Thái Tử Yêu Nghiệt - Lý Thần (FULL)

Advertisement

Chương 1: Hoàng Hậu nương nương giá lâm  

             Đế quốc Đại Tần, tẩm điện tại Đông Cung của Thái tử.  

             “Điện hạ, trước ngực thần thiếp có một viên ngọc quý, ngài có muốn xem thử không?”  

             Lý Thần mở bừng mắt, miệng há to giống như con cá mắc cạn.  

             Hắn kinh ngạc nhìn đám hoa văn long phụng trang trí xung quanh mình, còn có căn phòng mang nét cổ xưa nặng nề, lại thêm vị tuyệt thế mỹ nhân xinh đẹp tuyệt trần ngồi ở mép giường, không dám tin tưởng.  

             Mình, xuyên không rồi?  

             “Điện hạ, ngài làm sao thế?”  

             Mỹ nhân đẹp như minh tinh trước mắt lên tiếng kéo suy nghĩ đang bay bổng của Lý Thần trở về thực tại, tiếp đó, ký ức như nước lũ đầu nguồn ồ ạt tràn vào đại não hắn khiến hắn đau tới mức hét lên thảm thiết.  

             Hắn thở hồng hộc, mãi sau mới hiểu chuyện đang xảy ra.  

             Đời này của hắn, không phải là kẻ làm công ăn lương theo chế độ 996 (9 giờ sáng đi làm 9 giờ tối tan ca, liên tục trong 6 ngày) mà là Thái tử của Đế quốc Đại Tần, trữ quân tương lai, là người thừa kế hợp pháp duy nhất của Đế quốc Đại Tần hùng mạnh!  

             Đời này của hắn, không phải là kẻ cu li suốt ngày chỉ biết vâng dạ, thiên hạ lẫn binh quyền, mỹ nhân và giang sơn đều ở trong lòng bàn tay hắn.  

             “Tôi… Đương nhiên là bổn cung muốn xem.”  

             Lý Thần tỉnh táo lại, nhìn Triệu Nhuỵ xinh đẹp động lòng người dưới ánh nến mờ ảo, hắn chỉ cảm thấy bụng dưới nóng bừng.  

             Nữ nhân như vậy, kiếp trước bản thân ngủ cũng không dám mơ đến.  

             Mà bây giờ, mỹ nhân lại bày ra bộ dạng ngoan ngoãn hiểu chuyện, đúng là khiến người ta rung động.  

             Chuyện nực cười nhất chính là nguyên Thái tử, Triệu Nhuỵ gả vào Đông Cung đã nửa năm, nhưng nửa năm ấy tên yếu đuối kia cung phụng coi Triệu Nhuỵ như nữ thần, không dám khinh nhờn, ngay cả tay còn không dám nắm.  

             Nhưng như vậy lại hay, mỹ nhân băng thanh ngọc khiết này để cho mình Lý Thần độc hưởng.  

             Mới xuyên qua đã có phúc lợi này, giống y như gói quà của người chơi mới vậy.  

             Bất quá Lý Thần đã dung hợp với ký ức của nguyên chủ, cho nên cũng biết mỹ nhân này không đơn giản.  

             “Mỹ nhân đẹp như ngươi, có thể thật lòng đối xử với bổn cung không tốt sao?”  

             Lời của Lý Thần khiến nụ cười quyến rũ trên mặt Triệu Nhụy cứng lại, nàng dùng ánh mắt hoảng loạn nói: “Điện hạ, thần thiếp là một lòng một dạ với người, lời người nói, thần thiếp nghe không hiểu.”  

             “Không hiểu?”  

             “Vậy bổn cung lại nói rõ hơn một chút, Triệu Huyền Cơ là Tể tướng đương triều, còn là quốc trượng, Hoàng hậu nương nương là nữ nhi của ông ta, mà ngươi, là thân thích họ hàng xa của Triệu Huyền Cơ, ngươi Triệu Huyền Cơ và Hoàng Hậu bày ra một kế hoạch đó chính là dùng ngươi mê hoặc bổn cung, khiến bổn cung trở thành kẻ ham mê tửu sắc bất tài vô dụng, tiếp đó Triệu Huyền Cơ và Hoàng Hậu hợp sức triển khai bước tiếp theo, khiến phụ hoàng phế vị trí Thái Tử của bổn cung, sau đó Triệu Huyền Cơ sẽ nâng đỡ con rối của mình làm Thái Tử, có đúng không?”  

             Lời vừa dứt, Triệu Nhụy một giây trước còn đang ủy mị quyến rũ lập tức cứng người.  

             Nàng nhìn Lý Thần bằng ánh mắt kinh ngạc, trong lòng nổi lên sóng gió to lớn.  

             Thái tử, Thái tử biết hết mọi chuyện!  

             “Thái, Thái tử điện hạ, ngài nói gì, thần thiếp, thần thiếp nghe không hiểu…”  

             “Không hiểu cũng không sao.”  

             Lý Thần nở nụ cười đáng khinh, tiếp đó kéo người Triệu Nhụy lại để nàng ngồi trên người mình, trở tay ôm lấy eo thon mịn màng của nàng, nhìn mỹ nhân đẹp tới mức rung động lòng người trước mặt mình nói: “Không phải ngươi muốn bổn cung làm một Thái tử hoang dâm vô đạo à? Bổn cung làm cho ngươi xem là được.”  

             Chú ý tới ánh mắt như sói đói của Lý Thần, Triệu Nhụy bất giác sợ hãi.  

             “Điện hạ, thần thiếp, thần thiếp sợ…”  

             Triệu Nhụy bất giác giãy giụa chống cự, nhưng lúc này bàn tay to lớn của Lý Thần đã đặt lên trên hông của nàng.  

             “Sợ cái gì? Lúc ngươi hạ độc bổn cung, khiến tinh thần và thân thể của bổn cung uể oải cũng không sợ, bây giờ bảo ngươi hầu hạ bổn cung, lại sợ?”  

             Lý Thần xoay người đè Triệu Nhụy xuống dưới thân.  

             Triệu Nhụy kêu khẽ một tiếng, vừa thẹn vừa gấp nói: “Điện hạ, không, không được, thần thiếp chưa sẵn sàng…”  

             Lý Thần cúi đầu vào cổ Triệu Nhụy, ngửi thấy mùi thơm quanh quẩn bên chóp mũi mình, hắn kiềm chế sự táo bạo và xúc động của mình lại nói: “Ngươi gả vào Đông Cung hơn nửa năm, vẫn chưa sẵn sàng à? Ngươi yên tâm, bổn cung sẽ dịu dàng với ngươi.”  

             Khi nói chuyện, Lý Thần đã há miệng khẽ cắn vào vành tai Triệu Nhụy.  

             Trong lòng Triệu Nhụy kháng cự, đôi tay trắng nõn không ngừng xô đẩy Lý Thần, nhưng Lý Thần là một người nam nhân trưởng thành, lại là một người nam nhân đang có dục vọng, cho nên đương nhiên là Triệu Nhụy phí công vô ích.  

             “Ngươi càng phản kháng, bổn cung càng hưng phấn, nếu đã quyết định nghe theo mệnh lệnh Triệu Huyền Cơ tới quyến rũ bổn cung, thì sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra chuyện này, muốn quyến rũ thì phải dứt khoát một chút, không muốn hy sinh thân mình thì sao có thể khiến bổn cung thật lòng si mê ngươi được?”  

             Lý Thần thở hổn hển, không quan tâm đến sự phản kháng của Triệu Nhụy, một tay xé rách cung trang tinh xảo trên người nàng.  

             “Roẹt” một tiếng, cung trang được thêu bằng vải gấm Tô Châu bị xé rách, lộ ra trung y màu trắng bên trong, dưới ánh đèn mờ nhạt, dáng người yểu điểu của nữ tử càng trở nên xinh đẹp.  

             Hai mắt Lý Thần đỏ lên, chỉ cảm thấy cả người xúc động không thôi, mỹ nhân như vậy, trên đời này có nam nhân nào có thể kháng cự?  

             “Không muốn, không muốn…”  

             Triệu Nhụy kinh hoảng kêu lên.  

             Nàng cố ý quyến rũ Lý Thần, muốn hắn trở nên bất tài vô dụng nhưng chưa từng nghĩ thật sự muốn thất thân, huống hồ dù lòng dạ độc ác nhưng cũng chỉ là nữ tử mới hơn hai mươi, cho nên chưa từng trải sự đời. bây giờ bất ngờ bị Lý Thần xé quần áo cho nên bất giác muốn kháng cự và bỏ trốn.  

             Quần áo xé xong, dưới ánh nến mờ ảo, bầu không khí ái muội không ngừng lan ra khắp tòa tẩm cung tinh xảo.  

             Hai cung nữ canh giữ ở cửa điện nghe thấy tiếng động như thế thì biến sắc.  

             “Mau, ngươi mau đi hoàng cung bẩm báo Hoàng Hậu nương nương, nói Đông Cung có biến, mau mời người tới!”  

             Người cung nữ nghe nói thế, cũng không quản được nhiều, lập tức xách làn váy chạy vào trong bóng đêm.  

             Hơn nửa canh giờ sau, Lý Thần nhìn thoáng qua vết máu đỏ bừng trên khăn trải giường, cảm thấy vừa lòng rời giường mặc quần áo.  

             Đã kiểm tra, cũng đã test thử, băng thanh ngọc khiết!  

             Trên giường, bả vai trắng mịn của Triệu Nhụy lộ ra bên ngoài, nàng ôm chăn khóc thút thít.  

             “Khóc cái gì, bây giờ còn gì để khóc.”  

             Lời của Lý Thần khiến Triệu Nhụy cảm thấy xấu hổ, buồn bực; ánh mắt nàng nhìn về phía Lý Thần ẩn chứa một chút lạnh lẽo.  

             “Bổn cung rất thích ánh mắt của ngươi.”  

             Lý Thần giơ tay vuốt ve gương mặt mềm mại của Triệu Nhụy, ngón tay chậm rãi lướt qua môi, hắn khẽ cười nói: “Cứ như vậy đi, ngươi càng căm hận bổn cung, bổn cung càng vui mừng.”  

             Vừa nói xong, hắn cũng không thèm để ý chút hận thù của Triệu Nhụy, vội vàng bước chân đi ra ngoài tẩm cung.  

             Vừa mới mở cửa ra, Lý Thần đã nghe thấy tiếng vó ngựa dồn dập cùng tiếng xe ngựa vang lên.  

             Một đội Vũ Lâm vệ uy phong lẫm liệt ghìm ngựa ở trước cửa tẩm cung, đám người nhìn Lý Thần bằng ánh mắt đằng đằng sát khí, trong đó có một người thủ lĩnh nhìn hắn bằng ánh mắt thù hận, giống như hận không thể lập tức ăn tươi nuốt sống Lý Thần.  

             Sau đó đội Vũ Lâm vệ tách ra hai bên trái phải, để lộ ra một cỗ kiệu xa hoa lộng lẫy, đỉnh kiệu tạc hình phượng hoàng đại biểu cho bậc mẫu nghi thiên hạ.  

             m thanh chói tai của thái giám vang lên vọng khắp Đông Cung.  

             “Hoàng Hậu nương nương giá lâm!”  

             “Hoàng Hậu nương nương nương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế.”  

             Toàn bộ người trước tiền điện đều quỳ xuống.  

             Bên trong kiệu, một đôi bàn tay vén rèm lên, một nữ nhân cực kỳ xinh đẹp mặc phượng bào, phong thái mẫu nghi thiên hạ dẫm lên lưng thái giám bước xuống.  

             “Nhi thần thỉnh an mẫu hậu.”  

             Lý Thần nhìn thấy Hoàng Hậu Triệu Thanh Lan có khí chất thiên hạ vô song, dung mạo tuyệt trần thì giơ tay hành lễ nói.  

             “Ngươi còn biết bổn cung là mẫu hậu của ngươi?”  

             Triệu Thanh Lan trừng mắt phượng nhìn Lý Thần, hừ lạnh một tiếng, phất tay áo bước vào trong điện.  

             Theo sau nàng ta là tên thị vệ Vũ Lâm vệ đang dùng ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm Lý Thần.  

             “Đứng lại.”  

             Lý Thần thờ ơ mở miệng, hắn nhìn chằm chằm tên thị vệ kia, lạnh lùng nói: “Đông Cung là chỗ ở của bổn cung, cũng không khác cấm cung là bao, ngươi mà một tên thị vệ nho nhỏ cũng dám vào trong điện? Chán sống à?”  

             Trần Trí bị ngăn lại nghe thấy thế thì đỏ bừng mặt, xấu hổ bực bội nói: “Bổn tướng là chỉ huy sứ của thị vệ đại nội, phụ trách bảo vệ an toàn cho Hoàng Hậu nương nương…”  

             “Chỉ huy sứ của thị vệ đại nội? Cũng chỉ là một con chó trông cửa cấp cao mà thôi, chung quy lại vẫn là chó.”  

             Trần Trí nghe thế thì giận tím mặt, hắn ta dùng ánh mắt hung ác nhìn chằm Lý Thần, tay đã đặt lên chuôi đao nơi eo.  

             Ánh mắt của Lý Thần bình thản tới dọa người, hắn lạnh lùng nói: “Thiên hạ này là của Lý gia ta, là phụ hoàng ta, bổn cung là Thái Tử, là trữ quân tương lai, ngươi chỉ là một con chó trông cửa mà hoàng thất nuôi dưỡng, cũng dám nhe răng với chủ nhân?”  

             Lý Thần cười lạnh nói: “Ngươi dám động đao? Bổn cung cam đoan, đao này của ngươi cho dù chỉ rút ra một phân cũng là mắc vào tội ám sát Thái Tử, tội ngang mưu phản, ngươi rút ra cho bổn cung xem thử?”  

            
 

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement