Trần Giai Linh nắm chặt tay, cảm giác bản thân thật quá tự tin khi đứng trước người này.
Trình Vũ bày ra bộ dạng không sao cả, thể hiện phong thái ung dung.
Nhưng ánh mắt hắn ta không ngừng quan sát thần sắc Trần Giai Linh.
“Vốn dĩ, Trần tiểu thư là hôn thê của Vinh thiếu... lẽ ra không nên ngưỡng mộ kẻ thô thiển như tôi thì hơn.” Trình Vũ vừa nói vừa bày ra bộ dạng đáng tiếc.
Nghe vậy Trần Giai Linh hoảng hốt, muốn nói gì đó lại thôi.
“Nếu Trần tiểu thư hẹn tôi chỉ để nói là mến mộ tôi, vậy thì tôi cảm ơn cô. Nếu không còn việc gì, tôi nên đi rồi đúng không? Trình Vũ cười bí hiểm rồi đứng dậy.
Hắn ta làm động tác muốn đi, nhưng lại thêm chút tiểu xảo, làm cho Trần Giai Linh nghĩ rằng hắn đang tiếc nuối cô.
“Chiến thần... Ngài... tôi chưa nói xong.” Trần Giai Linh hoảng hốt lên tiếng.
“Vẫn còn gì sao?” Trình Vũ lạnh nhạt hỏi.
Cảm giác vừa bắt được biểu cảm tiếc nuối của Chiến thần, lại sau đó bị lạnh nhạt, Trần Giai Linh cảm giác đây là cơ hội hiếm có.
Nếu không níu giữ sẽ tuột mất.
“Thật ra... Dù tôi là hôn thê, kể cả là vợ của Vinh Y Tiếu... chúng ta... chúng ta..."
Trần Giai Linh ấp úng khó nói thành lời.
Dù gì cô ta cũng là một tiểu thư danh giá, lại là dòng chính của Trần gia, nói cô ta đi làm tình nhân người khác, làm sao có thể?
Nhưng Chiến thần là ai chứ? Nếu có thể làm tình nhân của ngài ấy chỉ cần là một lần, thì đừng nói đến lợi ích, vinh quang gia tộc sẽ tăng lên gấp bội.
Chưa kể Chiến thần trước giờ được biết đến là một người nói lời giữ lời, chỉ cần ngài ấy muốn thì dù chuyện gì cũng sẽ thực hiện được.
Lời ngài ấy hứa luôn được thực hiện, giai thoại về Chiến thần trong lòng mọi người là truyền kỳ.
Dù tên hôn phu Vinh Y Tiểu biết được thì sao chứ? Cũng cắn răng mà chấp nhận, thậm chí tôn thờ Trần Giai Linh ấy chứ.
Chưa kể chỉ cần có con với vị Chiến thần kia... điều này chắc chắn lợi mà không hại.
“Chúng ta vẫn có thể... Chỉ cần Ngài đồng ý... tôi không cần thân phận.” Trần Giai Linh mím môi.
Dù sao trước giờ cô ta chưa từng chủ động.
Hôn nhân gia tộc là sắp đặt, nên bản thân cô ta cũng hiểu, tình cảm là thứ phù phiếm.
Vì vậy nhiều năm qua cô ta luôn được người người săn đón, chưa từng mở lời chủ động với ai.
Kể cả vị hôn phu Vinh Y Tiếu kia.
Hắn ta cũng phải săn đón chiều theo ý cô ta. Mặc dù Vinh Y Tiểu cũng không hẳn có tình cảm với Trần Giai Linh, nhưng dù sao hắn cũng là đàn ông, chuyện có thể chiều chuộng nâng niu người phụ nữ của mình điều dĩ nhiên hắn có thể làm được.
Mà Trần Giai Linh là ai chứ? Sao lại không hiểu điều này được.
Vậy dùng bản thân đổi lấy một đời vinh quang, không tốt sao.
“Trần tiểu thư à, cô nên suy nghĩ cho kỹ. Tôi chắc chắn không cho cô được thứ gì.” Trình Vũ nói xong mở cửa đi ra ngoài.
Con đường dẫn ra khỏi khu vườn vô cùng tối, chỉ có ánh đèn mờ ảo, vì thiết kế theo phong cách trải nghiệm.
Cho nên đây là khu đắt đỏ, mà Trần Giai Linh không muốn ai biết chuyện mình hẹn riêng Chiến thần đã mạnh tay chi tiền bao luôn cả khu này.
“Chiến thần... ngài.” Trần Giai Linh nhìn thấy Trình Vũ đi thi hoảng hốt chạy theo.
Chỉ là đoạn đường khá tối, váy xẻ tà khá cao, mà đôi cao gót kia cũng không dễ đi.
Trần Giai Linh nhanh chóng đuổi theo nên bị vấp ngã.
“Chiến thần... đau..” Giọng nói nũng nịu, cũng chút dịu dàng làm cho TRình Vũ dừng lại.
Trình Vũ quay lại nhìn thấy một cô gái xinh đẹp, làn da trắng nõn, chiếc sườn xám xẻ cao bị rách toạc lộ ra đôi chân miên man.
Theo đường xẻ nhìn lên theo, Trình Vũ như nhìn thấy nội y bên trong của Trần Giai Linh.
Hắn nuốt ực một chút, cảm giác cả người hơi nhộn nhạo.
“Chiến thần... em... đồng ý. Dù là người tình trong bóng tối, em cũng chấp nhận.” Trần Giai Linh hơi thút thít nói.
Bao nhiêu ủy khuất có bấy nhiêu.
Trình Vũ cũng không định lừa sắc cô ta, chỉ là cô ta tự dâng tới.
Hắn biết sớm muộn thân phận cũng sẽ bị bịa lộ, chủ yếu hắn muốn tìm một khoản tiền kha khá.
Sau đó trốn ra nước ngoài, không bị ai bắt được là tốt rồi.
“Tôi nhắc lại, tôi không cho Trần tiểu thư được điều gì.”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |