Tam Nguyên Chấn Thế

Advertisement
Hirio trôi nổi giữa không gian mênh mông, từng dòng ký ức đang lướt nhanh qua người cậu, một cảm giác dễ chịu thoáng qua.

Daint ngồi đó, đang cười kha khả trông rất đáng ghét. Ánh mắt vẫn rất vui vẻ nhìn Hirio, anh giơ ngón cái về phía cậu như thể tuyên dương.

Aria chắp tay phía sau hông và nghiêng đầu mỉm cười với Hirio, trong ánh mắt tím màu ngọc sáng lấp lánh đó có một sự ân cần nhẹ nhàng với cậu.

Tử Nghiên quay lưng lại với Hirio, mái tóc đuôi sam lắc lư một cách rất tự nhiên giữa không gian không tồn tại vật chất gì cả, một cảm giác như thể muốn che chở trỗi dậy trong người cậu.

Hà Thanh Chi rưng rưng nước mắt nhìn Hirio, nàng đan hai bàn tay vào nhau đặt trước ngực, cảm tưởng như đang rất đau đớn khi thấy cậu.

Lồng ngực Hirio như bị xuyên thủng, một cảm giác ấm nóng lan tràn bên trong.

Cơ thể như bị kéo từ dưới nước lên, Hirio đột ngột bật dậy.

Tử Nghiên bên cạnh đó bỗng giật mình hét lên một tiếng “kya!” như mèo kêu.

Cậu ngơ ngác nhìn nàng, sau vài giây liền chuyển ánh mắt đi xung quanh.

Khung cảnh rừng núi hiện lên trong mắt Hirio, đất đá xung quanh và cảm giác hô hấp khó khăn khiến cậu nhận ra bản thân đang ở trên đỉnh một ngọn núi khá cao.

“Cô đưa tôi đến đây à?”

Gương mặt Tử Nghiên đã trở nên bình thản như trước, nàng đưa tay vuốt nhẹ lọn tóc đuôi sam trước ngực và lắc đầu.

“Ta bị cô lập từ khi tên Trí nhân đỉnh phong xuất hiện, sau khi có thể liên thông trở lại với thế giới thì ngươi đã ở đây rồi, cùng với căn nguyên bị thiêu rụi.”

Giọng nói không hề có chút cảm xúc của Tử Nghiên không khiến Hirio cảm giác thân quen, mặc dù nàng ấy chẳng hề tỏ ra quan tâm gì đến cậu nhưng vẫn hiện thân trông chừng tại nơi đây cũng làm cho con tim Hirio cảm giác ấm áp.

“Ừm, tôi cũng cảm giác được nó.”

Cậu không buồn rầu hay khó chịu với việc căn nguyên bị thiêu rụi, hoạ chăng cũng chỉ là một chút tiếc nuối nho nhỏ mà thôi.

Ánh mắt có chút hờ hững của Hirio liếc về phía Tử Nghiên, cậu nhún vai nhẹ.

“Cũng chẳng phải căn nguyên là do thực lực tôi mở ra, cho nên tôi cũng không thực sự tin rằng mình sẽ giữ được nó mãi. Dù sao thì cũng chỉ là năng lượng vay mượn mà thôi.”

“Ngươi bị đánh đến ngáo ngơ luôn rồi sao?”

Tử Nghiên có chút khó hiểu hỏi Hirio.

“Thì quan điểm của tôi thôi, một kiếm sĩ cho dù có mạnh mẽ đến đâu thì khi mất đi thanh kiếm của mình cũng sẽ chẳng còn lại gì, như vậy thì kiếm sĩ đó chỉ là một người bình thường có khả năng sử dụng kiếm chứ chẳng phải kẻ mạnh gì cả.”

“Một quan điểm ngu ngốc!”

Tử Nghiên nói nhanh, nàng vẫn trưng ra một biểu cảm bình thản như trước.

“Ngươi mong muốn trở thành một người mạnh mẽ với trái tim và tư tưởng yếu đuối đó ư? Đúng là người si nói mộng!”

“Cô thì mạnh mẽ, đến cả linh hồn cũng đủ sức oanh tạc cả một vùng rộng lớn như thế, rồng hổ thì làm sao có thể hiểu cảm giác của sâu kiến được chứ?”

Hirio bật người dậy, cậu nghiến chặt răng mình.

“Tư tưởng sai lệch cùng nhận thức hạn hẹp, ngươi cũng dám nhận mình là đàn ông?”

Tử Nghiên vẫn chẳng hề đưa cảm xúc vào lời nói, nàng nhìn thẳng vào mắt Hirio một nhịp.

“Lệch lạc ư? Hạn hẹp ư? Tôi biết chứ, nhưng dù cho mọi thứ có đúng thì sao chứ? Những thứ đó sẽ giúp được tôi à?”

“Thế thì việc kêu ca và trách móc bản thân thì giúp gì được cho ngươi?”

Hirio siết chặt lòng bàn tay lại, vết bỏng trở bị tác động khiến chảy nó chảy ra máu đầy bàn tay cậu.

“Nếu như tôi không được Atthy giúp đỡ thì đã chẳng thể mở được căn nguyên, cũng chẳng thể sống sót đến bây giờ nếu không có sự giúp đỡ của cô ở bên trong Vương mộ...”

Hirio ngừng lại một nhịp, ánh mắt có phần đỏ hoe của cậu nhìn thẳng vào đôi mắt màu tím pha lê kiều diễm của Tử Nghiên và nói:

“...Một con người yếu đuối tồn tại hoàn toàn dựa vào sự giúp đỡ thì hắn có thể làm gì được chứ? Cô có thể có những tư tưởng đúng đắn và nhận thức cao siêu cũng chỉ vì bản thân cô có thực lực mạnh mẽ, cái gọi là sức mạnh tâm hồn không dành cho những kẻ yếu đuối, phải không?”

Cậu dứt lời và quay người đi, đôi chân có phần mệt mỏi bước thẳng và một cái hang núi gần đó, không quay lại.

Tử Nghiên có chút mở to mắt, nhưng cũng rất nhanh nàng đưa biểu cảm của mình trở lại như thường lệ.

Đôi tay một lần nữa giơ lên trước mặt nàng, lòng bàn tay có đầy vết chai sần và thô ráp.

“Ngươi làm sao biết ta đã cố gắng thế nào để có được thực lực mạnh mẽ cơ chứ?”

Tử Nghiên thở dài, ánh mắt nàng nhìn theo bóng lưng đang ngày càng nhỏ dần của Hirio, nàng nhớ lại một khung cảnh Hirio đang nằm giữa nền đất cùng với đôi bàn tay đầy vết sẹo dài, sần sùi và chi chít hơn cả nàng.

“Nhưng ta biết ngươi vì trở nên mạnh mẽ đã cố gắng thế nào...”

Thanh âm nho nhỏ vang lên, tiếng nói của Tử Nghiên nhỏ đến mức chỉ mình nàng có thể nghe được. Thân thể dần dần mờ nhạt và biến mất khỏi hư không, Truy hồn kiếm nhúc nhích và bay thẳng theo Hirio.



Hirio phủi phủi bờ tường đá cứng ngắt và có chút chau mày. Với độ cứng này thì cậu chẳng thể cắm ngọn đuốc vào để làm một chiếc đèn tường được.

Bỗng chốc trong đầu Hirio lại nhớ về chiếc đèn mà mẹ cậu đã bỏ một khoảng tiền khổng lồ để mua khi ở Serbia, thở dài một hơi, Hirio xoay người và để cây đuốc dựa vào bờ tường.

Cậu ngồi phịch xuống đất và nhìn vào Truy Hồn Kiếm đã được bao bọc kỹ lưỡng đang lơ lửng trước mặt, Hirio cảm giác có chút mơ hồ không biết nên làm gì tiếp theo.

Trở về Hà gia là lựa chọn bị bác bỏ ngay lập tức, có thể nơi đó đã có mai phục của kẻ thù đến từ Mã gia chỉ đang chực chờ Hirio xuất hiện. Nhưng cậu cũng chẳng thể từ bỏ Hà gia không lo cho được, Hà Thanh Chi cũng có thể coi như bạn bè của Hirio từ khi bước chân vào Miqdeni.

Đưa tay sờ vào vùng ngực có chút sần sùi của mình, Hirio cảm nhận từng nhịp đập trái tim một cách từ tốn và mạnh mẽ.

Có vẻ như trải qua nhiều lần sinh tử đã phần nào đó giúp trái tim cậu trở nên mạnh mẽ hơn hẳn, mặc dù chỉ là theo nghĩa đen.

Hirio đổi tư thế sang ngồi xếp bằng, cậu nhanh chóng trở nên căng thẳng và hô hấp có chút khó khăn, nuốt nhanh một ngụm nước bọt và nhắm chặt mắt mình lại.

Mặc dù căn nguyên bản thân đã hoàn toàn bị thiêu rụi, Hirio vẫn mong muốn xác định lại một lần nữa cậu cần phải làm gì.

Căn nguyên cũng giống như trái tim của tu tiên giả, chỉ cần nó bị tổn hao quá mạnh thì tu vi cũng chẳng còn lại bao nhiêu. Mặc dù không thể biết được tên xương xẩu kia đã dùng kỹ năng gì để thiêu đốt căn nguyên của cậu, Hirio nghiêng đầu và có chút nhăn mặt.

“Cảm giác này?”

Hirio có thể cảm nhận được nó, mặc dù có vẻ như rất yếu ớt như thể sắp tan biến, căn nguyên của cậu.

“Nó vẫn còn?”

Sự vui mừng của Hirio hiện rõ lên mặt cậu, đây có thể là tin tốt nhất mà Hirio có sau hàng loạt những biến cố chỉ mang theo sự tiêu cực kia.

“Nhưng nó cũng bị tổn hại rất nặng.”

Tử Nghiên lên tiếng, nàng không hiện thân bên trong hang động mà chỉ thông qua Truy Hồn Kiếm nói chuyện với Hirio.

“Mặc dù thế thì nó vẫn là một tin vui, ít nhất là đối với ngươi.”

Nàng nói thêm một câu và liền trở nên im bặt, Hirio cũng chỉ thở dài một hơi và tịnh thân tiến vào trạng thái tu luyện căn nguyên.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement