Thiên Vương Điện Hạ trở lại - Kim Bàn Tử (Truyện full)

Advertisement

"Tiêu Lăng Thiên, đừng hốt hoảng".

Đại Quỷ béo ục ịch đứng lên, đi lại nói: "Anh em bọn tao ở đây, mày không chết dễ thế đâu".

"Đúng thế!"

Tiểu Quỷ còn kiêu căng hơn: "Thiên Quỷ và Địa Quỷ già rồi, lá gan cũng nhỏ, nhưng hai anh em bọn tao lại khác. Ba người chúng ta cộng lại, con ả Thiên Vương ấy chẳng đỡ nổi một chiêu, Điện Chủ tới thì làm được cái chó gì".

"Tốt, quá tốt rồi!"

Tiêu Lăng Thiên đắc ý nói: "Có hai anh Quỷ Vương giúp đỡ, cho dù hắn là cấp thiên thần thật thì cũng nhất định phải chết. Hai anh yên tâm, cô Hạ hứa trả các anh bao nhiêu, Tiêu Lăng Thiên này sẽ trả gấp đôi".

"Tiền bạc không quan trọng, chủ yếu là tao muốn gặp hắn", Đại Quỷ cười nói.

"Tao thì lại có hứng thú với cô nàng đi theo hắn, nghe nói toàn là gái xinh cả. Nếu kẹp bốn đứa lại ăn thì, hê hê hê..."

Khuôn mặt vốn xấu xí của Tiểu Quỷ càng khiến người ta buồn nôn hơn.

"Báo..."

Lại có mật thám cuống quýt xông vào, kêu to: "Báo cáo Điện Chủ, cứ điểm cuối cùng bị đánh sập rồi, chỉ khoảng một tiếng nữa là những kẻ đó sẽ tới cửa Cốc".

"Đến hay lắm!"

Tiêu Lăng Thiên hào hứng, lớn tiếng ra lệnh: "Phái ra bốn Kim Cương, mười Minh Vương, mười tám La Hán, hai mươi bốn Thái Bảo... Hắc Phong Cốc này là địa bàn của Thiên Minh Điện, chúng ta không thể nhát chết được. Bảo bọn họ thay nhau tiến công, ít nhất cũng phải làm tên thiên thần này mệt chết!"

"Tuân lệnh!", đám cấp dưới lập tức làm theo.

"Tiêu Lăng Thiên, mày còn có nhiều cao thủ như vậy cơ à?", Đại Quỷ vô thức hỏi.

"Đúng thế, không nhìn ra được đấy", Tiểu Quỷ vẫn rất khinh thường.

"Hừ, chỉ năm người mà dám đến Thiên Minh Điện, tưởng thằng này dễ bắt nạt lắm sao?"

Nói thì có vẻ cứng thế, nhưng thực ra trong lòng Tiêu Lăng Thiên cũng không tự tin cho lắm.

Cái gọi là bốn Kim Cương, mười Minh Vương, mười tám La Hán, hai mươi bốn Thái Bảo...

Trên thực tế đám "cao thủ" tiếng tăm lừng lẫy ấy chỉ được đề bạt bừa lên thôi.

Hiện giờ, cao thủ thực sự của Thiên Minh Điện kẻ chết người bỏ chạy, những tên ngông cuồng bốn sao, năm sao ấy còn chờ đến lúc thăng chức phát tài, bởi vậy mới đề bạt nhiều chức vị như thế.

...

Xe việt dã lại hết xăng.

Khoảng một trăm mét phía trước là một bức tường cao.

Bức tường này giống như tường thành, vừa cao vừa dày, quay lưng về phía núi, nguy nga đồ sộ.

Gió vù vù, sương mù mông lung...

Lôi Tuấn đón gió, bước chân vững vàng, không nhìn thấy vẻ mệt mỏi gì cả.

Phía sau anh, bốn cô gái xinh đẹp chia ra đứng hai bên, cầm hai thanh đao đang nhỏ máu trong tay.

"Nổ súng!"

Sau một tiếng hét, vô số tay súng trên tường bắt đầu..

Vô vàn viên đạn bay tới.

Lôi Tuấn bật người lên, hai tay và hai chân của anh bắt lấy tay của từng cô gái.

Phát nhảy này không biết phải cao thế nào nữa.

Tiếng súng dừng lại trong thoáng chốc rồi lại vang khắp không trung mịt mù.

Nhưng cấp thiên thần đã đột phá bản năng của người bình thường từ lâu rồi.

Suy cho cùng, thần vẫn khác với người.

Không biết đạn bay đi đâu hết cả. Đợi đến khi súng máy xả hết đạn, tường thành ngập trong khói thuốc súng.

Trong mông lung, năm người hạ xuống, tóc và bộ quần áo chiến đấu, bay lên, như thiên thần hạ phàm.

Công kích chớp nhoáng.

Chỉ thấy bóng người nhoáng lên.

Đợi đến khi khói lửa tản hết đi, người trên tường thành nhìn sang, năm con người như quỷ hồn ấy đã cách cửa thành không xa, chỉ khoảng mấy chục mét mà thôi.

"Nói với Điện Chủ của các người, lập tức đi ra chịu chết!"

Xuân Hân tiến lên mấy bước, giọng nói lọt vào tai từng người một.

"Thiên Minh Điện làm nhiều việc ác, bây giờ các người đầu hàng thì sẽ được tha chết".

Hạ Vũ cũng bước lên, giọng nói không lớn, nhưng cũng làm rung hết màng nhĩ.

Người trên tường thành toàn là binh lính bình thường, mặc dù đứng trên tường cao của Thiên Minh Điện, nhưng không ai dám mở miệng kêu gào.

Vì sao?

Bởi vì mỗi người ở đây đều biết rất rõ, năm người này đã vượt qua vô số cứ điểm, còn bình an vô sự đến nơi đây, hoàn toàn có thể nói là ma quỷ.

Mới vừa rồi, vô số viên đạn cũng không làm bọn họ bị thương chút nào.

Cuộc chiến này phải đánh như thế nào đây?

Ngoan ngoãn đứng xem kịch vui, thực sự không được thì tranh thủ bỏ chạy.

Không sai, đây chính là suy nghĩ trong lòng các tướng sĩ của Thiên Minh Điện.

...

Tiếng "ken két" vang lên, cánh cửa sắt nặng nề mở ra.

Bốn người đàn ông vạm vỡ cầm các loại vũ khí nặng trịch ra khỏi cửa thành

"Các người ra để đầu hàng, hay là tới là chịu chết?", Xuân Hân thản nhiên nói.

"Lũ đàn bà thối tha, nghe cho kỹ đây".

Người đàn ông giơ một chiếc côn sắt rất lớn lên, kiêu ngạo hét: "Tất cả nghe đây cho tao, bọn tao là bốn Kim Cương của Thiên Minh Điện, có một cơ thể cứng như kim cương, không muốn chết quá khó coi thì mau quỳ xuống đầu hàng đi!"

"Gào!"

"A a a..."

Ba kẻ được gọi là Kim Cương còn lại hét lên.

Bởi vì có hình thể đồ sộ nên bốn người này được gọi là Kim Cương, nhưng tên lợi hại nhất cũng mới tới năm sao. Bọn họ bị số tiền thuê cao làm mụ mị đầu óc, đến cả chuyện sợ hãi cũng quên.

"Bốn Kim Cương?"

"Ha ha ha ha..."

Bốn cô gái đứng chắn trước người Lôi Tuấn, điên cuồng nở nụ cười.

"Thiên Minh Điện này thật là hài hước".

"Đúng thế, đang quay phim à? Còn bốn Kim Cương nữa chứ!"

"Nhìn bọn chúng đi, tên nào tên nấy xấu tệ xấu hại!"

"Theo tôi thì gọi là bốn con lợn còn tạm được".

Cuộc đối thoại của bốn cô gái Niên Hoa mang theo sự trào phúng tuyệt đối.

Không phải bọn họ khinh địch, đây là một hình thức khiêu khích của phụ nữ.

Bốn người ở đối diện thì sắp điên lên rồi.

"Giết cho tao!"

Người đàn ông cầm đầu hét to, cầm côn sắt xông lên.

Ba người khác theo sát phía sau...

Gần, càng lúc càng gần.

Khi đối phương sắp lao tới trước người bốn cô gái, họ vẫn không nhúc nhích.

Đợi đến khi một cơn gió thổi bay tóc của bọn họ, bóng người nhảy lên, tia sáng lạnh lóe lên.

Ngay cả người trên tường thành cũng không nhìn rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Bốn Kim Cương như bị đóng đinh, đứng chôn chân tại chỗ.

Bốn cô gái kia thì từ từ bay xuống, hệt như tiên nữ.

Chân bọn họ chạm xuống đất.

Đầu của bốn Kim Cương... rơi xuống đất.

Một cách giết người nhanh gọn lẹ, không màu mè gì cả, cũng không có ai reo hò ủng hộ.

Chẳng qua, bốn Kim Cương vừa mới ngông cuồng thách thức đã không còn tồn tại nữa.

Đoàng!

Trên tường thành như muốn phát nổ.

Vô số viên đạn bắn loạn xạ lên trên, nhưng tiếng người hỗn loạn còn át cả tiếng súng.

"Con mẹ nó, mau chạy đi!"

"Ôi trời ơi, bọn họ căn bản không phải là người".

"Mả cha mày, đừng có kéo tao, tao không muốn chết..."

Ít nhất một nửa lính gác vứt vũ khí bỏ chạy. Bọn họ sợ vỡ mật, cho dù không thoát khỏi Hắc Phong Cốc được, cho dù bị người phe mình đánh chết thì cũng không muốn chết nữ nhân trong tay bốn cô gái kia.

Rốt cuộc bốn cô gái ấy là người đẹp hay yêu nữ vậy?

Bọn họ thật là đáng sợ!

Người đàn ông đứng sau bọn họ còn đáng sợ hơn, nhưng thậm chí còn chưa động đậy gì.

Nếu người đó ra tay, Hắc Phong Cốc nhất định sẽ rơi vào tình trạng máu chảy thành sông.

Một truyền mười, mười truyền trăm...

Mới chỉ chém chết bốn Kim Cương mà thị trấn đã có lịch sử hàng ngàn năm đằng sau đã loạn hết cả lên rồi.

"Gọi cửa tiếp".

Lôi Tuấn chắp tay sau lưng, thản nhiên nói.

"Người của Thiên Minh Điện nghe đây, không muốn chết thì hãy ra đầu hàng, chủ nhân khai ân, sẽ miễn tội chết".

Giọng nói của Xuân Hân rất du dương, nhưng lại khiến người khác sợ hãi.

Cửa thành lại mở ra.

Lần này là mười người cao to cưỡi ngựa.

"Chị à, bọn chúng lại là cái quái gì vậy?"

Hạ Vũ tiến lên hai bước, lên tiếng hỏi Xuân Hân.

"Không biết, có vẻ chơi vui lắm".

Trên mặt Xuân Hân ngập tràn vẻ giễu cợt.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement