Vì vậy Ninh Dạ thích cờ cũng không phải ngoại lệ.
Trì Vãn Ngưng nghe hắn nói vậy, bàn tay vung khẽ, một bàn cờ xếp được bày ra: “Nếu thế, hay là ta và ngươi đánh một ván cờ.”
Ninh Dạ nghe vậy mỉm cười nói: “Hóa ra tiên tử cũng là cao thủ trong đạo này.”
“Không đến mức cao thủ, chẳng qua đã là người trong Hắc Bạch thần cung cho dù không tinh thông đánh cờ cũng cần biết một chút.” Nói xong chẳng hề khách khí, nhặt một quân cờ đen, đặt xuống.
Ninh Dạ bèn cầm quân trắng đánh theo cô, hai người cứ thế đặt liên tiếp ngươi một quân, ta một quân.
Hứa Ngạn Văn không được mời, rốt cuộc cũng cảm thấy kỳ quái - hôm nay Trì Vãn Ngưng có vẻ rất hứng thú với Ninh Dạ.
Nhưng tướng mạo của Ninh Dạ bày ngay đó, hắn cũng chẳng nghĩ nhiều.
Hắn bèn nhìn hai người cứ ngươi một quân ta một quân, giao chiến với nhau, chỉ chớp mắt sau đã thành thế cục giằng co, xem ra khó phân cao thấp.
Hứa Ngạn Văn cười nói: “Văn Ngưng không sở trường về đánh cờ. Ninh Dạ, ngươi dùng sở trường đánh sở đoản mà vẫn không thắng được, đúng là mất mặt.”
Ninh Dạ cười nói: “Thua dưới tay tiên tử, không tính là mất mặt.”
Trì Vãn Ngưng lại nói: “Hứa sư huynh nói câu này sai rồi, Ninh sư đệ đang nhường ta đó.”
Hứa Ngạn Văn lấy làm lạ: “Sao Văn Ngưng thấy được?”
Trì Vãn Ngưng gạt một lọn tóc trên trán nói: “Sư huynh không hiểu về đánh cờ, cũng không lạ. Ta cầm quân đen đi đầu, giành trước ở mọi chỗ, bố trí Linh Lung cục của Diệu Pháp Tiên sư, nhưng Ninh sư đệ dễ dàng nhận ra, chặn đứng tất cả mọi sát chiêu của ta, không nhập cục. Sư đệ lại chỉ thủ không công nên mới thành tình thế giằng co. Nhưng trong thế cờ này lại ẩn chứa sát cơ, ít nhất ta nhìn ra mấy sơ hở nhưng đệ tử chỉ để lại chứ không ra tay, lưu lại thể diện cho ta. Vì vậy mới nói năng lực đánh cờ của sư đệ hơn xa ta.”
Ninh Dạ cúi đầu: “Sư đệ xấu hổ, nào dám thắng tiên tử.”
Trì Vãn Ngưng đã đẩy bàn cờ ra nói: “Kỹ năng đánh cờ của sư đệ rất tuyệt, ván này Văn Ngưng thua. Sư đệ đánh cờ giỏi như vậy, Văn Ngưng có một yêu cầu quá đáng, chẳng hay sư đệ có thể đáp ứng không?”
Trái tim Hứa Ngạn Văn đột nhiên giật thót.
Trì Vãn Ngưng đã nói: “Ta mong có thể mời sư đệ cứ vài ngày lại qua dạy ta đánh cờ.”
Mẹ nó, tình hình thế nào đây?
Hứa Ngạn Văn kinh ngạc nhìn Ninh Dạ, ngươi định nhảy qua ta hẹn hò với Trì Vãn Ngưng?
Ninh Dạ giả vờ do dự, Trì Vãn Ngưng đã nói: “Mong sư đệ giúp cho.”
Giọng nói dịu dàng uyển chuyển, còn mang chút ý cầu khẩn, nếu là Hứa Ngạn Văn e là đã đáp ứng từ lâu. Ninh Dạ do dự một chút, cuối cùng gật đầu nói: “Nếu đã vậy, cung kính không bằng tuân lệnh.”
“Vậy xin đa tạ.” Trì Vãn Ngưng mỉm cười.
————————————————
“Ngươi nói rõ cho ta, rốt cuộc ngươi cho Văn Ngưng uống thuốc mê gì mà nàng ấy lại đối xử với ngươi như vậy?”
Trên đường về Hứa Ngạn Văn nhìn chằm chằm vào tên ‘tình địch’ của mình.
Ninh Dạ bất đắc dĩ nói: “Ngươi cũng thấy đấy, cô ấy mời ta tới dạy đánh cờ mà.”
“Ngươi nghĩ ta ngốc chắc?” Hứa Ngạn Văn giơ chân lên kêu: “Hắc Bạch thần cung ít người đánh cờ giỏi chắc? Lại đi mời mình ngươi?”
Ninh Dạ suy nghĩ rồi đáp: “Vậy ngươi phải hỏi tiên tử. Có lẽ bây giờ đang muốn tìm một người xấu xí giúp cho lòng không còn tạp niệm, có thể thấy tiên tử thật sự muốn học cờ.”
Nói đoạn, y vỗ vai Hứa Ngạn Văn: “Ngươi quá tuấn tú, tiên tử sợ ở cùng ngươi thì phân tâm, bỏ lỡ đại đạo, ngược lại thành không tốt.”
Nói xong đã cất bước đi trước.
Hứa Ngạn Văn lập tức cảm thấy y nói rất có lý, vuốt vuốt gương mặt của mình: “Chẳng lẽ là vì mình tuấn tú quá? Đúng rồi, chắc chắn là vậy. Ài, quả nhiên tuấn tú quá cũng là một chuyện đau đầu, còn khiến cho tiên tử không thể tự kiềm chế, vì cầu đại đạo mà ngược lại có ý rời xa ta. Thế này thì làm sao cho phải đây? Làm sao cho phải đây?”
Trong lúc nhất thời, hắn lại âu sầu phiền muộn.
————————————
Những ngày kế tiếp quả nhiên cứ dăm ba ngày là Trì Vãn Ngưng lại mời Ninh Dạ tới, tiếng thì là học đánh cờ, thực chất là âm thầm thăm dò.
Từ đầu đến cuối Ninh Dạ luôn giữ vẻ thần bí của mình, không cho Trì Vãn Ngưng cơ hội xác nhận, nhưng vẫn khiến cô nàng luôn giữ ý nghi ngờ.
Cũng vì vậy Trì Vãn Ngưng tức tới phát điên, rốt cuộc ngươi có phải người kia không, ngươi nói một câu đi! Đã đến nước này rồi sao còn không chịu nói toạc ra?
Thời gian nhanh chóng trôi qua, chớp mắt đã lại vài tháng.
Hôm nay cũng như thường ngày, Ninh Dạ lại tới chỗ Trì Vãn Ngưng dạy cô chơi cờ.
Chỉ có điều khi vừa tới Ngưng Tâm Tiểu Trúc lại thấy đám người Hứa Ngạn Văn, Chung Nhật Hàn đều có mặt, ngoài ra còn có một cô gái mặc áo đen, gương mặt che bằng lụa mỏng, chỉ có điều tấm lụa gần như trong suốt, vẫn có thể thấy được gương mặt thanh tú dưới chiếc khăn che, không biết che để làm gì. Sau lưng cô còn một lão già râu chuột, đôi mắt gian xảo nhìn lung tung xung quanh, như phường trộm cướp.
Thấy Ninh Dạ đi tới, Trì Vãn Ngưng mỉm cười nói: “Ninh sư đệ đến rồi, sang đây ngồi đi. Ta giới thiệu cho đệ này, vị này chính là Ôn Tâm Dư, Ôn sư tỷ.”
Đoạn Trường Nữ - Ôn Tâm Dư?
Ninh Dạ không khỏi nhìn sang phía Ôn Tâm Dư, cô ta chính là đệ tử của Nhạc Tâm Thiện?
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |