Tam Nguyên Chấn Thế

Advertisement
Truy Hồn Kiếm bay thẳng về tay Tử Nghiên, nàng bước nhanh về phía thi thể Hải Long Xà và cánh tay lần nữa vung mạnh lên.

Xoẹt!!!

Nhát chém ngọt lịm cắt đứt phần đầu của Hải Long Xà ra. Cả cơ thể của nó nhanh chóng bị Tử Nghiên phanh thây một cách nhanh chóng.

Khoảng vài giờ sau, Tử Nghiên thở phù một hơi và thả tay để Truy Hồn Kiếm tự do lơ lửng giữa không trung.

Nàng lau nhẹ đi vết máu còn dính trên tay mình và khẽ lắc tay một cái.

Một viên ma thạch to bằng đầu người lộ rõ ra giữa đống máu thịt của ma thú, Tử Nghiên đưa tay và viên ma thạch bay thẳng lên giữa hư không trôi nổi trước mặt cả hai người.

“Ma thạch?”

“Chính xác, và là một dạng ma thạch khá cao cấp. Ngươi cũng coi như là rất may đi.”

“Tại sao?”

Hàn Tư Không thắc mắc hỏi lại, Cao cấp 8 ma thú dĩ nhiên là phải tồn tại ma thạch bên trong cơ thể rồi cơ mà. Tại sao Tử Nghiên nàng lại nói rằng mình rất may mắn?

“Vì đây là ma thạch cao cấp, kì thực có thể xem như một loại vật chất ở đẳng cấp cao. Mặc dù bản thể Hải Long Xà cũng chỉ vừa mới tiến cấp 8 mà thôi.”

Tử Nghiên nói đoạn, nàng vung tay và viên ma thạch bay thẳng đến Hàn Tư Không.

Cậu bắt lấy viên đá màu xanh dương với nhiều đường nét gọt dũa gọn gàng trông như một quả trứng lớn bằng thuỷ tinh, màu xanh biếc đẹp đẽ trong trẻo như pha lê khiến tâm trạng Hàn Tư Không bỗng có chút ưa thích.

Ánh mắt liếc nhẹ về gương mặt Tử Nghiên, đôi mắt tím của nàng gần như cũng có tính chất lấp lánh giống như viên ma thạch này, chỉ khác là đôi mắt của Tử Nghiên là màu tím. Và viên ma thạch lại màu xanh biển.

“Ngoại trừ ma thạch, Cao cấp 8 ma thú còn mang lại rất nhiều lợi ích khác từ xương, thịt, máu, da,... chỉ cần biết cách sử dụng thì ngươi có thể ngay lập tức tăng mạnh sức chiến đấu của mình lên rất nhiều.”

“Mặt ta có gì sao?”

Tử Nghiên chợt ngừng lại khi nhìn thấy Hàn Tư Không đang nhìn chằm chằm vào mình, nàng đưa tay vuốt nhẹ gương mặt để xem xét coi có thứ gì đang dính vào hay không.

“K-Không có gì, vậy cô có thể làm những gì với con Hải Long Xà này?”

Tử Nghiên chỉ tay vào đống thịt đã được cắt gọn và nói.

“Thịt thì có thể ăn, cũng có thể dùng để chế thuốc hay đan dược. Chỉ bất quá đây là loại rắn biển không mang theo nọc độc bên trong cơ thể, nên việc chế thuốc cũng có rất nhiều hạn chế.”

“Xương thì có thể tinh luyện để rèn đúc vũ khí, da dùng để may quần áo phòng ngự. Nhưng mà...”

Hàn Tư Không bước nhanh về phía Tử Nghiên và có chút tò mò.

“Nhưng cái gì? Có gì không ổn sao?”

Tử Nghiên gật đầu.

“Bình thường thì Cao cấp 8 ma thú khi chết sẽ luôn lưu lại oán niệm cùng ma khí, nhưng con Hải Long Xà thì hoàn toàn không có gì cả. Ngay cả linh hồn của nó cũng dường như cũng đã hoàn toàn tan biến.”

“Ý cô nói là?”

Tử Nghiên ngồi xổm xuống và đưa tay vuốt nhẹ đầu của Hải Long Xà, nàng có chút suy tư trong lời nói.

“Chuyện này thật kỳ lạ? Ngươi có làm chuyện gì kỳ cục với cái xác nó không đấy?”

Hàn Tư Không lắc nhanh đầu mình, cậu còn có thể làm gì với thi thể của một sinh vật quá mạnh so với bản thân cơ chứ. Cao lắm là cậu chỉ hấp thu tàn dư sát khí để tu luyện Ma tâm của mình mà thôi.

Khoan đã!

Ma tâm!

“Đúng rồi, tôi có...”

Cạch!

Tử Nghiên bỗng bật mạnh người đứng dậy, nàng nhìn vào lòng bàn tay đang hiện lên một hình vẽ hai vòng tròn đan xen vào nhau và đôi mắt cũng dần dần trở nên ngưng trọng lại.

“Có chuyện rồi!”

Hàn Tư Không cũng dừng ngay lại cuộc đối thoại dang dở, cậu nhanh tay dùng nạp giới thu gom toàn bộ phần thi thể của Hải Long Xà và quay đầu về phía Tử Nghiên để quan sát nàng.

“Lâm gia xảy ra chuyện!”

Nàng nắm chặt tay lại, ánh mắt liếc ngang hang động một hồi như thể đang xác định phương hướng. Đôi chân cũng không tự chủ bước nhanh về phía trước.

“Lâm gia?”

Hàn Tư Không cũng phản ứng rất nhanh, cậu chạy vội theo Tử Nghiên và khoang miệng cũng có chút đắng lắng đọng lại.

“Chuyện gì đã xảy ra? Dựa theo phản ứng của Tử Nghiên thì chắc hẳn không phải là chuyện đơn giản.”

Cậu nói thầm trong lòng và phóng nhanh theo thân ảnh váy trắng của cô gái đang bay trên bầu trời kia.

Cả hai bọn họ đều đang rất suốt ruột hướng thẳng về Lâm gia.

Và ngay tại nơi đây, sự hoang tàn đổ nát cũng đã thay thế vẻ phồn vinh vui vẻ trước kia.

Tại trung tâm Lâm gia – nơi chỉ còn lại tro tàn cùng đất cát, một dáng người gầy gò với váy áo đen nhánh đang quỳ rạp xuống mặt đất.

Đôi mắt nàng rất xinh đẹp, nhưng hiện tại chỉ chứa chan toàn nước mắt.

Đôi tay nàng liên tục cào mạnh xuống mặt đất, mạnh đến mức bong cả da tay.

Khuôn miệng nhỏ xinh điên cuồng gào thét, sự u ám càng trở nên rõ ràng.

Và nét bi kịch cũng đã được vẽ lên.

Lâm Uyển Nhi ngồi đó, tay nàng siết chặt cặp nhẫn trắng đen trong tay. Ánh mắt từ đau buồn đã chuyển thành phẫn nộ.

Nàng vừa tỉnh dậy không lâu từ đáy vực, các vết thương lớn nhỏ cũng hoàn toàn được chữa lành. Tu vi lại bằng cách nào đó mà tăng cao không ngừng, hiện tại cũng đã dừng lại ở Trí nhân cảnh sơ kỳ.

Quan cảnh đầu tiên mà Lâm Uyển Nhi nhìn thấy khi leo lên là sự tan hoang, là máu thịt và xương cốt của gia tộc nàng.

Lâm gia đã hoàn toàn bị diệt vong ngay sau khi nàng rơi vào hiểm cảnh, thế lực nào đó đã ra tay và diệt gọn gia tộc của nàng ngay trong đêm.

Mà manh mối duy nhất nàng sở hữu, chính là kẻ đã đột nhập vào Lâm gia đêm đó.

Một kẻ đến từ Tôn gia, nếu đã có một kẻ đột nhập, liền sẽ có nhiều kẻ đột nhập khác.

Tình hình sức mạnh hiện tại của Lâm gia đang ở thế yếu rất lâu về trước, nhưng các thế lực xung quanh lại e sợ vị cường giả đã bảo hộ cho Lâm gia trong suốt vài trăm năm.

Vương Tử Nghiên, chỉ duy nhất tộc nhân Lâm gia mới có thông tin chính xác về nàng.

Bởi vì lý do đó mà sự yên bình của Lâm gia mới có thể kéo dài đến hiện tại.

Sự yên bình đó lại bị một kẻ đột nhập phá huỷ đi toàn bộ, chỉ duy nhất một kẻ.

Tên đó chắc chắn đã xâm nhập vào rất sâu Lâm gia và phát hiện ra việc Vương Tử Nghiên đã chết, nhưng hắn tại sao lại có thể thần không biết quỷ không hay đột nhập và thoát ra đến tận đây để bị Lâm Uyển Nhi bắt gặp cơ chứ.

Nước mắt cứ thế mà rơi rụng, cơ thể Lâm Uyển Nhi run rẩy như thể bản thân đang rất lạnh vậy.

“Xin lỗi... Cha... Con xin lỗi...”

Nếu đêm đó nàng có thể ngăn lại tên đột nhập kia, nhiều khả năng Lâm gia vẫn sẽ an toàn.

Nhưng tất cả chỉ dừng lại ở “nếu” mà thôi.

Bàn tay lần nữa siết chặt, nàng đã sử dụng Kim Bạch Đắc Nhẫn để liên hệ đến vị cường giả bảo hộ kia. Hiện tại cũng chỉ có thể nhờ nàng giúp Lâm gia đòi lại công đạo.

“Tư Không, vào lúc này huynh đang ở đâu?”

Lâm Uyển Nhi đập mạnh đầu vào nền đất, một vệt máu nhanh chóng xuất hiện và máu bắt đầu chảy ra.

Nhưng với tốc độ mà mắt người có thể nhìn thấy, vết thương của nàng đã hoàn toàn liền lại.

[Đặc Ân – Tận Tử: Điểm cuối của sinh mạng không phải là cái chết]

Thanh âm quen thuộc lần nữa vang lên trong đầu nàng, đây là thứ âm thanh đã xuất hiện ngay trước khi Lâm Uyển Nhi bất tỉnh, cũng là trước khi nàng có sự chuyển biến rõ rệt về mặt tu vi.

Tuy chưa hiểu chuyện này là như thế nào, nhưng nàng cũng chẳng có tâm trí để quan tâm đến nó.

Thứ nàng quan tâm duy nhất vào thời điểm này, cũng chỉ là công đạo dành cho gia tộc.

Chỉ có như thế.

Chỉ có như thế thì những linh hồn con người vô tội đã ngã xuống mới có thể ra đi thanh thản.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement