Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Advertisement

Chương 471: Kẻ ngốc cắn câu

“Lạ thật, rõ ràng nói người đã bị đuổi ra khỏi quần đảo Nam Ngọc rồi nhưng mình vừa dùng thần niệm để nghe lén hai lão tổ nói chuyện, nói rằng còn một số người sống ở thành Nam Hoa xa xôi nhất, rốt cuộc là chuyện gì thế?”

Diệp Thành hơi nhíu mày, anh quyết định qua khoảng thời gian này sẽ tự đến thành Nam Hoa một chuyến.

Anh đang đi thì bỗng dừng lại nhìn phía trước. Lúc này xung quanh trở nên đỏ rực, toàn là sương mù. Vừa rồi còn là con đường ồn ào náo nhiệt, bây giờ dường như bước đến một thế giới khác.

Ảo cảnh!

Có người bày trận pháp này để dẫn Diệp Thành vào trong ảo cảnh, tách biệt với hiện thực.

“Bách Tư Văn, nhà họ Bách chào anh!”

Trong màn sương đỏ, một thanh niên cao lớn vạm vỡ bước ra.

Thanh niên mày kiếm, râu tóc đều có màu đỏ, cả người như một lò lửa thiêu đốt chung quanh, hiển nhiên là phép thần thông hệ Hỏa, đạt đến Kim Đan. Sau lưng thanh niên là các thị vệ tu vi ở Tu Thể đỉnh phong bước ra từ màn sương đỏ.

“Các anh muốn làm gì?”

Diệp Thành ngoài mặt thì hỏi vậy nhưng trong lòng lại thầm nghĩ: “Còn có tên ngốc cắn câu này”.

“Dĩ nhiên là vì năm trăm nghìn linh thạch trong tay anh rồi. Số tiền này đủ để mua một món linh bảo, anh không thể hưởng thụ một mình. Tiện thể mời anh giao ra những viên Thần Chiếu Đan còn lại, vả lại phải nói rõ lai lịch của mấy viên đan này, tôi không tin anh có được thần đan này mà bán hết toàn bộ, trong tay chắc chắn còn giữ lại một ít”.

Bách Tư Văn nhếch môi cười.

“Nếu tôi không đưa thì sao?”, Diệp Thành khẽ cười, nhìn Bách Tư Văn với ánh mắt ngốc nghếch.

“Thế anh chỉ có thể đi theo tôi đến thành Nam Hỏa một chuyến rồi, anh cũng đừng nghĩ có thể cầu xin gì. Nhà họ Bách ở Nam Hỏa luyện lửa để bày binh bố trận, trận pháp này do lão tổ trong gia tộc tự tay bày bố. Dù có là thành chủ Nam Ngọc cũng không dễ phát hiện đâu”.

Sắc mặt Bách Tư Văn rất lạnh lùng, những người nhà họ Bách ở xung quanh đều nhìn chòng chọc như hổ đói, ánh mắt ai nấy cũng lộ ra vẻ tham lam.

Đó là năm trăm nghìn linh thạch!

Đây quả là con số thiên văn, dù là một gia tộc tu tiên lấy ra đều phải tổn thương nghiêm trọng đến nguyên khí, cũng chỉ có Bắc Vũ giàu có mới không để ý đến. Trong mắt họ, Diệp Thành là cái kho tiền di động, càng không cần nhắc đến Thần Chiếu Đan.

Trong màn sương đỏ, từng khí tức mạnh mẽ ngùn ngụt bao trùm xung quanh. Ở đó có đến hàng chục người tu tiên, chỉ mình Diệp Thành là người bình thường, dường như không hề có sức lực chống lại.

“Trước khi các anh đến, Chu Đan Đường không nói với các anh về thân phận của tôi sao?”

Diệp Thành bỗng thở dài: “Một đám ngu ngốc!”

“Thân phận gì?”, Bách Tư Văn sửng sốt.

“Thần Chiếu Đan là do tôi tự tay luyện chế”, Diệp Thành cười tươi, lộ ra hàm răng trắng ngần.

Anh vừa dứt lời, những người xung quanh đều bật cười như vừa nghe được câu chuyện cười nào đó, chỉ có Bách Tư Văn biến sắc, thầm cảm thấy không ổn, nhưng đã muộn rồi, hắn ta chỉ thấy Diệp Thành khẽ khàng bước đến.

“Ầm!”

Cả ảo cảnh của trận pháp đều chấn động.

Một hơi thở hung ác toát ra từ người Diệp Thành lập tức lấp đầy khoảng không. Anh như một con khủng long bạo chúa thời tiền sử vừa thức tỉnh, uy lực vô cùng kinh khủng ngưng tụ quanh người.

“Bùm bùm bùm...”

Trong phút chốc, mấy thị vệ nhà họ Bách không chịu nổi uy lực đó lập tức nổ tung ngay tại chỗ. Chỉ có Bách Tư Văn còn gắng gượng chống đỡ được, hắn ta quỳ xuống đất, cả người run rẩy.

Bách Tư Văn gắng gượng ngước mắt lên nhìn, chỉ thấy Diệp Thành từng bước đi đến, cả không gian ảo như phát ra tiếng cộc cộc theo từng bước chân của anh, hiển nhiên là trận pháp không chịu nổi nữa, sắp vỡ tung.

“Chết tiệt, này có phải là người bình thường đâu? Rõ ràng là một cường giả cảnh giới Kim Đan, hơn nữa là Kim Đan cực kỳ khủng bố, tuyệt nhiên không phải là người nhà họ Bách mình có thể đối địch, Chu Đan Đường thế mà dám gạt mình…”

Bách Tư Văn thầm nghiến răng nghiến lợi.

Hắn ta muốn cầu xin tha nhưng sao Diệp Thành có thể mềm lòng được, anh vung một lưỡi dao gió, chém không gian của Bách Tư Văn thành hai. Sau đó anh giơ hai tay ra xé không gian ảo, ảo cảnh vụn vỡ, màn sương đỏ biến mất, trước mắt Diệp Thành bỗng có một ông lão mặc áo đỏ xuất hiện.

Ông lão đang ngồi xếp bằng, truyền pháp lực vào trận đồ trước mặt, vận chuyển trận pháp. Vừa nhìn thấy Diệp Thành, ông lão ngạc nhiên nói: “Đạo hữu hãy dừng tay, hãy nghe tôi nói…”

“Chết đi…”

Diệp Thành không hề nương tay, lòng bàn tay anh ngưng tụ ánh sáng màu vàng chói rực hóa thành chưởng ấn có kích thước ngàn thước như thần đúc thành. Ông lão áo đỏ còn chưa nói hết câu đã bị đánh thánh cái bánh nhân thịt, thần hồn gì đó đều biến thành bột.

Đối phó với mấy cảnh giới Kim Đan bình thường này, Diệp Thành không cần ra chiêu thứ hai, chỉ cần thổi khí ra thôi đã có thể giết chết rồi.

“Chắc chắn Chu Đan Đường đã nói về mình với rất nhiều gia tộc rồi, nhưng người ta vẫn đang trông ngóng thì các người ra tay rồi. Tham lam và ngu ngốc đúng là thứ lấy mạng người!”

Sau khi giết lão tổ nhà họ Bách, Diệp Thành lạnh lùng nhìn về phía Chu Đan Đường: “Giao dịch đã xong, chỉ có các người biết thân phận của tôi nhưng nhà họ Bách lại tự dâng mình tới cửa, hiển nhiên là đang giở trò mượn dao giết người. Các người còn nghĩ Diệp Thành tôi là người dễ bắt nạt vậy sao?”

Diệp Thành lắc người biến mất ngay tại chỗ, bay về phía Chu Đan Đường.

Trong Chu Đan Đường, lúc này, mấy quản lý đang tề tựu lại tại tầng cao nhất.



Đặc sứ mặc áo màu đen nhấp một ngụm trà, ngồi ở vị trí chính giữa. Trước mặt ông ta là đường chủ chi nhánh, các trưởng lão đang vui vẻ báo cáo. Buổi đấu giá kết thúc tốt đẹp, Chu Đan Đường đã thừa cơ lấy được một khoản lợi nhuận lớn.

“Nếu cộng thêm hai trăm nghìn linh thạch nhà họ Bách đưa cho chúng ta thì buổi đấu giá lần này kiếm được bốn trăm nghìn!”, đường chủ Chu Đan Đường cười nói.

“Đặc sứ đại nhân, tôi vẫn hơi lo lắng… Diệp Thượng tiên kia có vẻ như không dễ chọc vào đâu, chúng ta không sai lầm đấy chứ”, ông Chu do dự nói.

“Chỉ một người thôi mà cũng xứng gọi là Thượng tiên à? Ông Chu, ông hồ đồ quá!”, Phó đường chủ đứng một bên quở trách.

“Bách Lão Quỷ của thành Nam Hỏa bày bố Hỏa Trận, dù cậu ta có là Kim Đan thật thì cũng không phải là đối thủ của Bách Lão Quỷ. Hơn nữa, Chu Đan Đường là một trong những hiệu thuốc của quần đảo Nam Ngọc, đắc tội thì đắc tội, không là gì cả”.

Đặc sứ hời hợt nói, Chu Đan Đường có lẽ chỉ là con kiến so với mấy nhân vật tầm cỡ trong vương tộc thành Nam Ly và các đại gia tộc có danh tiếng. Nhưng với người bình thường lại là nơi không thể với tới, như một tòa tháp khổng lồ, không thể lay chuyển.

Thế nhưng lúc mấy quản lý đó đang nở nụ cười yên tâm…

“Ầm...”

Một tiếng động vang lên từ tầng dưới, theo đó là tiếng kêu thảm thiết của rất nhiều người.

“Chuyện gì vậy?”

Mọi người đều sửng sốt bèn bảo người đi xem nhưng tiếng động đó nhanh chóng đi lên từ tầng một, gần như chỉ trong một cái búng tay đã lên đến mấy chục tầng để đến tầng cao nhất.

“Bùm...”

Cánh cửa bằng đồng được khắc rất nhiều hình thù bị đá mạnh vào trong. Một chàng trai chắp tay sau lưng đi vào, tay anh còn xách một người đàn ông lực lưỡng. Người đàn ông đó là thủ lĩnh thị vệ của Chu Đan Đường – một cao thủ đã kết đan, bây giờ hắn bị Diệp Thành xách lên như con chó chết, sau đó bị vứt xuống lầu.

“Diệp Thượng tiên?”

“Thằng nhóc họ Diệp?”

 

“Đặc sứ đại nhân, tôi vẫn hơi lo lắng… Diệp Thượng tiên kia có vẻ như không dễ chọc vào đâu, chúng ta không sai lầm đấy chứ”, ông Chu do dự nói.

“Chỉ một người thôi mà cũng xứng gọi là Thượng tiên à? Ông Chu, ông hồ đồ quá!”, Phó đường chủ đứng một bên quở trách.

“Bách Lão Quỷ của thành Nam Hỏa bày bố Hỏa Trận, dù cậu ta có là Kim Đan thật thì cũng không phải là đối thủ của Bách Lão Quỷ. Hơn nữa, Chu Đan Đường là một trong những hiệu thuốc của quần đảo Nam Ngọc, đắc tội thì đắc tội, không là gì cả”.

Đặc sứ hời hợt nói, Chu Đan Đường có lẽ chỉ là con kiến so với mấy nhân vật tầm cỡ trong vương tộc thành Nam Ly và các đại gia tộc có danh tiếng. Nhưng với người bình thường lại là nơi không thể với tới, như một tòa tháp khổng lồ, không thể lay chuyển.

Thế nhưng lúc mấy quản lý đó đang nở nụ cười yên tâm…

“Ầm...”

Một tiếng động vang lên từ tầng dưới, theo đó là tiếng kêu thảm thiết của rất nhiều người.

“Chuyện gì vậy?”

Mọi người đều sửng sốt bèn bảo người đi xem nhưng tiếng động đó nhanh chóng đi lên từ tầng một, gần như chỉ trong một cái búng tay đã lên đến mấy chục tầng để đến tầng cao nhất.

“Bùm...”

Cánh cửa bằng đồng được khắc rất nhiều hình thù bị đá mạnh vào trong. Một chàng trai chắp tay sau lưng đi vào, tay anh còn xách một người đàn ông lực lưỡng. Người đàn ông đó là thủ lĩnh thị vệ của Chu Đan Đường – một cao thủ đã kết đan, bây giờ hắn bị Diệp Thành xách lên như con chó chết, sau đó bị vứt xuống lầu.

“Diệp Thượng tiên?”

“Thằng nhóc họ Diệp?”

“Cậu chưa chết?”

Mọi người đều phản ứng không giống nhau.

Mấy quản lý như gặp phải ma quỷ, chẳng phải Diệp Thành bị lão tổ nhà họ Bách ở thành Nam Hỏa bắt đi rồi sao? Sao lại xuất hiện ở Chu Đan Đường? Hơn nữa mỗi bước đi của anh, tòa nhà một trăm mét đều lắc lư theo như thể có một con quái vật khổng lồ giẫm chân, khí cơ trên người ngưng tụ lại, mặc dù không nhìn ra tu vi nhưng chắc chắn không phải người bình thường.

“Sao nào, rất ngạc nhiên khi thấy tôi chưa bị nhà họ Bách giết chết?”, Diệp Thành vừa đi vừa mỉm cười, ánh mắt hiện lên sát khí hừng hực.

 



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement