Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Advertisement

Chương 485: Nhìn rõ bản thân

Sắc mặt nhiều người liền trở nên khó coi. Tu sĩ Kim Đan rất hiếm, cho dù trong một tông phái cũng không quá mười người. Ở một nơi nhỏ bé như thành Nam Ngọc thì chỉ có mỗi mình Ân U Liên.

"Được lắm, xem ra bản vương đã đánh giá thấp anh rồi. Luồng sáng vàng kim vừa nãy chính là anh đúng không". Giọng nói Nam Hiền đè nén sự tức giận.

Đám người Tiết Mộng Ngưng, Ngân Linh Tử sắc mặt đều rất khó coi, không ngờ họ lại bị lừa bởi vẻ bề ngoài của Diệp Thành. Thanh niên này giả heo ăn thịt hổ, trông thế thôi mà lại là tu sĩ Kim Đan.

Nhưng họ không hề sợ. Là những người mạnh nhất của thế hệ trẻ trên quần đảo Nam Ngọc, cũng không phải là họ chưa bao giờ đấu với tu sĩ Kim Đan.

"Lập tức lùi lại!"

Đấu Chiến Hoàng bước lên một bước, giọng như sấm rền. Nhiều anh tài ánh mắt cũng lạnh lẽo, nhìn thẳng vào Diệp Thành.

Trước mặt nhiều thiên tài trẻ tuổi như vậy, cho dù là tu sĩ Kim Đan thông thường e là cũng phải sợ hãi chảy mồ hôi lạnh, vội vàng lùi ra sau. Nhưng Diệp Thành thì không hề biến sắc, lại lạnh nhạt nói:

"Tôi cho các người bảy phút, hãy biến mất trước mặt tôi, nếu không các người đều phải chết".

Giọng điệu của anh bình thường như đang ăn cơm uống nước vậy. Mọi người sững sờ, sau đó thì cười ầm cả lên. Lâm Quảng Lăng phì cười, nói:

"Anh nghĩ anh là ai? Chân quân cảnh giới Xuất Khiếu sao? Cho dù là một vị chân quân có mặt ở đây thì cũng phải lùi bước khi đối mặt với chúng tôi, huống hồ anh chỉ là một tu sĩ Kim Đan cỏn con. Nếu anh là Nam Ly Vương hoặc là chưởng môn của môn phái lớn thì chúng tôi tất nhiên sẽ cung kính phục tùng, đáng tiếc anh chẳng là cái thá gì cả, chỉ là một kẻ thuộc chủng tộc hạ đẳng mà thôi".

"Đúng vậy, cậu bạn à, phải biết nhìn rõ bản thân mình đang đứng ở đâu".

Thanh Mi Tiên tử lắc đầu phụ họa, những người khác thì đều cười lạnh.

Trước tòa cung điện, hơn mười vị Kim Đan hậu kỳ đang tụ tập, lại còn thêm cả bảy, tám thiên tài trẻ tuổi nữa. Sức chiến đấu mạnh mẽ như thế này, ngay cả tu sĩ Xuất Khiếu thông thường cũng chưa chắc đã đấu lại được.

"Hừ".

Nhưng đối mặt với đám người này, Diệp Thành lại trực tiếp ra tay!

Đối với anh, những người trước mặt này chẳng khác gì lũ sâu bọ. Sao con người phải nói lý với lũ sâu bọ chứ?

Một nắm đấm màu vàng kim to chừng mười trượng ngưng tụ trong không trung, đập bộp lên người Nhậm Thiên Hạt.

Tên giáo chủ Bách Độc Giáo này phát ra tiếng hô kinh ngạc, bị nắm đấm này đập thành bánh thịt.

Một nắm đấm giết Kim Đan!

"Muốn chết hả!"

Đám người Nam Hiền tức điên lên. Họ không ngờ Diệp Thành lại dám ra tay trước mặt nhiều người như vậy.

"Nộ Long Tiếu!"

Sắc mặt Lâm Quảng Lăng thay đổi, hai tay liền bấm quyết đánh ra một con rồng mang ánh sáng rực rỡ chói lóa. Con rồng này dài cả hơn trăm trượng, râu nó cũng tỏa rực ánh sáng thần thánh, từng miếng vảy của nó ngưng tụ trông hệt như thật. Nó phát ra tiếng ngâm chấn động trời đất, xông về phía Diệp Thành.

Nhà họ Lâm ở vương thành được xưng tụng là có huyết mạch của rồng.

Thực ra đó cũng chỉ là khoe khoang mà thôi, rồng là thần thú tiên thú, sao huyết mạch có thể bị rơi rớt trên Trái Đất được? Nhưng nhà họ Lâm quả thực có được bí thuật truyền thừa của Long tộc, một khi đánh ra chiêu là đất đá núi non đứt gãy, long trời lở đất, vô cùng bá đạo.

"Bốp!"

Diệp Thành vẫn ôm Ân U Liên, tay kia thì cong tay búng.

"Rắc rắc!"

Con rồng dài trăm trượng liền bị đập mạnh lên, nó khựng lại giữa không trung sau đó bị nứt ra từng chút một. Vô số ánh sáng hóa thành đom đóm, sức mạnh đáng sợ đó truyền lên người Lâm Quảng Lăng khiến cơ thể Lâm Quảng Lăng run lên bần bật, lùi ra xa hơn trăm mét.

"Không xong rồi, chân nguyên của người này quá đáng sợ, không hề thua kém Kim Đan đỉnh phong!"

Sắc mặt Lâm Quảng Lăng kinh hãi. Lúc hắn ta đối diện với Diệp Thành cứ như đấm vào một ngọn núi Thái Sơn vậy. Khí kình đáng sợ làm núi non đất đai nứt vỡ kia suýt nữa đã khiến người hắn ta bị xé rách. Cường giả như thế này, Lâm Quảng Lăng chỉ từng gặp lão tổ trong tộc là có sức mạnh như vậy.

"Cùng ra tay đi".

Sắc mặt Nam Hiền thay đổi, quát lớn một tiếng. Một con giao long sấm sét khổng lồ vọt ra sau lưng cậu ta. Nó cao hơn ba trượng, khí thế cắn nuốt cả trời đất, nhìn Diệp Thành từ trên cao xuống.



Ngay sau đó, mười luồng khí thế Ngưng Đan cuồn cuộn chỉ trong nháy mắt đã vọt lên, tràn đầy trong không trung, va chạm liên tục vào trận pháp vang lên những tiếng lách cách. Những luồng sức mạnh này hội tụ vào còn đáng sợ hơn cả Kim Đan, dường như muốn phá vỡ cả trời đất.

Quanh người Tiết Mộng Ngưng nổi lên làn sóng đen cuồn cuộn, trông như cứ như nữ vương cai quản chốn U Minh. Ngân Linh Tử lao thẳng lên trời, biến thành một người khổng lồ cao mười mét, chân giẫm mạnh xuống đất, trông cứ như đến từ thuở hồng hoang...

Chỉ trong nháy mắt, Diệp Thành đã rơi vào sát trận.

"Ầm ầm!"

Hư không nứt vỡ, không gian trong cung điện Vạn Độc rộng cả nghìn trượng biến thành biển nguyên khí. Từng luồng sức mạnh Kim Đan nhét đầy trong đó, làm luồng khí trong trời đất rối tung lên. Tiếng 'đinh đinh đang đang' bạng ên, vô số bùa chú cấm chế sáng kệ trên bức tường của cung điện, uy thế vô song ngăn cách bên ngoài lại, bảo vệ cung điện cổ xưa này.

Mà bên ngoài cung điện, sắc mặt Nam Hiền lạnh lẽo. Con giao long sấm sét sau lưng cậu ta xông thẳng lên trời, khí thế cắn nuốt cả trời đất. Mà Ngân Linh Tử, Tiết Mộng Ngưng, Triệu Thu Nhi quanh người đều xuất hiện những hiện tượng kỳ lạ, vô cùng mạnh mẽ tới nỗi không thể tin nổi.

"Đừng nói anh là Kim Đan đỉnh phong, cho dù là Xuất Khiếu thì đã sao chứ, tôi vẫn có thể giết anh!"

Nam Hiền hừ lạnh một tiếng. Là thành viên của vương tộc Nam Ly, từ nhỏ cậu ta đã tung hoành bất bại, chưa từng gặp phải trắc trở gì, thế nên đã tạo nên thói quen kiêu ngạo coi thường tất cả. Trong vùng đất mười vạn dặm này, cậu ta không tin mình sẽ thua.

"Giết!"

Ngân Linh Tử không nhiều lời, trực tiếp đánh tới.

Toàn thân hắn trong suốt, ánh sáng rực rỡ bao phủ. Hai cánh mở ra liền rực rỡ ánh sáng bạc. Thanh giáo dài tuyệt thế trong tay hắn xuyên qua không khí, đâm về phía Diệp Thành với tốc độ gấp mười lần sóng âm. Thậm chí mọi người có thể nhìn thấy ánh sáng bạc rực rỡ vụt ra từ thanh giáo đó.

"Ngân Linh Tử hoàn toàn không bị thương nặng, trước đó hắn chỉ lơ là mà thôi".

Lòng Tiết Mộng Ngưng lạnh lẽo, không khỏi đổ mồ hôi lạnh.

Chỉ dựa vào một đòn này thôi Ngân Linh Tử đã có thể xếp vào người đỉnh cao nhất trong thế hệ trẻ ở quần đảo Nam Ngọc hiện giờ. Ánh bạc đó mạnh mẽ không gì thắng nổi, nó vụt qua không trung, dường như ngay cả hư không cũng run lên. Cho dù là tu sĩ Kim Đan đối mặt với đòn này, chỉ cần sơ ý thôi là cũng sẽ thân tử đạo tiêu.

"Đinh!"

Lúc này đột nhiên có một âm thanh trong trẻo vang lên.

Diệp Thành cong tay búng một cái, nó nhẹ nhàng búng lên vầng sáng bạc đó. Sau đó cơ thể Ngân Linh Tử liền đột nhiên xuất hiện trong không trung. Nhiều luồng sáng bạc dài ngoằng đột nhiên cong lại giữa không trung, suýt nữa thì đứt gãy. Mọi người đều có thể nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Ngân Linh Tử, hiển nhiên là đã dùng hết toàn lực nhưng vô dụng.

"Bốp!"

Ánh bạc trực tiếp bị bắn văng ra ngoài, bay ngược giữa không trung, xa ra cả nghìn trượng, suýt nữa định vào trên trận pháp Canh Phong. Ánh bạc tản đi, sắc mặt Ngân Linh Tử vô cùng khó coi, liên tục thở dốc.

Cái búng tay của Diệp Thành suýt nữa đã làm ánh bạc bị đứt gãy. Cây giáo thần trong tay hắn là bảo vật trời sinh, tên là Bí Ngân Võ Thánh, có thể biến hóa khôn lường, sức mạnh vượt xa linh bảo, nhưng không ngờ còn không đỡ nổi một cái búng tay của Diệp Thành.

"Để tôi!"

Quanh người Tiết Mộng Ngưng nổi lên làn sóng đen cuồn cuộn, trông như cứ như nữ vương cai quản chốn U Minh. Ngân Linh Tử lao thẳng lên trời, biến thành một người khổng lồ cao mười mét, chân giẫm mạnh xuống đất, trông cứ như đến từ thuở hồng hoang...

Chỉ trong nháy mắt, Diệp Thành đã rơi vào sát trận.

"Ầm ầm!"

Hư không nứt vỡ, không gian trong cung điện Vạn Độc rộng cả nghìn trượng biến thành biển nguyên khí. Từng luồng sức mạnh Kim Đan nhét đầy trong đó, làm luồng khí trong trời đất rối tung lên. Tiếng 'đinh đinh đang đang' bạng ên, vô số bùa chú cấm chế sáng kệ trên bức tường của cung điện, uy thế vô song ngăn cách bên ngoài lại, bảo vệ cung điện cổ xưa này.

Mà bên ngoài cung điện, sắc mặt Nam Hiền lạnh lẽo. Con giao long sấm sét sau lưng cậu ta xông thẳng lên trời, khí thế cắn nuốt cả trời đất. Mà Ngân Linh Tử, Tiết Mộng Ngưng, Triệu Thu Nhi quanh người đều xuất hiện những hiện tượng kỳ lạ, vô cùng mạnh mẽ tới nỗi không thể tin nổi.

"Đừng nói anh là Kim Đan đỉnh phong, cho dù là Xuất Khiếu thì đã sao chứ, tôi vẫn có thể giết anh!"

Nam Hiền hừ lạnh một tiếng. Là thành viên của vương tộc Nam Ly, từ nhỏ cậu ta đã tung hoành bất bại, chưa từng gặp phải trắc trở gì, thế nên đã tạo nên thói quen kiêu ngạo coi thường tất cả. Trong vùng đất mười vạn dặm này, cậu ta không tin mình sẽ thua.

"Giết!"

Ngân Linh Tử không nhiều lời, trực tiếp đánh tới.

Toàn thân hắn trong suốt, ánh sáng rực rỡ bao phủ. Hai cánh mở ra liền rực rỡ ánh sáng bạc. Thanh giáo dài tuyệt thế trong tay hắn xuyên qua không khí, đâm về phía Diệp Thành với tốc độ gấp mười lần sóng âm. Thậm chí mọi người có thể nhìn thấy ánh sáng bạc rực rỡ vụt ra từ thanh giáo đó.

"Ngân Linh Tử hoàn toàn không bị thương nặng, trước đó hắn chỉ lơ là mà thôi".

Lòng Tiết Mộng Ngưng lạnh lẽo, không khỏi đổ mồ hôi lạnh.

Chỉ dựa vào một đòn này thôi Ngân Linh Tử đã có thể xếp vào người đỉnh cao nhất trong thế hệ trẻ ở quần đảo Nam Ngọc hiện giờ. Ánh bạc đó mạnh mẽ không gì thắng nổi, nó vụt qua không trung, dường như ngay cả hư không cũng run lên. Cho dù là tu sĩ Kim Đan đối mặt với đòn này, chỉ cần sơ ý thôi là cũng sẽ thân tử đạo tiêu.

"Đinh!"

Lúc này đột nhiên có một âm thanh trong trẻo vang lên.

Diệp Thành cong tay búng một cái, nó nhẹ nhàng búng lên vầng sáng bạc đó. Sau đó cơ thể Ngân Linh Tử liền đột nhiên xuất hiện trong không trung. Nhiều luồng sáng bạc dài ngoằng đột nhiên cong lại giữa không trung, suýt nữa thì đứt gãy. Mọi người đều có thể nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Ngân Linh Tử, hiển nhiên là đã dùng hết toàn lực nhưng vô dụng.

"Bốp!"

Ánh bạc trực tiếp bị bắn văng ra ngoài, bay ngược giữa không trung, xa ra cả nghìn trượng, suýt nữa định vào trên trận pháp Canh Phong. Ánh bạc tản đi, sắc mặt Ngân Linh Tử vô cùng khó coi, liên tục thở dốc.

Cái búng tay của Diệp Thành suýt nữa đã làm ánh bạc bị đứt gãy. Cây giáo thần trong tay hắn là bảo vật trời sinh, tên là Bí Ngân Võ Thánh, có thể biến hóa khôn lường, sức mạnh vượt xa linh bảo, nhưng không ngờ còn không đỡ nổi một cái búng tay của Diệp Thành.

"Để tôi!"

Đấu Chiến Hoàng hét to. Anh ta tự cho rằng đạo thể Đấu Chiến của mình không gì có thể làm tổn hại được. Trên thực tế, Hoàng Cực cốc đã dựa vào đạo thể này mà tung hoành cả quần đảo Nam Ngọc, thế nên tất cả mọi người khi gặp họ đều phải đau đầu, hoàn toàn không đánh được, cứ như sắt thép bê tông vậy.

Đấu Chiến Hoàng cao mười mét, trông như một người khổng lồ giẫm mạnh lên đất, lao ầm ầm tới, trông như xe chiến đấu hạng nặng.

Diệp Thành vẫn ôm Ân U Liên, chỉ hơi giơ tay lên. Một tay nắm lại thành quyền, một quyền đập xuống.

"Ầm!"

 



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement