Thiên Vương Điện Hạ trở lại - Kim Bàn Tử (Truyện full)

Advertisement

Một tiếng động lớn vang lên…

Rốt cuộc cánh cửa sắt vững chắc của pháo đài cũng nổ tung.

“Xông lên, đánh chết cho tôi!”

Người đầu tiên xông vào là Đông Thiên Vương Lý Lăng Phong.

“Đội Ám Dạ chia thành hai nhóm. Một nhóm tìm người, một nhóm đi bắt…”

Đội ngũ đặc biệt của Tây Thiên Vương Âu Dương Sát xuất hiện ngay sau đó.

Lúc này, trong pháo đài đã hỗn loạn lắm rồi.

Tưởng Hồng Phi chạy trốn, đám bảo vệ và các cao thủ còn lại từ bỏ chống cự. Tất cả ôm đầu chạy tứ tán, la hét điên cuồng, chẳng khác nào gặp ma.

Bọn họ chưa từng nghĩ tới tới, và cũng chưa bao giờ chứng kiến cảnh tấn công dữ dội như thế này.

Hiện giờ, ai cũng khó mà thoát được.

Chỉ mấy phút mà pháo đài đã bị chiếm đóng.

Lôi Tuấn rảo bước tới cửa.

Hồ Mị Nhi đi theo bên cạnh anh.

Hai bên là đội hộ vệ của Thiên Vương Thần Điện. Tất cả đều là cao thủ hàng đầu, nếu Điện Chủ gặp phải chuyện gì, bọn họ sẵn sàng lấy thân đỡ đạn.

Nhưng hiện giờ, Lôi Tuấn là chiến thần. Anh không cần sự bảo vệ của bọn họ.

“Điện Chủ có lệnh, phụ nữ không giết, đàn ông không bỏ sót kẻ nào”.

Hồ Mị Nhi giữ tai nghe, nói dõng dạc.

Trưởng quan của các bộ phận lập tức chấp hành mệnh lệnh…

Trong pháo đài lại vang lên hàng loạt tiếng súng và tiếng hét thảm thiết, còn có tiếng la hét hoảng sợ của phụ nữ.

“Anh em chúng ta ngã xuống mặt đất lạnh lẽo, Tưởng Hồng Phi lại hưởng thụ ở cái nơi trông như hoàng cung này. Người anh cả này của tôi… không xứng chức gì cả”, Lôi Tuấn bỗng cảm khái nói một câu.

“Anh Tuấn, chuyện này không thể trách anh được. Tưởng Hồng Phi quá âm hiểm, bao năm qua hắn mai danh ẩn tích, tôi luôn cho rằng hắn sống không sung sướng gì”, Hồ Mị Nhi khuyên nhủ.

“Đi cứu Cao Cương ra, bắt Tưởng Hồng Phi tới đây. Tôi muốn bắt sống”.

“Anh Tuấn cứ yên tâm, hắn không chết dễ thế đâu”.

Cùng lúc ấy, trong nhà tù dưới nước bí ẩn.

“Tới giết tao à?”

Cao Cương cố gắng mở mắt ra, nhìn Lão Quỷ ở phía đối diện.

“Đúng thế!”, Lão Quỷ lạnh lùng nói.

“Vậy mày còn chờ gì nữa? Giết tao rồi trốn đi, may ra còn giữ được mạng”.

Nói xong, Cao Cương phờ phạc nở nụ cười.

“Lúc ấy... Vì sao anh lại không giết tôi?”, Lão Quỷ hỏi.

“Năm sao hiếm có, tao muốn thu nhận mày”.

“Bây giờ anh thế này, định thu nhận tôi thế nào?”

“Vậy thì mày chưa thấy dáng vẻ thảm hại hơn của tao rồi. Thôi, chẳng sao hết, dù sao các anh em của tao vẫn còn sống. Mày mà không ra tay đi thì e là không đi được đâu”.

Bịch!

Lão Quỷ đột nhiên quỳ xuống nước, thành khẩn nói: “Tôi muốn biết anh rốt cuộc là ai?”

“Chắc không phải mày muốn cầu xin tao đấy chứ?”, Cao Cương cười lạnh nói.

“Trong từ điển của tôi không có hai chữ cầu xin”.

“Vậy sao mày phải quỳ xuống?”

“Giết người là sứ mệnh của tôi. Tôi không muốn phản bội ông chủ, nhưng ông ấy làm sai quá nhiều điều. Tôi không muốn giết anh, cũng bởi vì anh đã từng tha cho tôi”.

Giọng nói của Lão Quỷ trở nên bình tĩnh và thoải mái.

“Cậu đáng mặt đàn ông đấy”.

Cao Cương ngẩng đầu lên, mỉm cười nói: “Đã bao giờ nghe nói tới… Thiên Vương Thần Điện chưa?”

“Trời ạ!”

Lão Quỷ đột nhiên run lên, thì thào nói: “Tôi là võ giả năm sao, đương nhiên là biết Thiên Vương Thần Điện rồi. Tôi chỉ không thể tin được rằng anh là người của Thiên Vương Thần Điện thôi”.

“Những năm qua, tôi muốn gia nhập vào đó không chỉ một lần, nhưng tôi phải báo ân, nhất định phải ở lại bảo vệ ông chủ. Hôm nay tôi gặp anh, nhưng chúng ta lại thành kẻ thù”.

“Người anh em, giết tôi đi, cậu cũng coi như được giải thoát”, Cao Cương vừa cười vừa nói.

“Rốt cuộc anh là ai?”, Lão Quỷ lớn tiếng hỏi.

“Thiên Vương Nam Vực của Thiên Vương Thần Điện, Cao Cương!”

“Shhhh….”

Lão Quỷ ngồi phịch xuống nước, hoảng hốt hỏi: “Sao có thể như thế được? Anh là Thiên Vương, vì sao lại dấn thân vào nguy hiểm chỉ vì một đám cấp dưới? Làm như thế không phù hợp với thân phận của anh”.

“Ha ha ha ha….”

Cao Cương cười thật to: “Người của Thiên Vương Thần Điện không chỉ phục tùng, mà còn phải bái phục cấp trên. Tôi là Nam Thiên Vương, bảo vệ cấp dưới cũng là chức trách của tôi! Đó mới là Thiên Vương Thần Điện, đồng thời cũng là lý do mà Tưởng Hồng Phi không bao giờ thắng được bọn tôi”.

“Vậy người đang dẫn đầu bên ngoài?”

“Không sai, là anh ấy…”

Cao Cương vừa dứt lời, Lão Quỷ bỗng đứng phắt dậy.

“Thiên Vương Cao, xin lỗi, tôi nhất định phải thi hành nhiệm vụ”, Lão Quỷ mở miệng nói.

“Người anh em, ra tay đi, không ai trách cậu hết”.

Cao Cương mỉm cười nhắm mắt lại.

“Xoẹt” một tiếng!

Lão Quỷ giơ tay chém xuống, cùng lúc ấy, cánh tay trái của hắn bị chém rơi xuống đất.

Chỉ thoáng chốc, nước dưới chân nhuốm đỏ.

Cao Cương chợt mở mắt ra, thấy Lão Quỷ cắn chặt hàm răng, kìm nén cơn đau kịch liệt.

“Vì sao cậu lại làm thế?”, Cao Cương ngạc nhiên hỏi.

“Tôi thi hành mệnh lệnh là bởi vì ông chủ đã từng cứu mạng tôi. Tôi không giết anh, là bởi vì anh từng tha mạng cho tôi. Hiện giờ, tôi không nợ ai hết, tất cả đều kết thúc. Thiên Vương Cao, tới lượt anh rồi”.

Nói xong, Lão Quỷ dùng tay phải lấy ra một chiếc chìa khóa.

Hắn loay hoay mở khóa dây xích quấn quanh người Cao Cương ra.

Cao Cương bị thương rất nặng, nhưng anh ta vẫn đứng thẳng người.

“Thiên Vương Cao, ra tay đi!”

Lão Quỷ lại quỳ xuống, giơ thanh đao kia lên.

“Người anh em, đi theo tôi”.

Cao Cương lướt qua Lão Quỷ, đi về phía cửa nhà tù.

“Anh nói gì cơ?”, Lão Quỷ quay đầu hỏi.

“Đi theo tôi! Bắt đầu từ giờ phút này, cậu chính là người của Thiên Vương Thần Điện!”

Lúc này, cả tòa pháo đài ngập tràn trong khói lửa.

Những người còn sống tụ tập vào một chỗ. Xác người trải đầy đất, như địa ngục chốn nhân gian.

“Điện Chủ, Tưởng Hồng Phi… chạy thoát từ đường hầm rồi”.

Âu Dương Sát nhanh chóng chạy tới, quỳ một chân trên mặt đất.

“Ha ha…”

Lôi Tuấn cười lạnh: “Quả nhiên, Tưởng Hồng Phi vẫn giỏi chạy trốn như thế, năm đó hắn là người chạy nhanh nhất, không ngờ đến giờ vẫn vậy. Được, tôi sẽ so đấu với hắn”.

“Điện Chủ, để tôi làm cho, tôi đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ”, Âu Dương Sát lớn tiếng nói.

“Không, tôi muốn đích thân đi”.

Lôi Tuấn nói to: “Nam Thiên Vương ở đâu?”

“Có!”

Cao Cương được mấy cao thủ dìu tới, bước đi tập tễnh.

Lôi Tuấn rảo bước tới gần, đôi mắt đỏ ngầu của anh nhìn chăm chú vào người anh em đã lâu không gặp.

“Điện Chủ, xin lỗi, tôi đã để mất mặt Thiên Vương Thần Điện rồi!”

Cao Cương bỗng quỳ hai chân xuông đất, dập đầu liên tục.

“Người anh em tốt, mau đứng lên”.

Lôi Tuấn lập tức kéo Cao Cương lên, mỉm cười nói: “Cậu không làm mất mặt Thiên Vương Thần Điện, ngược lại còn làm sĩ khí trào dâng. Người anh em, cậu nghỉ ngơi đi, những chuyện còn lại cứ để tôi”.

“Điện Chủ…”

Người đàn ông sắt thép cứng cỏi như Cao Cương cũng rơm rớm nước mắt.

“Đông Thiên Vương ở đâu?”, Lôi Tuấn ngẩng đầu gọi.

“Có!”

Lý Lăng Phong xuất hiện chỉ trong chớp nhoáng, quỳ một chân xuống đất.

“Anh Lăng Phong, anh chăm sóc cho Cao Cương và dọn dẹp chiến trường đi. Yên tâm, tôi chờ anh”.

“Tuân lệnh!”

Lý Lăng Phong lớn tiếng nhận lệnh.

“Tây Thiên Vương Âu Dương Sát, Bắc Thiên Vương Hồ Mị Nhi!”, Lôi Tuấn lại gọi to.

“Có!”

Hai Thiên Vương đồng thời quỳ xuống.

“Hai người theo tôi đi đuổi bắt, tôi phải dùng máu của Tưởng Hồng Phi để tế bái các anh em đã hi sinh!”

“Tuân lệnh!”

Hai Thiên Vương vui mừng ra mặt.

Đến lúc này, vương quốc của Tưởng Hồng Phi, nơi giàu có nhất thành Thiên Hoa hoàn toàn sụp đổ.

Lúc này, Tưởng Hồng Phi đang ở trong ca nô. Gã ta liên tục quay đầu lại.

“Mau lên, mau lên… Tăng tốc…”

Thế nhưng, đằng sau bỗng văng lên một đợt sóng, một chiếc ca nô khác lao vụt tới.

Lôi Tuấn đứng trên ca nô, trông như một vị thần.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement