Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Advertisement

Chương 161: Anh em tốt

Diệp Thành làm như không thấy cảnh tượng thảm thiết trước mắt, anh vẫn thong dong uống rượu. Mãi đến khi Vương Quan Kiệt da đầu rách toạc máu chảy ròng ròng, mắt hoa cả lên, anh mới lạnh nhạt nói: "Được rồi".

Lúc này Vương Quan Kiệt mới thở ra một hơi, nơm nớp lo sợ đứng dậy. So với Lý Việt Trạch và Trương Vũ Siêu thì anh ta cũng coi như là may mắn rồi, có thể giữ được cái mạng nhỏ trước mặt ôn thần này những hai lần.

Anh ta vừa mới đứng dậy đã nghe thấy Diệp Thành lạnh nhạt nói: "Kể từ hôm nay, tôi không muốn trong huyện Mai này xuất hiện bất kỳ ai họ Hoa nữa".

Vương Quan Kiệt vội vàng gật đầu vâng dạ, có thể giữ được mạng là anh ta đã thấy rất may mắn rồi. Hoa Hưng An nghe thấy vậy thì thấy tầm mắt tối sầm, quỳ rạp trên mặt đất lớn giọng cầu xin: "Xin anh tha mạng, xin anh tha mạng!"

Tên này cho đến bây giờ còn không biết tên Diệp Thành, nhưng vẫn có thể nhận ra đây là một người có thân phận cao quý tới nỗi không thể tưởng tượng nổi. Nhưng bạn gái hắn - Tiểu Văn lại chẳng có tầm nhìn chút nào, nghe Diệp Thành nói vậy thì gào to lên hệt như người đàn bà chanh chua:

"Anh, anh dựa vào đâu mà làm thế hả!"

Diệp Thành nhìn lướt qua người phụ nữ lẳng lơ ong bướm này, đột nhiên cười lạnh nói: "Được, tôi sẽ cho cô biết tôi dựa vào đâu!"

Nói rồi anh đứng dậy. Nói ra cũng khéo, cùng lúc đó cửa quán bar Tâm Động mở bật ra, Mặt Sẹo dẫn theo tầm mười tên đàn em xông vào.

Gã ta nhìn cái là đã thấy Diệp Thành ngồi cạnh quầy bar, liền hứng chí bừng bừng xông lên, nói: "Diệp Tiên...anh Diệp, tôi đã đưa các anh em lành nghề trong vòng phạm vi một trăm mét quanh đây đến đây rồi, anh nói xem hôm nay chúng ta sẽ chặt ai!"

"Phụt!"

Cho dù là Diệp Thành có lòng dạ thâm sâu cũng suýt nữa phun rượu ra. Anh cạn lời: "Đã là thời đại nào rồi mà còn đánh đánh giết giết, không văn minh chút nào cả".

Nói rồi anh cười lạnh, nói: "Tôi gọi anh đến chủ yếu là để hộ tống một số người đi khỏi huyện Mai".

Anh giơ ngón tay chỉ Hoa Hưng An, nói: "Bảo người của anh đưa hết tất cả già trẻ lớn bé của nhà họ Hoa đi, muốn đi đâu thì đi, nhưng phải bảo đảm rằng họ...tuyệt đối không được trở về huyện Mai, nếu không...hậu quả tự gánh lấy".

Mặt Sẹo nghe xong thì giật bắn mình. Hồi xưa gã ta đi theo Hồng Ngũ gia, tận mắt nhìn thấy Diệp Thành đánh Trình Phá Sơn ngang ngược hống hách, đánh từng cú một cho đến khi Trình Phá sơn chỉ còn nửa người!

Câu "hậu quả tự gánh lấy" có nghĩa là nhà họ Hoa gánh lấy hậu quả, nhưng cũng nghĩa là gã ta phải tự gánh lấy hậu quả!

Nghĩ vậy, đầu gã ta ứa ra mồ hôi lạnh, vội vàng chạy lên kéo lấy Hoa Hưng An, cười gằn nói: "Thằng nhãi này, biết điều thì ngay lập tức khai hết họ hàng của mày ra đây, nếu bỏ sót một ai...cho dù kẻ đó là ai đi chăng nữa, ông đây cũng sẽ cho kẻ đó biến mất khỏi cõi đời này!"

Mặt Sẹo đã lăn lộn trong giới lâu như vậy, sát khí trên người rất nặng, chỉ hơi bộc phát ra chút thôi cũng đủ để dọa đám trẻ con sợ tè ra quần. Lúc này phô toàn lực ra nên khiến Hoa Hưng An sợ tới nỗi không nói nổi nên lời, Tiểu Văn bên cạnh hắn cũng ngồi bệt xuống đất, nét mặt kinh hoàng.

Thấy Mặt Sẹo lôi Hoa Hưng An ra ngoài như kéo một con chó chết, tất cả mọi người đều không khỏi rùng mình ớn lạnh. Đây là nhà họ Hoa - một gia tộc lớn ở huyện Mai đấy, tuy chỉ vừa mới phất lên nhưng dưới sự trợ giúp của nhà họ Lý, nhà họ Hoa cũng đang trên đà xưng hùng xưng bá, thế mà giờ lại bị giải quyết chỉ bởi một câu nói nhẹ nhàng đơn giản.

Tên nhóc trông vô cùng bình thường trước mặt này rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ là cậu ấm của gia tộc lớn ở thành phố nào đó?

Giải quyết xong Hoa Hưng An, sắc mặt Diệp Thành vẫn rất bình tĩnh tựa như anh chỉ vừa đánh chết một con ruồi. Anh ôm cô đàn em khóa dưới đã say rượu ngủ thiếp đi lên, lạnh nhạt nói: "Đi thôi".

Lúc này Kỷ Quân Lan đã chắc chắn rằng, người trước mặt cô ta cho dù không phải Diệp Tiên sư thì chắc chắn cũng có vô vàn mối quan hệ với người đó, thế nên Diệp Thành vừa cất lời cô ta đã tức khắc đứng dậy đi theo.

Đinh Lương Tài thì hơi sững sờ, mãi mấy giây sau mới hoàn hồn lại, vội rảo bước đuổi theo Diệp Thành. Nhưng ngay lúc này, Tiểu Văn bỗng phản ứng lại, vồ qua ôm chặt lấy chân anh ta rồi khóc lớn:

"Lương Tài! Lương Tài à, trước đây em bị tên họ Hoa kia lừa, người em luôn yêu là anh! Em xin anh, đừng rời xa em, đừng vứt bỏ em".

Không thể không nói, người phụ này đúng là một diễn viên tài năng, nói một hồi rồi khóc lóc sướt mướt, đáng thương vô cùng. Đinh Lương Tài dù sao vẫn chưa cạn tình với cô ả, nếu không thì bừa nãy anh ta cũng không có phản ứng như vậy trước cửa quán bar. Thấy đối phương như vậy, anh ta không khỏi do dự.

Nhưng Diệp Thành đã nói ngay một câu rất nhẹ nhàng: "Cậu đã quên Bạch Tiểu Huyên rồi sao?"

Đinh Lương Tài sởn hết tóc gáy. Đúng rồi, trước đó anh ta còn nói Diệp Thành là người trong cuộc nên u mê không rõ ràng, bị cô ta sai khiến tới nỗi ngu muội. Nhưng anh ta đâu phải là người ngoài cuộc tỏ tường chứ, không phải vẫn bị Tiểu Văn xoay như chong chóng sao?

Nghĩ như vậy, Đinh Lương Tài lập tức không hề do dự nữa. Anh ta đá bay Tiểu Văn ra rồi đi theo đám anh em tốt của mình. Bởi anh ta biết rằng, Tiểu Văn có thể sẽ vì thân phận địa vị tiền bạc mà thay đổi thái độ cực lớn với anh ta, nhưng Diệp Thành thì cho dù anh ta có thân phận gì cũng không bao giờ hại anh ta!

Diệp Thành ôm cô đàn em khóa dưới đã uống say, sắc mặt anh rất bình tĩnh, bước đi nhanh như bay; Kỷ Quân Lan thì lòng đầy tâm sự, cúi đầu đi trước; Đinh Lương Tài thì đi theo Diệp Thành ở bên cạnh anh, tuy nét mặt tràn đầy kinh ngạc và tò mò nhưng không hề hỏi gì.

Diệp Thành đi được mấy trăm mét, thấy biểu cảm của Đinh Lương Tài thì không khỏi bật cười, nói: "Cậu nhìn tôi với ánh mắt buồn nôn như thế làm gì hả. Nếu cậu muốn chơi gay với tôi thì cho phép tôi được từ chối".

Đinh Lương Tài lập tức trợn trừng mắt, nói: "Vớ vẩn, tôi đây đẹp trai ngời ngời thế này, cho dù có chơi gay cũng phải tìm mấy em giai trắng trẻo dễ thương chứ, sao tôi có thể coi trọng cậu được?"

Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, sau đó đột nhiên bật cười ha hả. Cũng chỉ khi ở trước mặt anh em thực sự, Diệp Thành mới có những biểu hiện phù hợp với độ tuổi của mình.

Cười xong, Diệp Thành đột nhiên nghiêm mặt nói: "Nói thật nhé, cậu không hỏi tôi là đã có chuyện gì xảy ra sao?"

Đinh Lương Tài cười nói: "Nếu cậu muốn nói, tôi không hỏi cậu cũng sẽ nói. Nếu cậu không muốn nói thì tất nhiên là có nỗi khổ của riêng cậu, sao tôi phải làm khó cậu chứ?"

Kỷ Quân Lan đi phía sau nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người thì không khỏi ngưỡng mộ. Cô ta không ngưỡng mộ bản lĩnh hay thân phận của Diệp Thành mà là ngưỡng mộ tình cảm chân thành không pha lẫn lợi ích của hai người.

"Đáng tiếc là mình không có bạn bè như vậy..."

Kỷ Quân Lan thở dài một hơi. Sinh ra trong gia tộc lớn, điều bất lực nhất chín là những người bên cạnh cô ta đều chỉ coi trọng lợi ích, cho dù là Tôn Tiêu Tiêu có quan hệ tốt nhất với cô ta cũng chỉ như một đứa em gái nhỏ mà thôi.

Người mà có thể khiến cô ta thực sự mở rộng tấm lòng, tâm sự tất cả những điều phiền muộn, đồng thời cô ta cũng không cần lo lắng người bạn đó sẽ không bán đứng hay cười nhạo cô ta, cô ta không hề có người bạn như vậy!

Ở bên này, Kỷ Quân Lan thầm tổn thương, mà ở bên khác thì Diệp Thành lại nói với Đinh Lương Tài một phần sự thật. Tất nhiên anh sẽ không nói chuyện tu hành thành tiên với một người bình thường, anh chỉ nói do mình có bản lĩnh đặc biệt được nhà họ Thẩm coi trọng, thế nên mới có địa vị cao như thế.

 



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement