Thiên Vương Điện Hạ trở lại - Kim Bàn Tử (Truyện full)

Advertisement

Nữ thư ký vô cùng chuyên nghiệp.

Chỉ trong thời gian ngắn đã hoàn thành tất cả thủ tục.

Đồng thời thanh toán tất cả các khoản chi phí của cả năm, còn để lại số điện thoại riêng của mình cho hiệu trưởng nữa.

Hiệu trưởng Lạc Linh Tuyết đã chấp nhận sự thật này.

Những vị phụ huynh giàu có kia mặc dù tự vả mặt rất đau, cực kỳ không muốn chấp nhận, nhưng con dấu của tập đoàn Kim Hoa đã thể hiện rõ ràng, hai chiếc xe MPV W12 bên ngoài cũng chính là xe của tập đoàn Kim Hoa.

Phó chủ tịch điều hành?

Phó chủ tịch tập đoàn Kim Hoa có thu nhập hàng năm lên đến một trăm triệu, không ai có lý do gì để nghi ngờ.

Tập đoàn Kim Hoa có bao nhiêu tài sản, những phụ hunh này không biết.

Nhưng bọn họ biết, thứ mà tập đoàn Kim Hoa không thiếu nhất chính là tiền...

“Cậu Lôi, thực xin lỗi, tôi đúng là tầm nhìn hạn hẹp”, người phụ nữ đeo dây chuyền ngọc trai tiến lên xin lỗi trước, còn niềm nở đưa danh thiếp của mình ra.

"Cậu Lôi, cô Lôi, tôi rất xin lỗi vì những chuyện vừa nãy”.

Một phụ huynh trang điểm đậm khác cũng bước lên.

“Không cần phải vậy đâu”.

Lôi Tuấn đứng dậy và nói: "Thực ra mọi người nói không sai. Giá trị bản thân của con gái tôi rất cao, không dễ hòa hợp với người khác là chuyện bình thường, nhưng con gái tôi rất hiểu chuyện, nhất định sẽ kết bạn với con cái của mọi người, phải không Tiểu Niệm?"

“Thưa bố, vâng ạ!”, Tiểu Niệm lập tức gật đầu.

"Ây da, nhìn con nhà người ta mà xem, quả nhiên là được giáo dục tốt!"

"Mẹ xinh đẹp, con gái thì dễ thương, gia đình này thực khiến người khác ngưỡng mộ”.

"Cậu Lôi, đây là danh thiếp của tôi”.

"Cậu Lôi, hoan nghênh đến câu lạc bộ của tôi uống trà”.

"Cậu Lôi, tôi là...”

Hầu hết các bậc phụ huynh có thể gửi con em mình đến đây đều là doanh nhân.

Đối mặt với phó chủ tịch điều hành của tập đoàn Kim Hoa, bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội gặp mặt này, người nào người nấy cũng vội vàng bước lên, tươi cười đưa danh thiếp, còn xin số điện thoại...

Nhất thời, hội trường trường mẫu giáo bỗng trở nên rất ồn ào.

Lạc Linh Tuyết không ngăn cản, nhưng lại bất lực lắc đầu.

Lúc nghèo thì bị người ta ức hiếp bắt nạt, khi giàu có thì vạn người ton hót nịnh bợ.

Nếu tất cả đều là những bậc phụ huynh hám lợi như vậy, cho dù được học ở trong một trường học cao cấp thì cũng không thể dạy thành học sinh ngoan được!

"Các vị, xin hãy tránh ra một chút”.

Nữ thư ký và nam trợ lý lập tức chạy đến giúp Lôi Tuấn thoát khỏi vòng vây.

"Suỵt...”

Lôi Tuấn đột nhiên giơ ngón tay lên ra hiệu im lặng.

Trong phút chốc, tất cả phụ huynh đều yên lặng.

“Mọi người nghe này, đây là trường mầm non, còn có trẻ con đang trong giờ học, nên không được ồn ào quá”, Lôi Tuấn cười nói.

"Đúng đúng đúng…"

"Nói nhỏ chút đi”.

Một nhóm phụ huynh lập tức yên lặng.

"Là như thế này. Tôi rất ít khi tham dự vào công việc kinh doanh của tập đoàn. Nếu sau này có cơ hội hợp tác với tập đoàn Kim Hoa, có thể nói là phụ huynh của bạn học của con gái tôi. Con gái tôi tên là Lôi Niệm. Tạm biệt”.

Lôi Tuấn nói xong, cùng vợ con gái đi ra ngoài.

Khuôn mặt của một nhóm phụ huynh phía sau tràn đầy niềm vui.

Con nhà mình có thể học chung lớp mẫu giáo với con của phó chủ tịch tập đoàn Kim Hoa, kể ra quả thật cực kỳ có thể diện.

Lôi Tuấn bước ra khỏi trường.

Nữ thư ký và trợ lý vội vàng chạy ra ngoài.

“Xin lỗi anh Lôi”, nữ thư ký vội vàng gọi.

“Vừa rồi cảm ơn cô, có chuyện gì vậy?”, Lôi Tuấn hỏi.

"Anh Kim nói nếu anh có thời gian, hy vọng anh có thể đến đại bản doanh uống tách trà”.

"Vậy à...”

Lôi Tuấn suy nghĩ một lát, đáp: "Cũng được, lâu rồi tôi cũng chưa gặp cậu ấy”.

“Nhanh đi đi, em sẽ chăm sóc Tiểu Niệm”, Hứa Phương Hoa lập tức kéo Tiểu Niệm về phía mình.

“Đưa hai mẹ con em về nhà trước”, Lôi Tuấn gật đầu nói.

Nữ thư ký cung kính mở cửa xe, Lôi Tuấn đưa vợ và con gái lên xe.

Những người trong trường mẫu giáo hoàn toàn tâm phục khẩu phục!

Trường mẫu giáo cách nhà rất gần, nên rất nhanh đã về đến nhà.

Lôi Tuấn ngồi xe ô tô đi đến bờ hồ, có một chiếc tàu du lịch đã đợi sẵn ở đó từ trước.

Gió xuân phơi phới, cảnh sắc tươi đẹp.

Lôi Tuấn lại một lần nữa đặt chân lên đảo Hồ Tâm, anh cảm thấy trước mắt lóe sáng.

Có tiền đúng là dễ làm việc.

Hòn đảo này từng bị phá hủy hoang tàn nay đã được cải tạo, phủ xanh, cây cối rậm rạp, bãi cỏ xanh rì khẽ đung đưa theo gió, quả là một cảnh sắc thiên nhiên tuyệt đẹp.

Song, một phần của hòn đảo này đã được mở cửa miễn phí cho mọi người đi vào tham quan.

Vào thời điểm này, có rất nhiều khách du lịch, còn có một số người đi đạp thanh, chụp ảnh, dã ngoại...

Pháo đài uy nghi tráng lệ.

Đây là đại bản doanh của tập đoàn Kim Hoa, cũng là kho bạc của Thiên Vương Thần Điện.

Không chỉ các nhân viên của Kim Hoa, mà rất nhiều người có quyền lực trong Thiên Vương Thần Điện cũng chịu trách nhiệm bảo vệ an ninh.

Tuy nhiên, ngoài thư ký và trợ lý, rất ít người nhìn thấy Lôi Tuấn.

Anh được mời đến văn phòng của Kim Bưu.

Được thật đấy, văn phòng này không phải là sang trọng bình thường, tất cả đều toát ra mùi tiền.

"Ây da, anh Tuấn, cuối cùng cũng gặp được anh rồi”.

Sau khi thư ký rời đi, Kim Bưu nở một nụ cười rạng rỡ, nói.

"Sao vậy, Bàn Tử?"

Ở nơi chỉ có một mình Kim Bưu, Lôi Tuấn thản nhiên ngồi xuống.

“Anh Tuấn, anh giao cho tôi cả sự nghiệp lớn như vậy, anh không hỏi cũng chả quan tâm, tôi lo lắng lắm đấy!”, Kim Bưu vừa nói, vừa châm cho Lôi Tuấn một điếu xì gà.

"Phù…"

Lôi Tuấn rít vài hơi rồi mỉm cười: "Đều là người nhà cả, huống hồ tôi biết bản lĩnh của cậu. Có cậu ở đây rồi thì tôi không cần lo nữa. Gần đây mọi chuyện thế nào, có vấn đề gì không?"

"Chuyện kinh doanh tuyệt đối không có vấn đề gì”.

Kim Bưu ngồi xuống, báo cáo: "Trong 60% ngành công nghiệp của thành Thiên Hoa đều có sự góp mặt của tập đoàn Kim Hoa. Nền kinh tế đều gia tăng mỗi ngày, cổ phiếu cũng đang tăng giá, tôi đang chuẩn bị tiến quân vào thủ đô”.

“Được rồi, tôi không hiểu chuyện kinh doanh, chỉ cần kiếm ra tiền là được”, Lôi Tuấn nhẹ giọng nói.

“Anh Tuấn, sao anh không đưa phu nhân lên đảo sống?”, Kim Bưu mong đợi hỏi.

"Cuộc sống thay đổi quá nhiều, hai mẹ con cô ấy sẽ không thoải mái”.

"Vậy cũng đúng…"

Kim Bưu lại nói: "Đúng rồi, anh Tuấn, tôi mua cho anh một sơn trang nhỏ trên núi ở ngoại ô. Tuy nhỏ nhưng phong cảnh rất đẹp, đầy đủ mọi thứ. Không phải anh nói muốn luyện công sao, đó là một nơi rất tuyệt đấy".

“Bàn Tử, có tâm quá”, Lôi Tuấn hài lòng gật đầu.

Sau khi gặp và chặt đầu Tưởng Hồng Phi, Lôi Tuấn phát hiện ra thế giới này đang thay đổi, rất nhiều cường giả đang âm thầm luyện công. Dù anh đã là võ hồn tám sao, là người vô địch ở Hoa Hạ, nhưng cũng không thể tự cao tự đại, nói không chừng một ngày nào đó sẽ xuất hiện một người bằng cấp độ hoặc cao hơn nữa.

Muốn Thiên Vương Thần Điện trở thành tổ chức lớn nhất, muốn không bị ức hiếp thì bản thân phải trở nên mạnh mẽ hơn.

Vì vậy Lôi Tuấn cảm thấy, tranh thủ thời gian đang sống ở Thiên Hoa anh phải một mình chăm chỉ luyện tập.

“Anh Tuấn, còn một chuyện nữa tôi muốn báo cáo”, Kim Bưu đột nhiên trở nên nghiêm túc.

“Bàn Tử, cậu nói đi”, Lôi Tuấn vẫn cười nhạt như cũ.

"Diệp Nam Thiên - tổng chỉ huy sở tác chiến thành Thiên Hoa, có một người em trai tên là Diệp Chấn đã trở lại. Nghe nói hắn là võ giả sáu sao, là chiến tướng bảo vệ đất nước ở khu vực ngoài Hoa Hạ”.

Sau khi Kim Bưu nói xong, hắn vô thức nhìn Lôi Tuấn.

“Cậu nói tiếp đi, sao vậy?”, Lôi Tuấn hỏi.

"Tên Diệp Chân này, gần đây thường xuyên tiếp xúc với hai gia tộc lớn, cũng đang nghĩ mọi cách cố gắng lôi kéo thế lực ở Thiên Hoa, hơn nữa hắn còn có một đám thuộc hạ cấp cường giả đang xâm nhập vào thế giới ngầm”.

"Hắn muốn làm gì?"

“Hình như là muốn giúp Diệp Nam Thiên ra mặt. Dù sao chúng ta cũng đã chặn mất con đường tiền tài của Diệp Nam Thiên”.

“Bàn Tử, trên thương trường cậu sợ không?”, Lôi Áo Thiên cười hỏi.

"Tôi? Đệt!"

Kim Bưu vô cùng tự tin nói: "Đừng nói là tên Diệp Chân này, cho dù người giàu có nhất thủ đô đến đây, với tài lực hiện tại của chúng ta, trong kinh doanh không thể nào đụng vào một hào một cắc của tôi được, tôi chỉ sợ hắn sẽ gây khó dễ với anh".

“Mặt sẹo nói thế nào?”, Lôi Tuấn hỏi.

"Mặt sẹo nói, mặc dù thuộc hạ của Diệp Chấn rất lợi hại, nhưng bọn chúng căn bản không thể chiếm được thế giới ngầm”.

“Vậy thì không có gì đáng sợ cả”, Lôi Tuấn ngậm điếu xì gà nói.

"Anh Tuấn, tôi bảo mặt sẹo bố trí một số thuộc hạ xung quanh nhà anh nhé, thế nào?"

"Cũng được, phải cẩn thận chó của hắn sốt ruột nhảy tường”.

"Anh Tuấn yên tâm, mặt sẹo cũng không phải là mặt sẹo của ngày xưa nữa, dưới trướng cậu ta có rất nhiều đàn em giỏi”.

"Rất tốt!"

Lôi Tuấn cười nhạt, không hề sợ hãi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement