Thần y ở rể – Phan Lâm (full) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Không Say

Advertisement

Chương 1805: Trách hỏi

Sau tiếng hét ấy, một đám người cũng lũ lượt đi vào. Phan Lâm ngoảnh đầu nhìn lại, trán hơi nhăn.

Người tới không phải ai khác, chính là bọn người Tam Tôn Trưởng!

 

Mọi người không kiềm được cơn giận dữ, nhanh chóng xông vào trong điện, sau khi tất cả chào cung chủ Mạc Tâm thì Tam Tôn Trưởng mới chỉ thẳng mặt Phan Lâm mà quát: "Cung chủ! Tên này lòng muôn dạ thú, vô cùng xảo quyệt! Là tên này đã hại chết Đại Tôn Trưởng! Chính tay cậu ta đã giết Đại Tôn Trưởng, ngài đừng có tin lời nói bậy bạ của tên này!" "Tam Tôn Trưởng, mọi thứ phái có bằng chứng, ông nói Đại Tôn Trưởng là do tôi giết, vậy bằng chứng đâu?" Phan Lâm bình tĩnh nói. "Còn cần bằng chứng sao? Trong Thiên Cung Mo chỉ có cậu và Đại Tôn Trưởng, không phải cậu giết Đại Tôn Trưởng thì chẳng lẽ ông ấy tự sát à?" Tam Tôn Trưởng tức giận nói. "Vậy ý của Tam Tôn Trưởng là thực lực của Đại Tôn Trưởng không bằng tôi, nên mới bị tôi giết chết?" Phan Lâm hỏi ngược lai.

Tam Tôn Trưởng khẽ giật mình, nheo mắt lại không nói tiếp. "Tôi hỏi thêm một câu nữa, nếu tôi đã giết ông ấy thì vì sao khi kiểm tra thi thể lại có kết quả là Đại Tôn Trưởng chết do khí công hỗn loạn, tẩu hóa nhập làm cơ thể nổ tung mà chết?" Phan Lâm hỏi lại. "Thi..." Cả đám đều cứng họng không nói gì được. "Thưa các vị trưởng lão và chủ điện, tôi biết các người không thích tôi lãm, nhưng cũng xin các vị đừng lấy thù oán cá nhân cho vào trong chuyện này, làm thế oan uống cho đệ tử lắm, nếu người ngoài biết được thì chẳng phải sẽ làm tổn hại danh dự của các người không?" Phan Lâm hờ hững nhạt nói. "Cậu .." "Vô liêm sỉ, miệng lưỡi quá nhanh nhạy!" "Tên này thật ranh đấy!"

Mọi người tức giận không thôi, lại tìm không được từ phản bác.

 


Lúc này, Trịnh Xuân Viễn hừ lạnh lên tiếng: "Phan Lâm, mặc dù bọn tôi không có chứng cứ nhưng cũng không có nghĩa là mọi người sẽ xóa bỏ nghi ngờ về cậu đâu. Cậu và Đại Tôn Trưởng ở riêng với nhau tại Thiên Cung Mộ, Đại Tôn Trưởng đã chết như thế nào, chắc chắn cậu là người biết rõ nhất!" "Đương nhiên là tôi biết rõ rồi, tôi cũng đã nói với cung chủ, Đại Tôn Trưởng sử dụng viên thuốc mà các tiền bối để lại, rồi sau đó ngồi thiền tiêu hóa viên thuốc, lúc đó vô tình tẩu hỏa nhập ma mà chết! Đây là cảnh tôi thấy được, tôi đã nói hết rồi." "Chỉ như vậy sao? Không thể nào!" "Chứ không thì điện chủ Xuân Viễn cho là còn gì nữa? Tôi nhớ lúc đó hình như điện chủ Xuân Viễn vào sau mà đúng không? Trong Thiên Cung Mộ có chuyện gì xảy ra chẳng lẽ ông đều biết sao? Chẳng lẽ... Chuyện này là do ông làm ra nên ông mới rõ như thế?" Phan Lâm híp mắt nhìn chằm chằm Trịnh Xuân Viễn. Sắc mặt Trịnh Xuân Viễn trắng bệch, bồng nhiên ông ta kích động lên, liên tục nói: "Cậu đang nói nhảm cái gì đấy? Bớt đứng đó ngậm máu phun người đi! Tôi với Đại Tôn Trưởng không có ân oán gì, làm sao tôi có thể ra tay với ông ấy chứ?" "Tôi với Đại Tôn Trưởng thì có thù oán gì à?" Phan Lâm hỏi lai. 

Bấy giờ Trịnh Xuân Viễn mới á khẩu không trả lời được. Nhìn thấy cảnh tranh chấp phía dưới, cung chủ Mạc Tâm mở miệng nói: "Mọi người đừng tranh cãi nữa."

 

Mọi người đồng loạt nhìn về phía bà ấy.

Cung chú Mạc Tâm im lặng một lúc rồi lên tiếng: "Việc này tôi sẽ bảo Tứ Tôn Trưởng điều tra thật kĩ, trong chuyện này mà có ẩn khuất gì, tôi tuyệt đối sẽ không bao che. Mọi người cứ yên tâm, đừng nôn nóng làm gì, chân tướng sẽ được đưa ra ánh sáng nhanh thôi." "Vâng, thưa cung chủ." "Tử Tôn Trưởng!" Cung chủ Mạc Tâm lớn tiếng. "Cung chủ có gì sai bảo?" Tử Tôn Trưởng chạy tới, kính cẩn hỏi. "Ông đi sắp xếp đi, vào xế chiều hôm nay, tôi và ông cùng đến Thiên Cung Mộ để điều tra!" Cung chủ Mạc Tâm nói. Những lời này của cung chủ Mạc Tâm làm mọi người cực kì ngạc nhiên.

Tứ Tôn Trưởng cũng rất kinh ngạc nhưng vẫn chắp tay nói: "Xin nghe theo chỉ thị!" "Những người còn lại về nghỉ ngơi đi, ai cũng bị thương cả, cứ dưỡng thương cho tốt vào!" "Vâng, cung chủ!" Mọi người đồng thanh nói lớn,

 


Cung chủ Mạc Lâm lại lên tiếng: "Phan Lâm, Tam Tôn Trưởng, hai người ở lại đi, ta còn có mấy lời muốn hỏi hai người"

Hai người đang chuẩn bị đi nghe vậy thì dừng lại, có chút kinh ngạc.

 

Những người còn lại đều nhìn hai người, cũng không dám nhiều lời, họ bước nhanh rời khỏi Nhật Nguyệt Tinh Cung.

Rất nhanh sau đó, cung điện quạnh quẽ trở lại. "Không biết cung chủ có chuyện gì cần hỏi chúng tôi?" Tam Tôn Trưởng cung kính hỏi. "Đừng vội, tôi sẽ hỏi lần lượt từng người. Cung chủ Mạc Tâm ngồi trên ghế, bình tĩnh nhìn chăm chú vào hai người, sau đó ánh nhìn đặt vào Tam Tôn Trưởng: "Tam Tôn Trưởng, tôi hỏi ông, ai cho các ông tự tiện dám ra lệnh người canh giữ Thiên Cung Mộ mở cửa hả?" "Chuyện này.." Hô hấp của Tam Tôn Trưởng trở nên dồn dập, con người đảo quanh, không biết nên nói gì. Cuối cùng đến đường cùng, ông ta chi có thể nhám mat mà nói: "Là mệnh lệnh của Đại Tôn Trưởng đay, tôi... Tôi không dám không nghe theo.." "Chuyện này chắc các ông cũng tham gia vào chứ? Tổ tiên từng dạy, trừ cung chủ thì dù là ai cũng không được đi vào Thiên Cung Mộ! Nhưng Đại Tôn Trưởng cố ý đi vào, tại sao các ông không báo với tôi? Vì sao không ngăn cản ông ta lại?" Cung chủ Mạc Tâm lại chất vấn lần nữa với giọng vô cùng nghiêm khắc.

Tam Tôn Trưởng khẽ run rẩy, vội vàng quỳ xuống mặt đất, dập đầu nói: "Cầu xin cung chủ tha tội!" "Chuyện này tôi sẽ trừng trị nghiêm khác, bất cứ ai bước vào Thiên Cung Mộ, tôi đều sẽ trừng trị theo quy định của tông môn! Lát nữa đi về, ông bảo boh họ tự đến đây nhận tội với tôi!" Cung chủ Mạc Tâm nói. "Vâng... Được... Cung chủ Tam Tôn Trưởng ngẩng đầu lên, run rẩy nói.

 


Cung chủ Mạc Tâm lại đưa mắt nhìn về phía Phan Lâm. "Phan Lâm, tiếp theo là cậu, ta muốn hỏi cậu mấy chuyện." "Vâng, cung chủ cứ nói đi." "Câu hỏi thứ nhất, hãy nói cho ta biết, hoạt độc trong người cậu... vì sao cậu lại trúng loại độc đó?" 

Phan Lâm nghe vậy thì nhíu mày. Suy nghĩ một lát, cuối cùng anh quyết định nói sự thật. "Không dám giấu diểm cung chủ, không lâu trước đây tôi bị kẻ thù đuổi giết, thực lực của kẻ thù quá mạnh, Phan Lâm đã đến đường cùng, nên lúc đó tôi đã dùng cầm thuật! Cẩm thuật đó mà dùng sẽ bị căn trả lại rất mạnh nên tôi mới bị trúng hoạt độc này!" "Cấm thuật sao? Nó là cấm thuật gi?"

 

Sau một lúc im lặng, Phan Lâm vẫn nói ra: "Thuật Tuyệt Thể Đinh Phong."

Nghe thấy câu này, sắc mặt của Tam Tôn Trưởng lập tức biển đổi, khuôn mặt của cung chủ Mạc Tâm cũng không khỏi trở nên nghiêm nghị. "Không thể nào! Phan Lâm! Sao cậu lại biết cấm thuật này?" Tam Tôn Trưởng thất thanh hét lên. "Vì sao tôi không được biết?" Phan Lâm nhìn ông ta, hờ hững hỏi. "Thuật Tuyệt Thế Đỉnh Phong là do ông Tam Sinh sáng tạo ra từ một ngàn năm trước! Ở trong đó có chín chín tám mươi mốt cầm thuật tinh túy, các cấm thuật này phức tạp như thế, đừng nói là tôi, ngay cả Đại Tôn Trưởng cũng không thể nghiên cứu hết được, nhưng mà cậu... Lại có thể dùng được? Làm sao có thể chứ?" Tam Tôn Trưởng không thể chấp nhận sự thật.

Trên thực tế, không chỉ mình ông ta mà ngay cả cung chủ Mạc Tâm cũng không tin nổi. "Phan Lâm, cậu mới bao nhiêu tuổi mà có thể sử dụng cấm thuật này? Cậu... Thật sự không lừa ta chứ?" "Cung chủ cảm thấy Phan Lâm phải lừa gạt ngài chuyện này sao? Nhưng mà mọi người không tin là chuyện thường, vì lúc thi triển cấm thuật này tôi cũng có sử dụng chút dược liệu kỳ diệu" "Dược liệu gì?" "Sâm hoàng và sâm vương!" "Hả?" Cung chủ Mạc Tâm trừng lớn mắt, ngạc nhiên nhìn Phan Lâm: "Cậu mà có thứ thần kỳ thế à?" "Cung chủ, có lẽ tên này đã gặp được cơ duyên lớn lắm, trên người cậu ta còn có cả mười giọt Lạc Linh Huyết nữa đấy!" Tam Tôn Trưởng vội vàng nói.

 


Ông ta vừa dứt lời thì toàn bộ bầu không khí trong Tinh Cung đều đọng lại.

Phan Lâm không nói một lời nào. Anh biết Tam Tôn Trưởng cố ý nói vậy. Nói chuyện này ra ngay trước mặt cung chủ, không phải là muốn ép Phan Lâm giao Lạc Linh Huyết ra à?

 

Xem ra Tam Tôn Trưởng không được chia Lạc Linh Huyết nên ông ta cũng không muốn để Phan Lâm tiếp tục năm giữ những vật báu quý hiểm đó. "Mười giọt... Phan Lâm, xem ra cậu đã gặp được may mắn trời ban rất lớn rồi." Cung chủ Mạc Tâm lấy lại tinh thần, khẽ gật đầu nói. "Đúng thật là quá may mån." Phan Lâm gật đầu. "Phan Lâm, cung chủ đứng ở đây rồi, cậu lại có Lạc Linh Huyết, tại sao cậu còn chưa lấy nó ra dâng lên cho cung chú?" Lúc này, Tam Tôn Trưởng lại quát.

Phan Lâm nghe thế, lông mày anh lập tức nhíu lại.

----------------------------



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement