Thần y ở rể – Phan Lâm (full) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Không Say

Advertisement

Chương 1688: Trường Sinh Thiên Cung

Đường núi hiểm trở.

Chiếc xe cứu thương đi một đường vòng về phía trước.

Do đường không bằng phẳng nên xe cấp cứu chạy rất chậm.

Đi được nửa giờ, xe dừng trước một bậc thang dài. Không có điểm cuối của cái thang này, nó hướng lên trên, dường như kéo thẳng lên bầu trời.

Giống như một cái thang lên trời.

Khi xuống xe mọi người đều nhìn về phía cầu thang, đều ngạc nhiên. "Không ngờ lại có một nơi như vậy ở vùng đất không người ở sườn núi Côn Luân” Đinh Văn Vượng người đi cùng nói với vẻ mặt ngạc nhiên. "Nếu như không có cô Phương dẫn đường, người bình thường cũng không thể tìm được một nơi như vậy." “Cô Phương, nơi này là nơi quỷ quái gì vậy." Đoàn người tràn ngập cảm xúc.

Tuy nhiên, trước khi Phương Vũ Yên lên tiếng, một giọng nói già nua phát ra. "Nơi này tên là Trường Sinh Thiên Cung. Người bình thường không vào được. Nếu không phải từ võ lâm thì không nên tiếp tục dò hỏi mọi chuyện ở đây, nếu không sẽ không có lợi cho bất kỳ người nào."

Giọng nói này khiến mọi người chú ý.

Mọi người vội vàng nhìn quanh, chỉ thấy một bà lão tóc bạc trắng đứng ở đầu cầu thang. “Bà cụ Ôn.”

Phương Vũ Yên chạy bộ về phía trước, nắm lấy cánh tay bà lão, rất vui vẻ: “Tôi đã lâu không gặp bà, không ngờ thân thể của bà vẫn rất tốt nên tôi rất yên tâm." "Tiểu nha đầu, miệng của ngươi vẫn rất ngọt. Thật sự là rất đáng yêu.” Bà lão cười nói: “Chậc chậc, bà của người thế nào?" "Cảm ơn bà, bà vẫn khỏe." Phương Vũ Yên nói. “Như vậy là được rồi." Bà lão liếc nhìn xe cấp cứu, sau đó nhìn về phía Phương Vũ Yên, mỉm cười: “Nha đầu, nếu không sao thì mau đưa những người này đi, nếu để những người phía trên biết một khi nổi giận thì lại rung trời chuyển đất.”

Phương Vũ Yên nghe thấy vậy, như nghĩ đến điều gì ghê gớm, sắc mặt trắng bệch.

Nhưng cô không lùi bước, bình tĩnh lại, nói nhỏ: "Bà Ôn, tôi biết những chuyện này, nhưng hôm nay có chuyện quan trọng, tôi xin phép lên núi vào cung, hẹn gặp người..." “Nha đầu, cô nên hiểu quy tắc. Người không ở trong Trường Sinh Thiên Cung không thể bước lên bậc thang của sự sống vĩnh cửu này, nếu không, bất kể là ai, đều sẽ bị chặt chân. Nếu cô mang người ngoài vào trong, sẽ hại anh ta." Bà cụ nhẹ giọng nói. “Vũ Yên hiểu rằng thật ra không phải người ngoài, mà là đệ tử trong này." Phương Vũ Yên vội nói. "Trường Sinh Thiên Cung đệ tử? Ai?" "Phan Lâm." "Mặc dù có rất nhiều đệ tử ở Trường Sinh Thiên Cung, nhưng ta vẫn nhớ tên của họ. Ta chưa bao giờ nghe nói về người này.” Bà cụ Ôn cau mày.

Phương Vũ Yên do dự, thấp giọng nói: “Thưa bà, Phan Lâm... Anh ta là nhóm đệ tử bị khai trừ." "Cái gì?"

Bà cụ Ôn khuôn mặt nhất thời biến sắc: “Nhóm đệ tử sự kiện Ngũ độc'?" “Bà Ôn, lúc xử lại án xử sai, tên của Phan Lâm cũng xuất hiện trên đó, anh ấy bị oan. Tông báo của nhị tôn trưởng cũng đã viết rõ ràng.." Phương Vũ Yên vội vàng nói. “Dù vậy, nhiều người ở Trường Sinh Thiên Cung vẫn ghét những người có liên quan đến chuyện này. Cô biết đấy, chuyện đó có quá nhiều ảnh hưởng." Bà cụ Ôn lắc đầu. 

Phương Vũ Yên cắn cắn môi dưới, không biết nên trả lời như thế nào. “Cậu ta bị sao vậy?" Bà cụ Ôn nhịn không nổi hỏi.

Phương Vũ Yên vội vàng nhờ Đinh Văn Vượng nhấc Phan Lâm ra khỏi xe.

Bà cụ Ôn ngẩng đầu, sắc mặt già nua tái nhợt vô cùng.

Giờ phút này, Phan Lâm đã gần như tối sầm lại, làn da ngăm đen trên đó có vẻ vặn vẹo, hết sức thận trọng.

Anh nhắm chặt mắt, đặc biệt đau đớn, mất đi ý thức, chỉ còn biết thở thoi thóp, dường như có thể gục ngã bất cứ lúc nào. “Hoạt độc?” Bà cụ Ôn thất sắc hô lên. "Bà Ôn, trên đời này chỉ có đại tôn trưởng của Trường Sinh Thiên Cung mới có thể cứu được Phan Lâm. Xin hãy để tôi đưa anh ấy lên." Phương Vũ Yên van xin, hai mắt đỏ bừng, nước mắt lưng tròng, rất đáng thương.

Bà cụ Ôn thở dài: “Xem ra người này đối với ngươi rất quan trọng, thôi, nha đầu, đi lên đi, có điều ta không cho rằng các vị tôn trưởng của Trường Sinh Thiên Cung sẽ chữa trị cho cậu ta. Nếu như bọn họ không chịu chữa trị, vậy thì đường cưỡng cầu, bằng không sẽ chỉ làm tổn thương ngươi." “Bà Ôn, tôi hiểu quy củ.” Phương Vũ Yên nhẹ gật đầu. “Đi lên đi." Bà lão buông tay.

Phương Vũ Yên lập tức công Phan Lâm trên lưng, đi về phía cầu thang dài. “Cô Phương, tôi sẽ giúp cô." Đinh Văn Vượng vội vàng bước tới để giúp đỡ.

Nhưng anh ta vừa tiến đến cầu thang.

Bùm.

Bà lão đá thẳng vào bụng anh.

Đinh Văn Vượng trực tiếp lăn trên mặt đất hơn mười vòng mới dừng lại, đầu chảy máu khiến anh vô cùng xấu hổ, đầu đầy máu. "Luật sư Vượng."

Mọi người vội vàng giúp đỡ.

Chỉ nghe bà lão mắng: “Người ngoài không được phép bước vào Trường Sinh Thiên Cung. Ngươi bị điếc sao? Cút hết ra ngoài, nếu không ta nhất định giết hết."

Ngay khi nghe thấy những lời này, mọi người biến sắc.

Phương Vũ Yên quay đầu lại nói: "Mọi người, các người có thể về đi. Tôi là đệ tử của Trường Sinh Thiên Cung. Trước đây chủ tịch Lâm cũng đã từng ở Trường Sinh Thiên Cung, chúng tôi có thể đi lên, việc còn lại giao cho tôi. Đừng lo lắng." "Chẳng trách Chủ tịch Lâm muốn nhờ cô Phương giúp. Xem ra tôi liều lĩnh rồi." Đinh Văn Vượng che đầu nói, nhưng anh không tức giận, anh biết bà cụ này là ai. "Luật sư Vượng, mau về băng bó đi. Tôi có điện thoại di động. Nếu chủ tịch Lâm khá hơn, tôi sẽ gửi tin nhắn cho anh." "Vậy, phiền cô Phương."

Đinh Văn Vượng có chút hụt hẫng, lên xe cùng mọi người rời đi.

Phương Vũ Yên nghiến răng, đi về phía cầu thang dài này.

Cô cũng là một thầy thuốc, không phải võ sư, cũng chưa học qua môn võ nào nên không khỏe lắm, Phan Lâm nặng hơn năm mươi cân bước đi là điều đặc biệt khó khăn.

Cô đeo găng tay và đồ bảo hộ, nhưng mỗi bước đi của cô ấy đều khiến cô toát mồ hôi.

Cô sợ mình lên được đến đỉnh, sẽ mệt mà chết. Phải mất cả tiếng đồng hồ cô mới đến được nửa đường.

Nhưng Phương Vũ Yên nghiến răng cố chấp.

Cô không chịu buông tay. "Nghỉ... ngơi... chút đi..." 

Lúc này, một giọng nói yếu ớt vang lên bên tai cô. Phương Vũ Yên mồ hôi nhễ nhại quay đầu lại, chính là Phan Lâm lên tiếng. "Lâm đại ca, không sao đâu, sắp tới rồi, cố gắng đợi sư phụ tới cứu anh."

Phương Vũ Yên gượng cười tiếp tục đi về phía trước.

Nhưng vào lúc này, hai bóng người đối mặt nhau.

Một người đàn ông và một người phụ nữ.

Mặc đồ trắng, tóc dài tung bay, tựa như một tiên nữ, vừa nói vừa cười hết cỡ.

Họ nhanh chóng nhìn thấy Phương Vũ Yên, người đang leo lên cầu thang, trong mắt họ giật mình, sau đó biến thành kiêu ngạo và ý cười. "Dừng lại."

Nam nhân dẫn đầu nói ra.



Phương Vũ Yên vội vàng đặt Phan Lâm xuống, cúi đầu chào hai người họ. “Chào nhị vị sư huynh sư tỷ." "Cô là ai? Chưa từng thấy bao giờ." Người đàn ông hỏi. "Sư muội Phương Vũ Yên là đệ tử của Trường Sinh Thiên Cung.” Phương Vũ Yên vội nói. “Đệ tử ký danh?” Người đàn ông cười khinh thường. “Tôi biết cái tên này." Người phụ nữ bên cạnh Phan Lâm liếc nhìn Phan Lâm, ôn nhu hỏi: “Anh ta xảy ra chuyện gì? "Trúng độc, muội muốn nhờ sư phụ giải độc ." “Anh ta cũng là đệ tử Trường Sinh Thiên Cung?" “Đây... cũng coi là như vậy..." "Coi là? Rốt cuộc có phải không? Tại sao ta chưa gặp qua người này?"

Phương Vũ Yên dừng một chút, thấp giọng nói: “Thưa sư huynh sư tỷ, anh ấy đã từng, nhưng sau đó bị đuổi khỏi sư môn..." "Cái gì?"

Người phụ nữ vô cùng tức giận, trực tiếp tát

Phương Vũ Yên.

Bốp.

Một tiếng bạt tai giòn giã vang lên.

Trên khuôn mặt thanh tú trắng nõn của Phương Vũ Yên hiện lên một vết đỏ hồng, cô gần như không thể đứng vững nên đã ngã khỏi bậc thềm. Cô che mặt vừa tức vừa giận, muốn chất vấn người kia, nhưng sau khi nghĩ đến nơi này là vì chuyện gì, cô lại kìm lòng, vội vàng cúi đầu: “Sư tỷ bớt giận, đệ tử này đã bị Trường Sinh Thiên Cung đuổi, anh ấy là... nạn nhân của vụ Ngũ độc." "Cái gì? Sự kiện Ngũ độc?"

Khuôn mặt hai người biến sắc.

----------------------------



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement