Thần y ở rể – Phan Lâm (full) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Không Say

Advertisement

Chương 2007: Tôi bảo anh cút!

Tuy trống bên ngoài Phan Lâm có vẻ bình tĩnh nhưng không ai biết được rằng bên trong anh đang ẩn chưa một ngọn lửa giận dữ lớn!

Mặc dù Kiều Huyền Mi không phải em gái ruột của anh nhưng cô ta là con gái ruột của mẹ nuôi anh, thì cũng là một trong những người thân mà anh cần phải bảo vệ.

Hôm nay, đám người kia lại dám làm tổn thương người thân của anh đến như thế! Sao anh có thể nuốt trôi cục tức này?

Từng hành động của anh hiện giờ rất quyết đoán, liều lĩnh, không từ bất cứ thủ đoạn nào và không cần phải biết hậu quả ra sao.

Anh muốn thỏa cơn giận trong lòng.

Anh muốn trả thù!

Anh muốn đòi lại công bằng!

Mọi người đều ngạc nhiên và hoảng sợ, và không thể tin nổi vào những gì đang diễn ra!

Đây đúng là một bác sĩ thiên tài! Tất cả mọi người đều bị anh làm cho chấn động về tâm hồn và thể xác.

Bọn họ không thể nào ngờ được, một bác sĩ tài giỏi đến như thế, không dùng tài năng của mình đi cứu người mà lại dùng để giết người.

Sự việc này làm cho mọi người không thể chấp nhận nổi!

Hoàng Hồng Diễm không cảm thấy sự đau đớn trên cơ thể mà cô ta chỉ cảm thấy mặt mình có cảm giác ngứa ngáy khó chịu.

Cô ta dùng hết sức bình sinh giãy ra khỏi tay của Phan Lâm và lui người về phía sau.

"Có ai không, cứu tôi với!"

Cô ta hoảng sợ la hét ầm ĩ.

Đến khi thấy mọi người xung quanh đều trợn to mắt và dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn mình thì Hoàng Diễm Hồng mới thấy có gì đó không ổn.

"Các người... Các người sao lại nhìn tôi như thế?" "Sao lại dùng ánh mắt đấy nhìn tôi?"

"Có chuyện gì xảy ra. Tôi bị sao vậy?"

Hoàng Hồng Diễm sợ hãi tột độ, như con thú nhỏ bị dồn vào đường chết, càng ngày cô ta càng cảm thấy không ổn.

Đột nhiên, như hiểu ra gì đó, cô ta vội lấy hộp phấn từ trong túi xách ra, nhìn vào trong gương, thế nhưng trong gương bây giờ không phải gương mặt trẻ trung xinh đẹp mà chỉ hiện lên một khuôn mặt già nua, xấu xí...

"A!"

Cô ta thét lên một tiếng chói tai.

Hoàng Hồng Diễm như thể đã phát điên.

Cô ta ôm lấy khuôn mặt hét lên từng tiếng đau đớn và tuyệt vọng.

Không một người phụ nữ nào có thể chịu được sự tàn nhẫn của thời gian hiện lên khuôn mặt mình, không người phụ nữ nào có thể chấp nhận được sự già nua và xấu xí đến thế...

Đây chính là sự hành hạ đau đớn nhất, sự hành hạ thể xác thì có là gì so với sự đau đớn tột cùng này...

Nhất là đối với một người phụ nữ yêu cái đẹp!

"Mặt của tôi! Mặt của tôi! Bác sĩ Lâm, tôi liều mạng với anh!"

Hoàng Hồng Diễm như con thú điên lao đến chỗ Phan Lâm. Nhưng cô ta còn chưa kịp chạm tới góc áo của Phan Lâm đã bị người khác kéo về.

"Hồng Diễm à, bình tĩnh đừng manh động!" Mọi người xung quanh lên tiếng khuyên nhủ.

Nhưng Hoàng Hồng Diễm bây giờ làm sao có thể nghe lọt tại mà bình tĩnh cho nổi, cô ta vẫn giãy dụa điên cuồng, một lúc sau thì đột nhiên ngất đi

"Đã chết rồi sao?" Có người sợ hãi hô lên.

"Không phải đầu, chỉ là do chịu kích thích lớn quá nên bị ngất thôi!" Một người kiểm tra hô hấp của Hoàng Hồng Diễm lên tiếng.

"Cô ta dám động đến em gái tôi, thì tôi sẽ cho nửa phần đời còn lại của cô ta không được trôi qua trong yên bình đầu!"

Phan Lâm khàn giọng nói, rồi nhìn thẳng vào Cổ Nam.

Bây giờ tất cả mọi người đều biết Pham Lâm đáng sợ đến nhường nào, không ai dám ho he nửa lời.

Vị Bác sĩ Lâm này đã thực sự nổi giận rồi.

Kẻ nào dám chống lại anh, thì anh sẽ không ngại dùng bất cứ thủ đoạn độc ác nào để đối phó lại.

Phan Lâm tiến lên phía trước, không ai dám ngăn cản bước chân anh. Người của nhà họ Cổ cũng sợ hãi run rẩy không dám động đậy dù chỉ là một ngón tay. Thấy vậy, Cổ Nam muốn bình tĩnh cũng không bình tĩnh nổi.

Ông ta trợn mắt: "Bác sĩ Lâm, cậu muốn làm gì? Cậu hại hết người này đến người khác, ngay đến cả tôi mà cậu cũng dám ra tay u?"

"Kẻ nào làm thì người ấy phải chịu tội, may cho Cổ Nam ông, vì người tôi muốn tính sổ chỉ có mình ống chứ không phải là cả họ nhà ông, nếu không hậu quả là gì ông cũng tự biết!"

Phan Lâm nghiến răng, lạnh lùng nói, sau đó anh lại rút cây chấm ra đâm về phía Cổ Nam.



Ánh mắt mọi người đổ dồn hết vào cây châm trên tay Phan Lâm.

Sau khi thấy Hoàng Hồng Diễm bị như thế, mọi người ở đây, ai cũng biết cây châm kia mà đâm trúng Cổ Nam thì sẽ có hậu quả đáng sợ nhường nào xảy ra.

Người của nhà họ Cổ muốn ngăn cản nhưng không ai dám bước lên một bước.

Không ai trong số họ có võ cả, sao có thể đánh nổi Phan Lâm?

Rất nhiều người hồi hộp nhìn cây chầm trên tay Phan Lâm từ từ đến gần Cổ Nam, trái tim như nhảy vọt lên cổ họng.

Ngay lúc cây châm chạm vào da của Cổ Nam thì một tiếng hét vang lên. "Dừng tay lại cho tôi!"

Phan Lâm chợt dừng lại động tác và vô thức quay đầu lại nhìn

Sau đó một đoàn người mặc tẩy trang đen chỉnh tề ào ào xông vào và vây quanh Phan Lâm.

Mọi người đều hết sức ngạc nhiên. Tiếp đó là một người đàn ông trẻ tuổi mang kính mắt thời trang thong thả bước vào. Người đàn ông trẻ tuổi bước vào với mái tóc được chải gọn, lông mày kiếm sắc bén, cao ráo điển trai, trông cực kỳ tuấn tú.

Nhưng điều mà mọi người chú ý không phải vẻ ngoài của anh ta mà là khí chất toát ra từ trên người anh ta!

"Thư Dương!"

Cổ Nam nhận ra người đến là ai thì vội vàng hô lên.

"Cái gì cơ? Cậu Thư Dương tới đây?"

"Cứu tinh đến rồi! Cứu tinh của chúng ta đến rồi! Chúng ta được cứu rồi!"

"Thật tốt quá!"

Người của nhà họ Cổ thấy Thư Dương đến thì xúc động đến mức lệ đảo quanh tròng mắt, vui sướng la lên.

Cổ Vĩ vội vàng tiến lên nói: "Thư Dương, anh tới đúng lúc lắm, chỉ chậm một phút thôi là ba tôi lành ít dữ nhiều rồi."

"Yên tâm, có tôi ở đây, ai dám gây rối làm càn!"

Thư Dương lạnh lùng nói sau đó tiến lên lễ phép cúi người trước Cổ Nam: "Xin lỗi thầy, con đã đến muộn"

"Không sao! Không sao cả, đến là tốt rồi!" Cổ Nam vui mừng cười tươi.

 

Người của nhà họ Cổ muốn ngăn cản nhưng không ai dám bước lên một bước.

Không ai trong số họ có võ cả, sao có thể đánh nổi Phan Lâm?

Rất nhiều người hồi hộp nhìn cây chầm trên tay Phan Lâm từ từ đến gần Cổ Nam, trái tim như nhảy vọt lên cổ họng.

Ngay lúc cây châm chạm vào da của Cổ Nam thì một tiếng hét vang lên. "Dừng tay lại cho tôi!"

Phan Lâm chợt dừng lại động tác và vô thức quay đầu lại nhìn

Sau đó một đoàn người mặc tẩy trang đen chỉnh tề ào ào xông vào và vây quanh Phan Lâm.

Mọi người đều hết sức ngạc nhiên. Tiếp đó là một người đàn ông trẻ tuổi mang kính mắt thời trang thong thả bước vào. Người đàn ông trẻ tuổi bước vào với mái tóc được chải gọn, lông mày kiếm sắc bén, cao ráo điển trai, trông cực kỳ tuấn tú.

Nhưng điều mà mọi người chú ý không phải vẻ ngoài của anh ta mà là khí chất toát ra từ trên người anh ta!

"Thư Dương!"

Cổ Nam nhận ra người đến là ai thì vội vàng hô lên.

"Cái gì cơ? Cậu Thư Dương tới đây?"

"Cứu tinh đến rồi! Cứu tinh của chúng ta đến rồi! Chúng ta được cứu rồi!"

"Thật tốt quá!"

Người của nhà họ Cổ thấy Thư Dương đến thì xúc động đến mức lệ đảo quanh tròng mắt, vui sướng la lên.

Cổ Vĩ vội vàng tiến lên nói: "Thư Dương, anh tới đúng lúc lắm, chỉ chậm một phút thôi là ba tôi lành ít dữ nhiều rồi."

"Yên tâm, có tôi ở đây, ai dám gây rối làm càn!"

Thư Dương lạnh lùng nói sau đó tiến lên lễ phép cúi người trước Cổ Nam: "Xin lỗi thầy, con đã đến muộn"

"Không sao! Không sao cả, đến là tốt rồi!" Cổ Nam vui mừng cười tươi.

Thư Dương khẽ gật đầu, đứng thẳng người liếc mắt nhìn Phan Lâm, không thay đổi sắc mặt nói: "Cút!"

"Cái gì cơ?"

Phan Lâm thờ ơ hỏi lại.

"Tôi bảo anh cút, điếc à?" Thư Dương trợn tròn mắt!

----------------------------



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement