

“Thôi được rồi, đừng có sướt mướt như thế. Tởm lắm, ta không có sến súa như thế đâu. Đệ đi theo ta, làm việc cho ta ta không thể để đệ chết được. Như thế ta thành kẻ không có trách nhiệm mất, còn em gái của đệ nữa. Nếu đệ chết ta làm sao ăn nói với nó?”

Nghe Ma Tùng Quân nói, Lưu béo càng mủi lòng hơn. Hắn định nói cái gì nữa thì Ma Tùng Quân lại nói tiếp:

“Thôi hôm nay kiếm như vậy đủ rồi, về thôi. Mai đi kiếm tiếp.”

Nói xong không đợi Lưu béo đồng ý hay không, Ma Tùng Quân xoay người đi trước. Khu rừng này không biết còn con gì núp lùm nữa hay không, nó quá nguy hiểm rồi. Không nên để Lưu béo tiếp tục ở lại đây nữa.

Lúc này tay của Ma Tùng Quân run lên bần bật, hắn đang cố giữ bình tĩnh trước mặt Lưu béo mà thôi. Lần đầu tiên trong cuộc đời Ma Tùng Quân trải qua sinh tử như thế này, hắn gần như có thể tưởng tượng ra cảnh mình chết trông thảm thế nào nếu bị con rắn kia nuốt vào bụng.

Cũng may lúc nó đớp hắn, răng độc của nó không phập trúng người hắn. Càng may hơn là hắn kịp thời đặt dọc kiếm ngay miệng nó. Hắn phải dùng hết sức bình sinh để rút kiếm ra đâm lên miệng nó từ bên trong. Từ đó lấy không gian để đấm ra một chiêu Phách Không Thần Quyền.

“Kiểm tra lại khu rừng này cho tao, mày làm việc kiểu gì thế hả Phiền Bỏ Mẹ? Nếu có án mạng thì sao? Ít nhất cũng tôn trọng nhân quyền của người tại thế giới này đi chứ?”

[Phiền Bỏ Mẹ xin lỗi. Do hệ thống vẫn chưa chưa đầy đủ tính năng nên không thể thực hiện do thám dưới lòng đất. Các robot mini vẫn có thể dò được dư chấn dưới lòng đất từ đó đưa ra phán đoán. Bằng cách nào đó con rắn lâm vào trạng thái chết lâm sàng nên không thể tìm thấy được sự sống.]

[Để bù đắp thiếu sót trên, Phiền Bỏ Mẹ đã đề ra phương thức đền bù từ hệ thống.]

[Không biết túc chủ có muốn nhận đền bù không? Nếu không nhận Phiền Bỏ Mẹ cảm thấy rất có lỗi …]

“Nhận, đương nhiên là nhận. Mày nên cảm thấy có lỗi luôn đi, tưởng cho đồ là có thể bịt miệng được tao à? Tao muốn khiếu nại lên admin, admin đâu?”

Ma Tùng Quân đứng giữa cánh rừng gào thét.

Lưu béo đi đằng sau rón rén ôm theo mấy cái cây tre đạt tiêu chuẩn, nghe Ma Tùng Quân hét khiến hắn giật mình thả đồ xuống. Hắn muốn làm cho nhanh để được nhận mấy tấm kính cường lực.

“Ma huynh chắc chắn có vấn đề … cả Meo huynh nữa …” – Lưu béo lẩm bẩm đi theo sau.

Hắn vốn định nói chuyện con Meo cứu hắn, nhưng mà khiểu sao mỗi lần định nói thì luôn có cảm giác lành lạnh sống lưng. Như thể nói ra là đời hắn xong bà nó luôn.

[Phiền Bỏ Mẹ đã yêu cầu hệ thống phát quà đền bù. Trong vài giờ nữa sẽ có thông báo quà đền bù đến túc chủ.]

“Ờ …”

Ma Tùng Quân lắc đầu thở dài ngao ngán, hắn nhìn đống dịch nhờn quanh người mình, đến hắn cũng không tài nào ngửi được.

Đến chiều tối, khi ánh sáng mặt trời dần tắt. Ma Tùng Quân cũng thu lại mấy tấm năng lượng mặt trời và bốn năm bình pin dự trữ lại. Sau đó Ma Tùng Quân lại gần Lưu béo, Lưu béo đang hì hục ăn bữa cơm trưa khi đếm xong mấy cây tre.

Không cần quay đầu lại, Lưu béo cũng biết Ma Tùng Quân đang ở gần mình. Lập tức hắn lấy hai miếng vải lên bịt lấy mũi của mình. Nhìn thái độ của Lưu béo, Ma Tùng Quân biết hắn vẫn còn mùi.

“Lần thứ mười rồi …”

Ma Tùng Quân giận run người, hắn tắm được mười lần rồi mà vẫn còn mùi hôi. Chai xà bông trong nhà tắm sắp cạn kiệt rồi, con rắn kia nó chứa cứt trong miệng hay sao mà hôi thế không biết?

Thế là Ma Tùng Quân lại tiếp tục đi tắm, hắn điên tiết đến mức quên cả nấu cơm. Lưu béo thì không sao, coi như bây giờ là ăn tối đi. Chỉ thảm cho con Meo và con Gâu tối nay chắc phải nhịn đói theo chủ.

Trong phòng tắm, Ma Tùng Quân vét sạch cũng giọt xà bông cuối cùng, hắn đổ thêm nước vào chai xà bông xong lắc lên rồi đổ hết lên người. Cứ thế Ma Tùng Quân ở trong nhà tắm suốt một tiếng đồng hồ. Da thịt của hắn đỏ ửng cả lên vì kì cọ quá kỹ càng.

Lần này xác định không còn mùi nữa, Ma Tùng Quân lau khô rồi mở tủ kính trong nhà tắm ra.

“Chai cuối cùng rồi …” – Thở dài một tiếng.

Ma Tùng Quân lấy chai xà bông ra ngoài, đúng lúc này trong đầu hắn vang lên tiếng ting ting của hệ thống.

[Hệ thống đền bù: Vì bất tiện của chuyến phiêu lưu, dẫn đến thiếu sót nên hệ thống đã đưa ra phần thưởng đền bù tự chọn. Chọn một trong các mục phía dưới để nhận đền bù.]

[Phần thưởng đền bù tự chọn bao gồm:

Vật phẩm vũ khí chiến đấu – Vũ khí hỗ trợ chiến đấu.

Cửa hàng phương tiện.

Cửa hàng tạp hóa.

Cửa hàng thần bí.

Cửa hàng vũ khí phẩm chất Lam.

Cửa hàng trang phục chiến đấu.

Cửa hàng ngoại trang.]

“Hả? Khoan đã, cái đền bù này có gì đó không đúng? Đây chẳng phải là mấy cửa hàng thường thấy trong game hay sao? Mày đưa vào chế độ đền bù để đi lừa người hả hệ thống chết tiệt!!!!”

Ma Tùng Quân đập ầm ầm vào bồn rửa tay, bức xúc mà nói.

[Những cửa hàng ở trên sẽ xuất hiện trong tương lai nếu như túc chủ hoàn thành một nhiệm vụ chỉ định hoặc thành tựu cá nhân. Phần thưởng sẽ là cửa hàng do hệ thống chỉ định, túc chủ không thể chọn lựa.]

[Hiện tại các cửa hàng xuất hiện sớm là điều trước nay rất hiếm xảy ra. Thông thường các thám hiểm giả được cử đi những thế giới khác đều chết rất sớm hoặc lựa chọn sống an nhàn ở nơi bọn họ xuất hiện. Vì rủi ro như thế, nên hệ thống không thể đưa quá nhiều tiện nghi cho các chủ thiết bị.]

[Rất nhiều trường hợp các chủ thiết bị không đạt yêu cầu nên bị hệ thống từ bỏ. Vì việc tạo ra một cửa hàng xuyên các thế giới cần rất nhiều tài nguyên và thuật toán phức tạp. Một người không đủ tiêu chuẩn sẽ gây thiệt hại lớn đến công cuộc thám hiểm thế giới mới.]

[Xin túc chủ hãy đưa ra lựa chọn của mình.]

Giọng điệu này quá tử tế, nhưng nghe có mùi cà khịa của con Phiền Bỏ Mẹ trong đây. Riết rồi Ma Tùng Quân không thể phân biệt được Phiền Bỏ Mẹ và hệ thống khác nhau chỗ nào. Chỉ biết Phiền Bỏ Mẹ rất hay chọc tức hắn.

“Phiền Bỏ Mẹ, mày đánh giá xem bây giờ tao nhận thứ gì là thích hợp nhất?”

Vì không thể đưa ra chọn lựa, nên Ma Tùng Quân đành hỏi Phiền Bỏ Mẹ.

[Theo đánh giá của Phiền Bỏ Mẹ. Hiện tại túc chủ đang muốn chọn cửa hàng tạp hóa, bởi vì nó gắn liền với cuộc sống của túc chủ. Rất nhiều vật phẩm đồ dùng gia dụng thế giới này không có, sở hữu cửa hàng tạp hóa túc chủ có thể mua mọi thứ đồ dùng như các tiệm tạp hóa ở thế giới cũ.]

[Tuy nhiên Phiền Bỏ Mẹ đánh giá cửa hàng tạp hóa là không cần thiết ở thời điểm hiện tại, trong tương lai đó cũng là cửa hàng không quan trọng nhất. Thế giới này cực kì nguy hiểm nếu rời khỏi khu vực an toàn. Phiền Bỏ Mẹ kiến nghị túc chủ từ quan trọng nhất đến ít quan trọng hơn.]

[Cửa hàng vũ khí bậc Lam.

Vũ khí chiến đấu – Vũ khí hỗ trợ chiến đấu.

Cửa hàng trang phục chiến đấu.

Cửa hàng thiết bị di chuyển.

Cửa hàng thần bí.

Cửa hàng ngoại trang.

Cửa hàng tạp hóa.]

[Cửa hàng vũ khí bậc Lam là cực kì cần thiết. Có thể đưa ra các vũ khí bậc Lam thích hợp với thế giới này. Túc chủ có thể sử dụng, hoặc đem bán, hoặc đổi những thứ gì đó. Theo đánh giá của Phiền Bỏ Mẹ, vũ khí bậc Lam rất có giá trị tại thế giới này.]

[Tiếp đó là vũ khí đền bù từ hệ thống. Phẩm chất nhận được sẽ từ cấp Lam trở nên, tỉ lệ nhận được vật phẩm Tím khá cao, tuy nhiên có thể hỏng hóc, nhiệm vụ sửa chữa vũ khí bậc Tím là quá sức với túc chủ hiện tại. Trừ khi túc chủ may mắn nhận được vũ khí bậc Hồng hoặc Cam. Giá trị vượt xa vũ khí bậc Tím, hỏng hóc cũng lâu hơn do độ bền cao.]

[Với chỉ số may mắn …]

“Được rồi, dừng ở đây. Không cần phải đâm tao đâu.” – Ma Tùng Quân khoát tay ngăn cho Phiền Bỏ Mẹ nói tiếp.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement