Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Advertisement

Chương 464: Lời nguyền của Ân U Liên

Trong giới tu tiên, kẻ mạnh có địa vị hàng đầu. Cho dù Tề đạo sư có kiêu ngạo thế nào cũng không dám cãi lại cao thủ Kim Đan đỉnh phong như Ân U Liên. Ông ta vội cúi đầu, nói: "Ân Tiên tử nói đúng, là do tôi nông nổi, suýt nữa đã gây ra họa lớn".

Ân U Liên cũng không nhìn ông ta, lạnh nhạt nói: "Rốt cuộc đã có chuyện gì?"

Tề đạo sư liền kể lại đầu đuôi câu chuyện một lần, nhưng ông ta không bỉ ổi như đám người Chu Vân mà đều nói đúng sự thật, không hề thêm mắm dặm muối vào.

"Thì ra là như vậy".

Ân U Liên lại nhìn Diệp Thành một cái rồi quay người lại, bình tĩnh nói: "Bắc Võ tiên viện vốn sáng lập ra để chiêu mộ những bậc anh tài trong thiên hạ, giờ đây có một cao thủ Kim Đan trẻ tuổi như vậy ở ngay trước mặt, sao ông lại không muốn nhận?"

"Cậu ta thực sự là cao thủ Kim Đan?"

Tề đạo sư giật nảy mình, ánh mắt nhìn Diệp Thành bắt đầu lóe lên ánh sáng, ông ta vui mừng nói: "Muốn, muốn, tất nhiên là muốn nhận! Cậu Diệp, từ nay cậu chính là người của Bắc Võ tiên viện chúng tôi!"

Nghe vậy, đám người xung quanh ồn ào hẳn lên. Chu Vân thì điên cuồng gào lên: "Ân U Liên, thành Nam Ngọc cấm người Hoa Hạ vào trong, đây chính là luật lệ do bố tôi đích thân lập ra, cô dám làm trái sao?"

Ân U Liên còn chẳng thèm nhìn anh ta. Cô ấy bay lên không trung, rất nhanh đã biến mất trong tầm mắt của mọi người.

Chu Vân bị coi thường nên tức tới nỗi run cả người lên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Hay, hay cho một Ân U Liên, dám coi thường cậu đây hả! Cứ chờ đấy, tôi sẽ báo với bố để ông ấy đày cô tới núi Bắc Hàn làm kỹ nữ trong quân doanh!"

Thực ra anh ta chỉ nói mồm mà thôi, dù sao thành Nam Ngọc của Chu Chính Hào tất cả đều dựa vào Ân U Liên trấn giữ. Anh ta cũng không phải kẻ ngu, tất nhiên sẽ không thả người có năng lực chiến đấu mạnh nhất của phe mình đi. Nhưng anh ta chỉ vừa mới dứt lời thì đã cảm thấy cổ mình bị một bàn tay có sức mạnh vô cùng lớn tóm chặt lấy, trực tiếp nhấc lên không trung!

Người có thể làm ra chuyện này trừ Diệp Thành thì còn có thể là ai?

Tuy lúc này Ân U Liên vẫn chưa phải là thuộc hạ của anh nhưng anh cũng không cho phép bất cứ người nào sỉ nhục cô ấy!

"Anh..."

Chu Vân bị nhấc lơ lửng giữa không trung, chân anh ta không ngừng quẫy đạp nhưng không thể nào thoát khỏi đôi tay vững như bàn thạch của Diệp Thành. Đôi mắt Diệp Thành lóe lên ánh sáng lạnh, sát ý của anh lộ rõ:

"Xin lỗi đi".

"Bố tôi...là..."

"Xin lỗi!"

Tay Diệp Thành lại tăng thêm lực, đám tùy tùng bên cạnh của Chu Vân giờ mới hoàn hồn lại, quát ầm lên: "Láo xược! Cậu chủ nhà chúng tôi là con trai của thành chủ, anh dám động vào một sợi tóc của cậu chủ xem..."

"Thùng thùng!"

Diệp Thành không hề khách sáo, bất cứ kẻ nào dám lên tiếng đều bị đá ngã lăn quay ra đất. Nhìn đám người hầu độc ác vừa nãy còn ngang ngược hống hách, không coi ai ra gì giờ đều ngã trên mặt đất rên rỉ không bò dậy nổi là biết anh đá mạnh cỡ nào.

"Tôi bảo cậu xin lỗi!"

Diệp Thành dùng lực càng lúc càng mạnh, anh bóp tới nỗi Chu Vân trợn trắng mắt. Cậu ấm ăn chơi trước nay không sợ trời không sợ đất cuối cùng cũng biết sợ.

Anh ta có thể cảm nhận được sát ý không hề che giấu của Diệp Thành. Nếu bây giờ anh ta không xin lỗi thì e là thực sự sẽ bị bóp chết!

"Xin...xin lỗi".

"Không phải xin lỗi tôi mà là xin lỗi Ân U Liên".

"Ân Tiên tử, xin...xin lỗi".

Diệp Thành hừ lạnh một tiếng, vứt Chu Vân xuống đất. Động tác và vẻ mặt của anh đầy ghét bỏ, cứ như thể anh đang ném rác vậy.

"Cậu, cậu chủ!"

Mấy tên người hầu hung ác miễn cưỡng giãy giụa đứng dậy lên được vội vàng đưa Chu Vân đã ngất đi chật vật tháo chạy về phủ thành chủ, chúng vừa chạy vừa không quên để lại một câu:

"Tên nhóc này, mày chờ đấy cho tao!"

Diệp Thành chẳng coi đám tép riu này ra gì. Đừng nói là chúng, cho dù cả quần đảo Nam Ngọc này cũng chẳng bằng một sợi tóc của Ân U Liên trong lòng anh.

Anh cũng chẳng buồn quan tâm đến ánh nhìn sợ sệt của những người xung quanh mà nói thẳng với Tề đạo sư: "Tôi có thể đi vào chưa?"

Tề đạo sư cũng là một người khá hay ho. Vừa nãy khi Diệp Thành xử lý Chu Vân, ông ta đứng bên cạnh chắp tay nhìn trời, cứ như không nhìn thấy gì vậy, không thèm ngó ngàng đến những lời thỉnh cầu ông ta ra tay của những người xung quanh.

Nhưng lúc này, ông ta lại nghe lời Diệp Thành, cười khẽ: "Được, đi theo tôi".

Hai người cứ thế đi vào Bắc Võ tiên viện trong ánh mắt không thể tin nổi của mọi người...

Vừa đi vào tiên viện mới phát hiện bên trong là một không gian khác hẳn. Tuy Bắc Võ tiên viện nhìn từ ngoài chỉ là một tòa phủ đệ chiếm diện tích không lớn lắm, nhưng vừa đi vào trong mới biết không gian ở đây lớn kinh khủng, hoàn toàn không thua kém không gian của một ngọn núi lớn hay vùng đất lớn nào.

Tề đạo sư không còn vẻ cợt nhả với đời như trước nữa, ông ta nghiêm túc nói: "Cậu bạn à, cậu phải cẩn thận đấy. Tên nhãi Chu Vân kia bản lĩnh chẳng ra sao, nhưng lòng dạ vô cùng hẹp hòi. Bố cậu ta càng chẳng phải thứ tốt lành gì. Nói thật thì nếu không phải có Ân Tiên tử ở đó thì cả thành Nam Ngọc ai sẽ quan tâm đến bố con nhà đó chứ?"

Diệp Thành nhún vai, nói: "Xem ra ông cũng khá bất mãn với họ nhỉ".

"Hừ, tên nhãi Chu Vân đó chẳng có chút bản lĩnh nào, nhờ bố đi cửa sau mới vào được Bắc Võ tiên viện, tôi ngứa mắt cậu ta lâu rồi".

Biểu hiện lúc nào của Tề đạo sư trông như một thanh niên hận đời vậy, rất khó để khiến người ta nghĩ rằng ông ta đã hơn năm mươi tuổi rồi. Nhưng trong giới tu tiên thì người hơn năm mươi tuổi cũng chỉ là một thanh niên mà thôi.

Ông ta nói vậy, vẻ mặt đột nhiên mờ ám, sáp tới gần Diệp Thành nói với vẻ không có ý tốt: "Này, nói thật đi, có phải cậu thích Ân Tiên tử không?"



"Hả?"

Diệp Thành thực sự không hiểu trong đầu ông ta nghĩ cái gì nữa.

"Cậu đừng có giả vờ nữa".

Tề đạo sư nháy mắt, khoác tay lên vai Diệp Thành, nói với nét mặt hơn hở: "Vừa mới gặp nhau lần đầu tiên mà cậu đã bênh cô ấy rồi, cậu nói không thích cô ấy ai mà tin chứ".

Diệp Thành bĩu môi, không muốn để ý đến ông ta. Kiếp trước anh đã từng cùng vào sinh ra tử với Ân U Liên hàng trăm ngàn lần, thậm chí còn được cô ấy cứu mạng mấy lần. Tình cảm giữa quân thần này đâu có thể hình dung bằng một câu "yêu ngay từ ánh mắt đầu tiên" đơn giản chứ?

Tề đạo sư thấy anh không trả lời thì cho là anh ngầm thừa nhận, tiếp tục cảm thán: "Nhưng mà cũng phải, Ân Tiên tử là cao thủ số một của thành Nam Ngọc, tuy luôn che mặt nhưng chỉ dựa vào dáng người và phong thái đó cũng đã đủ để khiến vô số người ngày nhớ đêm mong. Hơn nữa không phải thần bí cũng là một vẻ đẹp sao, cô ấy đã thể hiện một cách hoàn hảo nét đẹp thần bí của mình..."

"Mong là sau khi ông nhìn thấy khuôn mặt thực sự của cô ấy vẫn có thể nói ra những lời này".

Diệp Thành trợn trắng mắt, trong lòng thầm cảm thán.

Khuôn mặt của Ân U Liên không phải bị phá hoại vì bệnh hay bị thương, mà cô ấy bị dính một lời nguyền, lời nguyền ấy đã lớn lên cùng cô ấy.

 

Tề đạo sư nháy mắt, khoác tay lên vai Diệp Thành, nói với nét mặt hơn hở: "Vừa mới gặp nhau lần đầu tiên mà cậu đã bênh cô ấy rồi, cậu nói không thích cô ấy ai mà tin chứ".

Diệp Thành bĩu môi, không muốn để ý đến ông ta. Kiếp trước anh đã từng cùng vào sinh ra tử với Ân U Liên hàng trăm ngàn lần, thậm chí còn được cô ấy cứu mạng mấy lần. Tình cảm giữa quân thần này đâu có thể hình dung bằng một câu "yêu ngay từ ánh mắt đầu tiên" đơn giản chứ?

Tề đạo sư thấy anh không trả lời thì cho là anh ngầm thừa nhận, tiếp tục cảm thán: "Nhưng mà cũng phải, Ân Tiên tử là cao thủ số một của thành Nam Ngọc, tuy luôn che mặt nhưng chỉ dựa vào dáng người và phong thái đó cũng đã đủ để khiến vô số người ngày nhớ đêm mong. Hơn nữa không phải thần bí cũng là một vẻ đẹp sao, cô ấy đã thể hiện một cách hoàn hảo nét đẹp thần bí của mình..."

"Mong là sau khi ông nhìn thấy khuôn mặt thực sự của cô ấy vẫn có thể nói ra những lời này".

Diệp Thành trợn trắng mắt, trong lòng thầm cảm thán.

Khuôn mặt của Ân U Liên không phải bị phá hoại vì bệnh hay bị thương, mà cô ấy bị dính một lời nguyền, lời nguyền ấy đã lớn lên cùng cô ấy.

Thực lực của Ân U Liên càng mạnh thì vết sẹo trên mặt cô ấy sẽ càng đáng sợ. Lúc này cô ấy đã đến Kim Đan đỉnh phong, nếu tháo khăn lụa che mặt xuống thì rất có thể sẽ dọa chết người ta.

"U Liên, kiếp trước người hóa giải lời nguyền cho cô là tôi, kiếp này người đó cũng chỉ có thể là tôi!"



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement