Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Advertisement

Chương 442: Cứ thế bỏ qua như vậy?

"Người đã đến đây, trừ khi chưởng môn Cổ Kiếm Môn đến, nếu không Mục Tinh Thần không thể nào xoay chuyển tình thế được".

Sử Dịch Tiến trí tuệ cao thâm, quả quyết nói.

Chỉ có những người có địa vị như ông ta mới biết được sự đáng sợ của Diệp Thành. Anh là cường giả mạnh mẽ tung hoành khắp thế giới, đâu phải là kẻ ỷ thế Cổ Kiếm Môn mà đến như Mục Tinh Thần có thể sánh bằng.

Nhưng những người trong sơn trang lại không có tầm nhìn sâu rộng như vậy.

Khi Diệp Thành đánh chết Phương Lâm Nham ngay trước mặt mọi người, cả sơn trang đều sôi trào. Từng đợt tiếng hô kinh ngạc vang lên, ngay cả Mục Tinh Thần cũng không ngồi yên được nữa, nói với sắc mặt tái xanh:

"Hay lắm hay lắm, tôi muốn đi xem xem ai to gan như vậy mà dám không nể mặt Cổ Kiếm Môn này".

Nói xong anh ta đứng bật dậy, tức giận đùng đùng đi ra ngoài.

Người của nhà họ Liễu, nhà họ Tần, nhà họ Từ nhìn nhau, chỉ có thể đi theo. Mà đám người gia chủ nhà họ Giả lạnh lùng đứng nhìn cũng vỗ đùi, nói:

"Đi thôi, cùng đi luôn! Xem xem rốt cuộc có nhân vật lớn nào tới Yên Kinh mà dám khiêu khích Cổ Kiếm Môn".

Các tên nhà giàu, gia tộc hào môn trong đại sảnh đều đi theo Mục Tinh Thần ra ngoài, đen nghịt một mảnh, khí thế khủng khiếp. Hứa Lão Thực đi theo bên trái Mục Tinh Thần, còn cô gái xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành kia đi bên phải, đằng sau là các gia chủ thế gia ở Yên Kinh.

Đám người này đã đại diện cho một nửa Yên Kinh, quyền thế che trời.

"Hừ!"

Vừa ra khỏi cửa thấy cảnh tượng trong sân, sắc mặt Mục Tinh Thần liền tối sầm xuống, ánh sáng lạnh lóe lên trong mắt.

Cậu Đường bị giết, đám người Mục Nguyên Đức quỳ dưới đất, Phương Lâm Nham bị một chưởng vỗ thành vụn thịt, điều này gần như là vả thẳng một cái thật mạnh vào mặt Mục Tinh Thần, sao anh ta có thể không tức được.

Cho dù là đám gia chủ nhà họ Giả, nhà họ Tiết nhìn thấy cảnh này cũng kinh ngạc vô cùng.

"Ôi trời, người này ra tay tàn nhẫn quá. Giết người ngay trước mặt mọi người, định không chết không thôi với Cổ Kiếm Môn đấy à... Nhưng mà, cậu thanh niên này nhìn quen thế nhỉ, ngồi cạnh cậu ta hình như là Tần Thư Dao của tập đoàn Thương Khung, chẳng lẽ cậu ta là..."

Nghĩ vậy, mấy gia chủ của các gia tộc lớn sắc mặt đều thay đổi, hít sâu một hơi.

Mà Mục Tinh Thần thì nhìn thẳng Diệp Thành, ánh mắt hiện lên sự ngờ vực: "Tại hạ là đệ tử đời thứ năm của Cổ Kiếm Môn - Mục Tinh Thần, không biết các hạ là ai? Có thù oán gì với Cổ Kiếm Môn mà lại ra tay tàn nhẫn như vậy!"

Cậu Đường chết rồi, Mục Tinh Thần không đau lòng, nhưng Phương Lâm Nham là cao thủ mà anh ta không dễ gì mới lôi kéo được, là người xếp trong top 10 ở Cổ Kiếm Môn. Một cao thủ mạnh thế này chết đi khiến lòng Mục Tinh Thần nhỏ máu.

"Dám đối địch với Cổ Kiếm Môn, chẳng lẽ là người của Tiêu phủ?". Mục Tinh Thần nghĩ rồi lại nhìn Aokawa Sayuri.

Xuất phát từ cảm nhận sức mạnh của cường giả, anh ta có thể cảm nhận được, Aokawa Sayuri là một cao thủ vô cùng mạnh, hơn nữa cũng là cao thủ Kim Đan như anh ta. Còn Diệp Thành thì chẳng có chút sức mạnh nào, hệt như người bình thường vậy.

"Việc này, nếu Vấn Kiếm lão tổ của Cổ Kiếm Môn đích thân đến hỏi tôi thì cũng còn tạm được. Cậu chỉ là một tiểu bối, không đủ tư cách đâu". Diệp Thành vắt chéo chân, một tay cầm ly rượu, một tay nướng đồ, nói với vẻ không hề để ý.

"To gan, danh hiệu của lão tổ không phải là thứ anh có thể tùy tiện gọi như vậy!", sắc mặt Mục Tinh Thần thay đổi.

Là cao thủ đỉnh cao một tay lập nên Cổ Kiếm Môn, địa vị của Vấn Kiếm lão tổ vô cùng cao quý, tựa như một vị thần của Cổ Kiếm Môn vậy. Cho dù là người của sáu huyền môn kia khi nhắc đến Vấn Kiếm lão tổ cũng phải cung kính, đây chính là sự tôn trọng đối với cường giả.

"Hay lắm, trẻ tuổi ngôn cuồng, không hiểu phép tắc!"

"Rốt cuộc cậu là ai? Trước mặt thiếu chủ mà dám láo xược như vậy hả!"

"Một thằng nhãi ranh mà thôi, tôi chỉ cần thốt một câu là có thể đuổi cậu ra khỏi Yên Kinh!"

"...."

Những gia chủ thế gia vây quanh Mục Tinh Thần và cả đám người Mục Lăng Phong đều nhao nhao mắng chửi. Chỉ có người của hai nhà họ Tần và nhà họ Từ là nhìn Diệp Thành như nhìn thấy ma.

"Thiếu chủ, anh ta chính là Diệp Thành".

Lúc này Liễu Nhược Trần mới sực tỉnh, vội vàng nói.

"Diệp Thành... Diệp Tiên sư?"

Nhưng Liễu Nhược Trần không ngờ, hắn vừa nói như vậy, cả sơn trang liền im như thóc. Trên ngọn núi chiếu rọi bởi ánh trăng, tuy đèn đuốc sáng trưng nhưng tất cả mọi người như bị dùng phép thuật cấm nói, họ trợn mắt há mồm nhìn chỗ đình hóng mát, cho dù là Mục Tinh Thần cũng lộ vẻ kinh hãi.

"Là Diệp Tiên sư thật..."

Lúc này Mục Tinh Thần mới quan sát kỹ càng, cuối cùng xác định. Thất đại huyền môn sở dĩ vẫn luôn do dự không làm, thứ nhất là vì mọi người vẫn chưa thống nhất ý kiến được, chưa phân chia lợi ích xong xuôi; Thứ hai là vì ba Huyền Tiên trấn giữ Hoa Hạ quả thực quá mạnh; Cuối cùng là nghe đồn rằng, Hoa Hạ còn có một kẻ vô cùng đáng sợ, tung hoành vô địch, giết Huyền Tiên dễ như trở bàn tay.

Sau khi xác nhận, mặt Mục Tinh Thần tái mét, không động đậy nổi.

"Diệp Tiên sư, nhà họ Liễu chúng tôi không thù không oán với anh, nhưng anh nhiều lần làm nhục nhà họ Liễu chúng tôi, còn đuổi giết đến tận Yên Kinh, anh nghĩ nhà họ Liễu chúng tôi sẽ để mặc cho anh xâu xé sao?"

Mục Tinh Thần đến rồi, Liễu Nhược Trần như tìm được chỗ dựa, lá gan cũng lớn hơn.

"Thiếu chủ, anh từng đồng ý với tôi sẽ bảo vệ nhà họ Liễu. Diệp Tiên sư đã ở đây, mong anh hãy đòi lại công bằng cho nhà họ Liễu chúng tôi!", Liễu Nhược Trần vừa nói vừa nhìn Mục Tinh Thần bằng ánh mắt mong chờ.

Liễu Nhược Trần nghĩ rằng dù Diệp Thành rất lợi hại nhưng cũng không phải là đối thủ của những tu sĩ của thất đại huyền môn. Giờ thiếu chủ của Cổ Kiếm Môn ở đây, dù Diệp Thành có ngang ngược thế nào cũng không làm nên trò trống gì.

"Tôi đòi lại công bằng cái đầu anh ấy!"

Mục Tinh Thần mắng chửi trong lòng, chỉ muốn đá một cái chết quách Liễu Nhược Trần. Những người khác có lẽ vẫn còn ảo tưởng, nhưng anh ta thì biết rằng thất đại huyền môn thường khoác lác về những công pháp tu tiên thần thánh, thực tế rằng chúng chỉ mạnh hơn những công pháp trên Trái Đất một chút mà thôi.

Một tu sĩ cảnh giới Kim Đan có lẽ có thể đồng thời đối mặt với ba cường giả Thần Cảnh, nhưng kẻ đáng sợ liên tiếp đánh với hơn hai mươi cường giả Thần Cảnh, còn có thể giết được Huyền Tiên như Diệp Thành, anh ít nhất cũng là cảnh giới Xuất Khiếu rồi!

 

"Là Diệp Tiên sư thật..."

Lúc này Mục Tinh Thần mới quan sát kỹ càng, cuối cùng xác định. Thất đại huyền môn sở dĩ vẫn luôn do dự không làm, thứ nhất là vì mọi người vẫn chưa thống nhất ý kiến được, chưa phân chia lợi ích xong xuôi; Thứ hai là vì ba Huyền Tiên trấn giữ Hoa Hạ quả thực quá mạnh; Cuối cùng là nghe đồn rằng, Hoa Hạ còn có một kẻ vô cùng đáng sợ, tung hoành vô địch, giết Huyền Tiên dễ như trở bàn tay.

Sau khi xác nhận, mặt Mục Tinh Thần tái mét, không động đậy nổi.

"Diệp Tiên sư, nhà họ Liễu chúng tôi không thù không oán với anh, nhưng anh nhiều lần làm nhục nhà họ Liễu chúng tôi, còn đuổi giết đến tận Yên Kinh, anh nghĩ nhà họ Liễu chúng tôi sẽ để mặc cho anh xâu xé sao?"

Mục Tinh Thần đến rồi, Liễu Nhược Trần như tìm được chỗ dựa, lá gan cũng lớn hơn.

"Thiếu chủ, anh từng đồng ý với tôi sẽ bảo vệ nhà họ Liễu. Diệp Tiên sư đã ở đây, mong anh hãy đòi lại công bằng cho nhà họ Liễu chúng tôi!", Liễu Nhược Trần vừa nói vừa nhìn Mục Tinh Thần bằng ánh mắt mong chờ.

Liễu Nhược Trần nghĩ rằng dù Diệp Thành rất lợi hại nhưng cũng không phải là đối thủ của những tu sĩ của thất đại huyền môn. Giờ thiếu chủ của Cổ Kiếm Môn ở đây, dù Diệp Thành có ngang ngược thế nào cũng không làm nên trò trống gì.

"Tôi đòi lại công bằng cái đầu anh ấy!"

Mục Tinh Thần mắng chửi trong lòng, chỉ muốn đá một cái chết quách Liễu Nhược Trần. Những người khác có lẽ vẫn còn ảo tưởng, nhưng anh ta thì biết rằng thất đại huyền môn thường khoác lác về những công pháp tu tiên thần thánh, thực tế rằng chúng chỉ mạnh hơn những công pháp trên Trái Đất một chút mà thôi.

Một tu sĩ cảnh giới Kim Đan có lẽ có thể đồng thời đối mặt với ba cường giả Thần Cảnh, nhưng kẻ đáng sợ liên tiếp đánh với hơn hai mươi cường giả Thần Cảnh, còn có thể giết được Huyền Tiên như Diệp Thành, anh ít nhất cũng là cảnh giới Xuất Khiếu rồi!



Nhưng giờ dưới bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm, anh ta biết rằng mình chỉ cần lùi bước một chút thôi là những thế gia Yên Kinh sau lưng anh ta sẽ làm phản ngay, thế là chắp tay nói:

"Thì ra là Diệp Tiên sư, lão tổ chúng tôi cũng từng nhiều lần khen ngợi Tiên sư. Trước đây nghe nói Tiên sư có chút mâu thuẫn với nhà họ Liễu, không biết có thể nể mặt Cổ Kiếm Môn chúng tôi mà..."

Anh ta còn chưa nói xong thì Diệp Thành đã phất tay, một luồng ánh kiếm màu xanh bắn xa cả mười mét, nhanh như tia chớp, phi như ngựa bay, gần như phá vỡ tốc độ sóng âm, chém Liễu Nhược Trần thành hai nửa.

Cậu chủ của Yên Kinh này trước khi chết dường như vẫn không ngờ Diệp Thành sẽ nói giết là giết, khuôn mặt vẫn còn vương sự vui mừng.

"Giảng...giảng hòa..."

Mục Tinh Thần còn chưa nói xong nhưng không thể nào nói tiếp được nữa, đôi mắt hiện lên sự giận giữ điên cuồng.

"Cậu là cái thá gì hả? Cho dù là Vấn Kiếm lão tổ ở trước mặt tôi cũng không dám nói thế đâu!"

Diệp Thành búng tay giết người xong thì phủi tay áo, cười khinh thường, hoàn toàn không quan tâm đến sự giận giữ của Mục Tinh Thần.

Các gia chủ thế gia ở Yên Kinh run như cầy sấy, họ lũ lượt cúi đầu không dám ho he câu nào. Trước hai thế lực đáng sợ là Cổ Kiếm Môn và Diệp Tiên sư, họ chỉ là lũ tép riu, không cẩn thận một chút là sẽ bị nghiền nát.



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement