Tiên Đế trùng sinh – Diệp Thành (Truyện full tác giả: Lam Phong)

Advertisement

Chương 486: Cô thuộc về tôi

Gần như không thể nào dùng ngôn từ để hình dung một quyền này.

Khoảnh khắc này, hư không nứt toác, không gian mười trượng bỗng chốc hóa thành chân không, tất cả không khí đều vỡ tung. Mọi người chỉ có thể nhìn thấy một luồng sáng màu vàng kim rực rỡ. Luồng sáng vàng kim này bắt nguồn từ tay Diệp Thành, xuyên qua lồng ngực Đấu Chiến Hoàng, bay ra xa tận nghìn trượng rồi va chạm nặng nề vào trên trận pháp Canh phong gây ra tiếng ầm ầm vang vọng.

Mà Đấu Chiến Hoàng thì kêu gào thảm thiết, cơ thể cao mười mét của anh ta bay ra ngoài như một cái túi vải rách. Trong không trung vang lên tiếng rắc rắc. Trên người anh ta có không biết bao nhiêu cái xương, vùng cơ bắp, nội tạng bị vỡ tung. Lồng ngực hở ra một cái lỗ lớn, có thể nhìn thấy bên trong có máu và xương màu vàng kim nhạt. Nếu không phải Đấu Chiến Hoàng có đạo thể vô cùng mạnh mẽ, Diệp Thành cũng chưa dùng toàn lực thì có lẽ anh ta sẽ bị quyền này đấm nổ tung.

"Shhh!"

Lúc này cho dù là Tiết Mộng Ngưng cũng hít sâu một hơi. Nhiều cường giả Kim Đan cũng vô cùng kinh hãi. Đấu Chiến Hoàng đường đường là đệ tử đứng đầu của Hoàng Cực cốc, cơ thể được xưng là gần đến cảnh giới Xuất Khiếu, thế mà ngay cả một chiêu của Diệp Thành cũng không đỡ nổi? Đặc biệt là mọi người có thể nhận thấy rõ ràng, Diệp Thành hoàn toàn không dùng pháp lực mà chỉ đơn thuần dùng sức mạnh của cơ thể.

"Quá....quá mạnh. Tên này có bản lĩnh như thế này từ khi nào vậy?"

Mắt Nam Hiền sắp lòi ra đến nơi. Diệp Thành vừa chọc giận cậu ta, cậu ta còn đang định nhân cơ hội này giết chết Diệp Thành. Kết quả là tất cả ảo tưởng này đều bị chiêu quyền của Diệp Thành đánh nát. Đối diện với quyền kình vô địch khủng khiếp như thế này, âm mưu quỷ kế đều là chuyện vớ vẩn.

Thanh Mi Tiên tử thì há to mồm, không thể tin nổi.

"Ầm!"

Lúc này Diệp Thành đã ra tay. Bóng dáng anh chỉ trong thoáng chốc đã vượt ra khỏi không gian như tàn ảnh sao băng, anh xuất hiện trước mặt Nam Hiền. Một tay anh mở ra, một bàn tay khổng lồ mang theo sức mạnh to lớn đè xuống.

"Hừ!"

Sắc mặt Nam Hiền thay đổi, nhưng vẫn giữ sự ung dung.

Sau lưng câu ta có con Lôi Giao màu trắng, nó gào lên mạnh mẽ, mở to cái mồm to như muốn cắn nuốt cả trời đất, định nuốt Diệp Thành vào trong. Lôi Giao được xưng là có thể nuốt chửng một cường giả Nguyên Anh, hút cạn sông hồ, vô cùng đáng sợ.

Nhưng sức mạnh của thần thể Đại Thành đâu phải là thứ mà những người này có thể sánh bằng? Bàn tay khổng lồ màu vàng kim của Diệp Thành đè xuống, đập nát đầu con Lôi Giao. Ngay sau đó, cơ thể dài trăm trượng của nó cũng bị vỗ nát, cuối cùng, chưởng đó vỗ vào người Nam Hiền.

Nam Hiền như một quả cầu da, cậu ta bị Diệp Thành vỗ thật sâu xuống mặt đất phải tầm mười trượng.

Nếu không phải vào lúc then chốt trên người cậu ta có một bùa chú bảo vệ màu trắng sáng lên bảo vệ cậu ta thì e là cậu ta đã bị Diệp Thành vỗ thành hánh thịt rồi.

"Người này rất mạnh. Nếu chúng ta còn chần chừ thì e là sẽ chết hết ở đây".

Sắc mặt Tiết Mộng Ngưng thay đổi. Sau lưng cô ta, một luồng ánh sáng đen dài trăm trượng vọt lên trời biến thành một thanh kiếm khổng lồ khí thế cuồn cuộn, cứ như tới từ địa ngục chốn U Minh vậy. Một luồng sức mạnh khủng khiếp gần như đến cảnh giới Chân Quân Xuất Khiếu liền bộc phát ra từ cơ thể cô ta.

Linh bảo, kiếm Độc Hỏa Công Tâm!

"Ầm ầm ầm!"

Sáu luồng sức mạnh Xuất Khiếu liên tiếp thức tỉnh.

Trong tay Ngân Linh Tử biến ra một thanh giáo ngắn màu bạc. Đầu thanh giáo tỏa ra ánh sáng rực rỡ, xé rách không trung. Dưới chân Thanh Mi Tiên tử hiện ra một bức tranh thần thoại của Thanh La giáo, trông cứ như muốn bao phủ cả hai cực âm dương. Lâm Quảng Lăng cầm búa Chân Long, Kim Khí Thiên Long bên cạnh gào thét, trông cứ như có rồng thật xuất hiện...

Những anh tài này đều đến từ những tông môn hoặc thế gia đỉnh cao, sao có thể không có linh bảo?



Họ cầm linh bảo, từng luồng sức mạnh chấn động đất trời, đạt đến Xuất Khiếu. Sáu bảy người liên thủ thậm chí còn vượt qua uy thế của Huyết Ma lão tổ năm đó. Hơn mười cường giả Ngưng Đan ở chỗ giáp ranh cũng hợp lại tạo thành trận thế, từng bước đè ép tới.

Thấy tình hình như vậy, cho dù là Ân U Liên sắc mặt cũng vô cùng nghiêm trọng, thấp giọng nói: "Diệp Tiên sư, anh bỏ tôi xuống rồi chạy trốn đi, tôi sẽ chặn cho anh một lát. Có cấm chế của động phủ này, họ sẽ không đuổi theo đâu, dù sao lát nữa còn phải tranh cướp bảo vật của Vạn Độc Ma Quân nữa".

Ân U Liên cũng là cường giả Kim Đan đỉnh phong, tất nhiên cô ấy hiểu rõ hơn đám người ở phía ngoài kia. Đối với cô ấy, Kim Ngân Tử chẳng qua chỉ là Xuất Khiếu cấp thấp. Tuy Diệp Thành có thể dễ dàng giết chết Kim Ngân Tử nhưng thực lực thực sự của anh cũng không thể nào đạt đến cấp bậc của Tiểu Thiên Quân.

Hơn nữa những người này bắt tay lại với nhau, cho dù Diệp Thành là Chân Quân Xuất Khiếu thì đã sao? Rồi anh cũng sẽ bị giết thôi!

Diệp Thành nhìn cô ấy một cái, mỉm cười: "Cô đang quan tâm tôi sao?"

Ân U Liên bị anh nhìn như vậy thì tim đập nhanh hẳn, vội vàng cúi đầu xuống, nói với giọng khổ sở: "Người như tôi đâu có tư cách quan tâm Diệp Tiên sư, nhưng anh có ơn với tôi, nếu có thể dùng cái mạng quèn không đáng giá của tôi đổi lấy cơ hội chạy trốn cho anh, U Liên... sẵn lòng chịu chết".

"Hừ".

Diệp Thành cười lạnh một tiếng, khinh thường nói: "Chỉ dựa vào đám này cũng xứng để tôi phải chạy trốn sao? Hơn nữa ai cho cô chết, giờ cô thuộc về tôi. Đối với tôi, thần nữ hay thần tiên hạ phàm cũng không bằng một cọng tóc của cô".

"Khi chưa có được sự cho phép của tôi, không ai được phép động vào cô, nếu không... Tôi sẽ diệt cả nhà kẻ đó, khiến kẻ đó hồn bay phách tán, mãi mãi không được siêu sinh!"

Anh nói vậy khiến Ân U Liên cảm thấy tầm mắt mình mờ đi. Chưa bao giờ, chưa bao giờ có một ai nói với cô ấy như vậy!

Diệp Thành nói mà không hề đè thấp giọng xuống, thế nên tất cả mọi người đều nghe thấy.

Thanh Mi Tiên tử che miệng cười: "Ôi, cậu bạn này, cậu nói khí thế quá, đẹp trai quá đi mất, nhưng sao cậu lại nói thế với một kẻ xấu xí chứ? Nếu cậu nói những lời thâm tình như thế với tôi, không chừng người ta sẽ say mê cậu đó".

Nghe vậy, sắc mặt Ân U Liên trắng bệch. Những người khác cũng nhao nhao nói, cười nhạo Diệp Thành không biết tự lượng sức và chê cười cả khuôn mặt của Ân U Liên.

"Muốn chết sao!"

Nghe thấy đám tép riu này dám bàn tán về mình và thủ hạ yêu quý của mình, mắt Diệp Thành lóe lên ánh sáng lạnh. Anh xông thẳng lên trời nhìn họ từ trên cao, một bàn tay đè xuống.

"Ầm ầm ầm!"

Trong không trung, vòng tròn khổng lồ điên cuồng xoay chuyển, phát ra tiếng vang như sấm rền. Mọi người nhìn thấy cảnh tượng hiếm thấy là một bàn tay khổng lồ bao trùm cả nghìn trượng, trôi nổi trên bầu trời, thậm chí ngay cả pháp trận của chân quân dường như cũng không ngăn chặn nổi, thi nhau vỡ tung.

Bàn tay khổng lồ này tựa như sóng thần cuồn cuộn đang gào thét, cả bàn tay màu xanh do vô số phù chú nhỏ bé tạo thành. Ánh xanh rực rỡ vô cùng, mang theo sức mạnh thần tiên, cứ như là một bàn tay của thần linh giáng từ trên chín tầng trời xuống muốn nghiền nát tất thảy.

Đây chính là Hỗn Nguyên Trấn Hải Thần Chưởng, phép thần thông mới thức tỉnh sau khi thân thể Hải Hoàng Lưu Ly đạt đến Đại Thành!

Diệp Thành dùng thần thể Đại Thành để tái hiện phép thần thông này, uy lực vô cùng mạnh mẽ, có thể dời sông lấp bể, hủy diệt núi non.

"Loảng xoảng!"

Thấy tình hình như vậy, cho dù là Ân U Liên sắc mặt cũng vô cùng nghiêm trọng, thấp giọng nói: "Diệp Tiên sư, anh bỏ tôi xuống rồi chạy trốn đi, tôi sẽ chặn cho anh một lát. Có cấm chế của động phủ này, họ sẽ không đuổi theo đâu, dù sao lát nữa còn phải tranh cướp bảo vật của Vạn Độc Ma Quân nữa".

Ân U Liên cũng là cường giả Kim Đan đỉnh phong, tất nhiên cô ấy hiểu rõ hơn đám người ở phía ngoài kia. Đối với cô ấy, Kim Ngân Tử chẳng qua chỉ là Xuất Khiếu cấp thấp. Tuy Diệp Thành có thể dễ dàng giết chết Kim Ngân Tử nhưng thực lực thực sự của anh cũng không thể nào đạt đến cấp bậc của Tiểu Thiên Quân.

Hơn nữa những người này bắt tay lại với nhau, cho dù Diệp Thành là Chân Quân Xuất Khiếu thì đã sao? Rồi anh cũng sẽ bị giết thôi!

Diệp Thành nhìn cô ấy một cái, mỉm cười: "Cô đang quan tâm tôi sao?"

Ân U Liên bị anh nhìn như vậy thì tim đập nhanh hẳn, vội vàng cúi đầu xuống, nói với giọng khổ sở: "Người như tôi đâu có tư cách quan tâm Diệp Tiên sư, nhưng anh có ơn với tôi, nếu có thể dùng cái mạng quèn không đáng giá của tôi đổi lấy cơ hội chạy trốn cho anh, U Liên... sẵn lòng chịu chết".

"Hừ".

Diệp Thành cười lạnh một tiếng, khinh thường nói: "Chỉ dựa vào đám này cũng xứng để tôi phải chạy trốn sao? Hơn nữa ai cho cô chết, giờ cô thuộc về tôi. Đối với tôi, thần nữ hay thần tiên hạ phàm cũng không bằng một cọng tóc của cô".

"Khi chưa có được sự cho phép của tôi, không ai được phép động vào cô, nếu không... Tôi sẽ diệt cả nhà kẻ đó, khiến kẻ đó hồn bay phách tán, mãi mãi không được siêu sinh!"

Anh nói vậy khiến Ân U Liên cảm thấy tầm mắt mình mờ đi. Chưa bao giờ, chưa bao giờ có một ai nói với cô ấy như vậy!

Diệp Thành nói mà không hề đè thấp giọng xuống, thế nên tất cả mọi người đều nghe thấy.

Thanh Mi Tiên tử che miệng cười: "Ôi, cậu bạn này, cậu nói khí thế quá, đẹp trai quá đi mất, nhưng sao cậu lại nói thế với một kẻ xấu xí chứ? Nếu cậu nói những lời thâm tình như thế với tôi, không chừng người ta sẽ say mê cậu đó".

Nghe vậy, sắc mặt Ân U Liên trắng bệch. Những người khác cũng nhao nhao nói, cười nhạo Diệp Thành không biết tự lượng sức và chê cười cả khuôn mặt của Ân U Liên.

"Muốn chết sao!"

Nghe thấy đám tép riu này dám bàn tán về mình và thủ hạ yêu quý của mình, mắt Diệp Thành lóe lên ánh sáng lạnh. Anh xông thẳng lên trời nhìn họ từ trên cao, một bàn tay đè xuống.

"Ầm ầm ầm!"

Trong không trung, vòng tròn khổng lồ điên cuồng xoay chuyển, phát ra tiếng vang như sấm rền. Mọi người nhìn thấy cảnh tượng hiếm thấy là một bàn tay khổng lồ bao trùm cả nghìn trượng, trôi nổi trên bầu trời, thậm chí ngay cả pháp trận của chân quân dường như cũng không ngăn chặn nổi, thi nhau vỡ tung.

Bàn tay khổng lồ này tựa như sóng thần cuồn cuộn đang gào thét, cả bàn tay màu xanh do vô số phù chú nhỏ bé tạo thành. Ánh xanh rực rỡ vô cùng, mang theo sức mạnh thần tiên, cứ như là một bàn tay của thần linh giáng từ trên chín tầng trời xuống muốn nghiền nát tất thảy.

Đây chính là Hỗn Nguyên Trấn Hải Thần Chưởng, phép thần thông mới thức tỉnh sau khi thân thể Hải Hoàng Lưu Ly đạt đến Đại Thành!

Diệp Thành dùng thần thể Đại Thành để tái hiện phép thần thông này, uy lực vô cùng mạnh mẽ, có thể dời sông lấp bể, hủy diệt núi non.

"Loảng xoảng!"

Tiết Mộng Ngưng vốn đang tràn đầy tự tin, chuẩn bị dùng kiếm Độc Hỏa Công Tâm đấu với Diệp Thành, nhưng sau khi nhìn thấy bàn tay này, kiếm của cô ta suýt nữa trượt ra khỏi tay. Mà đám người Ngân Linh Tử, Đấu Chiến Hoàng sắc mặt đều vô cùng khó coi.

Phép thần thông đáng sợ như thế này Kim Đan nào có thể đấu lại.

"Ôi trời ơi, tên này là Kim Đan sao? Đừng nói là Chân Quân lão tổ nào đó giấu tu vi đến đùa giỡn chúng ta đấy chứ". Có người ngẩng đầu, nói với giọng không thể tin được.

"Chiến!"

Đấu Chiến Hoàng cắn răng đi lên. Tay anh ta biến ra một tấm khiên khổng lồ to mười trượng, vô cùng dày nặng, trên đó có khắc bùa chú Huyền Võ, phát ra ánh vàng nhạt.

Tấm khiên Huyền Võ này là một trong số linh bảo phòng ngự của Hoàng Cực cốc, được mệnh danh là có thể chống lại một đòn của Chân Quân đỉnh phong. Nhưng lúc này, Đấu Chiến Hoàng không có mấy lòng tin vào nó nữa.

"Ầm ầm!"



Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement