Thiên Vương Điện Hạ trở lại - Kim Bàn Tử (Truyện full)

Advertisement

Hạ Đô ở thủ đô!

Thành phố hàng đầu Hoa Hạ…

Trên một con phố cổ, thỉnh thoảng có một chiếc xe đi qua, hai ba đoàn người đi lại.

Từng tòa biệt thự độc lập treo đầy cây trình đằng, tuy nhiều năm không tu sửa, lại bụi bẩn xuống cấp, nhưng vẫn có thể nhìn ra, nơi này đã từng là khu người giàu, vì không có nhà cao tầng, toàn là biệt thự.

Thủ đô hiện nay phát triển cực nhanh, nhưng nơi này lại không phát triển.

Đa số những người sống ở đây là người già và người làm thuê, không còn phồn hoa, nhưng rất yên tĩnh.

Một cơn gió mát thổi qua.

Cây ngô đồng hai bên rậm rạp, một vài chiếc lá vàng rơi.

Lôi Tuấn ném túi xách, cúi người nhặt một chiếc lá, trên khuôn mặt anh đều là hồi ức lúc nhỏ.

Mười năm rồi!

Lại giống như trong một suy nghĩ.

Nhưng mười năm nay, tất cả đều đang thay đổi.

Từ mười năm trước bị đuổi ra khỏi nhà, Lôi Tuấn đã trải qua vô số khó khăn trắc trở, cũng chính vì chạy đua với tử thần mười năm, anh mới luyện ra được cơ thể rắn chắc như sắt, mới luyện thành thiên thần tám sao, mới có những người anh em vào sinh ra tử, và có được tài phú vốn không quan trọng với anh.

Biệt thự hai tầng ở đối diện, chính là ngôi nhà trước kia của Lôi Tuấn.

Tòa nhà ba tầng hai bên trái phải là nhà của bác cả và bác hai.

Nhưng mười năm trước, Lôi Tuấn đã bị thấp hơn anh họ em họ một bậc, ngay cả nhà cũng thấp hơn một tầng.

Hiện nay, anh đã đủ lớn mạnh, nhưng anh vẫn không vui.

Lôi Tuấn châm điếu thuốc.

Anh hơi ngẩn ngơ, nếu không phải vì nhà họ Tiêu, có lẽ cả đời này anh cũng không quay lại.

Một bà lão và một cô gái chậm rãi đi đến.

Cô gái khoảng hai mươi tuổi, mặc váy dài hoa nhí, buộc hai bím tóc, nhìn tràn đầy sức xuân, trên khuôn mặt xinh đẹp và gầy gò lại viết đầy chữ yếu ớt.

Phía sau bà lão là hai người đàn ông nhìn như vệ sĩ, đeo kính đen, tâm hồn treo ngược cành cây.

Lòng Lôi Tuấn bỗng khựng lại.

“Song Nhi? Vú Từ?”

Anh lẩm bẩm thốt lên.

Anh biết cô gái đó, là Lôi Song con nhà bác hai, nhỏ hơn anh năm tuổi.

Nhớ lại năm đó, sau khi Lôi Tuấn bị người phụ nữ đó hãm hại, cả nhà họ Lôi, ngoại trừ bố ra, chỉ có Song Nhi cầu xin thay anh, cũng chỉ có cô ấy tin Lôi Tuấn vô tội.

Còn vú Từ đi cùng Lôi Song cũng là vú em của Lôi Tuấn anh.

Năm đó khi Lôi Tuấn bỏ đi, Lôi Song khóc đến khuôn mặt đầm đìa nước mắt, còn lén đưa toàn bộ tiền tiết kiệm cho anh.

Vú Từ nghẹn ngào, nhưng với địa vị của bà ấy và Lôi Song, vốn không thay đổi được điều gì.

Cuối cùng anh vẫn bị đuổi ra khỏi cửa.

Lôi Tuấn rất kích động.

Mười năm sau, gặp được người quen thuộc ở nơi quen thuộc!

“Cô chủ, ông chủ nói bây giờ tình hình phức tạp, đừng đi lung tung”.

Một vệ sĩ phía sau tỏ ra vô cùng mất kiên nhẫn nói.

“Tôi biết, ngắm nhà cũ một lúc rồi về”.

Giọng nói của Lôi Song vẫn trong veo như thời thiếu niên, cô ấy ngẩng đầu ngắm nhà cũ.

“Em ấy sao vậy? Hình như không được khỏe?”

Lôi Tuấn ở con đường đối diện thấy kỳ lạ lẩm bẩm nói.

Lôi Song từ nhỏ cơ thể đã yếu ớt, mười năm không gặp, lẽ nào vẫn không chữa khỏi sao?

Két…

Tiếng phanh xe gấp vang lên, một chiếc xe Van dừng phía trước Lôi Song.

“Có chuyện rồi”.

Hai người vệ sĩ chặn phía trước người Lôi Song mang tính tượng trưng.

Cửa xe được mở ra liền có mấy tên lực lưỡng nhảy xuống, trong tay họ đều có binh khí, người dẫn đầu ngẩng cao đầu, miệng còn ngậm điếu thuốc.

“Cao thủ sáu sao?”

Lôi Tuấn liền nhận ra thân thủ của người đó rất bất phàm.

Cao thủ sáu sao không là gì với Lôi Tuấn, nhưng anh cũng không gặp nhiều.

“Giao cô ta cho tôi, các anh có thể không chết”.

Cao thủ sáu sao đó ngạo mạn, cười quái dị nói với vệ sĩ.

“Cô chủ mau chạy đi!”

Là vệ sĩ, bọn họ có bất đắc dĩ thế nào cũng phải bảo vệ chủ nhân.

Hai đám người liền lao vào chiến đấu trong phút chốc.

Lôi Tuấn nhìn ra vệ sĩ của Lôi Song đều là bốn sao.

Nhưng bọn họ đối phó với kẻ địch bình thường còn được, nếu đánh với cao thủ sáu sao thì không phải là đối thủ.

Lôi Song vừa chạy không bao xa liền bị hai người đàn ông chặn lại.

Vú Từ dìu Lôi Song không hề do dự chặn phía trước Lôi Song.

“Không biết điều, đi chết đi”.

Cao thủ sáu sao bảy lên trực tiếp đạp bay một tên vệ sĩ.

Một vệ sĩ còn lại cũng không tốt hơn bao nhiêu, không cẩn thận bị đánh trúng đầu, kêu thảm dưới đất.

“Cô Lôi, cô rất đẹp mà, đáng tiếc là quá gầy”.

Cao thủ sáu sao cười quái dị tiến lên, vẻ mặt hạ lưu, đưa tay sờ khuôn mặt của Lôi Song.

“Anh là ai? Đừng động vào cô chủ nhà tôi”.

Vú Từ lập tức đỡ Lôi Song lùi phía sau, nhưng bọn họ vốn không có đường để chạy.

“Bà già, mau cút sang bên cho tôi”.

Cao thủ trừng mắt với Vú Từ, cười quái dị nói: “Cô Lôi, nhìn dáng vẻ của cô, có lẽ cũng chưa từng thử mùi vị đàn ông phải không? Nhưng hôm nay… tôi sẽ cho cô ăn no”.

“Cứu tôi với, cứu tôi với…”

Lôi Song hoảng sợ, liều mạng hô lên.

Nhưng cơ thể cô ấy yếu ớt, ngay cả tiếng hô cũng yếu.

“Cứu mạng? Ha ha ha ha…”

Cao thủ cười ngông cuồng: “Nhà họ Tiêu làm việc, ai dám ngăn cản? Huồng hồ đây là phố cổ, người sống ở đây đều là kẻ nghèo hèn, bọn họ không có gan cứu cô, lại đây, cô chủ của tôi”.

Hai tay hắn hướng ra phía rước, muốn tóm lấy Lôi Song.

Vú Từ hoảng hốt lùi lại phía sau đứng không vững, suýt ngã xuống đất.

“Cẩn thận”.

Bỗng nhiên một người đàn ông xuất hiện phía sau vú Từ, đưa tay đỡ lưng của bà ấy.

Vú Từ quay đầu theo bản năng…

Bà ấy liền ngẩn người tại chỗ!

“Cậu… cậu… Tuấn?”, vú Từ hoảng hốt nói ra mấy chữ.

“Vú Từ, vú nghỉ đi, để con xử lý”.

Lôi Tuấn dìu vú Từ, đặt bà ấy lên bậc thềm của cổng ngôi nhà đã từng là nhà mình.

“Anh Tuấn?”

Lôi Song đứng tại chỗ, càng kinh hãi che miệng!

“Em gái Song Nhi, không ngờ em vẫn có thể nhận ra anh?”

Lôi Tuấn cười tiến lên, đối diện với Lôi Song quay lưng lại với những tên lưu mạnh đó và cười với cô.

“Trời ơi, em đang nằm mơ sao?”

Cách mười năm, Lôi Song thực sự không dám tin có thể gặp được anh Tuấn của cô ấy ở nơi này.

Giờ đây anh cao to tuấn tú, khuôn mặt có thêm hơi thở trưởng thành, nhưng ánh mắt dịu dàng đó vẫn giống như mười năm trước, thực sự là anh sao?

Đúng thế!

Ánh mắt Lôi Tuấn anh nhìn em gái, đương nhiên là dịu dàng rồi.

Nhưng Lôi Song không biết, nếu anh Tuấn của cô ấy đối diện với kẻ địch, ánh mắt sẽ trở thành ác quỷ.

“Là anh, anh về rồi”, Lôi Tuấn cười nhạt nói.

“Anh Tuấn…”

Lôi Song bật khóc lên một tiếng, muốn đến ôm Lôi Tuấn.

Nhưng cô ấy đứng không vững, sắp ngã xuống đất.

Lôi Tuấn đỡ lấy cô ấy…

“Nhóc con, mẹ kiếp, mày muốn chết hả?”

Cao thủ sáu sao xem đủ kịch vui, sải bước lớn xông lên.

“Cút ra!”

Lôi Tuấn đánh trả một quyền mà không quay đầu lại.

Lại nhìn cao thủ sáu sao đó, há to miệng bay người lên, cong lưng giống như con tôm khô, bị đánh bay xa mười mấy mét, đập vào tòa nhà đối diện trên phố, hôn mê bất tỉnh.

“Cái gì?”

“Chuyện gì vậy?”

Toàn bộ mấy tên lưu manh còn lại đều bày vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

Cao thủ sáu sao đấy!

Trong mắt đám đàn em như bọn chúng, cao thủ sáu sao giống như vị thần vậy.

Nhưng chỉ với một cú đấm của người đó.

Đại ca của bọn chúng bị đánh bay, còn hôn mê bất tỉnh?

“Làm thế nào đây?”

“Tao… mẹ kiếp, làm sao tao biết được?”

Hai tên lưu manh nói với nhau, lại thấy người đánh đại ca của bọn họ vẫn không quay người lại.

“Không muốn chết thì cút ngay”.

Lôi Tuấn cũng không quay đầu lạnh lùng nói.

Mấy tên lưu manh còn lại cũng không quan tâm đến cả đại ca của bọn chúng.

Điên cuồng lên xe bỏ chạy…

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement